Xem phim dam cuoi nghe si

[Giải ảo] Nỗi oan của Thiếu tướng Nguyễn Ngọc Loan và bức hình tuyên tuyền một nửa sự thật

2024.05.17 14:55 Bocchi981 [Giải ảo] Nỗi oan của Thiếu tướng Nguyễn Ngọc Loan và bức hình tuyên tuyền một nửa sự thật

https://preview.redd.it/3o523jwxaz0d1.png?width=640&format=png&auto=webp&s=75ff41c1f0d376de1d2818dca0925c080d9f82e5
Điều gì khiến mọi người nghĩ gì khi nhìn vào tấm hình?
Sự tàn khốc của chiến tranh. Tội ác của lính Ngụy khi hành quyết một người lính Việt Công đang bị trói tay?
Tôi xin khẳng định: Đây chỉ là một nửa sự thật. Tất cả chúng ta đều bị lũ tuyên truyền lừa đảo.

1. Sự thật về bức ảnh

Đầu tiên hãy xem báo chí tuyên truyền của Đảng nói gì về bức hình này.
https://preview.redd.it/nwfn37njbz0d1.png?width=1140&format=png&auto=webp&s=ec28d8cb24cea1c0935382c80b009856a28586b6
Người nổ súng là Nguyễn Ngọc Loan, Tổng giám đốc Tổng Nha cảnh sát Việt Nam Cộng hòa. Người đàn ông bị giết là Nguyễn Văn Lém, người dân Sài Gòn và là chiến sỹ Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam.
Sau khi tấm ảnh gây choáng váng của Adams xuất hiện ở các tờ báo trên toàn thế giới, Nguyễn Ngọc Loan và những kẻ ủng hộ ông này cố gắng bào chữa cho vụ xử tử này, khẳng định Nguyễn Văn Lém là sát thủ của Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam và hạ sát nhiều sỹ quan cảnh sát Việt Nam Cộng hòa cũng như gia đình họ.
Thế nhưng không một ai, kể cả tướng Loan, có thể đưa ra những bằng chứng cho thấy Nguyễn Văn Lém hạ sát một người nào cụ thể.
Bảy Lốp hay Bảy Nà khi bị bắt.
Vậy nhiệm vụ của Nguyễn Văn Lém là gì? Ngay cả họ cũng không nói rõ ràng mà chỉ nói lập lờ như sau:
Do trục trặc trong việc truyền khẩu lệnh vào những phút chót, quân ta không có đủ vũ khí, rơi vào thế bị bao vây cả vòng trong vòng ngoài. Đến sáng mùng 2 Tết Mậu Thân, 14 chiến sỹ của Đội 3 Biệt động thành vĩnh viễn nằm lại. Trong đó, đội trưởng Bảy Lớp là người hy sinh cuối cùng.
Theo những thông tin chúng tôi tìm hiểu được, ông Bảy Lớp không hy sinh ngay mà bị quân địch bắt giữ, sau đó giải đến đến Bộ Tư lệnh Cảnh sát dã chiến Việt Nam Cộng hòa. Đây cũng chính là thời điểm bức ảnh “hành quyết tại Sài Gòn” được chụp và công bố cho thế giới không lâu sau đó.
Vậy sự thật là gì? Chính tên Việt Cộng Bảy Lốp này giết hại cả một gia đình có người già và trẻ em.
Đám tang gia đình Trung tá thiết giáp Nguyễn Tuấn với 6 chiếc quan tài. Nguồn: https://www.flickr.com/photos/97930879@N02/9339422314
Đại Úy đặc công Nguyễn Văn Lém được dẫn tới trình diện Tướng Loan
Chỉ ít phút trước đó, Bảy Lốp đã giết hại vợ, các con và thân nhân của một sĩ quan Cảnh Sát VNCH. Theo tài liệu của ông Lão Ngoan Đồng, vào lúc 4g30 sáng hôm đó, Nguyễn Văn Lém đã chỉ huy một đơn vị đặc công cùng với xe tăng của Tiểu Đoàn 2 Cơ Giới VC tấn công trại Phù Đổng của binh chủng Thiết Giáp ở Gò Vấp. Sau khi kiểm soát được trại lính, Bảy Lốp bắt giữ gia đình Trung Tá Nguyễn Tuấn và bắt Trung Tá phải chỉ dẫn cách xử dụng các xe tăng còn để lại trong trại. Trung Tá Tuấn từ chối, thế là Bảy Lốp giết chết toàn thể gia đình Trung Tá, gồm cả một bà mẹ già 80 tuổi. Chỉ có một bé trai 10 tuổi tuy bị thương nặng nhưng được cứu sống.
Nguyễn Văn Lém bị bắt gần một hố chôn tập thể 34 thường dân bị giết. Lém khai rằng y rất tự hào là tác giả hố chôn tập thể đám người này, vì đã hoàn thành nhiệm vụ cấp trên giao phó. Lúc bị bắt, Lém mặc quần xà lỏn, áo sơ mi cụt cánh, hai tay bị trói trặt về phía sau mông, nhưng trong người vẫn còn đeo khẩu súng lục.
Một kẻ giết người không gớm tay, hạ sát cả bà già 80 tuổi và một đứa trẻ (may mắn thoát chết) thì liệu có đáng được tha thứ không?
Thiếu tướng Nguyễn Ngọc Loan đã hành xử đúng lương tâm và theo luật thời chiến, ông đã tiễn hắn lên đường với một phát đạn ân huệ.
Võ Sửu là phóng viên quay phim làm việc cho đài truyền hình NBC. Tuy Võ Sửu cũng quay được cảnh tướng Loan bắn Bảy Lốp, nhưng thật là bất công, cả thế giới chỉ biết đến bức hình của Eddie Adams. Võ Sửu kể lại: “Sau khi bắn, Tướng Loan nói với các ký giả: ‘Những tên này đã giết vô số dân chúng của tôi và tôi nghĩ Đức Phật sẽ tha thứ cho tôi’.”
Nhân chứng Nguyễn Tường Toại là một thường dân lúc đó kể lại:
“Chính tôi là người đã chứng kiến tướng Loan bắn tên cộng sản ấy, tôi biết hắn đã làm những gì. Năm 1968 ở Saigon, giữa cuộc chạm súng, hắn đẩy trẻ thơ vô tội ra như là một làn sóng người, để đồng đội tẩu thoát. Trong trận đánh khốc liệt này, hắn sử dụng trẻ con làm lá chắn, để các binh sĩ phải thôi bắn… Lúc ấy mọi thứ đang hỗn loạn. Là Tư Lệnh Cảnh Sát, Tướng Loan khi nhìn xác trẻ con chết, ông hỏi: “Tại sao vậy? Chuyện gì vậy?” Đến khi biết tại sao mấy đứa bé chết, biết ai chịu trách nhiệm về hành động này, Tướng Loan đã nổ súng hạ tên thủ phạm.”
Về phần mình, Eddie Adams nói,
“Tôi dõi máy theo ba người đó, chụp một kiểu ảnh. Khi họ đến gần - cách khoảng 5 foot (1,5m) - những người lính dừng lại và lui về phía sau. Tôi thấy một người đàn ông từ bên trái bước vào trong vùng ngắm máy ảnh của tôi. Ông ta rút một khẩu súng lục ra khỏi bao và nâng lên. Tôi không hề nghĩ là ông ta sẽ bắn. Người ta thường chĩa súng vào đầu người tù khi hỏi cung. Do đó tôi chuẩn bị chụp ảnh về sự đe dọa, cuộc thẩm vấn. Nhưng nó đã không xảy ra. Người đàn ông chỉ rút một khẩu súng lục ra, chĩa vào đầu người Việt Cộng và bắn vào thái dương anh ta. Đúng lúc đó tôi chụp bức ảnh…”.
  1. Eddie Adam đã nói gì về bức ảnh
Eddie Adams trên chiến trường VN năm 1966.
Adams kể lại rằng sau khi bức hình Tướng Loan bắn Bẩy Lốp được gửi về trụ sở trung ương, thượng cấp của ông khuyến khích ông ráng chụp thêm nhiều bức hình giống như vậy, nhưng Eddie Adams nói rằng ông bắt đầu suy nghĩ về việc này.
Càng tìm hiểu về Tướng Loan, ông càng ngưỡng mộ Tướng Loan về tài đức. Tướng Loan là người đang được dân chúng Việt Nam thương mến, ông là người làm tốt cho xứ sở ông. Ngay từ khi Cộng Sản tấn công vào Saigon, ông là vị Tướng duy nhất điều động lực lượng Cảnh Sát ngoài đường phố. Nếu không có Tướng Loan, không biết số phận Saigon sẽ ra sao? Vậy mà bức hình của ông lại gây ngộ nhận để công luận lên án Tướng Loan là tàn bạo.
Tên tuổi Adams bỗng nhiên nổi lên như cồn. Chỉ một năm sau, tức năm 1969, nhờ bức hình này, Adams lãnh luôn hai giải thưởng cao quý Pulitzer và World Press Photo. Nhưng thật lạ kỳ! Ông ta bắt đầu nhận ra có điều gì không ổn. Ông thuật lại rằng:
“Tôi mặc bộ đồ dạ hội sang trọng để lãnh giải thưởng và tiền thưởng về bức hình đó tại Đại Hội Nhiếp Ảnh ở Hòa Lan. Khi ban nhạc trổi bài quốc ca Hoa Kỳ, tôi bật khóc. Không phải tôi khóc vì sung sướng, mà khóc cho Tướng Loan. Cho tới giờ phút đó, tôi vẫn chưa ý thức được việc tôi đã làm. Khi chụp tấm hình đó, tôi đã hủy hoại đời ông Tướng, vì ông bị dân chúng ở cả nước ông lẫn Hoa Kỳ lên án về tội giết tù binh chiến tranh. Trong bất cứ cuộc chiến nào, người ta cũng vẫn thường làm như vậy, nhưng hiếm có nhiếp ảnh viên nào chụp được mà thôi.”
Năm 1983, Adams trở lại Việt Nam và được biết tấm hình oan nghiệt của ông được trưng bày ở một chỗ rất trang trọng của Bảo Tàng Viện Chiến Tranh tại Saigon. Tuy nhiên, hiện nay không hiểu vì lý do gì, bức hình đã được gỡ bỏ, và chỉ được bày bán trong gian hàng bán đồ kỷ niệm tại Bảo Tàng Viện này thôi.
Sau năm 1975, có tới 8 người đàn bà đứng ra nhận là vợ của Nguyễn Văn Lém. Tuy nhiên, cho tới nay, xác của viên đặc công này vẫn chưa được tìm thấy.
Trong nhiều dịp khác nhau, Adams tiếp tục bày tỏ niềm ân hận về hậu quả bất công của tấm hình:
“Tôi nhận tiền để trình diễn cảnh một người giết một người. Tướng Loan đã bắn chết tên Việt Cộng đã giết rất nhiều người dân vô tội và tướng Loan chỉ dùng công lý để xử tội hắn mà thôi.”
Vào năm 1994, Adams không muốn trưng bày bức hình oan nghiệt này nữa. Ông giải thích:
“Nếu sự việc tái diễn, có lẽ tôi cũng lại chụp tấm hình như vậy, vì đó là nghề nghiệp mà! Nhưng tôi không còn muốn nói gì về bức hình ấy nữa. Tôi không trưng bày nó nữa. Tôi không xử dụng nó bất cứ tại nơi đâu.”
Ông thường nói rằng: “Tướng Loan là một vị anh hùng của chính nghĩa. Bức hình tôi chụp đã lừa dối công luận. Ông chiến đấu cho cuộc chiến của chúng ta, không phải cuộc chiến của họ. Vậy mà mọi điều nhục nhã lại đổ trên đầu con người này.”
Trong cuộc tỵ nạn của người Việt Nam năm 1975, Eddie Adams cũng đã chụp được những tấm hình nổi tiếng về cuộc vượt thoát can đảm, đầy gian nguy của thuyền nhân Việt Nam vào năm 1977. Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đã xin phép hãng AP để gửi sang Quốc Hội các tấm hình này. Nhờ vậy, gần 200.000 thuyền nhân Việt Nam được chấp thuận định cư ở Hoa Kỳ.
Eddie Adams sung sướng nói rằng: “Tôi thà được biết đến qua những bức hình tôi chụp 48 người Việt Nam tỵ nạn trên chiếc thuyền dài 30 foot, rồi bị hải quân Thái đuổi ra biển. Nhờ những tấm hình này, tôi đã làm được những điều tốt mà không gây đau khổ, oan nghiệt cho ai cả.”
  1. Nhân chứng còn sống sót
Đứa con trai trong gia đình Trung tá Nguyễn Tuấn sống sót chính là Phó Đề Đốc Nguyễn Tử Huấn.
Ông Nguyễn Tử Huấn
Trong bài phát biểu tại Lễ thăng cấp Phó Đề đốc Hải quân Hoa Kỳ, diễn ra vào ngày 10/10/2019 tại Trung tâm Tưởng niệm & Di sản Hải quân Hoa Kỳ (US Navy Memorial & Heritage Center), ở Thủ đô Washington DC, ông Nguyễn Từ Huấn cất lời cảm ơn đến nước Mỹ đã đón nhận ông là một người tị nạn sau Chiến tranh Việt Nam và đã cho ông một cuộc đời mới với hoài bão phục vụ cho Hiệp chủng quốc Hoa Kỳ.
Phó Đề đốc Nguyễn Từ Huấn cũng gửi đến chú thím, ông Tú Nguyễn và bà Kim Chi đã thay thế bố mẹ nuôi dạy ông kể từ sau khi biến cố của gia đình bị thảm sát hồi Mậu Thân năm 1968, mà chỉ duy nhất một mình ông còn sống sót vào lúc ông 10 tuổi.
“Tôi muốn nói lời cảm ơn đến một người Mỹ gốc Việt, chú của tôi là cựu Đại tá Không quân Quân lực Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) cùng thím của tôi, bà Kim Chi đã nuôi nấng và dạy dỗ tôi nên người. Chú của tôi giống như hàng ngàn người lính VNCH khác đã cùng với những người lính không quân đồng minh Mỹ (chiến đấu-pv) cho đến tận những giờ phút cuối cùng của cuộc chiến. Chú tôi đã hy sinh trọn cuộc đời của ông cho con cháu được có cuộc sống tốt đẹp hơn, được sinh sống ở một quốc gia tự do và tiếp tục tranh đấu cho tự do dân chủ và nhân quyền.” Nguồn: Tướng Hải quân Hoa kỳ gốc Việt Nguyễn Từ Huấn tri ân bố mẹ bị thảm sát trong Biến cố Mậu Thân — Tiếng Việt (rfa.org)
  1. Cuộc đời bi thảm của Tướng Loan sau bức hình oan nghiệt
Nguồn:Tướng Nguyễn Ngọc Loan trong biến cố tết Mậu Thân - VietCatholic News
Từ sau cuộc đảo chánh 1963, các nhân viên ngành CSQG bị gán tiếng là thân cận với chế độ Ngô Đình Diệm, nên bị bạc đãi và mất tinh thần, nhưng khi Tướng Loan về lèo lái con thuyền Cảnh Sát thì tất cả đều đổi mới, bóng tối tự ti mặc cảm biến mất, ánh sáng bình minh ló dạng và mọi người hăng hái ra khơi. Lúc đó, ngành Cảnh Sát có 70.000 nhân viên, chỉ chuyên chú về việc bảo vệ luật lệ.
https://www.flickr.com/photos/13476480@N07/51311067975/in/album-72157719549235882/
Đại Tá Loan đã quân sự hóa ngành Cảnh Sát để trở thành một lực lượng bán quân sự, vừa bảo vệ trật tự dân chúng vừa hành quân võ trang chống Cộng Sản với lực lượng Cảnh Sát Dã Chiến. Thành quả đáng tuyên dương là chính lực lượng Cảnh Sát đã chống trả cuộc tổng công kích Tết Mậu Thân ngay từ giây phút đầu tiên, để rồi sau đó, các quân binh chủng khác mới tập trung tiếp sức.
Năm 1966, Đại Tá Nguyễn Ngọc Loan được chính quyền Saigon cử ra miền Trung bình định vụ biến động Phật Giáo miền Trung. Với thành quả rất mạo hiểm và xuất sắc này, ông được vinh thăng Chuẩn Tướng vào tháng 11-1967.
Sau Tết Mậu Thân năm 1968, ông được thăng cấp Thiếu Tướng.
Tác giả Phạm Phong Dinh trong cuốn “CHIẾN SỬ Quân Lực VNCH” đã viết rằng: “Cống hiến lớn nhất của Thiếu Tướng Loan mà cũng là mối oan khiên mà ông phải gánh chịu nhục nhằn trong vòng mấy chục năm là cuộc chiến đấu trong những ngày Mậu Thân binh lửa…
“Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan cùng lực lượng CSQG và Cảnh Sát Dã Chiến chịu trách nhiệm đánh địch tại lãnh thổ các quận 1, 2, 3, 4, 5. Các chiến sĩ Cảnh Sát liên tục mở những cuộc hành quân loại địch ra khỏi dân chúng. Tuy nhiên, khi mặt trận Hàng Xanh nổ lớn, Thiếu Tướng Loan đã điều động lực lượng Cảnh Sát Dã Chiến và đích thân ông chiến đấu sát cánh với các chiến sĩ Mũ Nâu Tiểu Đoàn 30 BĐQ của Liên Đoàn 5 Biệt Động Quân. Các thám thính xa V100 của Cảnh Sát cũng được gửi tới tăng viện mặt trận. Quân ta tiến vất vả và chậm trên khắp mặt trận, là bởi vì bọn Việt Cộng man rợ, chúng lùa thường dân, đàn bà, người già và trẻ em làm bia đỡ đạn hoặc dùng súng bắn chặn không cho dân chúng di tản ra khỏi khu vực giao tranh. Các chiến sĩ Cảnh Sát Quốc Gia và Cảnh Sát Dã Chiến được Thiếu Tướng Loan điều động đến càn quét khu vực Thị Nghè. Gia đình của một Đại Úy Cảnh Sát trong khu vực này không chạy kịp đã bị tên Bảy Lốp, Đại Úy Đặc Công Việt Cộng tàn sát man rợ.”
Cựu Đại Tá Trần Minh Công, trước khi giữ chức Viện Trưởng Học Viện Cảnh Sát Quốc Gia, đã có thời làm việc sát cánh bên Tướng Nguyễn Ngọc Loan. Hồi Tết Mậu Thân, ông giữ chức Trưởng Ty CSQG Quận Nhì Đô Thành Saigon. Nhờ mặc chiếc áo giáp nên ông đã thoát chết, vì đạn Việt Cộng đã bắn nát áo ông.
HUẾ, tháng 3/1968 - Tướng Nguyễn Ngọc Loan, Chỉ huy trưởng CSQG. Nguồn:https://www.flickr.com/photos/13476480@N07/51310809284/in/album-72157719549235882/lightbox/
Đại Tá Công đã khẳng định rằng: “Tướng Nguyễn Ngọc Loan là một vị Tướng trí thức trong hàng ngũ tướng lãnh VNCH. Tướng Loan là một người rất can đảm, một cấp chỉ huy tài ba và là một vị anh hùng dân tộc. Ít có vị tướng nào lại cùng cầm súng chiến đấu ngoài mặt trận như một người lính thường. Nếu không có Tướng Loan xông pha bảo vệ Thủ đô Saigon trong dịp Tết Mậu Thân, tôi nghĩ Saigon sẽ tan hoang không khác gì Huế.”
Tướng Loan bị thương trên cầu Phan Thanh Giản.
Chỉ bốn tháng sau, tức ngày 5-5-1968, Bắc Việt lại mở cuộc tổng công kích lần thứ hai. Lần này, Tướng Loan cùng với lực lượng Cảnh Sát can đảm của ông ngày đêm xông xáo chiến đấu ngoài đường phố Saigon. Ông bị địch quân bắn trọng thương vào cả hai chân trên cầu Phan Thanh Giản. Một ký giả người Úc nhìn thấy và đã khẩn cấp dìu ông vào chỗ an toàn. Định mệnh thật lạ kỳ: Một ký giả Mỹ đã hủy diệt danh tiếng Tướng Loan thì một ký giả Úc đã cứu sống ông.
đó là vì tôi ... và tôi không thích hủy hoại cuộc sống của mọi người bằng những bức ảnh của mình. Nguồn ảnh:https://www.flickr.com/photos/13476480@N07/51310787714/in/album-72157719549235882/lightbox/
Sau đó, Tướng Loan được chở sang Úc chữa trị, nhưng vì bị công luận Úc phản đối, nên ông lại được chở sang bệnh viện Walter Reed Army Medical Center ở Washington, DC., Hoa Kỳ. Nhưng thật đau đớn cho Tướng Loan, các dân biểu phản chiến tại Quốc Hội Hoa Kỳ vào lúc đó cũng phản đối. Trở về Sài gòn với đôi chân tật nguyền khập khiễng, Tướng Loan được giải ngũ và dành thì giờ vào các công tác thiện nguyện giúp trẻ mồ côi.
Ngày 3-6-1968, 6 sĩ quan ưu tú của quân lực VNCH mà phân nửa là CSQG đã bị trực thăng Mỹ “bắn lầm” (?) tại một cao ốc ở Chợ Lớn trong cuộc hành quân đánh đuổi Cộng Sản. Người ta nói rằng nếu Tướng Loan không bị thương thì có lẽ cũng đã bị chết với bộ tham mưu hành quân này.
Năm 1975, miền Nam sụp đổ, máy bay của Hoa Kỳ không đưa Tướng Loan và gia đình ông di tản, nhưng các chiến hữu không quân của ông đã cứu ông.
Khi Tướng Loan đến Hoa Kỳ, nữ Dân Biểu Nữu Ước Elizabeth Holtzman yêu cầu trục xuất ông và cả Sở Di Trú và Nhập Tịch Hoa Kỳ cũng đồng quan điểm.
Nhưng quyết định trục xuất Tướng Loan về Việt Nam có nghĩa tương đương với bản án tử hình dành cho ông. Vì thế, chính Tổng Thống Jimmy Carter đã phải can thiệp và quyết định cho phép ông được định cư tại Hoa Kỳ.
Tướng Loan và gia đình đến lập nghiệp ở thành phố Springfield, Tiểu Bang Virginia, Hoa Kỳ. Ông mở một tiệm bán pizza mang tên Pháp là “Les Trois Continents” (Ba Đại Lục).
Đã có lần, Eddie Adams đến tiệm pizza này thăm Tướng Loan. Khi nhắc đến tấm hình oan nghiệt năm xưa, Tướng Loan không hề nói một lời oán trách tác giả tấm hình. Ông còn yên ủi Adams: “Ông làm nhiệm vụ của ông, tôi làm nhiệm vụ của tôi. Chỉ có thế thôi!” Chính vì câu nói này, Adams càng thêm mến phục Tướng Loan và họ đã trở thành đôi bạn tri kỷ.
Trong một dịp có vài chiến hữu cũ đến thăm Tướng Loan tại quán ăn, bên những ly rượu hội ngộ, Thiếu Tướng Loan đã rưng rưng nước mắt thổ lộ hoài bão:
"Nếu cơ may một ngày nào đó tụi mình trở về, thì lúc đó tụi mình đều là nghĩa quân cả. Không Nhảy Dù, Thủy Quân Lục Chiến, Biệt Động Quân, Bộ Binh, Lực Lượng Đặc Biệt gì cả. Tụi mình chỉ là nghĩa quân. Nghĩa quân đây là nghĩa quân của thời Lê Lợi khởi nghĩa, của thời Cần Vương chống giặc ngoại xâm. Chỉ có đám quân đội của tụi mình mới có thể nói chuyện "phải quấy" với đám quân đội phía bên kia, vì hồi còn đánh nhau, hai bên đều bị bịt mắt cả".
Đến năm 1991, tướng Loan phải đóng cửa tiệm pizza này, vì dân chúng địa phương đã nhận diện được ông. Có kẻ đã vào nhà vệ sinh của tiệm và viết lên tường câu khiếm nhã này bằng Anh ngữ: “Chúng tao đã biết mày là ai.”
Nhận xét về cá tính của Tướng Loan, cựu Đại Tá Trần Minh Công nhận định như sau:
“Nhìn phong cách và diện mạo của Tướng Loan, nhiều người cứ tưởng lầm ông là một bạo tướng, nhưng nhiều lần tôi đã từng chứng kiến ông ngồi khóc một mình. Tìm hiểu ra mới biết ông là người rất giầu tình cảm. Ông thương yêu thuộc cấp, sống chết với họ. Kể cả khi ông bắt gặp đàn em làm bậy, ông cũng không nỡ phạt họ, mà chỉ răn đe để họ cải sửa. Mỗi khi thuộc cấp hy sinh tử trận, ông khóc thương, nước mắt dầm dề. Có khi thượng cấp hiểu lầm ông, ông cũng khóc. Ông kể lể: ‘Tao phục vụ quốc gia, dân tộc, chứ tao đâu có phục cá nhân nào.’”
Ngay khi còn ở Việt Nam vào lúc nắm giữ quyền uy trong tay, gia đình Tướng Nguyễn Ngọc Loan vẫn sống rất thanh bạch. Tiền lương đem về hôm trước, hôm sau ông lại lấy đi để giúp đỡ thuộc cấp. Khi bị thương, phải đi ngoại quốc chữa trị, ông không đủ tiền. Thuộc cấp xin đóng góp, nhưng ông không nhận.
Trong cuốn “Bốn Tướng Ðà Lạt” của Lê Tử Hùng có kể lại vụ Tướng Nguyễn Ngọc Loan trả lại chiếc nhẫn kim cương cho một Hoa kiều giầu có, tên là Hoa Hồng Hỏa.
Ông này là một trong những thương gia gốc Hoa lương thiện, nhưng đã trở thành nạn nhân của các tướng lãnh sau cuộc đảo chánh 1963. Ông ta bị vu oan để rồi chiếc biệt thự của ông ở Ðà Lạt bị một ông tướng chiếm. Tới thời Tướng Loan chỉ huy ngành CSQG, họ Hoa mới được minh oan và tiếp tục làm ăn.
Khi ông Loan gặp hoạn nạn, phải ra ngoại quốc chữa chân, Hoa Hồng Hỏa biết ông là người thanh liêm, gia cảnh thanh bạch, lại không có thân nhân ở ngoại quốc, nên đã trả ơn Tướng Loan bằng cách tặng ông một cái nhẫn kim cương. Sau này ông Hoả kể lại rằng ông không biết Tướng Loan phải chữa trị bao lâu và cuộc sống ở ngoại quốc khó khăn ra sao, nhưng ngày trở về Việt Nam, Tướng Loan đã đem trả lại chiếc nhẫn cho chủ nó. Vợ chồng Hoa Hồng Hỏa đã lạy khóc và ca tụng Tướng Loan là bậc “Thánh”!...
  1. Một phút mặc niệm
https://www.flickr.com/photos/13476480@N07/51310143191/in/album-72157719549235882/lightbox/
Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan đã qua đời lúc 20 giờ ngày 14-07-1998 vì bệnh ung thư, thọ 68 tuổi. Ông để lại vợ, bà Mai Chính, 5 người con và 9 cháu nội ngoại.
Ngay sau khi nhận được tin này, Eddie Addams đã viết ra bản điếu văn bằng nước mắt ngập tràn và từ con tim vỡ nát vì hối hận. Tuần báo TIME đã đăng tải bài điếu văn này ngay trong số phát hành ngày 27-07-1998.
"Kính thưa ông Tướng, Lệ đã tràn đầy trong mắt tôi".
Dưới đây là bản dịch nguyên văn những lời nói của chính Eddie Adams, phát ra từ đáy con tim, với những cảm xúc ân hận vì đã chụp tấm hình oan nghiệt, làm hại đời của Tướng Loan:
“Trong đời tôi, bức hình này đã gây ra bao nhiêu lời chỉ trích. Bức hình đã làm tôi đau đớn. Tôi đã bắt đầu nghe được điều này ngay khi bức hình được tung ra. Như quý vị đã biết: Nó đã gây nên những cuộc biểu tình vào năm 1968 và đã tạo ra sự giận dữ và phẫn nộ tại Hoa Kỳ.
“Tôi không hiểu được điều này và cho tới giờ này tôi cũng vẫn không hiểu được, vì trong thời chiến, con người ta chết vì chiến tranh. Và điều mà tôi đã hỏi nhiều người rằng nếu quý vị là ông Tướng đó và nếu quý vị bắt được kẻ đã giết hại dân chúng của quý vị thì quý vị sẽ làm sao? Đây là thời chiến mà!
“Làm sao mà biết được nếu chính quý vị gặp hoàn cảnh này mà lại không bóp cò súng?
“Bởi vậy tấm hình này đã nói dối, đưa đến việc người ta kết án ông Tướng. Ông là một vị Tướng, nhưng thực ra, lúc đó ông là Đại Tá Tổng Giám Đốc Cảnh Sát QGVN. Ông đã tốt nghiệp trường chỉ huy tại Hoa Kỳ. Ông là người đậu thủ khoa. Tôi hiểu ông và kính phục ông. Tôi nghĩ rằng đã có hai người chết trong bức hình của tôi: Không phải chỉ người bị bắn, mà cả chính ông Tướng bắn nữa.
“Bức hình đã hủy diệt cuộc đời ông và tôi không hề có ý như vậy. Ý của tôi là chỉ muốn trình bày việc gì đã xảy ra. Sự thực là tôi không muốn gánh trách nhiệm là kẻ đã hủy diệt đời sống của bất cứ ai cả.”
Eddie Adams đã đến tham dự đám tang của Tướng Loan và nói rằng: “Tướng Nguyễn Ngọc Loan là một anh hùng. Cả nước Mỹ nên khóc thương ông. Tôi không thích ông ra đi lặng lẽ theo cách này, để không ai biết đến”.
Sáu năm sau đó, vào ngày 12-9-2004, Eddie Adams cũng qua đời. Hưởng thọ 71 tuổi.
submitted by Bocchi981 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.16 05:58 Mobile-Owl-3880 Bàn luận chút về Hồng lâu mộng và tứ đại danh tác Trung Hoa

Tứ đại danh tác TQ hẳn mọi người ko còn xa lạ. Cả 4 tác phẩm nguyên tác đều khác khá nhiều so với phiên bản phim ảnh. Những ai đã ĐỌC cả 4 hoặc ít nhất 2 đến 3 cuốn hãy bình luận xem tác phẩm nào mà mọi người cảm thấy hay nhất, ý nghĩa nhất.
Với mình là Hồng lâu mộng của Tào Tuyết Cần. Mình chưa xem bản truyền hình nhưng đã nghe audio 3 lần và chắc chắn rằng phim không thể diễn tả được hết ý tứ của tác phẩm. Đọc Hồng lâu mộng độc giả được chìm đắm trong xã hội Trung Quốc cổ đại, thực sự đắm chìm vì tác phẩm miêu tả rất chi tiết cuộc sống hằng ngày của các nhân vật, các ngày lễ, phong tục... Từ quần áo, đồ ăn, nhà cửa, đến tâm tư, tình cảm, mọi thứ đều được khắc hoạ rất chi tiết.
Xuyên suốt tác phẩm là chuyện tình nam nữ nhưng ẩn trong đó là khát vọng bày tỏ tình cảm, tư tưởng nam nữ bình đẳng vượt thời đại, thậm chí còn trọng nữ khinh nam (từ Giả Bảo Ngọc), khao khát tự do, chống lại khuôn phép phong kiến. Tác phẩm tuy được viết trong thời kì phong kiến nhưng vẫn còn mang giá trị và ý nghĩa tới tận ngày nay, thể hiện tâm trí đi trước thời đại của tác giả.
Ở Việt Nam nếu tìm các bài luận, bình, các bài đánh giá các tác phẩm, nhân vật trong tứ đại danh tác thì chắc hẳn các bài về Tam quốc diễn nghĩa, Tây du ký, Thuỷ hử sẽ rất, rất nhiều. Nhưng với Hồng lâu mộng thì ngược lại. Có lẽ đơn giản vì tình tiết chậm, xoay quanh chuyện tình nam nữ, không có những cảnh hành động, ch*m gi*et như các tác phẩm còn lại nên kém thu hút người nghe, người xem hơn.
submitted by Mobile-Owl-3880 to vozforums [link] [comments]


2024.05.15 17:33 fillapdesehules Lịch sử lợi dụng, đàn áp Công Giáo và Sai Lầm Của Anh [Phần 2]

4. Các tà đạo/Lạc giáo xuất phát từ Công Giáo và sự chỉ trích, quy chụp nhầm lẫn đầy tai hại.
https://preview.redd.it/ezxc5croxl0d1.png?width=672&format=png&auto=webp&s=5301caef3ed6765973e9171c3af6ed686aeaf219
Để nói về các lạc giáo và tà đạo dựa trên giáo lý của Thiên Chúa Giáo ở Việt Nam đúng là tràn lan, bantumlum khắp nơi. Mà hầu hết là tập trung ở các vùng dân tộc thiểu số miền núi như Tây Nguyên và các vùng núi phía Bắc, có cả ở trong miền văn minh như Sài Gòn hay Thổ Đu. Với việc người dân, hầu hết là những người nhẹ dạ cả tin, thiếu hiểu biết và thiếu kiến thức, nên dễ bị những tội phạm này dắt mũi đi theo các tà giáo do chính chúng lập nên hòng để lợi dụng và trục lợi cho cá nhân chứ chẳng có Chúa chẳng có Thánh Thần gì ở đây cả.
Điểm chung của một vài tà đạo này là đều có mục đích như "bơm đểu" để thúc đẩy các giáo dân biểu tình, ly khai, thành lập nhà nước riêng, cách mạng màu,...Và viễn cảnh đó là một trong những điều mà đản cọng sả Việt Nam cực kỳ sợ hãi đái mẹ nó ra quần. Chỉ cần một vài giọt nước tràn ly và một cây kim thôi để làm cho quả bóng bể ra và thế là hết.
Bản thân một tà giáo mà không được công nhận, chứng nhận, cấp phép để hoạt động đã là điều sai trái trước nhất.
Điều sai trái thứ hai là nó gây ra những ảnh hưởng xấu đến bộ mặt, danh tiếng, tạo ra nhiều tin đồn, quan điểm trái chiều về một tôn giáo chính thống đã được công nhận như là Công Giáo.
Vì nó không chính thống nên suy ra đéo ai quan tâm cả, chỉ có người thù ghét Công Giáo vô cớ quan tâm để đưa tin trái chiều, gây bất lợi mà thôi.
https://preview.redd.it/acff16qsxl0d1.png?width=568&format=png&auto=webp&s=d593873e266a17289af861546ed942bb3e126702
Có một vài tà đạo/lạc giáo/giáo phái đã được ghi nhận, điều tra và đã bị triệt phá bởi đản cọng sả và các ông can Việt Nam. Các dẫn chứng dưới đây hoàn toàn là văn chương của đản cọng sả, không phải của tao. Tao chỉ đưa tin lại một số nhất định để tổng hợp thôi.
Cá nhân tao và đa số giáo dân thậm chí còn không biết là có rất nhiều các "lạc giáo", theo cách như Giáo Hội dùng để gọi các tôn giáo "tự chế" ra từ Thiên Chúa Giáo, tồn tại ở giữa một môi trường Công Giáo lành mạnh Việt Nam thế này. Thực ra ở trên các hội nhóm và fanpage liên quan, như Thắc Mắc Công Giáo, thì các giáo dân và người có kiến thức cũng đã thông tin và cảnh báo cho nhau để tránh bị sa vào hoặc bị lừa đảo bởi những hội nhóm nhân danh Đức Chúa Trời giả tạo này.
***Nhà nước Tin Lành Đề Ga tự trị
https://preview.redd.it/gnju2uxvxl0d1.png?width=2560&format=png&auto=webp&s=a34b8d99f600e964056549e6b376c7e2a7d6bf2c
- "Khoảng giữa những năm 2000, những tên cầm đầu “Nhà nước Đê ga” ở Mỹ thông qua số Việt kiều về thăm thân nhân để tác động và chính Ksor Kơk đã điện thoại về chỉ đạo số tín đồ Tin Lành người dân tộc thiểu số đòi tự do tôn giáo, tách Tin lành người Thượng ra khỏi Hội thánh Tin lành Việt Nam (Miền Nam), lập “Hội thánh Tin lành Đê ga” làm hậu thuẫn cho “Nhà nước Đê ga độc lập”. Ngày 20/09/2000, tên mục sư BdaSuKbon – người đứng đầu nhà thờ Tin lành ở Mỹ đã gửi thư chấp thuận “Tin lành Đê ga Việt Nam”.
Về yếu tố chính trị, bọn cầm đầu “Tin lành Đê ga” đã tuyên truyền, xuyên tạc chính sách của Đảng và Nhà nước ta nói chung, chính sách tôn giáo, dân tộc nói riêng. Các luận điệu của chúng như sau: “Tin lành Đê ga” ở Mỹ chấp thuận “Tin lành Đê ga” ở Việt Nam; Dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên không phụ thuộc vào Hội thánh Tin lành Việt Nam; Tín đồ Tin lành phải đấu tranh đòi thành lập “Nhà nước Đê ga độc lập”; Đuổi người Kinh, đòi lại đất đai…
Bên cạnh yếu tố chính trị, “Tin lành Đê ga” vẫn mang yếu tố tôn giáo. Cùng với hoạt động chính trị, những người theo “Tin lành Đê ga” thường xuyên sinh hoạt tôn giáo như nhóm họp, cầu nguyện có Ban Chấp sự hướng dẫn. Những người theo “Tin lành Đê ga” vẫn là tín đồ đạo Tin lành cũ, vẫn có nhu cầu về tôn giáo và như vậy số cầm đầu “Tin lành Đê ga” cũng phải tổ chức cho họ sinh hoạt tôn giáo, đáp ứng như cầu tôn giáo nếu muốn lôi kéo tín đồ và duy trì “Tin lành Đê ga”. Đây cũng là một hình thức tập hợp quần chúng của số cầm đầu “Nhà nước Đê ga độc lập” ở trong và ngoài nước."[1]
***Tà đạo Bà Cô Dợ và Giê Sùa
https://preview.redd.it/029zte4xxl0d1.png?width=640&format=png&auto=webp&s=b5b008e0ba6ea047371d00c88496a4f4895429da
- "Thời gian qua, trong vùng đồng bào dân tộc Mông trên địa bàn một số tỉnh phía Bắc và Tây Nguyên xuất hiện hoạt động của tà đạo “Giê Sùa”, “Bà Cô Dợ”. Tà đạo “Giê Sùa”, “Bà Cô Dợ” đã xuyên tạc Kinh Thánh để lừa mị, lôi kéo đồng bào dân tộc Mông tham gia vào hoạt động phức tạp về an ninh, trật tự; lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để tập hợp phát triển lực lượng lập “Nhà nước Mông”.
"Các đối tượng cầm đầu các tà đạo “Giê Sùa”, “Bà Cô Dợ” ở nước ngoài đã triệt để sử dụng phương thức, thủ đoạn thông qua điện thoại, mạng xã hội, các phần mềm họp trực tuyến để chỉ đạo số đối tượng cốt cán ở trong nước tích cực tuyên truyền, lôi kéo người Mông tham gia với mục đích kích động tư tưởng ly khai, tự trị, tập hợp lực lượng lập “Nhà nước Mông”. Mặc dù đã được lực lượng chức năng tổ chức tuyên truyền, vận động nhưng hiện nay vẫn còn một bộ phận đồng bào dân tộc Mông bị ảnh hưởng bởi các luận điệu tuyên truyền của các đối tượng cầm đầu bên ngoài, vẫn còn lén lút tin theo và tham gia sinh hoạt tà đạo “Giê Sùa”, “Bà Cô Dợ” trên mạng xã hội hoặc ẩn thân vào các tổ chức tôn giáo hợp pháp để chờ thời cơ thuận lợi để tái hoạt động trở lại gây phức tạp về tình hình an ninh, trật tự trong vùng đồng bào dân tộc Mông."[2]
***Tà đạo “Hội thánh tin lành đấng Christ Tây Nguyên (Version 2 của Đề Ga)
https://preview.redd.it/hm3cmwxyxl0d1.png?width=1280&format=png&auto=webp&s=37f34437fe246c47c19f6665d09387fb9c23b78a
- “Hội thánh Tin lành đấng Christ Tây Nguyên” (gọi tắt là CHPC) là một tổ chức phản động được đối tượng A Ga (FULRO lưu vong ở Mỹ) thành lập vào tháng 9/2020. A Ga đã tích cực liên kết với các tổ chức phản động nước ngoài khác như “Ủy ban cứu trợ người vượt biển” (gọi tắt là BPSOS) của Nguyễn Đình Thắng ở Mỹ, nhóm “Người Thượng đứng lên vì công lý” (gọi tắt là MSFJ) của Y Quynh Bdăp ở Thái Lan nhằm phục vụ cho mưu đồ chính trị của mình. Bề ngoài, “Hội thánh Tin lành đấng Christ Tây Nguyên” là tổ chức sinh hoạt tôn giáo bình thường như các tổ chức tôn giáo khác với các hoạt động hát thánh ca, cầu nguyện và chia sẻ kinh thánh. Tuy nhiên, mục đích chính của tổ chức này là tập hợp tín đồ người dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên và số đối tượng phản động người Việt lưu vong, lợi dụng vấn đề dân chủ, nhân quyền, tự do tôn giáo để chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc, chống phá chính quyền, đòi thành lập “nhà nước riêng, tôn giáo riêng” cho người dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên.[3]
***Lạc giáo Hội thánh đức chúa trời toàn năng (Tia Chớp Phương Đông)
https://preview.redd.it/4lpj2vlzxl0d1.png?width=490&format=png&auto=webp&s=2673364149658b2e40fc9630d4978393fbc4c243
- "Hội thánh đức chúa trời toàn năng (hay còn gọi là Tia chớp Phương Đông) là một tổ chức tôn giáo bất hợp pháp dựa trên kinh thánh Kitô giáo, xuất hiện ở Trung Quốc vào năm 1991 do Dương Hướng Bân và Triệu Duy Sơn sáng lập. Năm 1995, giáo phái này bị Trung Quốc cấm nên Dương Hướng Bân và Triệu Duy Sơn chạy sang Mỹ. Giáo lý cốt lõi của tổ chức này là "chúa Giêsu Kitô trở lại trái đất với tư cách là Đức chúa trời toàn năng, thống nhất tất cả các tôn giáo thành Hội thánh đức chúa trời toàn năng và có nhiệm vụ cứu rỗi con người khỏi các thiên tai, thảm họa, dịch bệnh".
Tại Trung Quốc, Hội thánh đức chúa trời toàn năng được đưa vào danh sách các tổ chức phản động do các thành viên có dính líu, liên quan đến các vụ bạo lực, tống tiền, bắt cóc, giết người (họ sẽ giết những người từ chối gia nhập giáo phái này kể cả cha mẹ của mình với lý do "con quỷ ta cần phải được tiêu diệt") và có tư tưởng chống Đảng Cộng sản."[4]
***Lạc giáo Hội thánh Đức Chúa Trời Mẹ
https://preview.redd.it/5kgmgxj2yl0d1.png?width=1280&format=png&auto=webp&s=37127f3038524be7d47ae73714e87f7013fd1aec
- "“Hội thánh của Đức Chúa Trời Mẹ” có tên chính thức và đầy đủ là “Hội thánh của Đức Chúa Trời Hiệp hội Truyền giáo Tin lành Thế giới” (“World mission society Church of God – WMSCOG). Tổ chức “Hội thánh Đức Chúa Trời Mẹ” còn có những tên gọi khác: “Hội thánh của Đức Chúa Trời”, “Đức Chúa Trời Mẹ”, “Hội thánh Đức Chúa Trời làm chứng cho Chúa Giêsu”, có nguồn gốc từ Hàn Quốc, do Ahn Sahng Hong (thường gọi là Anh Xang Hồng) sáng lập năm 1964, tại Hàn Quốc. Giáo lý cơ bản lấy từ kinh thánh (66 quyển) của Tin lành giáo. Tuy nhiên, chính tổ chức này bị những người Tin lành giáo tẩy chay, không công nhận, thậm chí còn coi là “tà đạo”, vì những thay đổi giải thích giáo lý và thực hành của nó. Nhất là việc tin có “Đức Chúa Trời Mẹ”, hay tin “Đức Chúa Trời Ba Ngôi” hiện thân vào ông Anh Xang Hồng và “Đức Chúa Trời Mẹ” hiện thân vào bà Jang Gin Ja (vợ ông này). Trong sinh hoạt tôn giáo, điểm dễ nhận biết là tín đồ không sử dụng thánh giá, tượng chúa, nữ thì trùm khăn ren trắng."
***Giáo phái tự xưng Nhân Chứng Giê-hô-va
https://preview.redd.it/0zcmtyb5yl0d1.png?width=1280&format=png&auto=webp&s=b9d347305b290031aafcbe9f24c9847f856f5548
- "Trong số những đạo lạ, giáo phái mới xuất hiện đáng chú ý có cái tự xưng là "Nhân chứng Giê-hô-va" tại Kiên Giang. Giáo phái này do chính người phụ nữ Việt kiều nói trên lập điểm tuyên truyền, lôi kéo hơn 20 người dân tham gia. Điểm tập trung đặt trong một căn nhà thuê tại một khu dân cư nghèo ở khu phố Nam Cao như nói trên.
Trong số những người tham gia có vợ chồng ông Danh Kiểng (ngụ khu phố Nam Cao). Ông Kiểng nói ông và vợ bị biến chứng đái tháo đường, khi nghe nói được "Đức Giê-hô-va" che chở nên quyết định theo. "Sau này, khi trái đất bị hủy diệt thì Đức Giê-hô-va xuống đây cứu vớt cho hơn 140.000 người theo đạo, số còn lại sẽ chết hết. Con người lúc đó sẽ sống với hình hài trẻ đẹp chứ không già" - ông Kiểng nói.
Cũng theo lời ông Kiểng, sau khi gia nhập đạo này, gia đình ông đã tháo bỏ bàn thờ tổ tiên. Trước khi trở thành tín đồ, mọi người phải tập trung tại "Phòng Nước Trời" ở nhà người phụ nữ Việt kiều vào các ngày thứ tư và chủ nhật hằng tuần để nghe thuyết giảng về đạo."[5]
***Tà đạo Dương Văn Mình (đừng đọc nhầm nhé lmao)
https://preview.redd.it/xeiiu996yl0d1.png?width=512&format=png&auto=webp&s=1eff27c54a8a607ef1cb3c105924f7ce950aff6a
- "Để thực hiện ý đồ, Dương Văn Mình cùng số đối tượng cốt cán đã lập ra “Tổ chức bất hợp pháp Dương Văn Mình” núp bóng dưới vỏ bọc tôn giáo, móc nối, liên hệ, tìm kiếm, hỗ trợ, hậu thuẫn của một số cá nhân, tổ chức phản động; tổ chức quốc tế thiếu thiện cảm với Việt Nam để vu cáo Việt Nam vi phạm dân chủ, nhân quyền, tự do tôn giáo; tuyên truyền luận điệu “Dương Văn Mình sẽ làm Chúa, Vua của người Mông”. Trước tình hình trên, chính quyền các địa phương đã kiên trì tuyên truyền, vận động quần chúng nhân dân không tin, không nghe theo “Tổ chức bất hợp pháp Dương Văn Minh”, thực hiện tốt chủ trương, đường lối, chính sách của Đảng, tuân thủ các quy định của pháp luật.
Thế nhưng khi chính quyền tiến hành cưỡng chế, tháo dỡ “nhà đòn” (nhà chứa đồ tang); giải tán việc tổ chức “Tết chung”, sinh nhật Dương Văn Mình, lễ kỷ niệm “Ngày thành lập tổ chức Dương Văn Minh”…, thì số đối tượng cốt cán, quá khích kích động, xúi giục người dân tập trung đông người gây cản trở an ninh trật tự (ANTT), lấn lướt, chống đối chính quyền cơ sở, ngăn cấm không cho con, em đi học, không nhận hỗ trợ xoá đói, giảm nghèo, lôi kéo khiếu kiện, tái dựng “nhà đòn”; không tham gia bầu cử đại biểu Quốc hội khóa XIII; Quốc hội khoá XV và Hội đồng nhân dân các cấp 2013 cho đến nay…. Không dừng lại ở đó, để gây áp lực, đòi yêu sách với chính quyền, các đối tượng còn thu, truyền tải qua mạng xã hội và cung cấp cho bên ngoài sử dụng vũ cáo chính sách, pháp luật của ta nhằm đòi yêu sách."[6]
Điểm chung của các tà đạo, lạc giáo, giáo phái tự xửng ở trên là gì? Đó là đều liên quan hoặc dựa trên nguồn gốc là Đạo Tin Lành và Thiên Chúa Giáo nói chung, nhưng những kẻ thành lập giáo phái này thực chất đều là những kẻ ngoài cuộc, những người bên ngoài Giáo Hội, có được bơm thổi từ đâu hay không thì không biết, nhưng rất giỏi dắt mũi người dân thiếu hiểu biết. Những kẻ này chỉ đơn giản là tội phạm.
Ngoài ra, chúng còn là tội đồ đối với Hội Thánh cũng như tất cả các giáo dân TCG ở trên thế giới, vì Thiên Chúa chỉ dạy "anh em hãy đi rao giảng Tin Mừng" chứ không có dạy "anh em hãy lập ra một tôn giáo mới, bắt họ đập bàn thờ và nghe theo những bài giảng xàm xí tự chế của anh em".
5. Những "con sâu mọt" từ chính bên trong Giáo Hội và những kẻ mượn gió bẻ măng, chớp thời cơ, thừa nước đục thả câu.
Ví dụ như một vài hình ảnh ở bên dưới đây.
https://preview.redd.it/rtlkfo0izl0d1.png?width=2000&format=png&auto=webp&s=f0db9610714a98c9fc616c458ac91aac04c0da2b
https://preview.redd.it/6rwj1koizl0d1.png?width=2000&format=png&auto=webp&s=ebd786b2f62505fea286be08cc901c4d19278f41
Ví dụ như về Linh Mục Phê-rô Nguyễn Văn Tường:
https://preview.redd.it/okb6srnpzl0d1.png?width=1280&format=png&auto=webp&s=abef7957ac665852193a1c3d0c3fdeaa6ce21b00
"Không những tuyên bố chữa khỏi bệnh ung thư giai đoạn cuối, ông Nguyễn Văn Tường, ngụ xã Vinh Kim, H.Cầu Ngang (Trà Vinh) còn tuyên bố bản thân có đủ khả năng biến đất thành đá ngăn biển từ Tiền Giang đến Cà Mau, và thời gian tới sẽ nhận chữa thêm bệnh phong cùi và HIV để cứu nhân độ thế.
Ngoài ra, theo thông tin được đăng trên tài khoản Youtube “Tin nóng từ dân” về một số bệnh nhân được ông Tường nhận chữa trị, ký xác nhận “đã khỏi bệnh ung thư và làm lễ cho xuất viện”, PV đã xác nhận tại nơi cư trú những này và được biết họ đều không có trong danh sách dân cư trú tại các địa phương đó. Riêng 2 nữ bệnh nhân ung thư là giáo dân công giáo tên Đặng Thị Xuân Thy (42 tuổi, nhà ở Kiên Giang) và Lưu Thị Phượng (58 tuổi, nhà ở Hà Nội), đã chết khoảng 1 tuần sau khi ra trại. Mặc dù2 người bệnh này được ông Tường cho về nhà vì đã “được chữa khỏi”.
Ông Lê Hữu Long, Phó chủ tịch Ủy ban Đoàn kết Công giáo tỉnh Trà Vinh, cho biết ông Nguyễn Văn Tường từng là Linh mục có tên thánh là Phêrô Nguyễn Văn Tường, thuộc quản lý của Giáo phận Vĩnh Long. Tháng 5.2014, do kiên trì với thái độ và hành vi “lạc đạo” nên ông Tường bị Giáo phận Vĩnh Long phạt “Vạ tuyệt thông tiền kết”, cách chức linh mục, bãi nhiệm chức sắc, nhà tu hành, buộc rời khỏi chức Chánh sở nhà thờ Thành Thới (H.Mỏ Cày Nam, tỉnh Bến Tre) về tu dưỡng, sám hối tại nhà thờ Phường Tư (TP.Vĩnh Long, tỉnh Vĩnh Long). Nhưng ông Tường đã không tuân theo. “Theo thông báo của Tòa Giám mục Giáo phận Vĩnh Long thì ông Tường chỉ còn tư cách là giáo dân bình thường và không được quy tụ giáo dân thuyết giảng giáo lý.”, ông Long khẳng định."[7]
Hay linh mục Nguyễn Duy Tân:
https://preview.redd.it/h1duzwfqzl0d1.jpg?width=1280&format=pjpg&auto=webp&s=e57b75e1c0cbee4704337be8a82aee22b04c5109
"Năm trước, ngày 17/5/2019, linh mục Nguyễn Duy Tân đang quản xứ Thọ Hòa (Đồng Nai) đã bị điều chuyển về làm phụ tá (tức là làm cấp phó cho người khác), phục vụ xây dựng công trình Đức Mẹ Núi Cúi (Thống Nhất, Đồng Nai). Dư luận cho rằng, đây là quyết định mang tính chất kỷ luật đối với linh mục Tân của Tòa Giám mục Giáo phận Xuân Lộc nhằm ngăn chặn việc lợi dụng Chúa để chống phá đất nước, vi phạm pháp luật, làm xấu đi hình ảnh tốt đẹp của đạo Công giáo, như công khai tiếp xúc với các thành viên của tổ chức khủng bố Việt Tân nhập cảnh vào VN như Emely Page; bị chính quyền xử phạt hành chính về trang facebook cá nhân trong việc kêu gọi tín hữu Công giáo xuống đường tuần hành biểu tình trong sự cố môi trường năm 2016 và gần đây nhất là tháng 4 vừa qua Cha đã xuất cảnh để sang Úc tham dự các hoạt động cho các tổ chức chính trị bên ngoài tổ chức nhằm can thiệp và công việc tại VN….
Tuy nhiên, dù đã nhận hình thức “kỷ luật” mang tính giáng cấp, nhưng linh mục Nguyễn Duy Tân vẫn không rút ra được bài học cho mình. Không làm tròn chức trách ở nơi được điều đến, ông ta vẫn ngày ngày lên mạng đả kích, chống phá chế độ, xuyên tạc mọi chủ trương chính sách cảu Nhà nước, cổ vũ đám chống đối, cổ súy hình thức chống phá bạo lực, cực đoan như băng đảng khủng bố hải ngoại, tiếp sức cho đám chống phá trong nước. Điển hình như liên tiếp sử dụng facebook cá nhân để bày tỏ quan điểm ủng hộ cho chế độ cũ VNCH trước đây; công khai nhân danh Chúa hô hào phản đối việc Bộ Công an đề xuất thẻ căn cước gắn chíp – việc làm hữu ích giảm thiểu thủ tục hành chính cho dân, bằng một quan điểm thật bất bình thường như sau “Vì Thiên Chúa muốn con người được TỰ DO. Tự do chọn lựa làm việc thiện hay làm điều ác. Ngay cả khi con người giết Đức Giêsu mà Ngài cũng không ngăn cản. TỰ DO : là quà tặng của Thiên Chúa”. Hay như ngày quốc tang Cố Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu, linh mục Nguyễn Duy Tân lại tiếp tục có những lời lẽ mỉa mai, châm biếm có hàm ý xúc phạm đến vong linh của Cụ Lê Khả Phiêu…. Từ đó để thấy, để chống phá đất nước, Linh mục Nguyễn Duy Tân bất chấp thủ đoạn, luân lý đạo đức người Việt, lừa Chúa, dối chiên, thường xuyên cấu kết với các thế lực thù địch chống phá Đảng, Nhà nước, xuyên tạc lịch sử, bôi nhọ Chủ tịch Hồ Chí Minh, làm ảnh hưởng tiêu cực đến đạo Thiên Chúa giáo; gây phẫn uất trong nhân dân."[8]
Hay Anton Đặng Hữu Nam:
https://preview.redd.it/ig8o9c0wzl0d1.png?width=1600&format=png&auto=webp&s=6ba8cdd3f91e6a27a317f5bce922947824db4c57
"Những ngày giữa tháng 2 vừa qua, người Công giáo nói riêng và đông đảo người dân ở tỉnh Nghệ An và các tỉnh miền Trung nói chung rất lấy làm lạ, vì họ không hiểu tại sao đường đường chính chính là một vị linh mục nhưng ông Anton Đặng Hữu Nam, Quản xứ Phú Yên, xã An Hòa, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An lại có những hành động gây sốc cộng đồng đến vậy. Trong khi chính quyền các cấp và đồng bào miền Trung đang cùng cả nước tập trung mọi khả năng, nguồn lực để khắc phục hậu quả sự cố môi trường biển, thì linh mục Đặng Hữu Nam lại lớn tiếng đưa ra cái gọi là “Thông cáo báo chí”. Trong đó nội dung chủ yếu là kêu gọi, tụ tập bà con giáo dân giáo xứ Phú Yên, huyện Quỳnh Lưu vào Kỳ Anh (Hà Tĩnh) để “đi tìm công lý và sự thật”, nhưng mục đích là để gây rối.
Không dừng lại ở đó, lợi dụng việc rao giảng trên giáo đường nhà thờ, linh mục Nam còn liên tục nói xấu, xuyên tạc các chính sách của Đảng và Nhà nước ta, phủ nhận những thành quả cách mạng mà đất nước và nhân dân ta đã đạt được, trong đó có sự đóng góp của các chức sắc và tín đồ theo đạo Công giáo, gây bức xúc cho nhân dân. Trong các bài thuyết giảng gần đây, Anton Đặng Hữu Nam liên tiếp đưa ra những lời lẽ, lập luận trí trá nhằm kích động người dân chống chính quyền với những khẩu hiệu, băng rôn như “Ai đã ưu đãi cho Formosa trái pháp luật?”, “500 triệu đô không đủ mua quan tài cho dân Việt”, “Đừng bán danh dự tổ tiên vì Formosa”, “Đảng khoan hồng vì Formosa biết chạy”, “Formosa nhận lỗi, Đảng nhận tiền, nhân dân nhận thảm họa”... Ông Nam còn công khai yêu cầu giáo dân không đóng các loại phí, thuế quỹ mà UBND xã giao xóm thu và các khoản đóng góp đầu năm học của các trường... Báo Nghệ An điện tử cho biết, sáng 8-10-2016, linh mục Đặng Hữu Nam đã chỉ đạo Hội đồng mục vụ giáo xứ Phú Yên và khoảng 50 giáo dân là phụ huynh học sinh kéo lên Trường tiểu học xã An Hòa chất vấn Ban giám hiệu về các khoản thu đầu năm học 2016-2017."[9]
Lợi dụng sự sa ngã của một vài số ít các chức sắc Công Giáo này, nhiều thành phần ganh ghét, đố kỵ đã thừa nước đục thả câu, mượn cớ để được công kích và chửi bới toàn thể Giáo Hội Công Giáo Việt Nam. Điều sai thì những cá nhân này sẽ là người chịu tội, không phải toàn thể Giáo Hội và cộng đoàn Công Giáo.
6. Sự, bức xúc nổi loạn và phản kháng của các giáo dân - giọt nước tràn ly
Sự phản kháng của các giáo dân và chức sắc tôn giáo được thể hiện qua các sự kiện nhà nước chèn ép và bành trướng quyền lực trên đất thánh và những cơ sở tôn giáo của họ. Ngoài ra, những sự phản kháng này cũng để trả lời những kẻ luôn chỉ trích, công kích, bôi xấu Công Giáo, làm ảnh hưởng đến quyền lợi về tự do tôn giáo chính đáng của các giáo dân là chính đồng loại của mình, giới hạn cái quyền tự do tôn giáo của họ; đản cọng sả cũng là một trong những kẻ phản diện dẫn đầu đó.
Ví dụ phổ biến nhất cho giọt nước này là vụ Vườn Rau Lộc Hưng. Vườn Rau Lộc Hưng được đánh dấu là một từ khóa nhạy cảm ở trên phở bò khi tìm kiếm
https://preview.redd.it/ke4amqixzl0d1.png?width=1778&format=png&auto=webp&s=6804647212007c0d8589f6d48d68e123e09bc202
"Ông Cao Hà Trực sinh năm 1971, thuộc “thế hệ thứ ba của người di cư từ miền Bắc vào miền Nam, sống từ năm 1954… và lập nghiệp tại Vườn rau Lộc Hưng.”
Ông cho biết “Khi Bắc 54 chúng tôi chạy chế độ cộng sản vào miền Nam, chúng tôi vào đây được Hội Thừa sai Paris, lúc bây giờ là bên quản lý ruộng đất của bên tôn giáo, cấp chúng tôi đất để chúng tôi an cư lập nghiệp.
Vườn rau Lộc Hưng ở phường 6, quận Tân Bình. Cư dân sống bằng trồng rau, và “hình thành nên nhà thờ và nhiều nhà nguyện, trong đó có Đài Đức Mẹ, gọi là Họ Mông Triệu.
Theo lời ông, họ đã sống ở đó từ năm 1954, và từ năm 1976 bắt đầu đóng thuế theo chủ trương nhà nước, “có biên lai đóng thuế và sổ thuế”. Tuy nhiên, đến năm 1999, khi ông và nhiều người khác đi kê khai nhà, đất theo nghị định mới, họ lại không được nhà nước công nhận cơ sở pháp lý.
Bà con Vườn rau Lộc Hưng bắt đầu đi kiện từ năm 1999.
“Đến năm 2001, họ có quyết định… thu hồi đất của chúng tôi để làm dự án xây nhà cao tầng. Họ lấy đất của chúng tôi, họ nói họ giao lại cho bưu điện, bởi vì họ nói đất của chúng tôi là đất thuộc bưu điện.”
Ông nói “Trên thực tế đến bây giờ, chúng tôi chưa bao giờ thấy tờ giấy nào nói Bưu chính Viễn thông có chủ quyền trên đất của chúng tôi, theo như cơ quan nhà nước nói.”[7]
Và bây giờ vẫn đang còn đi kiện, năm ngoái cảng đã mang xe xúc vào uy hiếp và chiếm được hoàn toàn phần đất giáo xứ đó. Hiện nay, giáo dân VRLH vẫn còn làm lễ và tập trung kêu oan cùng nhau.
Tụi mày tưởng chỉ có giáo dân miền Nam bị chèn ép? Không đâu
https://preview.redd.it/4z315ofyzl0d1.png?width=1280&format=png&auto=webp&s=a427ec4ef88bd1817ce2ff156bed75caf8be64cb
"Ngày 05/11/2018, Tòa Tổng Giám mục Hà Nội đã có văn bản số VP2018/11CQ do Đức Hồng y Phê rô Nguyễn Văn Nhơn, Tổng Giám mục Hà Nội và Đức Giám mục Phụ Tá Laurenxo Chu Văn Minh ký tên thay mặt hàng linh mục Tổng Giáo phận Hà Nội và toàn thể giáo dân gửi đến Bí thư Thành ủy, Chủ tịch UBND Thành phố Hà Nội và các cơ quan chính quyền Hà Nội phản đối mạnh mẽ việc nhà cầm quyền Hà Nội đã ngang nhiên xây dựng trên đất đai và cơ sở của Tòa Tổng Giám mục Hà Nội.
Văn bản cho biết: Nhà cầm quyền Hà Nội đã tự ý xây dựng tại 29 phố Nhà Chung, là khu đất thuộc quyền sở hữu của Tòa Tổng Giám mục Hà Nội được chứng nhận tại bằng khoán điền thổ số 1794, quyển 9, trang 191.
Cho đến nay, Tòa TGM Hà Nội chưa hề có bất cứ một văn bản nào về việc hiến, tặng, cho hoặc chuyển nhượng quyền sử dụng khu đất và tài sản tại đây cho bất cứ ai.
Việc xây dựng đã được tiến hành lén lút, bởi dự án không có bất cứ một thông báo, bản vẽ và những thông tin cần thiết theo luật định cho việc tiến hành một dự án.
Đặc biệt, đây là khu đất của Tòa Tổng giám mục Hà Nội đã bị chiếm cướp làm trường học và nay tự ý xây dựng công trình nào đó mà Tòa TGM không hề được thông qua, người dân không hề được biết.
Ngang nhiên hơn nữa, để xây dựng công trình này, nhà cầm quyền Hà Nội đã tự ý xây bịt lối đi, đưa máy móc vào hoạt động như chỗ không người.
Đây là cơ sở Trường Dũng Lạc của Tổng Giáo phận Hà Nội."[8]
Tưởng chỉ có Bắc và Nam dính chấu? Thật ra Trung cũng dính.
https://preview.redd.it/uogn72azzl0d1.png?width=640&format=png&auto=webp&s=660ed5270a8791f41447b4c3af01ac02899503e3
Dưới đây là bài viết của những giáo dân ở Đền Thánh - Linh địa Trại Gáo ở Giáo Phận Vinh
"Kính thưa Đức Cha Anphong, kính thưa Cha quản xứ Giuse cùng quý hội đồng giáo xứ. Chúng con là con cái giáo xứ Trại Gáo xa quê trong và ngoài nước. chúng con nhận được thông tin từ báo chí là chiều hôm qua quân đội lên Đền Thánh để khởi công xây dựng sân bóng chuyền và lắp ráp các dụng cụ thể dục trong khuôn viên Đền Thánh của chúng con. Chúng con cũng chứng kiến chính quyền địa phương, quân đội và hội đồng đứng làm lễ khởi công ( hình ảnh kèm theo ) chúng con kiến nghị Đức Cha yêu cầu Cha Xứ chấm dứt việc làm này, bởi Đền Thánh là nơi trang nghiêm, nơi cầu nguyện, Linh Thánh và là nơi lương giáo đến xin ơn bất kỳ lúc nào trong ngày. Do vậy, việc xây dựng khu thể thao trong Đền Thánh là chúng con ko chấp nhận. Chúng con phản đối bằng mọi cách để bảo vệ sự linh thiêng và yên bình của Đền Thánh.
Chúng con xin kiến nghị mang xuống bãi đất của giáo xứ ở phía dưới cánh đồng sẽ hợp lý hơn. Ở đó mới là nơi thể dục thể thao chung tốt nhất. Xin Đức Cha làm chủ cho chúng con. Chúng con sẽ không bao giờ chấp nhận cho làm trên khuôn viên Đền Thánh, mong Đức Cha hiểu cho chúng con."[9]
Sau khi đăng bài viết này lên, đất đai của linh địa vẫn bị nhà nước chiếm lấy để sây xân bóng và trang của Đền Thánh Trại Gáo không còn đăng thêm một bài nào nữa, có vẻ mọi sự đã ngã ngũ.
Thêm nữa là một vụ việc hiện tại đang diễn ra, các giáo dân ở Giáo Xứ Thanh Hải, Phan Thiết biểu tình phản đối chính quyền xây trường trên đất mượn của nhà thờ.
https://preview.redd.it/cwhy0l900m0d1.png?width=620&format=png&auto=webp&s=45ee12b8f12a33184f83ed65dbbd94048601ffe4
"Chính quyền tỉnh Bình Thuận dự tính xây mới hai trường học đạt chuẩn quốc gia trên phần đất mượn của nhà thờ Giáo xứ Thanh Hải từ năm 1975 nhưng vấp phải phản ứng của các giáo dân.
Sáng sớm ngày 08/5, hàng trăm giáo dân thuộc phường Thanh Hải, thành phố Phan Thiết kéo đến sân nhà thờ để phản đối việc Ủy ban Nhân dân phường cử người đến đo đạc phần đất của trường tiểu học và trường mẫu giáo Thanh Hải đang toạ lạc trong khuôn viên nhà thờ.
Theo người trong Hội đồng mục vụ, dường như Toà Giám mục Phan Thiết và linh mục Chánh xứ Thanh Hải đồng ý với đề nghị của chính quyền địa phương. Tuy nhiên, giáo dân không đồng ý vì họ muốn lấy lại toàn bộ đất đai mà cha ông họ đã khai khẩn từ gần 70 năm trước.
Ngày 16/2/2024, sau khi có tin Toà Giám mục công bố sơ đồ quy hoạch trường học mới của chính quyền Phan Thiết trên đất của giáo xứ Thanh Hải, giáo dân ở đây đã kéo đến Toà Giám mục để phản đối việc các tăng lữ đồng ý với kế hoạch của chính quyền địa phương.
Giáo xứ Thanh Hải (phường Thanh Hải, thành phố Phan Thiết, tỉnh Bình Thuận) được thành lập từ năm 1955 và giáo dân là những người di cư từ Thanh Hoá, Hải Phòng và Quảng Bình vào sau Hiệp định Geneva.
Hiện giáo xứ này thuộc Giáo phận Phan Thiết, và có hơn 8.000 giáo dân, chiếm khoảng 75% nhân khẩu của phường, theo thống kê năm 2015.
Trước năm 1975, trong khuôn viên nhà thờ có trường trung tiểu học Công giáo Thanh Hải để giảng dạy cho con em giáo dân địa phương, dưới sự quản lý của giáo xứ. Tuy nhiên, sau năm 1975, chính quyền mới trưng dụng cơ sở giáo dục này và vẫn sử dụng cho việc đào tạo cho học sinh địa phương với hai cơ sở là trường tiểu học và trường mẫu giáo Thanh Hải.
Do số giáo dân tăng và sinh hoạt chật chội, giáo xứ cần nơi giữ xe ngày thường và các ngày lễ lớn, xây nhà mục vụ, không gian sinh hoạt tôn giáo cho thanh thiếu nhi... nên từ năm 2014, giáo xứ đã đề nghị chính quyền địa phương trả lại hai ngôi trường."[10]
Để nói hay phân tích tính đúng sai ở những sự kiện như ở trên đây là rất khó, bởi vì sao? Nó là những mâu thuẫn cực kỳ nhạy cảm giữa các cơ quan chính quyền cai trị với các cơ quan tôn giáo, là những mâu thuẫn mà cả hai bên đều có phần sai rất khó để phân định.
Các cơ sở tôn giáo sai ở chỗ là dễ bị quá khích mà chưa giữ được cái đầu lạnh để phân định. Các cơ quan chính quyền sai ở chỗ là muốn bành trướng quyền lực vô hình lên các giáo dân vốn chỉ dám biểu tình ôn hòa.
"Việc chính quyền địa phương mượn tài sản là tu viện hoặc trường học của nhà thờ Công giáo và không trả lại xảy ra ở nhiều nơi trên khắp Việt Nam, điển hình là tu viện của Nhà thờ Thái Hà (Hà Nội) hiện đang được làm Bệnh viện Đống Đa. Gần đây, chính quyền địa phương có kế hoạch xây thêm một toà nhà khám chữa bệnh nhiều tầng trong khu đất vốn thuộc Giáo xứ Thái Hà cho dù nhà thờ liên tục đòi trả lại tu viện."[10]
Nếu một giáo xứ SẴN SÀNG hiến đất để xây bệnh viện, trường học, nghĩa địa,...thì đó là một hành động tốt và luôn được hoan nghênh bởi hầu hết tất cả mọi người, kể cả người ngoại giáo.
Nếu một giáo xứ BỊ ÉP BUỘC CÁCH VÔ LÝ để phải cho đi một miếng đất mà không thu lại được cái gì thì việc kêu oan, bị kích động, giữ thái độ mâu thuẫn với chánh quèn là điều tất yếu. Ngoài ra, họ còn bị người ngoại giáo nói là ích kỷ, chỉ biết thân mình, phản động, chống phá.
Ở phần 2 tao đã giải thích như dưới đây, xin được trích dẫn lại:
'Để có một góc nhìn đa chiều và khách quan hơn thì các tu sĩ người Bồ và Pháp này cũng đã nhận lệnh từ Giáo Hội Tây Phương để đi đến hầu như tất cả các nước, trong đó bao gồm Châu Á. Một trong những mục đích đầu tiên của họ là để chiếm lĩnh quyền sử dụng những phần đất, hoặc có thể thêm vào một ý là để chuẩn bị cho công cuộc đô hộ về mặt văn hóa và tôn giáo, ở Việt Nam trước bằng cách xây dựng nên những nhà thờ, nhà dòng, nhà nguyện, đền thờ.'
Và sau đó các cơ sở này được trao quyền lại cho những linh mục, giám mục người Việt sau này bằng giấy tờ ký tay. Đây là một trong những lý do tại sao tụi đản và nhà lướt dzịt nôm không chấp nhận những giấy tờ đó của Pháp và có thể ngang nhiên bành trướng quyền lực của mình ở đất Thánh, xâm phạm vào đất Thánh, phá bỏ các đền thờ, nhà dòng, nhà nguyện để xây dựng nên rất nhiều các cơ sở nổi tiếng hiện nay từ trường học, bệnh viện, nghĩa địa cho đến các khu chung cư và nhà dân. Người Công Giáo không quá gay gắt về những miếng đất đã mất, đã chết, đất của tụi tao còn đầy ở trên thiên quốc kia không có thiếu, hoặc Giáo Hội sẽ tự đùm bọc lẫn nhau để mua đất và xây nên các nhà thờ mới. Nhưng họ phải gay gắt là bởi vì có những mảnh đất vẫn còn sống nhăn, sống sờ sờ trước mặt thế kia, và hiện đang được sử dụng, nhưng lại bị chúng nó lấy đi mất. Đó là một sự xấu hổ và oan ức cùng cực. Như đã nói phía trước, người Công Giáo chỉ đấu tranh ôn hòa, không có cái vụ đến nhà mấy thằng chũ tịch tĩnh hay huyện xã để vác dao chém nó đâu. Hay như vụ thằng thần kinh trên vùng 71 không biết có tức giận gì Cha Thanh không mà xách dao vào hạ sát khi Cha đang ngồi tòa giải tội.
Không, đây là tư duy nhị nguyên. Có những sự kiện thật sự khó để phân đúng - sai một cách rõ ràng ngày lập tức như màu trắng với màu đen khi tách riêng tụi nó ra. Nếu có thể hiến đất vì những mục đích tốt đẹp và giúp đỡ cộng đồng thì không có giáo xứ nào tiếc rẻ hết, nhưng nếu việc trao đất đó lại không được thực hiện ở ngoài ánh sáng, quang minh chính đại, có giấy tờ văn kiện biên bản rõ ràng, thì đó là một sự tủi nhục khi phải để họ phá đi đền thờ của mình trong cay đắng; và cũng vì tinh thần hy sinh cao đẹp của Công Giáo nên không thể quá gay gắt, bạo lực mà chỉ có thể thực hiện các biện pháp ôn hòa. Lợi dụng điểm G "ôn hòa" này, các cơ quan chánh quèn có thể dễ dàng bành trướng quyền lực.
Người ngoại đạo coi người Công Giáo không biết thờ cúng tổ tiên là đám thờ ngoại bang, đám mất gốc, chỉ biết sinh hoạt trong cộng đồng giáo dân, nói những lời phúc âm bị coi là tầm bậy so với nho giáo. Xin lỗi là đã sống tuân theo giáo luật và Mười Điều Răn để không phạm tội lỗi còn phải học cách sống sao cho vừa lòng trên 70% dân số còn lại của Việt Nam thì việc tốt nhất nên làm là đi chết, không phải suy nghĩ nhiều.
Để có một góc nhìn đa chiều, thì những giáo dân nổi loạn này có thể cũng đã bị các thành phần chống phá ở nước ngoài "bơm đểu", cụ thể là các tàn dư của Việt Tân hoặc VNCH, khủng bố FULRO, hoặc linh mục đồng chí cài cắm vào kích động để làm truyền thông, làm xấu đi hình ảnh của Công Giáo như một điều tụi nó muốn. Vì sao? Vì tụi nó không kiểm soát được, mà không ăn được thì phải phá cho hôi. Và cách làm truyền thông dơ bẩn của tụi nó cũng là một trong những chiêu bài phổ biến khiến người ngoài hiểu sai về đạo
Nhưng cây ngay thì không sợ chết đứng. Bao nhiêu điều tiếng tốt khì không tập trung chú ý, chỉ lăm le chờ có cái gì đó bất lợi để lao vào xâu xé.
https://preview.redd.it/47w72zt40m0d1.png?width=1280&format=png&auto=webp&s=e9c9a87671d0ba6fbd76c4349761d89d644cc1ad
"Bà con giáo dân hiến đất mở đường
Về thăm Cẩm khê, đi đến các vùng đồng bào Công giáo sinh sống, hầu hết đều bừng lên sức sống mới, những tuyến đường thảm nhựa, bê tông rộng rãi, phong quang sạch đẹp. Đồng thời, là những dãy nhà cao tầng được xây dựng khang trang, hiện đại bên tháp chuông nhà thờ…đó là minh chứng cho sự đoàn kết một lòng “sống tốt đời, đẹp đạo”, xây dựng quê hương ngày càng giàu mạnh tại nơi đây.
Toàn huyện Cẩm Khê hiện có trên 38.000 đồng bào Công giáo, chiếm 30% dân số, phân bố ở 18/24 xã, thị trấn, trong đó có 5 xã và một thôn công giáo toàn tòng thuộc 8 giáo xứ với 21 linh mục. Phát huy truyền thống “Sống phúc âm trong lòng dân tộc để phục vụ hạnh phúc của đồng bào” trong công cuộc xây dựng và phát triển quê hương, các phong trào thi đua yêu nước, Ngày hội "Đại đoàn kết toàn dân tộc", các cuộc vận động do các cấp, ngành, địa phương phát động, ở mỗi địa bàn vùng Công giáo đều ghi nhận sự vào cuộc, đóng góp tích cực của các chức sắc, chức việc và bà con giáo dân, qua đó góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.
Đặc biệt, chương trình xây dựng nông thôn, đô thị văn minh nhận được sự phối hợp vào cuộc vận động của nhiều linh mục, góp phần tạo nên các phong trào thi đua sôi nổi khắp tại các địa phương trong huyện như: Phong trào làm đường giao thông nông thôn, xây dựng kết cấu hạ tầng tại khu dân cư… Không ít gia đình Công giáo gương mẫu hiến đất làm đường giao thông, thực hiện có hiệu quả các tiêu chí, chỉ tiêu xây dựng nông thôn mới của địa phương, tiêu biểu là giáo dân tại giáo xứ Ngô Xá, Tạ Xá, Văn Bán, Phượng Vỹ, Yên Tập…"[11]
Thông tin thêm, trong mùa đại dịch COVID-19, có rất nhiều tập thể các giáo xứ và chùa chiền đã tổ chức những chuyến xe phát đồ từ thiện cho người dân, kể cả những người ngoại giáo, lương dân, những người di dân, bán trú, không giới hạn phân biệt. Cái này có thể tìm tòi đọc báo, nhưng tiện trong bài viết này thì tao trích dẫn luôn một bài.
https://preview.redd.it/xhr8b0060m0d1.png?width=1500&format=png&auto=webp&s=320befb19e4a51c3fb226ae02b1e3d6fba301b1d
"Ngay trước ngày có chỉ thị cách ly xã hội chống dịch COVID-19, trong ngày 31-3, Thành hội Phật giáo TP.HCM, Tổng giáo phận TP.HCM đã có những quyết định để đồng hành với bà con nghèo, đang mưu sinh trên đường phố như bán vé số, hàng rong, móc khóa, đánh giày, lượm ve chai… từ nay đến ngày 15-4.
Người nghèo được lo cơm trong ít nhất 15 ngày
Thượng tọa Thích Thanh Phong, Phó Trưởng Ban trị sự kiêm Trưởng Ban từ thiện xã hội (TTXH), Thành hội Phật giáo TP.HCM, đã thống nhất với Ban TTXH chung tay hỗ trợ khó khăn với bà con trên địa bàn các quận, huyện thuộc TP.HCM.
Đồng hành cùng Ban Caritas, Đức giám mục Giuse Nguyễn Năng, Tổng giám mục Tổng giáo phận Sài Gòn, đã chia sẻ và kêu gọi tinh thần quảng đại trong mọi người gửi đến những hoàn cảnh khó khăn.
“Trước mắt, tôi sẽ nhờ một công ty chuyên cung cấp các phần thức ăn công nghiệp làm đúng tiêu chuẩn an toàn vệ sinh giúp 5.000 phần ăn mỗi ngày. Dự kiến thứ Bảy tới đây chúng tôi sẽ thực hiện điều này. Tôi hy vọng còn nhiều nhà tài trợ giúp đỡ phần ăn cho người vô gia cư, nhờ Caritas phân phối… và đó chỉ là một phần.
Chúng ta còn nhiều, anh chị em công nhân, di dân… thuê mướn nhà; nếu mỗi người chủ nhà cho khất tiền nhà, giảm giá, tặng tiền thuê nhà hay khoan đòi tiền điện, nước, trợ giúp điện, nước… cũng là giúp anh chị em.
Mỗi giáo dân, giáo xứ xem trong khu vực mình có hoàn cảnh nào, các anh chị em trực tiếp giúp đỡ. Các quý vị ân nhân trong điều kiện, các công ty, xí nghiệp có phần dự trữ hay anh chị em có tiền để dành giúp đỡ người ta như tài trợ cho nhân viên mình tháng lương…
Chúng ta hy vọng thời gian này không dài và mỗi người cùng giúp đỡ nhau. Nạn dịch gây khó khăn trong cuộc sống chúng ta, chính trong bối cảnh này chúng ta càng cần phải lan tỏa điều khác đó là lòng yêu thương, sự quảng đại chúng ta. Chúng ta phải lây lan điều đó, đó là lòng nhân ái và cũng là tinh thần bác ái của Kitô giáo” - Đức giám mục Giuse Nguyễn Năng chia sẻ."[12]
Đoạn này cũng là để phản biện cho các luận điểm, quan điểm phiến diện cho rằng người có tôn giáo hoặc các tôn giáo không quan tâm đến các vấn đề xã hội. Tao chỉ có thể cười khẩy và tha thứ, thông cảm cho họ, vì có lẽ những phần quà từ thiện này chưa từng gõ cửa nhà họ và họ cũng chưa từng được xem, theo dõi tin tức về việc phát quà của các cơ sở tôn giáo, không nên quá gay gắt để làm gì.
6. Tại sao lại gọi là "sai lầm"
- Sai lầm là vì đản và nhà nước đã không thực hiện đúng như những gì chúng đã tuyên bố qua văn chương tuyên truyền tuyên láo.
- Sai lầm là vì các giáo dân Công Giáo ở khắp nơi ngày đang càng mất niềm tin hơn và sự lãnh đạo tài tỉnh của đản và nhà lướt. Có thể vào group "Thắc Mắc Công Giáo" trên phở bò để tham khảo.
- Sai lầm là vì chúng đã không thực hiện theo như lời béc Tám Keo của chúng dạy về sự tự do tôn giáo, chúng là phởn độn cao cấp.
- Sai lầm vì chúng đã lợi dụng niềm tin và sự yếu thế, tinh thần dĩ hòa vi quý và đấu tranh ôn hòa của các giáo dân để bành trướng quyền lực.
- Sai lầm vì chúng đã nghĩ có thể cảm hóa được các giáo dân bằng cách giao lưu và trở nên thân thiện giả tạo đối với họ.
- Sai lầm vì chúng đã nghĩ có thể cài cắm các "đồng chí linh mục" vào trong bộ máy các giáo phận, giáo xứ để phá bĩnh đi tinh thần truyền giáo vốn có của các giáo xứ ấy.
- Sai lầm vì chúng đã nghĩ các giáo dân là những người ngu ngốc, không biết gì, chỉ lo đi nhà thờ, mà dễ dàng dắt mũi.
- Sai lầm vì chúng chỉ biết phạm sai lầm, mưu mô xảo trá, thủ đoạn vô biên, còn phần không phạm sai lầm của chúng thì chỉ đếm ở trên đầu ngón tay.
- Sai lầm vì chúng đã nghĩ có thể sử dụng những mâu thuẫn giữa các tôn giáo, giữa những người Công Giáo, giữa các thành phần tôn giáo, với nhau, để chia rẽ Giáo Hội Việt Nam, nhưng còn lâu lắm mới đến đoạn bị chia rẽ. Cho nên là, mơ đi các em ơi, còn non và xanh lắm.
submitted by fillapdesehules to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.15 08:22 fillapdesehules Lịch sử lợi dụng, đàn áp Công Giáo và Sai Lầm Của Anh [Phần 1]

Đầu tiên, bài viết này mang màu sắc và góc nhìn Công Giáo rất mạnh, vì tao là người Công Giáo chính gốc chứ không phải một thằng chỉ đọc qua tài liệu mà phán đoán.
Tao biết tỏng có những đứa chỉ cần nhìn thấy hai chữ "Công Giáo" thôi là ngứa mắt, thấy ghét rồi, xin lỗi, đây là tôn giáo, không phải bài nhạc, quyển sách hay bộ phim để cố gắng làm hài lòng tất cả 70-80% triệu dân.
Tao không có ý kiến gì vì dù nói như thế nào thì tụi mày vẫn ghét mà thôi. Tao càng hoan nghênh nếu tụi mày sẵn sàng đọc hết, như là tôn trọng công sức ngồi chai đít của tao, sau đó tụi mày có thể sỉ nhục, xỉ vả tao thế nào cũng được. Đưa luôn má bên kia cho nó tát.
Bắt đầu thôi.
https://preview.redd.it/i5g7xr4fyi0d1.png?width=512&format=png&auto=webp&s=6315e887e88f9a636c5ff0927131a60371b08758
"Chủ tịch Hồ Chí Minh đặc biệt quan tâm đến vấn đề đoàn kết, nhấn mạnh đoàn kết tôn giáo là vấn đề then chốt để tăng sức mạnh dân tộc. Ngày 3/9/1945, trong phiên họp đầu tiên của Chính phủ lâm thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định nhiệm vụ cấp bách thứ 6 cần giải quyết là: “Thực dân và phong kiến thi hành chính sách chia rẽ đồng bào Giáo và đồng bào Lương để dễ bề thống trị. Tôi đề nghị Chính phủ ta tuyên bố: tự do tín ngưỡng và Lương Giáo đoàn kết”. Tư tưởng của Chủ tịch Hồ Chí Minh với tôn giáo nói chung và Công giáo nói riêng luôn nhất quán trên nền tảng chủ nghĩa yêu nước, chủ nghĩa nhân văn sâu sắc và tư tưởng của Người đến nay vẫn là cơ sở quan trọng để soạn thảo các văn bản pháp lý về tôn giáo.
[...]
Người đau lòng khi biết có kẻ lợi dụng chủ trương tự do tín ngưỡng của Nhà nước chống phá cách mạng, chia rẽ khối đoàn kết Lương Giáo, làm ảnh hưởng đến lòng yêu nước, kính Chúa của giáo dân. Người căm giận khi kẻ thù xâm phạm tự do tín ngưỡng Công giáo, giết hại giáo dân, bắn phá nhà thờ ở Nam Định, Quảng Bình, Nghệ An, Hà Tĩnh. Người bao dung, độ lượng với người bị địch lợi dụng, có hành động chống lại cách mạng nay hối cải quay về."[1]
https://preview.redd.it/dyg6u1ciyi0d1.jpg?width=1069&format=pjpg&auto=webp&s=1f132b885578df601844c2599aeac24a981c2861
Ở trên đây cốt chỉ là một mớ lý thuyết suông của gã Hoa tặc Hồ Tập Chương mà thôi, nhưng những gì mà lũ gian tà này đã và đang làm thì hầu như là đi ngược lại với ý chí và tinh thần của Hồ. Tao đang cười hô hô nhe ra cả hàm răng dính màu đen sau khi cắn một miếng bánh gai.
Khi tụi mày nhìn lại tổng thể lịch sử, tụi mày sẽ thấy Hồ Tập Chương là một nhân tố cực kỳ nguy hiểm nếu so với các đời vua thời phong kiến. Cách làm của gã và những đồ đệ những tưởng như là ôn hòa, muốn kết nối mọi tập thể lại với nhau, nhưng thực chất là đánh theo kiểu cài cắm từ bên trong. Vấn đề này sẽ được nói rõ hơn trong các phần sau.
Để nói về "miếng bánh" này, nó cũng đen như miếng bánh vẽ mà cảng viên và nhà lướt đang che mắt, dắt mũi dân ngoại giáo, lương dân, người vô thần clueless và những người kém hiểu biết, khiến họ hiểu sai về những tôn giáo, tín ngưỡng chính thống được công nhận ở Việt Nam, trong đó bao gồm các tôn giáo lớn như Phật Giáo, Công Giáo, Cao Đài, Hòa Hảo, Hồi Giáo...Nhưng trong bài viết này sẽ chỉ tập trung về Công Giáo.
Tại sao nó lại "đen"? Mời tụi mày đi dạo cùng tao trong khi nói phét về vấn đề này. Tao sẽ cố gắng viết khách quan nhất có thể, không mang nhiều cảm xúc cá nhân, thái độ thù hằn và cố gắng để hạn chế hết mức các loại ngụy biện.
https://preview.redd.it/rcbhhyfqyi0d1.jpg?width=1164&format=pjpg&auto=webp&s=17e49378fb789a7fc808b092fae87abc52e939f3
1. Nguồn gốc của Công Giáo ở Việt Nam - khởi nguồn của đố kỵ và ganh ghét.
https://preview.redd.it/7326wk9syi0d1.png?width=640&format=png&auto=webp&s=00f4a02ba852b34cbaaa4d43566a59f7dd22a0c1
Để tìm hiểu tại sao lại có sự đàn áp Công Giáo này thì đầu tiên mời tụi mày đọc một số ghi chép tóm tắt về khởi nguồn của Công Giáo ở Việt Nam. Được chia ra thành một vài giai đoạn phía sau đây. Các trích dẫn tham khảo dưới đây đều nằm trong nghiên cứu mang tên "NGUYỄN-CATHOLIC HISTORY (1770s-1890s) AND THE GESTATION OF VIETNAMESE CATHOLIC NATIONAL IDENTITY" của Lan Anh Ngo ở Washington D.C vào năm 2016.
Dài quá, đéo đọc. Đã tóm tắt lại cho ngắn.
a) Những dấu tích đầu tiên của Công Giáo được phát hiện ở Việt Nam.
"Giai đoạn đầu của Công giáo La Mã ở Việt Nam diễn ra vào khoảng giữa thế kỷ 14 và đầu thế kỷ 17 [...] Ferrão Mendes Pinto (1515-1583), một cựu tu sĩ Dòng Tên người Bồ Đào Nha, mô tả việc tìm thấy một bản khắc lớn hình chữ thập trên tảng đá ngoài khơi bờ biển Việt Nam (Cù Lao Chàm) mà Duarte Coelho, đại sứ Bồ Đào Nha tại Việt Nam, đã để lại vào năm 1525."[2] (p. 4 - p. 5)
b) Sự phát triển của Giáo hội bản địa trong những năm 1660-1860.
"Trong hai thế kỷ này, Giáo hội ở Việt Nam dần dần trở thành một hình thức Công giáo bản địa. Chẳng hạn, số giáo sĩ và giáo lý viên giáo dân địa phương đông hơn nhiều so với các giám mục và nhà truyền giáo châu Âu. Sau đó, rào cản ngôn ngữ đã ngăn cản những người truyền giáo tiếp cận trực tiếp với những người cải đạo ở địa phương. Hơn nữa, những làn sóng bắt bớ thường xuyên đã buộc những người truyền giáo phải dành nhiều thời gian ở ẩn hơn là phục vụ đoàn chiên. Những lý do này có thể giải thích tại sao Giáo hội địa phương lại trải qua sự phát triển tương đối nhanh chóng mặc dù phải đối mặt với những khó khăn nghiêm trọng."[2] (p. 6)
c) Giáo hội bản địa chuyển thành Giáo hội Pháp thuộc địa, những năm 1860-1930.
"Năm 1862, cuộc xâm lược của Pháp-Tây Ban Nha đã buộc chính quyền Nguyễn phải ký hiệp ước đầu tiên trong nhiều hiệp ước về phân chia khu vực. Theo quy định của Hiệp ước Hòa bình Sài Gòn đầu tiên năm 1862, nhà Nguyễn cho phép người Công giáo thực hành tôn giáo của họ, nhưng triều đình không còn thi hành sắc lệnh hoặc bảo vệ người Công giáo khỏi bạo lực lan rộng do lực lượng dân quân quý tộc-học giả địa phương lãnh đạo. Giữa những năm 1864 và 1885, giới trí thức địa phương đã lãnh đạo hai cuộc nổi dậy lớn, Văn-Thân vào những năm 1860 và Cần-Vương vào những năm 1880. Hai cuộc đàn áp diệt rễ tận gốc ở đây đã giết chết 60.000 người Công giáo. Đó là gần một nửa trong tổng số 130.000 người Công giáo bị giết kể từ khi Công giáo La Mã xuất hiện."[2] (p. 8)
https://preview.redd.it/g6nsna6n3j0d1.png?width=1024&format=png&auto=webp&s=957f3b24f6a2799339892d39df3b1aa991ad2319
d) Đỉnh điểm của các mâu thuẫn chính trị từ 1930 đến 1960.
"Bất chấp những nhân vật lỗi lạc này, người Công giáo Việt Nam không thể duy trì các vị trí lãnh đạo trong lĩnh vực chính trị quốc gia mà họ từng có trong những năm 1930. Tuy nhiên, chủ nghĩa dân tộc Công giáo Việt Nam đã đạt đến đỉnh cao vào những năm 1950 và chỉ kết thúc vào những năm 1960. Một thiếu sót của việc thụ phong năm 1933 để đánh dấu sự khởi đầu của giai đoạn này là sự phân chia này không công bằng với những nỗ lực bền vững trước đó của những người cải đạo địa phương mà đỉnh điểm là sự kiện này. Mặc dù bầu không khí thân Pháp lan tràn khắp đạo Công giáo ở Việt Nam trước những năm 1930, nhưng những người cải đạo ở địa phương vẫn không từ bỏ những nỗ lực khác nhau nhằm đưa những đặc điểm dân tộc và văn hóa vào đời sống tôn giáo của họ. Ví dụ, việc tấn phong giám mục đầu tiên của Việt Nam vào năm 1933 có công lớn nhờ công cuộc vận động hành lang của Nguyễn Hữu Bài."[2] (p. 10)
e) Tìm kiếm sự chấp thuận, từ năm 1960 cho đến hiện tại.
"Từ những năm 1960 đến nay, Công giáo không chỉ mất đi vị thế ảnh hưởng trong xã hội nói chung mà còn phải đấu tranh để tái hình dung bản sắc của mình trong một môi trường thù địch về mặt chính trị, nơi nhà nước xác định nghiêm ngặt và giải thích một cách hạn hẹp quyền tự do tôn giáo như một điều đương nhiên và bắt buộc. đặc quyền được bảo vệ để cầu nguyện và thờ phượng trong các tòa nhà nhà thờ. Hai sự kiện then chốt đặc trưng cho giai đoạn này của lịch sử Công giáo Việt Nam: cuộc đảo chính năm 1963 và sự sụp đổ của Sài Gòn năm 1975."[2] (p. 13)
Đặc biệt có hai ông là Trương Vĩnh Ký và Lê Văn Duyệt mà dù thằng nào, bắc kỳ hay nam kỳ hay trung kỳ, hay ngoại giáo, lương giáo lương dân, bò đỏ, bò vàng, có chê bai và chỉ trích thậm tệ về CÁC TỘI của hai ông này thì người Công Giáo vẫn sẽ không quên đi các tội trọng đó. Hơn nữa, hai ông này cũng có CÔNG rất nhiều đối với sự vững mạnh của đạo Công Giáo, vì đều là người có tiếng, có chức danh lẫn có tài, và cũng không quên đi các công.
https://preview.redd.it/reppmc9x3j0d1.png?width=1080&format=png&auto=webp&s=1336372612d8fcfb79cedc91aa9e04ffbb22f1ab
"Ngày 17.2.1825, vua Minh Mạng ra chỉ dụ cấm đạo Công giáo. Tổng trấn Gia Định thành Lê Văn Duyệt lơ không phổ biến lệnh từ Kinh thành Huế nên những trấn miền Nam không biết để truy lùng các giáo sĩ. Sau đó vì Bộ Lễ thúc mãi, và ông nghĩ rằng triều đình cần thông dịch nên chọn ba vị thừa sai là Giám mục Gagelin, Taberd và linh mục Odoric rành chữ Hán Nôm gởi ra Huế.
Đức Giám mục Taberd kể trong một bức thư đề ngày 28.4.1828: “Danh tước của ông là Thượng công, ông đứng đầu hàng quan giai và là nhân vật độc nhất mà nhà vua kính nể”; “Thấy rõ ý hướng cừu địch của nhà vua đối với Thánh giáo, chúng tôi bèn biên thư cho vị đại quan này và nhờ nhiều nhân vật trần thuật với ông tình cảnh của chúng tôi, nhất là thảm trạng ở Bắc kỳ. Nghe kể tình cảnh khốn khổ đó, ông la lên: Tôi không hay biết gì hết về sự việc đó. Các cha cố Pháp có phạm trọng tội chi mà ngược đãi họ?... Tôi sẽ đi ra Huế và tôi sẽ tâu với nhà vua.
Đức Thượng công Lê Văn Duyệt không tán thành chủ trương cấm đạo Công giáo, “vì sự nghiệp mà vô ơn” của vua Minh Mạng, chỉ vì quan niệm hẹp hòi “bế quan tỏa cảng” lỗi thời, rồi đây sẽ đem đến mất nước. Nhìn trước thấy hậu quả đó, nên Đức Thượng công đã lên tiếng can ngăn triều đình Minh Mạng."[3]
"Dù Lê Văn Duyệt đã chết (ngày 25/8/1832), vua Minh Mạng vẫn giữ lòng hận thù. Vua bãi bỏ chức Tổng Trấn, lập toà án xét xử Lê Văn Duyệt tội hà lạm công quỹ. Vua cho đào mả và san bằng mộ bia khiến cho người con nuôi của ông là Lê Văn Khôi nổi loạn chống lại triều đình. Cuộc nổi loạn của Lê Văn Khôi cũng là một lý do thúc đẩy vua Minh Mạng thù ghét và bách hại người Công giáo và tạo nên những hiểu lầm về Thánh tử đạo Joseph Marchand Du. Ngày 8/9/1835, quân triều đình chiếm lại được thành Phiên An (Gia Định). Vua truyền chém đầu, phân thây 1.994 người, trong đó có cha Phước, cha sở Chợ Quán, và chôn chung trong một hố sâu gọi là Mả Ngụy. Sáu người còn lại bị giải về kinh đô Huế, trong đó có cha Marchand Du, người đã bị Lê Văn Khôi dùng vũ lực ép phải vào thành Phiên An, vì tin tưởng cha có phép màu và lôi kéo được các tín hữu chống lại triều đình, như các thư cha Marchand Du còn để lại đã minh chứng điều đó. Thật ra, trong số 2.000 người phản loạn, chỉ có 26 người đàn ông và 40 đàn bà trẻ con là người Công giáo Một câu hỏi đặt ra cho những người thời trước và ngay cả thời nay: tại sao người Việt Nam thời đó lại theo đạo Công giáo bất chấp những thử thách, gian lao?"[6]
Hãy đi đập hết những công trình sau đây: Nhà Thờ Đức Bà, Dinh Toàn quyền Đông Dương, Dinh Thống sứ và Phủ Thống sứ Bắc kỳ, Tòa án, Nhà hát Lớn ở Hà Nội; Tòa Đốc lý Sài Gòn, Bưu điện, Dinh Thống sứ Nam Kỳ, Nhà hát Lớn ở TP Hồ Chí Minh, Ga Đường Sắt, Bệnh Viện Saint Paul, Bệnh Viện Pasteur, Bảo Tàng Lịch Sử Việt Nam, Sân Bay Gia Lâm, Chợ Đồng Xuân,...Rồi tao nói chuyện tiếp.
https://preview.redd.it/nqqhe1d44j0d1.png?width=750&format=png&auto=webp&s=bce1e63393d807389b786bf51cb0f6948ae48aa2
Thật vậy, khi muốn xét lại các bậc tiền nhân trong lịch sử, hãy xét đủ cả hai khía cạnh là CÔNG và TỘI, có CÔNG VỚI AI và TỘI VỚI AI, CÔNG Ở ĐÂU và TỘI Ở ĐÂU. Người nào không hiểu biết, có tư duy đóng, phiến diện và một chiều thì dễ lậm vào cái bài chỉ trích tiền nhân trên tất cả các khía cạnh, trên tất cả các nền tảng xã hội, mà do tụi đản nó cố tình thúc đẩy những sự xét lại với các trang fanpage liên quan lịch sử trên phở bò. Ngoài ra, một người có tư duy phản biện vững vàng thì sẽ biết đặt câu hỏi với những thứ mình được dạy. Nếu tụi mày vẫn chưa biết thì phần đa những trang lịch sử mà tụi mày đang theo dõi là của tuyên láo hết.
Và tư duy nhị nguyên, không phải cái này thì phải cái kia, không cái kia thì phải cái này, chính là thứ giết chết chức năng tư duy phản biện của tụi mày.
Ví dụ cho một câu thôi: "Gia Long cõng rắn cắn gà nhà". Nó chỉ viết như thế, và vì một câu viết này ở trong sách mà biết bao thế hệ chỉ xem ông Vua này là thằng chó. Kết thúc ví dụ ngắn gọn này ở đây.
Hay "Menđen là một linh mục bất đắc dĩ", chắc chắn tụi mày cũng bị lùa gà, dắt mũi qua môn sinh học rồi đây. Thật ra thì ổng không có "bất đắc dĩ" đâu, ổng là linh mục thật được phong chức thật vào đúng thời điểm có thể được thụ phong thật.
https://preview.redd.it/wglwykp94j0d1.png?width=1155&format=png&auto=webp&s=dd760d98333e2ceb69ea872aed68bd9f3351eff9
"Linh mục Mendel (1822-1884) sinh tại thị trấn Hyncice, vùng Moravie (thời điểm ấy là lãnh thổ của Áo, nay thuộc CH Czech) trong một gia đình nông dân nghèo. Từ nhỏ, cậu bé Mendel đã được thầy cô quý mến vì học xuất sắc, lại rất kiên nhẫn và ham học hỏi. Ngoài giờ đến trường cậu luôn phụ giúp ba các công việc trồng trọt ở nông trại của gia đình nên rất gắn bó với cỏ cây, hoa lá. Năm 1843, được sự giới thiệu của một thầy giáo, Mendel xin gia nhập học viện của dòng Augustinô tại Brno (phía nam vùng Moravie) và thụ phong linh mục năm 1847. Vị linh mục trẻ được bề trên tiếp tục tạo điều kiện để học tập và nghiên cứu để tham gia vào việc giảng dạy sau này vì dòng Augustinô có nhiều hoạt động trong lãnh vực giáo dục.
Năm 1868, cha Mendel được bầu làm bề trên của tu viện Brno. Với trách nhiệm mới, ngài không thể dành quá nhiều thời gian với các cây đậu Hà Lan như trước, mà chuyển sang tìm hiểu một số lãnh vực như khí tượng học và thiên văn học. Năm 1884, cha đẻ của ngành di truyền học với 3 định luật Mendel nổi tiếng đã qua đời vì suy thận."[4]
=> Đéo bất đắc dĩ tí nào. Tụi mày đã bị chúng nó lừa.
2. Quan điểm của Giáo Hội và hầu hết giáo dân về những cuộc đàn áp và mâu thuẫn ở trên.
Nói về các mâu thuẫn trong lịch sử này, có một vài điều sau đây cần được làm rõ để giúp cho bài viết được khách quan nhất có thể:
- Thứ nhất, xét trên bối cảnh và góc nhìn của lịch sử. Bối cảnh của các triều đại Vua Chúa lúc ấy vẫn là thời phong kiến, được kế thừa và ảnh hưởng bởi Bắc Quốc và các quốc gia lân cận, đoạn này nói hơi chủ quan và cảm tính, nên hẳn là sẽ cảm thấy bị choáng ngợp và sợ hãi trước các ý niệm, concept và văn hóa của Tây phương, trong đó bao gồm cả một tôn giáo mới toanh hoàn toàn và chẳng ăn nhập tí nào với nền văn hóa của đất nước mình cả.
Các lãnh đạo Á Châu sợ chúng sẽ phát triển và trở nên lớn mạnh, lấn át đi cả những giá trị văn hóa của đất nước mình, và các biện pháp đàn áp được đưa ra ban đầu là khá hiển nhiên và là quy luật tất yếu. Nền văn hóa, văn minh Tây Phương hiện đại, đi trước cả bao nhiêu trăm năm với nhiều vĩ nhân và thiên tài, chẳng có lẽ nào lại không sợ bị họ lấn át.
+ Ví dụ như khi Thiên Chúa Giáo cập bến ở nước Anh Cả:"Đức tin Kitô giáo lần đầu tiên được đưa đến Trung Quốc vào năm 635 sau Công nguyên bởi các nhà truyền giáo Ba Tư [...] Người Ba Tư đã dịch một phần Kinh thánh và các tài liệu khác sang tiếng Trung Quốc, thường sử dụng các thuật ngữ Đạo giáo và Phật giáo để truyền đạt ý nghĩa của chúng. Nhưng do cuộc đàn áp nghiêm trọng dưới thời hoàng đế Đường Vũ Tông (Lý Viêm) vào năm 845 sau Công nguyên, nó đã mất đi chỗ đứng ở Trung Quốc, nhưng vẫn tiếp tục gây ảnh hưởng Cơ đốc giáo trong các bộ lạc ở biên giới phía bắc Trung Quốc. Giữa thế kỷ thứ chín và thế kỷ thứ mười chín, người Công giáo La Mã và người Tin lành đã thực hiện nhiều nỗ lực khác nhau để truyền Phúc âm đến Trung Quốc. Nhưng không có nhiều người cải đạo được. Mãi cho đến khi có bước tiến lớn của phong trào truyền giáo Phúc âm vào thế kỷ 19 thì người ta mới đạt được những tiến bộ đáng chú ý."[5]
https://preview.redd.it/jncsjh7l4j0d1.png?width=1200&format=png&auto=webp&s=986797e36cb590c98500325df51de7e13426d61f
+ Các tu sĩ dòng tên thời đó qua Trung Hoa để tìm hiểu Trung Hoa và truyền bá đạo Ki Tô. Họ đem khoa học để giúp đỡ triều đình, được cả lòng vua và đại thần; mà khôn kheo biết tôn rọng tục lệ Trung Hoa, Ki Tô giáo rất khắt khe, tuyệt đối cấm tín đồ thờ thần nào khác, chỉ được thờ Đức Chúa Trời thôi, các tu sĩ Dòng Tên, khoáng đạt hoặc mềm dẻo hơn, để tín đồ Trung Hoa tiếp tục thờ Khổng Tử vì họ nghĩ rằng Khổng Tử không phải là một vị thần, thờ Không Tử chỉ để tỏ lòng ngưỡng mộ một đại luân lí gia thôi. Họ cũng không cấm thờ phụng tổ tiên nữa, vì cúng vái ông bà cha mẹ đã khuất là tỏ lòng nhớ ơn các người, kính trọng các người như khi các người còn sống.[5]
+ Ki Tô giáo cấm sự sùng bái ngẫu tượng (idolâtrie) mà thờ Khổng Tử, và thờ tổ tiên không phải là thờ ngẫu tượng như Diêm Vương, ông Thiện, ông Ác, thần Tài…Nhưng các tu sĩ dòng Thánh Dominique và dòng thánh François d’Assise trái lại, chẳng hiểu tục lệ, truyền thống Trung Hoa, mạt sát cả thần học và lễ nghi Trung Hoa, cho là phát minh của Quỉ, phản đối kịch liệt Dòng Tên, trình lên với Giáo hoàng, và năm 1704 Giáo hoàng phái một nhà truyền giáo, Tournon, qua Trung Hoa bắt Dòng Tên phải tuân lệnh Giáo hoàng, cấm tín đồ Trung Hoa thờ Khổng Tử, tổ tiên; tu sĩ Dòng Tên nào không tuân lịnh thì phải rời Trung Hoa liền.
+ Vua Khang Hi rất có thiện cảm với Ki Tô giáo, giao các hoàng tử cho tu sĩ Dòng Tên dạy dỗ, có hồi ông có muốn theo Ki Tô nữa với một số điều kiện nào đó. Khi Giáo hoàng cấm các tu sĩ Dòng Tên như trên, ông rất bất bình, Giáo hoàng là ai mà dám xen vào việc nước của ông như vậy? Và ông liền nhốt Tournon vào khám ở Macao; ít năm sau Tournon chết trong khám. Đồng thời ông ban một sắc lịnh đuổi hết những tu sĩ Ki Tô giáo nào không theo những nguyên tắc của Matteo Rici (tức của Dòng Tên).
=> Từ các sự kiện này, sau khi các giáo sĩ người Bồ đi thuyền đến Việt Nam để truyền giáo thì các đời Vua - Chúa trong lịch sử Việt Nam cũng đã sử dụng lại cùng những biện pháp tàn sát, sát phạt cách vô lý và ác ôn, máu lạnh giống như nước Anh Cả vậy.
Để có một góc nhìn đa chiều và khách quan hơn thì các tu sĩ người Bồ và Pháp này cũng đã nhận lệnh từ Giáo Hội Tây Phương để đi đến hầu như tất cả các nước, trong đó bao gồm Châu Á. Một trong những mục đích đầu tiên của họ là để chiếm lĩnh quyền sử dụng những phần đất, hoặc có thể thêm vào một ý là để chuẩn bị cho công cuộc đô hộ về mặt văn hóa và tôn giáo, ở Việt Nam trước bằng cách xây dựng nên những nhà thờ, nhà dòng, nhà nguyện, đền thờ.
- Thứ hai, xét trên quan điểm của giáo hội Công Giáo đối với lịch sử du nhập và phát triển, Tổng Giáo Phận Sài Gòn đã viết:
"Tìm lại dòng lịch sử không phải là chúng ta muốn khơi lại những kỷ niệm đau buồn, những mối bất hòa, xung đột, nhưng là để giúp nhau nhận ra hồng ân Thiên Chúa trong mọi biến cố thăng trầm, tạo nên sự cảm thông giữa mọi thành phần dân tộc và xây dựng nền văn hoá Công giáo Việt Nam (GHVN) theo đường hướng hiệp thông và đối thoại của Công Đồng (CĐ) Vaticanô II đã được Đức Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II nhiều lần nhắc đến."[6]
Như lời Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II trong sứ điệp gửi cho Hội Ðồng Giám Mục Việt Nam dịp kỷ niệm 25 năm thành lập (1960-1985):
"Nếu hạt giống hôm qua gieo vào lòng lịch sử đã có một quá khứ oai hùng, cũng sẽ bảo đảm muôn phần phong phú cho tương lai mùa hoa nở trong vườn hoa Giáo Hội Việt Nam của quý chư huynh "[7]
Hay như Linh Mục Phao lô Nguyễn Thành Sang đã viết trên trang Hội Đồng Giám Mục Việt Nam:
https://preview.redd.it/65loirpo4j0d1.png?width=660&format=png&auto=webp&s=ce85e289adfac870f3f754e6e7789990b465a671
"Nói đến lịch sử, chúng ta thường nghĩ ngay đến quá khứ. Mỗi con người, mỗi gia đình, mỗi cộng đồng, mỗi dân tộc đều có quá khứ của mình. Và chúng ta thấy rõ quá khứ là thành phần quan trọng tạo nên căn tính của mỗi người, mỗi gia đình, mỗi cộng đồng, mỗi dân tộc ở hiện tại và cả tương lai. Vì có quá khứ, nên những thời điểm quan trọng thường được nhớ đến: những niềm hạnh phúc, những nỗi xót xa, những hạnh ngộ, những chia lìa, những được mất... Chúng ta gọi đó là ký ức lịch sử. Ký ức lịch sử giúp mỗi người, mỗi gia đình, mỗi cộng đồng, mỗi dân tộc hiểu rõ chính mình hơn ở hiện tại."[8]
Như đã trích dẫn ở phần [c] phía trên, một trong những giai đoạn mà Công Giáo bị đàn áp ác liệt nhất hẳn phải là vào những năm cuối thế kỷ 19 với hai phong trào đình đám là Văn-Thân và Cần-Vương, và rất nhiều cuộc đàn áp lớn khác sau đó. Và con số người Công Giáo tử vong sau hai chiến dịch này chắc chắn vẫn còn chưa đầy đủ và không chỉ nằm trong vỏn vẹn sáu chục nghìn người.
"Các vị vua chúa cho rằng đạo Công giáo dạy nhiều điều trái ngược với luân thường đạo lý khi cổ vũ ý niệm dân chủ cho rằng mọi người đều là anh em con của một Đức Chúa Trời và không ai có quyền sinh sát trong tay như ông vua trong chế độ quân chủ, cổ vũ hôn nhân “một vợ, một chồng” trái với tục đa thê có từ lâu đời trong xã hội, và chủ trương nam nữ bình đẳng đi ngược với quan niệm ngàn đời của Nho giáo “Nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô”. Hàng chục ngàn giáo dân (khoảng 30.000) đã bị giết chết chỉ vì muốn bảo vệ đức tin và những sự thật đó. Họ chấp nhận bị tù đày, bị ngược đãi, bị cướp bóc tài sản, bị phân sáp vào các làng người không có đạo để làm nô lệ chứ nhất định không bỏ đạo. Trước tình cảnh đó, các vị thừa sai nước ngoài đã đi tìm một giải pháp mới, khiến cho sau này người Pháp có điều kiện can thiệp và xâm chiếm Việt Nam bằng vũ lực" \6])
Qua những cuộc đàn áp xuyên suốt lịch sử này, danh sách các Thánh Tử Đạo Việt Nam lên đến 117 người, trong đó có một Á Thánh khá nổi tiếng với đại đa số người Việt nói chung, đó là Cha Phanxicô Xaviê Trương Bửu Diệp - một linh mục đứng ra bảo vệ mạng sống cho các giáo dân cùng bị bắt như mình và đã bị sát hại vào năm 1946.
Trong phần "4.1. Giai đoạn thử thách (1802-1886)", mục "Đi tìm con đường sống", TGP Sài Gòn viết rằng:
"Câu trả lời đơn giản là người Công giáo thời đó muốn đi tìm con đường sống trong cái lẽ tử sinh của kiếp người. Hơn nữa, với những sắc dụ cấm đạo, nhiều người đã gặp khó khăn trong việc học hành, thi cử, làm lụng, bán buôn. Có người còn bị đày ải, giết hại. Họ vẫn muốn sống với tất cả niềm vui của Phúc Âm và muốn chứng minh những sự thật của Phúc Âm."[6]
Cũng trong mục này có viết:
"Về phương diện kinh tế, người theo đạo cực khổ tư bề vì bị áp bức bởi bọn cường hào ác bá trong làng, vì sưu cao thuế nặng, vì bị cấm hành nghề. Họ chỉ còn cách từ Bắc xuôi vào miền Nam, đến những phiên trấn mới mở, sống chung với những kẻ bị kết án lưu đày, cùng che giấu lai lịch của mình bằng những tên gọi trống không: anh Hai, chị Ba, cô Tư... để được yên thân giữ đạo. Họ sống đùm bọc lẫn nhau, coi nhau như anh em họ hàng, nên gọi là “họ đạo” hay “giáo họ”, truyền nghề cho nhau để cùng làm cùng hưởng, làm ra cái gì cũng phải thật tốt, bán ra cái gì cũng phải thật rẻ, lúc nào cũng nói thật, nói thẳng để khỏi làm “ô danh Chúa và nhục cho người có đạo”. Nhờ đoàn kết yêu thương như thế, người có đạo luôn sống sung túc, nên mới có câu “theo đạo lấy gạo mà ăn."[6]
Quan điểm cá nhân của tao, cũng như các giáo dân, về những sự kiện đàn áp, trên phương diện là một người Công Giáo, đó là: không cần phải quá tiêu cực hay quá bi lụy về những sự kiện trong quá khứ để ôm thù hằn; người Công Giáo không bao giờ được giữ một tư tưởng độc hại như thế. Vì sao? Vì nó vốn đã qua rồi và dù ta dù có nói dài mãi cũng không thay đổi được gì, chỉ nên ghi nhớ và tập trung sống cho hiện tại.
https://preview.redd.it/ijmojfiu5j0d1.png?width=1208&format=png&auto=webp&s=fdd9db6af67d197ce3c06e4557db12e592b46637
Điều sáng suốt và chính xác nhất cần phải làm đó là vạch trần được những tội ác này qua một góc nhìn văn minh, tha thứ và hợp thời đại hơn, được thể hiện qua tinh thần Công giáo. Tinh thần đó được thể hiện như thế nào? Ở trong hai câu sau đây:
"Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm" ( Lu-ca 23,34)
Hay,
"Nếu ai bị vả má bên phải, thì hãy giơ ra cả má bên trái nữa” (Mát-thêu 5,39).
Cả hai câu Lời Chúa này đều hướng đến một tinh thần chung gọi là "tha thứ cho kẻ thù" đầy riêng biệt mà hầu hết các giáo dân Công Giáo như tao đã được rèn giũa và ghi nhớ kể từ thuở nhỏ.
Đó là nói theo kiểu sách vở của Kinh Thánh. Nếu nói theo kiểu con người bình dân trần thế thì đó gần như là một cách chiến thắng, vì cơ bản là: bố cao thượng hơn chúng mày, những thằng tội phạm, thằng giết người, thằng bắt nạt,...Thằng phạm tội lỗi vô lý với tao là thằng thua cuộc, và tao không có lý gì phải ghanh đua hay ghen ghét đối với một thằng như thế, nó sẽ hạ thấp nhân phẩm và danh dự của tao khi làm phép so sánh ấy mất.
Đây là nói theo kiểu phường chợ búa, nhưng Hội Thánh không có dạy như thế nên tao xin rút lại câu vừa rồi.
Tinh thần của người Công Giáo thì đã nói ở trên. Nó không phải là lúc nào cũng luôn trong trạng thái thù như tụi mày vẫn nghĩ, vừa mất thời gian mà lại chẳng được tích sự gì, chỉ có thể nhìn lại các sự kiện này như một vết đạn bắn trượt bay qua vai: Cảm ơn vì đã có các Thánh Tử Vì Đạo, chính vì thế Công Giáo mới được lớn mạnh như ngày hôm nay, bằng sự hy sinh cao cả, không phải bằng cầm đao cầm súng lên bắn nhau đoàng đoàng như mấy thằng đầu đường xó chợ.
Và chỉ riêng điều này thôi đã cho thấy sự khác biệt to lớn đối với tinh thần hiếu chiến, máu lạnh của thằng đản cọng sả, mà tụi mày hay thường so sánh hai thứ đéo liên quan với nhau, thì hôm nay tao so sánh giùm cho đây. Lần sau đỡ phải hỏi.
3. Sự lợi dụng bàn đạp phát triển của Công Giáo để tuyên truyền mị dân.
https://preview.redd.it/96uk07b55j0d1.png?width=600&format=png&auto=webp&s=695685d5a2b33af7a94f49dbe3897acab6241c8b
"Từ ngày 8 đến 11-3-1955, 191 đại biểu, trong đó có 46 linh mục, tám tu sĩ và 137 giáo dân đã về thủ đô Hà Nội dự Đại hội thành lập Ủy ban Liên lạc những người công giáo Việt Nam yêu Tổ quốc, yêu hòa bình, với tôn chỉ là: Nâng cao tinh thần kính Chúa, yêu nước của người công giáo. Cùng toàn dân củng cố hòa bình, thực hiện thống nhất đất nước bằng tổng tuyển cử tự do, tạo điều kiện để hoàn thành độc lập dân chủ trong toàn quốc. Đoàn kết với toàn dân, đập tan mọi âm mưu lợi dụng tôn giáo của đế quốc. Tôn chỉ đúng đắn đó đã mau chóng được sự tán thành của nhiều giám mục, linh mục, tu sĩ và giáo dân cả nước."[9]
Chẳng hạn gần 2 năm vừa qua có một sự kiện có thể xem là chấn động trong toàn thể cộng đồng CG Việt Nam, đó là về ông Linh Mục Gioan Baotixita (JB) Hồ Hữu Hòa. Một người quá khứ từng là đảng viên, đệ của Vũ Nhôm, và là một thầy bói đã từng bị kết án hơn 2 năm tù giam.
https://preview.redd.it/9ufhg7jk5j0d1.png?width=1280&format=png&auto=webp&s=8229a3b6cc49585f4fd811010a2f1efde44e7a6a
Cả Giáo Hội và giáo dân Việt Nam sau khi biết được thông tin này thì cực kỳ tức giận và chỉ trích ông Hòa thậm tệ, nhưng sau đó nhờ các linh mục lên viết bài phân tích và giúp hạ hỏa lại thì "vụ án" mới chìm dần xuống. Để nói đúng sai về sự vụ này thì không có gì nhiều. Rất nhiều linh mục hiện tại có quá khứ là đảng viên hoặc từng làm cho các cơ quan nhà nước, nhưng khi họ thụ phong và thực hiện sứ vụ truyền giáo thì họ vẫn là những người dẫn dắt giáo dân trên con đường vác thập giá Chúa.
https://preview.redd.it/cfx2uivj5j0d1.png?width=1280&format=png&auto=webp&s=b75018b8085cf3490f2b3b5bc73fa4b1dcebeee8
Cho nên công kích cá nhân, nhục mạ JB Hồ Hữu Hòa không phải là một con đường đúng đắn nên làm, mà Chúa cũng không có dạy công kích người khác. Vả lại, linh mục Hòa cũng đã phải đi học thần học 4-5 năm như bao người, chỉ là đang bị treo chén ở Giáo phận Vinh, nơi xuất phát của ông, nhưng được làm lễ ở Giáo phận khác.
Hai chữ "dẫn dắt" ở đây rất quan trọng. Các giáo dân sợ sẽ có ngày vô tình bị "dẫn dắt" bởi sự cài cắm về từ ngữ, ý niệm cũng như cách truyền đạt, truyền tải thông điệp của những linh mục có quá khứ là đảng viên như trên. Chẳng qua họ quá lo xa mà thôi.
Theo như tao, một giáo dân gần ba chục năm đi lễ và tham gia các hoạt động ở nhà thờ, thì người Công Giáo miền Nam hầu hết đều có tư duy phản biện chứ không phải loại nói gì thì nghe đó. Ngay cả ông nội tao với hội bạn của ổng cũng khịa mấy ông linh mục như hát hay mỗi khi ổng đưa những ví dụ phiến diện, một chiều, vô lý, không liên quan vào các bài giảng của mình, hay thực hiện những chiến dịch không phù hợp, không thiết thực, hay chụp ảnh tự sướng trên phở bò hơn là truyền giáo,...Sự tự do là ở đó, mày được quyền phê phán, chỉ trích, chê bai nếu họ có làm gì đó không tốt với cái chức danh của mình, ở đây là chức sắc tôn giáo.
Gần đây đang có các tin đồn và đủ thứ lùm xùm về bộ phận các giám mục và ban trị sự Công Giáo ở Giáo Phận Vinh ngoài Nghệ An, về việc đản cài cắm cán bộ vào các chức sắc.
Thật vậy, phò có phò xuất gia, Cha thì cũng có Cha đồng chí. Theo đạo, theo Chúa chớ không phải lúc nào cũng nên theo Cha. Các linh mục chỉ là người dẫn đường, điều hướng, hỗ trợ giáo dân trở lại chính đạo để không phạm tội lỗi, sống đời sạch trong. Nhiều người ngoài cố tình không hiểu lại cứ tưởng các Cha là nhất, thật ra là nhì là ba thôi. Bên Vatican ít nhất cũng là nhì.
https://preview.redd.it/l8w1oqkx5j0d1.png?width=512&format=png&auto=webp&s=92f2b8924fc000d4730e8751c2d60fd80a7bfd2c
Và việc JB Hồ Hữu Hòa được nhậm chức ở trên kia cũng là một trong số các lùm xùm ấy.
Ở đây thì tao cần nhiều trích dẫn và ghi chép hơn bình thường nên tụi mày chịu khó đọc dài một tí.
"Tuy nhiên, những làng Công giáo trù phú kia lại trở thành mồi ngon cho một số người, nhất là khi những người này được thúc đẩy cướp phá, nhân danh lòng ái quốc trong phong trào Văn Thân. Để đối phó trong cơn bách hại gắt gao, người có đạo rủ nhau trốn vào những nơi hoang vu, phá rừng làm rẫy như La Vang, Trà Kiệu ở miền Trung và nhiều vùng xa, vùng sâu ở miền Nam. Không ngờ, chính lối sống này lại làm cho quê hương phát triển về mặt kinh tế, mở mang bờ cõi quốc gia.
Đến đây, ta có thể hiểu tại sao đạo Công giáo lại phát triển nhanh chóng ở Việt Nam vì đạo chỉ cho người dân con đường sống khỏe mạnh, tốt đẹp, khôn ngoan, sung túc, cao quý, xứng với phẩm giá con người. Vì thế, dù phải chịu đựng thiệt thòi, bất công, thậm chí bị giết hại, nhiều người vẫn theo đạo cũng như các tín hữu vẫn trung thành với Chúa và yêu thương nhau. Số tín hữu vẫn không ngừng gia tăng trong cả 2 miền Nam Bắc ngay trong những giai đoạn thử thách cam go nhất."[6]
Để nói sơ sơ về Giáo Phận Vinh thì mời đọc về sự kiện sau.
https://preview.redd.it/ienmid269j0d1.png?width=800&format=png&auto=webp&s=bbce22a2573d8f320f9d10a2cb36d31d47aec2cc
"Ngày 12/6/1987, tại Hội thảo khoa học “Bác Hồ với Huế - Huế với Bác Hồ” do Thành ủy Huế tổ chức nhân dịp kỷ niệm lần thứ 30 ngày Bác Hồ về thăm Đồng Hới - Quảng Bình, lúc đó thuộc tỉnh Bình - Trị - Thiên, linh mục Nguyễn Văn Ngọc đã kể một kỷ niệm không bao giờ quên của đồng bào Công giáo xứ Huế về đức bác ái bao la của Bác Hồ:
Năm 1949, Việt Minh bao vây kinh tế thành phố Huế. Linh mục Nguyễn Văn Ngọc, khi đó, đảm đương công việc ruộng đất của Nhà Chung tại giáo xứ Lương Văn, có trách nhiệm cung cấp lương thực để đài thọ cho 600 linh mục, chúng sinh dòng tu nam, nữ của thành phố. Trong điều kiện Huế bị bao vây, linh mục không có cách nào chở được số lúa gạo vào thành phố cho Nhà Chung ăn tiêu.
Linh mục rất lo lắng, đem chuyện này thưa lại với đồng chí Quế, lúc đó là cán bộ Việt Minh của mặt trận Thừa - Thiên - Huế, vẫn có liên lạc với giáo xứ Lương Văn. Sau một hồi suy nghĩ, đồng chí Quế khuyên linh mục Ngọc nên viết thư xin phép Bác Hồ, đồng chí sẽ cố gắng tìm cách chuyển giúp.
Không còn cách nào khác, linh mục Ngọc đánh bạo viết thư lên Cụ Chủ tịch, thực lòng cũng không dám hi vọng sẽ đến được với Bác Hồ trong hoàn cảnh chiến tranh, Người lại ở quá xa và bận rộn trăm công nghìn việc lớn lao của đất nước.
Thật bất ngờ, một tháng sau, đồng chí Quế chuyển đến cho linh mục Ngọc một cái thiếp có chữ ký và dấu của Cụ Chủ tịch. Nội dung gồm hai điểm:
1- Cho phép linh mục Nguyễn Văn Ngọc được phép chở 9000 thúng lúa lên thành phố Huế trong vòng một tháng để trợ cấp cho Nhà Chung.
2- Linh mục Ngọc được tự do đi lại trong tỉnh Thừa Thiên để coi sóc ruộng đất của Nhà Chung, tiếp tục trồng cấy, không được để ruộng đất bỏ hoang.
Nhờ có giấy phép đặc biệt của Bác Hồ, linh mục Ngọc đã hoàn thành được nhiệm vụ, chở được lương thực lên thành phố, cứu nguy cho hơn 600 con người đang trong cảnh nguy ngập. Ai cũng mừng rỡ và hết lòng ca tụng Bác Hồ, vị Chủ tịch có lòng bác ái mênh mông của Chúa, tất cả vì lợi ích và cuộc sống của con người, không phân biệt lương hay giáo. Bác Hồ đúng là hiện thân của chính sách đại đoàn kết dân tộc, đại đoàn kết tôn giáo.
Để kỷ niệm và ghi ơn Bác Hồ, vị giám mục người Pháp địa phận Huế đã gửi tấm thiếp của Người về Pa-ri và hiện nay tấm thiếp đó vẫn đang được trang trọng lưu trữ tại Hội Thừa Sai Pa-ri."
Theo 117 Chuyện kể về tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh (Ban Tuyên giáo TW, Nxb. CTQG - 2007)
Nói về văn chương tuyên truyền rặn ỉa lợi dụng sự phát triển của CG thì có rất nhiều, nhưng chung quy lại thì tụi cảng và nhà lướt gộp chung chuyện sống đạo với chuyện thực hiện và nương theo các chính sách ngu dân của đản. Nhưng người Công Giáo không vì cái cá nhân mà lấn át đi cái chung. Chẳng hạn bài giảng hôm Chúa Nhật vừa rồi ngày 12 tháng 5 ở Giáo Xứ của tao.
Đại loại là Hội Thánh chỉ trích lối sống lúc nào cũng mơ mơ màng màng mà không quan tâm đến cái ở đời này là lan tỏa và thực hiện tình yêu thương giựa con người, đồng loại với nhau - cái gốc và điểm quan trọng nhất của tình yêu, và cũng đồng thời chỉ trích lối sống mà chỉ chăm chăm xây dựng tài sản ở đời này mà không quan tâm đến những tài sản vĩnh cửu trên thiên đường của mình.
https://preview.redd.it/gtgnckii9j0d1.png?width=639&format=png&auto=webp&s=8d2311032b604c116a6531655fd76befaddbc973
Những ý niệm này hầu hết nghe có vẻ xa vời với người ngoại đạo và lương giáo nhưng đối với giáo dân tụi tao thì đó là chuyện bình thường phải làm. Ý niệm này thường được gọi dưới 4 từ là "tốt đời, đẹp đạo", không hề có chuyện Hội Thánh Việt Nam cấm đoán người Công Giáo tham gia vào các tổ chức chính trị hay gia nhập Đảng Cộng Sản như vẫn thường được lan truyền.
Và một lần nữa, tụi mày lại bị dắt, không phải giáo dân nào cũng chống cộng. Không phải 9 nút nào cũng chống cộng như tao. Không phải 9 nút nào cũng là người Công Giáo. Đó là một ví dụ về thiên kiến kẻ sống sót. Và không phải cứ là người Công Giáo thì nghiễm nhiên là không thờ hay từ mặt tổ tiên. "Sự thiếu hiểu biết của con người là không có giới hạn, quan trọng là họ không chịu tự thân tìm tòi" (Câu này là của tao, khỏi tìm nguồn).
https://preview.redd.it/42rqwfll9j0d1.png?width=750&format=png&auto=webp&s=29522842803f4a94c0bff1a660cb2714a3dc5638
Và tao thấy có một vài sự ác cảm và quan điểm, lời đồn tai hại về người Công Giáo mà thường người ta hay nói, đó là các từ khóa sau: toàn phản động, cuồng tín, thờ ngẫu tượng, thiếu tư duy phản biện, ích kỷ, hẹp hòi, cổ hủ,...Các từ khóa này sẽ được giải thích rõ hơn vào mục 5 ở phần 2 tiếp theo.
(Còn tiếp)
submitted by fillapdesehules to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.15 08:01 Dramatic-Ninja1848 CIVIL WAR: "NGÀY TÀN CỦA ĐẾ QUỐC" và BÒ ĐỎ CỦA THIÊN ĐƯỜNG

Thật ra thì vụ này xảy ra từ cách đây tầm một tháng, độ đó ra phim tên là CIVIL WAR của nhà A24. Mọi chuyện sẽ chảng có vấn đề gì nếu như về Việt Nam thì nó được dịch thành "Ngày tàn của đế quốc" - cá nhân là một người đã xem bộ phim hai lần thì thấy cái tiêu đề cũng chả ăn nhập gì nội dung của bộ phim cả.
Lúc cái kênh W2W lên video đánh giá thì một vài người có nhận xét rằng tiêu đề đặt không hợp, không đúng với cái tên Civil War. Ừ thì tiêu đề tiếng Việt khác so với tiếng Anh thì không có gì phải bàn vì có nhiều phim làm rồi nhưng cái chính nó còn chẳng thể hiện đúng nội dung của phim nên người ta góp ý.
Nhưng bò đỏ phải vào bỉ bôi "người Mỹ nói tiếng Việt", "vện vàng", "ba que"... các kiểu xong lôi ra cái vụ từ "Communist" trong Oppenheimer ra trong khi hai món không liên quan - đúng format của bò đỏ khi tranh luận.
Thêm quả bỉ bôi "bố Mỹ". "bố nuôi" chứ mà Mỹ nó làm phim về Nga gì thì ỏng eo vcl ra 🐒
Đúng chán bọn này!
*Cái tiêu đề có một bạn nói rằng mấy nước mà ghét Mỹ thì sẽ cố ý dịch như vậy, không biết đúng không!
Một số hình ảnh như đính kèm. Còn link video là đây: https://youtu.be/zaGiupCUjuc?si=92yXIcSYfsGV9c0R
https://preview.redd.it/tznah9ez4j0d1.png?width=1231&format=png&auto=webp&s=7b6954f25e60ae28bb05257341bed5287b0fe2ab
https://preview.redd.it/3jo1qy0z4j0d1.png?width=612&format=png&auto=webp&s=cbf0460f3c17ff8c152d0a0394e252ac6f709c4b
https://preview.redd.it/vtxdjkd55j0d1.png?width=606&format=png&auto=webp&s=b92dbb761ed2056117435b899f14e5d22e5eabc9
https://preview.redd.it/hqq07vna5j0d1.png?width=557&format=png&auto=webp&s=7fa4ab715829b4727935d21771697499c57c4620
https://preview.redd.it/9y1fs0uf5j0d1.png?width=597&format=png&auto=webp&s=918d6c6f754e83bb880c1ce961669ce0028341b8
https://preview.redd.it/ibjfw8tp5j0d1.png?width=615&format=png&auto=webp&s=e1a2c319b3689c6ec86e62c8ebbbea2d9aecf47e
https://preview.redd.it/4i8o5x6v5j0d1.png?width=591&format=png&auto=webp&s=ea46a81ebcae29749bf6a0193d07f96878c2d0bc
submitted by Dramatic-Ninja1848 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.14 05:34 Kindly-dude1 Làm thế nào để biến bò cái về thành người?

Dạo này sub nhiều bài viết chủ đề “Con bồ tao là bò đỏ” quá nên tao sẽ lên bài viết này để chia sẻ kinh nghiệm cho các huynh đệ thanh niên trẻ tuổi trong sub cách giúp cho con bồ trở lại làm người và thoát kiếp bò đỏ.
Thật hồng phúc cho những cô gái có thể tự nhận thức được thế nào là sự thật, và cũng hồng phúc cho những chàng trai nào có ở bên mình những nàng ấy. Nhưng sự thật là 90% bọn gái xung quanh mày sẽ “hồng” ở một mức độ nào đấy, dù ít hay nhiều. Vậy nên trang bị những kỹ năng cần thiết để khiến gái quay xe về làm người là rất quan trọng.
Nói sơ qua về cá nhân tao, thời sinh viên tao đã có tổng cộng 4 con ghệ, 2 con trong số đó là bò đỏ chính hiệu, đỏ rực rỡ luôn. Một con là chức phó gì đấy trong đoàn thanh niên Hôi Chết Mẹ, một con là con nhà cán bộ. Tốt nghiệp xong thì tao đi nước ngoài nên từ đó tới giờ cũng không gặp bò đỏ mấy nữa.
Tao đã tự diễn biến tự chuyển hóa từ khi còn học cấp ba nên sự tiếp xúc với chúng nó khiến tao tưởng như mình đang nói chuyện với hai con robot. Đéo gì chứ, đến mấy cái môn tư tưởng với mác lê mà chúng nó còn ngồi nghe một cách say sưa, phát biểu hăng hái thì biết rồi. Nhưng sau một thời gian quen tao thì cũng bị tẩy não ngược hết. Con bé nhà làm cán bộ còn có lần bảo tao là giờ nó đéo thể nghe một cách bình thường các bài “giáo huấn” của nhà nó và ở trường về yêu nước yêu đảng nữa. Nó nói “giống như có mỗi anh với em đang tỉnh còn quanh em ai cũng đang ngủ”.
Tao kể ra không phải để khoe mà là để chúng mày thấy tao ít nhiều có kinh nghiệm trong cái vấn đề này. Các kế sách tao đưa ra đều khá dark và thực tiễn chứ éo có mộng mơ mộng tinh gì cả, vậy nên chống chỉ định mấy thằng simp lỏ, cửa dưới, hầu hạ gái, thờ gái, nhát gái, feminist. Lý do tại sao, lát nữa đề cập. Nếu thuộc cái diện này thì mời lượn sang chỗ khác, đọc xong sốc văn hóa đừng bảo tại tao. Ngoài ra thì cũng chỉ áp dụng trong trường hợp gái mới, còn nếu đang là người yêu sẵn rồi (khoảng hơn 2 3 tháng gì đấy) mà lòi ra nó là con bò đỏ thì... Chơi nốt rồi kiếm cớ chia tay sớm đê, hehe.
Trước hết chúng mày cần phải hiểu một điều: tại sao gái nó lại làm bò đỏ? Vì nó tin, vì nó bị tẩy não, vì nó bị nhồi sọ từ bé tới lớn? Các câu trả lời trên đều đúng, nhưng chưa đủ. Nó chỉ là điều kiện cần. Bọn mày trả lời như thế là thiếu, không hiểu tâm lý phụ nữ, không hiểu bản chất con người.
Điều kiện đủ nằm ở yếu tố CẢM XÚC. Chúng ta đều biết đàn bà thiên về cảm xúc hơn đàn ông rất nhiều. Cái này không phải chê đàn bà mà sự thật nó là như thế, thằng nào thích phản đối thì kệ con mẹ mày, đéo muốn chơi theo quy luật sau này gặp họa thì tự đi mà chịu, đừng trách không ai nói trước.
Đàn bà có thể trở nên giàu cảm xúc thường xuyên và thể hiện ra bên ngoài nhiều hơn đàn ông, cả một cách vô thức lẫn ý thức. Cảm xúc cũng ảnh hưởng tới suy nghĩ, quyết định, và hành vi của đàn bà nhiều hơn đàn ông.
Vì vậy nên một khi tìm thấy một cái gì đó có thể khuấy động cảm xúc mãnh liệt, đàn bà sẽ mê nó vô cùng. Tại sao đàn bà nó lại thích phim tình cảm drama sướt mướt Tàu Hàn? Các ông đừng tưởng đàn bà nó thích bộ phim, cái nó thích là cái cảm xúc mà bộ phim mang lại cho nó.
Và tư tưởng chính trị cũng giống như thế. Cái gì làm cho gái dạt dào cảm xúc, nó sẽ sống chết mà tin theo và một mực tôn thờ nó. Đấy là lý do tại sao cánh tả phương Tây thu hút đàn bà nhiều đến thế, vì nó đánh vào cảm xúc đàn bà quá mạnh, bao gồm (nhưng không giới hạn):
Ốp các thứ trên vào trường hợp bò cái (cộng với một số loại cảm xúc khác được khuấy động như lòng yêu nước, yêu quê hương, ngạo nghễ, tình đồng bào, hả hê trước phe thua cuộc, ăn cây nào rào cây đó, vân vân), thì thấy ngay. Khuấy động cảm xúc rất mạnh. Không phải ngẫu nhiên tại sao lại có những thứ như “hội phụ nữ”, “ngày phụ nữ Việt Nam” đâu nhé. Phụ nữ đóng vai trò rất lớn trong tuyên truyền và nhồi sọ đấy, chính là vì cái lý do trên. Cơm sườn hiểu rất rõ cái này.
The feminine section of the proletarian army is of particularly great significance. The success of the revolution depends on the extent to which women can take part in it” - Lenin. Tạm dịch: “Bộ phận nữ giới của đội quân vô sản có vai trò vô cùng lớn. Cách mạng thành công hay không phụ thuộc vào việc phụ nữ tham gia cách mạng sâu rộng đến đâu”.
Chốt lại phần trên: lý do quan trọng nhất khiến một đứa con gái trở nên cuồng cảng, cuồng xã nghĩa, cuồng cơm sườn là bởi vì những thứ đó khuấy động cảm xúc của chúng nó rất mạnh. Một khi đã làm được điều đó, nó sẽ nhất nhất mà đi theo.
Bởi vậy nên để biến một con bò cái về làm người thì khó hơn một thằng bò đực rất nhiều. Thằng bò đực sẽ vỡ mộng khi cho nó đủ nhiều thời gian, trải nghiệm, và sự chỉ bảo đúng đắn, bởi dù sao bản chất đàn ông cũng không cho phép nó tin vào khẩu hiệu mà phải là logic, fact. Nhưng bò cái thì rất khó, kể cả khi nó thấy “có cái gì đấy sai sai” nhưng nó vẫn cứ chọn hùa theo, bởi vì cái yếu tố cảm xúc đó.
NHƯNG, một chữ nhưng to đùng ở đây. Cái niềm tin nào có nền tảng là cảm xúc thì cũng như lâu đài trên cát. Có thể sụp đổ rất nhanh. Bởi lòng trung thành được xây dựng trên nền tảng cảm xúc thì không bao giờ bền vững. Thế nhưng tại sao nhiều thằng lại thất bại trong việc “chuyển hóa” con bồ mình vậy?
Vì chúng mày đều tiếp cận sai cách. Chúng mày làm từ ngọn trở xuống, tức là cho ghệ tiếp cận các loại thông tin trái chiều, như tao thấy một vài thằng đề xuất nào là kumahuy, rồi Hội Đồng Cừu, BPTC. Rồi thì tranh luận, đối thoại, nói chuyện, bla bla với hy vọng có thể “khai sáng”, “khai phóng” cho gái. Tất cả những cái này đều là hạ sách.
Vì sao hạ sách? Vì chúng mày sai một cái rất căn bản: đàn bà là sinh vật CẢM XÚC chứ không phải thuần logic như đàn ông. Chúng mày tiếp cận vấn đề theo góc nhìn của thằng đàn ông, nghĩ rằng nếu cho gái tiếp cận với sự thật, fact, lý lẽ thì nó sẽ hiểu ra. Sai lầm. Không khác gì chúng mày chửi nó ngu dốt, thiếu hiểu biết. Chúng mày chỉ càng bơm cho cái tôi của gái phình to ra và kích hoạt cái cơ chế phản kháng tự động. Chính vì vậy, cãi nhau với gái là hạ sách.
Tao hiến kế cho chúng mày là hãy tiếp cận vấn đề từ GỐC thay vì từ NGỌN. Gốc rễ vấn đề ở đây, như đã phân tích ở trên, là CẢM XÚC. Vậy thì chốt lại chúng mày phải là một cái thế lực có khả năng khuấy động cảm xúc phụ nữ còn mạnh hơn cả tuyên giáo. Tới lúc đó, cái sự trung thành dựa trên cảm xúc của gái sẽ chuyển sang mày.
Cái này có dễ không? Đéo dễ chút nào. Như ở trên đã nói, tuyệt đối chống chỉ định simp lỏ, thờ gái, feminist. Cái này sẽ đòi hỏi mày phải là một thằng MAN, ĐÀN ÔNG, cho ra dáng thằng đàn ông. Nó đòi hỏi mày phải dành thời gian ra mà tu tập rèn luyện bản thân, phát triển cuộc sống. Nó buộc mày phải trở nên kỷ luật, có mục tiêu rõ ràng, chăm chỉ, chịu khổ, nếm mật nằm gai.
Mày không thể giảng giải cho gái bất cứ cái gì nếu mày nằm ở cửa dưới trong mối quan hệ. Nó sẽ coi mày không khác gì thằng em trai, con chó cún. Mày hãy muốn bản thân mình trở thành một thằng khiến gái phải TÔN TRỌNG trước đã. Tức là mày phải có trong tay những thứ làm nên giá trị thằng đàn ông. Khi mày ở cửa trên, gái sẽ tôn trọng mày, nó sẽ nghe những gì mày nói và nó sẽ bớt có xu hướng phản kháng lại, như kiểu nói chuyện với một người anh trai sõi đời.
Tiền bạc địa vị thì rõ ràng rồi. Nhưng không phải tất cả, bằng chứng là tao thời sinh viên nghèo kết xác vẫn tán gái được. Mày phải là một nhân vật có cái gì đó vượt trội so với những thằng khác và so với gái, để gái phải tôn trọng mày. Thời sinh viên trên răng dưới dái cầm lái xe wave thì chỉ cần mày có cái SỨC MẠNH (thể hiện ở cơ bắp, thể thao), cái TINH THẦN (để đứng thẳng lưng ngẩng cao đầu mà sống, không khụy lụy gái) và cái TRẢI NGHIỆM, THÔNG THÁI để có thể có những cuộc hội thoại thú vị (và một phần nào đó là TUỔI TÁC, không nên lái máy bay và cũng hạn chế mấy con bằng tuổi thôi vì chúng nó thường chỉ coi mày kém hoặc ngang hàng). Vậy nên xách cái mông ra phòng tập gym đi, ra ngoài trải nghiệm cuộc sống nhiều vào, và chăm chỉ cày cuốc để mà có tiền.
Đấy là cái việc thứ nhất mày cần làm. Một lần nữa, điều kiện CẦN, không phải điều kiện ĐỦ.
Đây mới là đoạn tà đạo đây này, mấy thằng nice guy feminist né ra hết nhé.
Làm sao để thao túng cảm xúc của gái, để gái luôn dạt dào cảm xúc với mày và chỉ mày chứ không phải với mấy thằng bụng phệ tuyên giáo.
Nhìn vào cái này đi. Đồ thị hình sin.
https://preview.redd.it/xgym0uzr9b0d1.png?width=975&format=png&auto=webp&s=47409c55798e55f0208dfb4182ff08f508f584dc
Cái này thì có gì đặc biệt?
Nếu mày đã có sẵn những điều kiện cần ở trên (mày là một thằng được gái tôn trọng và mày nằm ở cửa trên trong mối quan hệ), thì mày hãy điều khiển cho cảm xúc của gái như cái đồ thị này. Là mày coi như nắm thóp cảm xúc của ả. Mày thắng.
Lúc thì tâng cho ả lên chín tầng mây, để ả được say trong cảm giác yêu thương hạnh phúc, cho ả cảm giác như thể mày là thằng hoàng tử bạch mã còn ả là nàng lọ lem, ả là cô thư ký Kim còn mày là chủ tịch Lee, mày có thể chiến cả thế giới này để bảo vệ ả. Lúc thì cư xử mất dạy chút, chọc vào cái tôi của ả, cho ả được ăn bơ cả buổi, khuấy động các loại cảm xúc như ghen, bực, lo lắng, bồn chồn; nói “không” với ả, ả làm gì sai thì phê bình thẳng thắn.
Lúc khác lại cho ả những cảm giác mà có lẽ trong cả cái môi trường sống của ả thì chỉ có mình ả là người đàn bà duy nhất được trải nghiệm, chẳng hạn thời sinh viên tao từng đi thi đấu mấy trận kickboxing nghiệp dư và thỉnh thoảng tao lại dắt con ghệ tao theo để nó được trải nghiệm cảm giác nhìn người yêu đấm đá loạn xạ trên sàn thi đấu, hú hét cổ vũ bên dưới, lo lắng bồn chồn khi thấy người yêu sắp đánh nhau... đó là một thứ mà không một đứa con gái nào khác ở trường tao được trải qua (vì tao không biết ai khác ở trường tao cũng đánh kickboxing giống tao hồi đó).
Đấy là cách mày có thể đưa gái lên một chuyến tàu lượn cảm xúc. Mày làm được điều này, con ghệ sẽ bám mày. Vì cuộc sống con ghệ giờ đây đéo khác gì một bộ phim Hàn Quốc với đủ mọi cung bậc cảm xúc. Hãy nhớ: phụ nữ không muốn yêu ai đó, họ muốn được đau khổ vì tình yêu.
Tại sao mấy thằng simp gái tặng hoa đàn hát cho gái lại không thu được kết quả gì? Tại sao “hôn nhân là mồ chôn tình yêu”? Tại sao mấy con ghệ thi thoảng lại nói “Tao không biết nữa mày, ổng không được như hồi mới yêu tao”? Tại sao bad boy not good but good boy not fun?
Vì làm mất mẹ cái đồ thị hình sin kia chứ sao. Cứ đường thẳng băng băng chạy thì chuyện nó chán rồi muốn nghỉ chỉ là vấn đề thời gian.
Khi mày đã là một thằng mà gái tôn trọng, cộng với việc nó luôn được đi tàu lượn cảm xúc nhờ mày, nó sẽ quấn mày rất chặt và sẽ rất khó rời khỏi mày. Đến lúc đó thì mày có thể bắt đầu “khai phóng” cho nó.
Nhưng đến đây cũng phải cẩn thận. Không phải cứ đập fact vào mặt nó là ăn thua. Bọn mày phải hiểu rằng nó như người sống trong bóng tối quá lâu, khi ra ánh sáng sẽ phản ứng dữ dội. Việc tôn thờ cơm sườn đã là một phần của nhân cách nó rồi, nếu mày tìm cách nhồi cho nó những thứ đao to búa lớn ngay từ đầu thì sẽ không khác gì nói với nó rằng tất cả những gì nó tin vào từ trước tới nay đều là dối trá (dù đúng thế thật). Phản ứng sẽ rất dữ dội.
Mày hãy gieo cho nó những cái hạt giống thôi và để cho chúng tự nảy mầm. Đi từ cái nhỏ tới cái lớn. Và đừng có tranh luận, cái hạ sách nhất của bọn mày là tìm cách tranh luận với gái. Giữ cuộc hội thoại như cuộc kể chuyện giữa hai người mà thôi. Hãy nói như thể mày đang nói từ trải nghiệm của chính mày, bịa cũng được mà fact cũng được, bởi những cái đó sẽ khiến gái dễ đồng cảm nhất. Gái nó quan tâm chó gì chuyện bất công tham nhũng gì gì đấy ở đâu đâu. Lấy những cái ví dụ đơn giản, dễ thấy trong môi trường sống của bọn mày thôi.
Chẳng hạn như thời đó một cái ví dụ kinh điển của tao là việc bà cô khoa lý luận chính trị có hai thằng con trai quốc tịch Mỹ đế. Tao khơi gợi cái đó ra thôi, và bình phẩm vài câu châm biếm nhẹ nhàng, để cho gái nó có thể tự suy nghĩ. Chứ tao không nhảy bộp một cái vào việc cho nó xem những thứ như N10tv hay gì cả. Đến tận lúc tốt nghiệp tao còn không biết bất cứ một kênh nào và cũng chưa cho mấy con ghệ xem một cái gì trên mấy cái đó cả.
Dần dần khi nó có thể được thấy đủ nhiều thứ thì nó bắt đầu sẽ có những thắc mắc vụn vặt. Từ thắc mắc sẽ dẫn tới suy nghĩ hoặc đặt câu hỏi. Và còn ai có thể trả lời cho nó tốt hơn cái thằng người yêu mà nó luôn tôn trọng, kinh nghiệm dày dạn hơn nó, trải đời hơn nó, thông thái về nhiều mảng trong xã hội hơn nó? Mày trả lời, và cũng trả lời theo kiểu thủ thỉ tâm sự cuộc đời hơn là một bài thuyết giáo. Cái lợi của mày là ở chỗ đó, tuyên giáo vốn đã mang tính giáo điều và nhồi nhét thì giờ mày phải ngược lại: cảm giác nó phải thân tình, cá nhân hóa, gần gũi (một lần nữa, yếu tố cảm xúc). Đấy, rồi cứ dần dần mà đi lên.
Tổng kết lại, lý do cốt lõi khiến bò cái tồn tại là yếu tố cảm xúc. Vì vậy mày muốn giải quyết triệt để thì cái khả năng khiến cho gái dạt dào cảm xúc của mày phải mạnh hơn của tuyên láo.
Bài dài nhưng tao không muốn bỏ sót cái gì để cho bọn mày bức tranh toàn cảnh. Thấy hay thì cho tao một upvote. Còn thằng nào định chửi tao phân biệt giới tính bla bla này nọ thì cút, đéo tiếp chuyện. Đời nó màu xám ngoắt chứ đéo có hồng đâu.
submitted by Kindly-dude1 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.13 18:39 rainintheocean Nghi ngờ bị cắm sừng

Xin chào cả nhà ạ, Bài hơi dài, nhưng là có cơ sở nghi ngờ chứ em không ghen bóng gió tào lao ạ 🤭
Câu chuyện là em nghi ngờ người yêu em giấu em lén lút đi xem phim, có bằng chứng nhưng nó cứ cãi em là nó không biết, không nhớ nên em rất cay, em cứ nghĩ mãi làm nào để nó hết đường chối cãi.
Cụ thể câu chuyện như sau: Ngay 26/04 vừa rồi em về nhà nghỉ lễ, ngày 27/04 người yêu em bảo em là nó đi về quê. Tối 27 người yêu em bảo nó nhậu với anh chị em họ, vì để tránh nó mất vui nên em cũng không liên lạc gì trong khoảng thời gian đó, tầm 11r em gọi không được thì em đoán nó nhậu say rồi ngủ nên cũng không phiền nó nữa.
Câu chuyện sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra nếu như không phải gần đây nó có đi xem phim với nhóm bạn ở Rạp Quốc gia (sau đây em xin viết tắt là NCC) và thanh toán bỏng nước ở đó. Nội dung thanh toán là "TT QRpay cho STAR GALAXY". Và ngày 27, nó cũng thanh toán một khoản tiền 95.000 với nội dung gần như y hệt.
Lúc phát hiện ra chuyện này, em gọi người yêu em lại nói chuyện, em bảo em cho nó 5 phút giải thích cho em chuyện này là sao. Nhưng nó vẫn cứ khăng khăng là hôm 27 nó ở quê uống rượu, nó không nhớ, nó chẳng thanh toán gì và cũng không xem gì cả.
Em chưa từng đi xem phim ở NCC bao giờ nên em không biết quy mô cơ sở bên đó. Lúc nghe nó giải thích em đã nửa tin nửa ngờ nghĩ Star Galaxy là cổng thanh toán nào đó. Nhưng trong lòng khó chịu nên em tra cứu đủ kiểu.
Sau một hồi tra cứu, thì hoá ra Star Galaxy kiểu dạng như trung tâm hội nghị, NCC nó nằm trong cái Star Galaxy đó, như thế nội dung thanh toán cho cái NCC có nội dung Star Galaxy thì còn cãi cm gì nữa không biết.
Chưa hết, em tra giá vé thì 95.000 là giá 1 vé phim 2D ghế VIP từ khung giờ 17:00 - 23:00 ngày cuối tuần/lễ ở NCC, khớp như cậu với mợ mà nó vẫn cãi em và dùng đủ mọi lý lẽ như là nó đi với ai, nó mua vé lẻ như thế có chắc ngồi cùng với cái người kia không, etc.
Em mới phân tích lý lẽ với nó: 1. 27/04 mọi người về quê gần hết, HN còn vắng chứ đừng nói đến cái NCC. 2. Trên đời này còn ai động vào tài khoản ngân hàng của nó để mà thanh toán được, lại còn vừa khớp với cái giá vé xem phim mới tài chứ. 3. NCC là rạp only choice của người yêu cũ aka tình đầu aka yêu nhau 4 năm aka thỉnh thoảng vẫn nhắn tin qua lại của nó 😃 và tin nhắn của nó và người yêu cũ nó xoá cụ mất trước khi em bắt nó mở rồi, nên em có nghi ngờ cũng chẳng khẳng định được ấy. Cáu điên =))) 4. Hôm 27/04 nó và người yêu cũ gọi điện qua lại mấy cuộc liền, trong đó có một cuộc là hơn 20p nhưng vào buổi trưa, tối cái lúc thanh toán vé phim thì không thấy gọi ai cả. Bảo xoá cũng không hợp lý lắm vì xoá là phải xoá gọn cả mấy cuộc buổi trưa mới phải đạo.
Hôm qua (12/05) người yêu cũ nó nhắn tin rủ nó đi cafe, đúng lúc nó ở cạnh em bị em đọc được. Em mới mỉa mai nó, bảo nó giỏi ngoại giao, có thể khiến một người đang block nó, cay cú vì bị nó đá thành một người hiền hoà nhắn tin rủ nó cafe. Nó chẳng cãi được em câu nào 😃
Ngoài lề một tý, thì bạn người yêu cũ biết nó có người yêu rồi, còn bảo nhìn em có hảo cảm, dễ mến hơn là một người yêu cũ khác sau bạn này của nó. Sau đó thì kể chuyện mẹ bạn ấy nghĩ hai đứa quay lại với nhau rồi bảo yêu đương cưới xin gần nhà cho tiện =)))
Giờ thì trong cơn sốt, em nằm cay cú nghĩ ước gì em có thể tra được ngày 27/04/2024 lúc 20:33 NCC đang hoặc sắp chiếu những phim gì.
Em xin cảm ơn những ai đã đọc đến tận đây ạ, với cả mọi người không cần khuyên em chia tay đâu vì rõ ràng là phải chia rồi, độ thế đ nào được nữa ạ =)))
submitted by rainintheocean to vozforums [link] [comments]


2024.05.12 14:35 Flashy-Charge-7018 Tình huống này nên làm gì tiếp

Tôi có tán tỉnh một đứa con gái thua 2 tuổi, từ đầu tháng 12 năm ngoái. Ban đầu là qua mess. Cả 2 đều ở sg, tôi đi làm còn bé nó đang học năm cuối đh.
Ban đầu qua những tin nhắn thì tôi cảm nhận là tương tác đều 2 chiều, có qua có lại giữa 2 người. Được hơn 1 tháng thì gặp nhau lần đầu tiên bên ngoài, đó là khi về quê ăn tết xong rủ đi ra cafe, con bé nó cùng quê với tôi. Ấn tượng của tôi ban đầu là nó khá dễ thương, ăn mặc chỉnh chu nước hoa thơm phức. Tôi cũng sơ mi đen quần tây giày dớ gọn gàng đầy đủ.
Khi nói chuyện được một lúc thì tôi nhận ra nó ko đc cùng tầng số lắm. Tôi làm IT nên tính cách hơi đụt và thường xuyên im lặng do ko biết gì để nói, còn con bé thì hướng ngoại nói khá nhiều và giao tiếp tốt EQ cao. Tôi bắt đầu thấy nó ko có hứng thú lắm với tôi lắm, trò chuyện dần ko có gì mới nữa nên bắt đầu lôi chuyện nyc của nó ra kể, kể là th kia tồi ntn, làm nó khổ ra sao, bla bla. Tôi thì cũng ậm ờ xong tung hứng vài câu cho có lệ, chứ thật sự tôi ko quan tâm lắm. Đến cuối cùng thì tôi chở nó về nhà, trên đường đi vẫn cười nói vui vẻ, nó nói chuyện khá thoải mái và hồn nhiên nên tôi cũng bắt đầu thích nó. Trên đường về nhà con suy nghĩ lung tung về tương lai do tôi tự tưởng tượng ra
Nhưng sau khi cả 2 quay lại sg, tôi lại đi làm nó lại đi học. Nó lại luôn từ chối và kiếm cớ mỗi khi tôi rủ đi chơi xem phim cafe, 3 lần như thế. Tôi cũng nghĩ là sẽ từ bỏ và ko rủ rê nữa. Mặc dù mỗi ngày vẫn nch vui vẻ bình thường qua mess
Đến lễ 30/4 cả 2 lại về quê nghỉ lễ. Lần này thì chính nó lại chủ động rủ tôi đi cafe ăn uống. Tôi đồng ý và qua chở nó, cả 2 vẫn ăn bận lịch sự và thơm tho. Lần này thì chủ đề nói chuyện lại nhiều hơn lần trước. Mà như này, do nó tiếp tục học cao và du học nên có thể sẽ phải đến 30 tuổi mới có thể bắt đầu đi làm, nó hay than là em già như này sợ ko ai dám lấy, tôi cũng hay đùa lại là anh đợi em được yên tâm.
Buổi tối đó sau khi đi chơi về đó cũng như vậy. Nhưng lần này nó nói lại tôi, rằng nó có chính kiến, nó muốn tìm một người trên cơ nó, bảo tôi đừng tán tỉnh hay thích nó làm gì. Tôi cũng suy tư đêm đó xong quyết định thổ lộ ra. Kết quả thì như chắc dễ đoán rồi. Nhưng mà, nó còn an ủi tôi, bảo anh có buồn ko, em sợ mấy cái như vậy lắm, sợ tỏ tình mất bạn này kia. Mà thật sự là tôi cảm nhận nó rất thật tâm, nó sợ tôi buồn thật, nch thêm lúc lâu sau mới chịu đi ngủ. Và từ đó tôi lại ngu ngốc và simp thêm nữa. :)))
Chuyện là cuối tuần này tôi rủ nó đi chơi, có 2 đứa bạn tôi nữa, 1 nam 1 nữ. 2 đứa kia cũng biết tôi thích con bé này do tôi ko dấu ae. Và trong gần như cả buổi đi chơi đấy, tôi như là kẻ ngoài cuộc. Thật sự tôi có vấn đề khá nhiều về khả năng giao tiếp của mình, nên khi mn nói chuyện vui vẻ bản thân tôi lại nói những lời vớ vẩn như một kẻ khờ. Đến nỗi con bé nói là anh nói xà lơ quá. Tôi lúc đấy muốn bỏ về lắm rồi, nhưng mà vẫn giữ thể diện cho bạn bè cố gắng đi tiếp. Cả buổi tối đó là cuộc trò chuyện của 3 đứa, tôi hầu như chỉ im lặng lắng nghe, một phần là do ăn nói ko tốt như bạn bè, phần là do tôi run nên lại càng k biết nói năng gì cho hợp lý.
Thế là tan ca ai về nhà nấy, tối đấy tôi còn đếch ngủ đc, nằm thức suy nghĩ lung tung tới 3h sáng. Con bé sau khi về vẫn nt hỏi han tôi, bảo thấy tôi bị mệt, tôi cũng nói lại là k sao. Sáng hôm sau, thằng bạn tôi nt hỏi han ngày hqua, hỏi tôi có hope gì ko, tôi bảo ko, hỏi tôi có tiếp tục theo đuổi ko, tôi ko trả lời. Con bạn cũng hỏi han, hqua con bé có nhắn gì ko, tôi cũng kể thật, bảo k sao, còn chúc tôi thành đôi với con bé
Lan man một hồi thì là như này. Tôi tự hạ thấp lòng tự trọng quá, 6 tháng quen mà chỉ gặp đc 3 lần. Tôi muốn từ bỏ. Nhưng ngặt cái, tôi có một nhóm bạn chơi khá thân nhau, 2 đứa kia cũng ở trong đấy, và tụi nó kết nạp thêm con bé đấy vào, và rủ rê lần sau đi chơi đi du lịch sẽ lôi theo.
Cho tôi hỏi, làm đàn ông nên làm gì trong trường hợp này, để vừa giữ đc bạn bè, vừa ko làm mất mặt bản thân. Còn con bé kia sau này gặp mặt trong hội bạn, tôi nên ứng xử như nào. Mé cuộc đời này :)))
submitted by Flashy-Charge-7018 to vozforums [link] [comments]


2024.05.10 14:58 chrome354 Tâm lý của những thằng cuốn theo đám đông cuồng nộ

Cải cách ruộng đất ở miền bắt năm 1955, ban đầu nó diễn ra khá hiệu quả khi đã lấy đất những người Việt theo Pháp chia cho bần cố nông. Nhưng về sau nó thành hảm họa khi đấu tố tất cả địa chủ mà lủ nông dân ghét kể cả người đã có công với cách mạng. Chính quyền đã thả tự do cho những người bị án oan. Sau đó những người này lại đi trả thù bần nông đã hảm hại mình. Điều này đã gây ra cái chết cho hàng trăm ngàn người.
Cách mạng Pháp năm 1789 tóm tắt sơ lược là nông dân lật đổ giới quý tộc, chế độ cũ. Biến cố tại Paris đã lan ra các thành phố khác và miền quê, nơi đây các nông dân đã tự võ trang, xông vào một số nhà địa chủ và chủ trại để đốt phá các hồ sơ lưu trữ về tiền nợ. Nhiều nhà quý tộc bị giết, các người khác bỏ chạy ra nước ngoài. Chế độ thái ấp (manorial regime) đã bị giới nông dân tiêu hủy. Nghiencuulichsu
Điểm chung của các sự kiện này là người dân thỏa sức chém giết tất cả ai trong phạm vi đấu tố của họ. Không bàn ai đúng sai ở đây. Nó cho thấy đám đông cuồng nộ nguy hiểm thế nào khi những con người được cho "phép" đấu tố. Nó diễn ra ở cả thời hiện đại. Có thể lỗi là của GD hay môi trường. Ví dụ điển hình là MXH VN ảnh hưởng rất lớn bởi tâm lý đám đông.
Tâm lý đám đông
Cảm giác an toàn khi công kích người khác trong một đám đông có thể được gọi là hiện tượng "Tâm lý đám đông"1. Theo nhà tâm lý học người Pháp Gustave Le Bon, khi một cá nhân tham gia vào một đám đông, họ có thể bị ảnh hưởng bởi tập thể và thể hiện những suy nghĩ, cảm xúc và hành vi mà họ chưa bao giờ thể hiện khi ở một mình2.
Nguồn tổng hợp
Khi ở VN nó có những đặt điểm như sau.
1. Những đứa con nít được cổ vũ.
Những đứa con nít rất hay tích cực làm theo những gì tụi nó được cổ vũ. Tụi nó thường xem những gì người lớn hay làm mà bắt chước theo.
Có thể thấy được rằng khi ta còn nhỏ, mình mà làm điều gì mà được mọi người xung quanh vỗ tay khen hay thì y như rằng mình sẽ tiếp tục làm. Dopamin thỏa mãn giống như chơi tíc tóc vậy thành ra tụi con nít rất thích khi được mọi người ủng hộ đi chửi "Phản động". Điển hình là trong cái group của cái thằng vô học kia lại đi cổ xúy, duyệt những bài đi xúc phạm cá nhân và cha mẹ người khác. Hoặc những thằng chửi "3 que" lên tới phụ huynh thì lại được những thằng con nít khác thả tim, like ủng hộ.
Tụi con nít khi thấy người khác chửi "Phản động, chống phá nhà nước" thì nó sẽ có xu hướng bắt chước theo. Giống như cách nó bắt chước cha mẹ nó hành xử vậy. Khi có một thằng trẻ trâu lập topic chửi "Phản động" thì thay vì thảo luận thì tụi nó lại lao vào cắn xé. Từ từ nó thành nét "văn hóa" của dân cộng sản, gặp là "giết". Khi nhắt tới "Phản động" thì thằng con nít nào biết "Phản động, 3que, cali" là gì không ? Hay chỉ hùa theo một cách vô nghĩa.
2. Tư tưởng cực đoan
Gặp phe đối lập thì xúc phạm và cho rằng mình có cái quyền đó. Khi gặp người có tư tưởng khác mình, tao đã bị tụi nó gang bang hội đồng bằng những từ ngữ rất mất dạy. Có thằng thì nó cho rằng "vì mày là phản động nên mày xứng đáng". Cái tư tưởng nó rất mất dạy rất dể thấy khi mày để cờ vàng 3 sọc đỏ và đi tranh luận với bò đỏ. Tư tưởng tụi này chính là từ mối thù hằn ngàn đời với VNCH, nên tụi nó rất thù "Phản động".
3. Không có chính kiến
Đơn giản tụi này là chó hùa thôi không đáng nói. Ai nói gì cũng nghe theo không có chính kiến gì hết. Nói bác hồ giản dị nhưng lại ăn gà luộc, gà rán thì lại tin như thật.
4. Chà đạp người khác vì biết người ta không thể chống lại đám đông
Tâm lý tụi này rất giống đám bắt nạt. Khi mà mình không làm người "yêu nước" thì mình là "Phản động". Tụi này thấy tụi nó đông nên rất thoải mái khi xúc phạm người khác, vì tụi nó biết tụi nó "chắt thắng". Đơn giản thôi đâu thằng "yêu nước" nào dám nói ra cái xấu nhà nước, đó là "vùng cấm" rồi. Rất dể thấy có những thằng vô học được hô hào chiến thắng và đi xúc phạm người khác như bò đỏ xúc phạm VNCH. Tụi này biết khi nói tới chính quyền là bị bắt nên tụi nó sẽ tìm đủ mọi cách cho người khác vào tù và hả hê trước chiến thắng. Vì tụi nó là "anh hùng" nên tụi nó nghĩ tụi nó có "quyền" bắt "Phản động"
Những thứ nêu trên chỉ là một trong những lí do khác như môi trường, Giáo dục, quan điểm, tư tưởng, nhận thức, trưởng thành về tâm trí v.v
Nhưng cái đáng nói nó cho thấy môi trường ở VN rất là toxic. Các đám đông này rất dể hình thành trên MXH. Cho thấy được sự kém về văn hóa và môi trường.
submitted by chrome354 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.06 15:52 Express-Air6681 Dân xứ Vẹm ngày càng có nhận thức.

Nay tao lướt TikTok thì thấy ngày càng nhiều người lên tiếng về các vấn đề của nước Thiên Đường này, từ vấn đề xã hội, chính trị cho đến di cư, xklđ. Ở trên thì nhảy múa uốn éo, cán bộ ở dưới thì quay phim. Nhưng sướng nhất phải là Cha Zà Dân Tộc, trước khi mất thì muốn nghe "câu hò xứ Huế", sau khi đi lại có view xem các cháu lắc mông trước mặt !
submitted by Express-Air6681 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.04 09:52 TaoSoBiConanBat [Giải thích] Có nên chỉ trích, phán xét giới trẻ vì họ muốn được "Chữa Lành" ? Reup

*Lưu ý đầu bài: Ai ko đọc hết bài thì xin đừng cmt, vì có hiểu t đang nói đến cái gì đâu mà cmt. Hậu quả là nhiều người cmt ko liên quan đến những gì t nói.
Xin nói trước, bài này chủ đích của t là muốn "Giải thích chữa lành là gì, cho mn biết là người lớn cũng có đi chữa lành và lí do tại sao giới trẻ lại đi chữa lành". T không muốn nói đến những người "chữa lành fake" nên là đừng có lôi họ vào phần cmt. Ok vô bài:
Mấy nay vs những năm gần đây, trong giới trẻ xứ lừa và trên mxh nổi lên phong trào, hành động "Chữa lành". Cũng như bọn m đã biết, với thời đại phát triển như ngày nay thì con người bị áp lực nặng nề về rất nhiều mặt trong cuộc sống. Nhất là ở người trẻ, đặc biệt là ở gen z. Vì gen z bây giờ cũng ra trường đi làm nhiều rồi, còn tụi nhỏ hơn thì học cấp 2, cấp 3 vs chuẩn bị thi vào đại học. Nên là số lượng người bị mắc bệnh tâm lí, trầm cảm cũng ngày càng tăng cao. Dẫn đến số lượng người tự tử cũng cao luôn, đặc biệt là ở người trẻ.
Và cũng trong thời điểm này, xứ ta có 1 đám già lồn thích đi chỉ trích, phán xét việc giới trẻ "Chữa lành". Họ cho rằng Gen Z quá yếu đuối, hở tí là đi chữa lành, sướng quá nên bệnh, thời bọn tao có ai phải chữa lành đâu,... Ví dụ là thg thiến sĩ vật lí Nguyễn Thành Nam mới đây bị réo tên trên sub, Đụ kiki,...
Link bài trong sub nói về thiến sĩ: https://www.reddit.com/TroChuyenLinhTinh/s/DovMVq5TVO
T muốn nói rằng việc người trẻ muốn chữa lành là chuyện rất bình thường và việc chữa lành đã có từ rất lâu. Kể cả người lớn, người già (baby boomer), già lồn(gen x) cũng đi chữa lành (healing) đó thôi. Nhưng hình thức, tên gọi chữa lành của họ khác với Gen Z 1 chút. Và cũng do khác tên gọi + ngày nay có internet nên việc "Chữa lành" nó lan rộng với nhiều người. Nên mọi người nghĩ việc "Chữa lành" là cái gì đó mới và chỉ có giới trẻ mới đi chữa lành mà thôi.
Chữa lành theo t biết là: tham gia các buổi nói chuyện, hội thảo, nhóm hỗ trợ hoặc tìm kiếm sự giúp đỡ từ các chuyên gia tâm lý. Và đối với 1 số người thì việc đi chơi, du lịch, đi cà phê cùng bạn bè cũng hoàn toàn được coi là một cách "chữa lành", giúp tinh thần thoải mái và thư giản.
Thêm nữa là uống thuốc trầm cảm, magnesium, thuốc ngủ,... từ bác sĩ. Điều trị cơ thể vật lí lẫn tinh thần. Điều này có thể giúp cải thiện tinh thần, giảm căng thẳng, giảm stress, giải tỏa suy nghĩ, thoát khỏi trầm cảm và đau khổ.
*Trước tiên thì t sẽ cho mn thấy rằng người già, bọn già trâu gen x cũng đi chữa lành, nhưng kiểu chữa lành của bọn họ hơi khác ng trẻ xíu:
*Video chủ đề: Nguỵ biện "Thượng đẳng thế hệ" của HDC: https://youtu.be/s0wb63kpjbA
*Thế hệ baby boomer, Gen X bên tây cũng đi chữa lành: https://youtu.be/tYjYL448-yY
*Sau đây là lí do Gen Z ở xứ lừa PHẢI đi chữa lành.
1) Áp lực cá nhân: Áp lực học tập, áp lực công việc, áp lực đồng trang lứa, áp lực phải có 1 cuộc sống tốt, áp lực phải thành công, áp lực về ngoại hình, áp lực có bạn đời có con, áp lực nvqs, áp lực thoát khỏi rat race, áp lực thoát khỏi cha mẹ độc hại, áp lực thế hệ, áp lực từ thế hệ trước và phải xử lí hậu quả của họ gây nên, áp lực phải đối phó với những cái khốn nạn của xh xứ lừa như: lừa đảo, lùa gà, hàng giả, chặc chém giá, áp lực tìm dịch vụ, cửa hàng, sản phẩm tốt, áp lực phải sống trong 1 xh mà thức ăn nuôi trồng ko tốt, đồ công nghiệp ảnh hưởng đến sức khỏe, áp lực phải cố gắng tránh nhiều cái gây nghiện, ko tốt như mxh, video short, game, xem stream, porn, trà sữa, nước ngọt, thức khuya,...
2) Cha mẹ, gia đình: Phải nói là có khá nhiều cặp vợ chồng sinh con 1 cách rất vô thức, cưới đẻ vô tội vạ. Mặc dù họ có thể xấu, ngu, nghèo, hèn, khốn nạn nhưng đẻ là phải đẻ. Nên họ nuôi dạy con như cứt, nuôi cho có, ko quan tâm con vui hay buồn, không quan tâm tương lai, suy nghĩ, ước muốn của con ra sao. Cho nó học dưới mái trường xhcn và ép nó phải học thật giỏi. Cho nó xài đt cả ngày ko thèm kiểm soát, quản lý. Chỉ cho nó ở trong nhà, trong phòng mà ko cho ra ngoài trời vận động dẫn đến cơ thể trẻ bị yếu, thiếu vitamin D, dễ bị bệnh trầm cảm.
Ai cũng có quyền cưới đẻ nếu họ đủ tuổi. Làm cho mật độ dân số xứ lừa cao vl, đất trật người đông nên môi trường sống cũng bị bó hẹp. Mà người trẻ thì cần sự riêng tư, tôn trọng quyền cá nhân. Ở chung vs tụi già trâu xứ lừa riết bị khùng, ko thể phát triển, sống lâu ngày biến thành tụi nó luôn. Mà ra ở trọ 15m2 thì tù túng, nhiều cái bất tiện, dễ bệnh tâm lí.
Khi t học lớp 10 ở miền tây thì t thấy sao ở đây có nhiều tệ nạn xã hội, đua xe nẹt pô quá! T nghĩ: "Do ngta sinh nhiều và không giáo dục con họ tốt. Vậy tại sao nhà nước không quản lí, thay đổi và ngăn cấm? Sao này mình sẽ lập nên hội gì đó để giúp trẻ em ko bị sinh ra vô tội vạ nữa, ai có điều kiện tốt thì mới được sinh con." Giờ nghĩ lại thấy mình khờ vl.
3) Đất nước xứ lừa: Cọng sả độc tài toàn trị. Chế độ phong kiến, cocc, tham nhũng, ăn chặn, bòn rút, nhồi sọ, lấp liếm che đâu sự thật. Là thằng em của tàu+. Ko có tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do sáng tạo, tự do phim ảnh, ko có nhân quyền.
4) Đời sống xã hội: Năm 2024 rồi mà chất lượng sống của người dân vẫn vô cùng tệ hại. Đời sống tinh thần nghèo nàn. Dân trí thì ở dưới đáy. Giáo dục thì nhồi sọ, trọng điểm số, thành tích. Người lớn thì áp đặt, chỉ trích, đè bỉu, chì chiết người trẻ. Tất cả phải giống nhau, ai khác số đông sẽ bị xem là kẻ quái dị, bị phán xét, cô lập. Nếu bạn là 1 cá thể vượt trội, thông minh, có suy nghĩ vượt thời đại thì chắc chắn bạn sẽ là 1 người điên trong xã hội này và họ sẽ tìm mọi các để vùi dập bạn. Tư duy bầy cua trong chậu.
"Tiền là tất cả". Mn hy sinh tự do, hy sinh tất cả để đổi lấy 1 chút sự an toàn. Nên mn dùng mọi cách để có đc tiền. Họ lừa đảo, luồng cúi, lùa gà, làm ăn bất chính, bán hàng giả, lợi dụng dân ngu để kiếm tiền, có tiền thì họ tiêu xài phông bạt để che dấu sự thiếu thốn về mặt trí tuệ, tài năng, che dấu sự trống rỗng, tự ti. Phần lớn đời sống người dân là: ăn ngủ đụ đẻ đái nhậu nhiều chuyện. An phận làm con cừu, làm culi nô lệ để ng khác cai trị. Làm con rối để người khác giật dây.
=> Bất cứ người trẻ nào đi ngược lại với cả cái xã hội thối nát này đều phải được chữa lành. Vì họ bị người thân xa lánh, cha mẹ không quan tâm ko thèm hiểu họ, bạn bè thì cũng không có vì họ không fit, không phù hợp với cái xã hội này. Tất cả những cá thể vượt trội nào muốn phát triển trong cái xh này đều nhận ra cái sai, sự thật về nó. Họ sống cô đơn, không được chia sẻ suy nghĩ, cảm xúc, không được yêu thương, không được phát triển. Họ mong muốn có người hiểu họ, yêu thương họ, muốn được chia sẻ, được giúp đỡ, thấy được sự đồng cảm => Chữa lành.
Người trẻ trong thời nay, họ hoàn toàn xứng đáng có được 1 cuộc sống tốt, 1 điều kiện tốt để họ có thể phát triển tối đa tài năng của mình. Vì thế giới đã phát triển đến đỉnh cao của nhân loại rồi. Nhờ internet, mxh mà họ đã biết đến nhiều thứ trên thế giới và họ nhận ra mình là thế hệ gì và phải đc sống ntn. Nhưng trái lại với điều đó, trái lại với sự thay đổi của thế giới thì xứ lừa vẫn là 1 nước tệ hại về mọi mặt. Vẫn dậm chân tại chỗ không chịu phát triển mà chỉ biết khưng khưng giữ chế đụ. Giới trẻ sử dụng internet, mxh nên họ phát triển, hiểu biết ngang với thế giới. Nhưng đất nước thì không phát triển ngang với thế giới, ko theo kịp họ.
Họ là con người trong năm 2024, có quyền tự do, được sống hạnh phúc và được làm những điều mình muốn. Nhưng chế đụ, xã hội vs gia đình lại muốn biến họ thành con súc vật, culi nô lệ chỉ biết vân lời, như cỗ máy chỉ biết làm việc và không có cảm xúc.
Cái vấn đề này từ tụi già lồn mà ra chứ ai? Nhưng tụi già lồn, già trâu đó đéo nhận ra. Toàn đỗ thừa do Gen Z. Dcm bọn già trâu đã đéo làm gì để thay đổi cái đất nước này rồi còn đéo biết thân biết phận.
Nhân có trước quả. Có nhân thì mới có quả. Có già trâu thì mới có trẻ trâu. Già trâu tạo ra 1 cái đất nước, thể chế, xã hội, giáo dục như thế nào thì trẻ trâu nó sẽ như thế đó.
Dịtme đéo hiểu sao bọn già trâu có thể trách người trẻ được. Đúng là 1 lũ thất bại, nhược tiểu, hèn nhát, mạt rệp, thoái hóa bạc nhược, để lại bãi cứt cho thế hệ sau ngửi mà coi được. Mấy năm sau nữa thôi thì thế hệ lồn đó xanh cỏ hết mẹ rồi.
Tụi già lồn không chịu phát triển, ko chịu thay đổi thì sẽ bị bỏ lại ở phía sau. Vì cái gì thay đổi, chịu thích ứng với thế giới thì nó sẽ được tồn tại và phát triển tiếp. Còn bọn già lồn sẽ nghẻo và chỉ còn thế hệ sau tồn tại. Điều đó hoàn toàn xứng đáng với những gì bọn nó đã làm.
submitted by TaoSoBiConanBat to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.04.29 11:58 ANHPOLY DAYO(2024): PHIM GÁI NHẢY VỚI MA CÔ THÍCH ĐI PHƯỢTVÀ LÀM TÌNH

Hình như mấy hôm nay ngoài rạp Việt Nam đang chiếu phim B4S nghe đồn nhiều cảnh nóng lắm mà không thấy mxh ồn ào gì. Xem qua trailer thì thấy drama chửi bới tùm lum. Nhiều khi nghĩ sao Việt Nam không làm cái phim nóng câu khách bán vé thì nội dung đơn giản thôi chứ nhiều drama chi mệt vậy.
Như cái phim cấp 3 dàmh cho giới trẻ Dayo 2024 này của Philippines. Nội dung phim chả có gì sau sắc nhiều drama gì hết. Có cô vũ nữ quán bar stress quá bỏ thành phố về vùng biển mướn homestay ở với cô bạn. Cô bạn có bạn trai nên ngày nào cũng dập dịch rên rỉ kế bên phòng làm em vũ nữ không tên nên mặc bikini ra tắm biển khoe đường công ngực mông siêu ngon dù hơi lùn. Xong ẻm quen 1 chú thanh niên chạy raider cũng mê phượt và phịch gái. Vậy là cả 2 đi chơi dạo biển rồi làm tình bất kể nơi đâu bãi biển vem đường cả ngày lên đêm trên chiếu hay võng gì làm láng. Phim quay rất đẹp rất art nhạc siêu chill có đến 4 5 cảnh dập nhiều dịch.
Vậy thôi đơn giản mà coi rất phê.
submitted by ANHPOLY to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.04.28 19:01 Kooky_perry version 2.0 quan doan leo leo

Just myself: tốt nhất đây nên là bài tranh luận cuối cùng vì t bt nó sẽ chẳng đi về đâu , bạn sẽ chẳng bao h chấp nhận the truth đâu , t chỉ muốn nói là tương lai sẽ trả lời những điều này ,thật vô nghĩa.
1) lại gọi tôi là phao rách , no reaction
2)"Thứ nhất bạn này không hiểu context, chính 13k đã vi phạm hết những cái như công kích cá nhân, công kích động cơ, look who's talking truớc, vì thế nên tôi không cần phải tuân thủ một cách sòng phẳng với 13k, vì gã ta cũng chỉ đến mức như vậy, vả lại tôi tranh luận với 13k, không phải với bạn."
+"Phạm luật còn bắt nguời ta nghe lời, trò hề à? " như tôi đã nói ngụy biện "xem ai đang nói kìa" và nó ko phải trò hề,
3) Bạn bt tại sao người việt nam phải đi xklđ cho nước khác ko? Mà đi xklđ để nghe cho sang chứ là đi culi đúng nghĩa đó bạn,người ta sai gì làm đó,làm công việc năng nhọc ,lao động đúng nghĩa mà ko chừng bị bóc lột vì không biết tiếng đó bạn , vậy mà vẫn có hàng nghìn người đổ xô đi , tại sao không ở việt nam làm phải cố kiếm suất sang đó vậy ,vì nghèo vì thiếu việc làm đó bạn .
+) 13k ko hề xúc phạm người sang xklđ, a ta tự nhận mình cx là culi cx là sang bên nhật lao động , a ta chửi là chửi những cái đứa mà xklđ culi cho nhật vậy mà tối ngày lên chửi nhật,chê nhật,hơn nữa cái vid mang thai đó sự việc là cô gái đó sang đây thực tập vậy mà cô ta có thai ,đến hết hạn thực tập thì chuyện gì sẽ xảy ra ? tự trả lời nhé
4) u make me fucking disappointed, bạn nhầm video rồi nhé , vid này cơ , ngay đoạn đầu đấu trường rân chủ đã chửi thề r nhé https://youtu.be/vr-ETG9j8y4?si=9cl3iGCh1gC1jh7I
5) Cuối cùng , t thực sự cảm thấy nản khi phải giải thích đi giải thích lại một khái niệm cơ bản , "tỉ lệ" , hình như ở việt nam người ta ko hiểu cái từ tỉ lệ này phải ko , cx đúng thôi vì những tình trạng rối ren của xã hội trc mắt họ chẳng thèm để ý vẫn mải đi chửi tư bản thì làm sao hiểu đc,
6) T ko hề xúc phạm m , t nói là t cảm thấy bị xúc phạm và thiếu tôn trọng vì chính m ở cuối bài post trc nào là đòi dẫm lên 3 que , 3 sọc , t đặt nghi vấn về trình độ đọc hiểu của bạn, ko phân biệt nổi thế nào là công kích cá nhân vs chỉ ra lỗi sai, đọc kĩ vào, t bảo hành động,lời nói của bạn xúc phạm tôi, là sai là ko đúng chứ t ko có công kích cá nhân, ko có chửi bạn ngu ko chửi bạn dốt , ko đụng chạm một câu nào vào cá nhân bạn .
7) Phần này hãy bỏ qua vì nó là cảm nhận của riêng t ( t rào trc rồi đấy nhé nhắc lại cho nhớ CẢM NHẬN CỦA RIÊNG T KO NẰM TRONG BÀI TRANH LUẬN)
Ở việt nam dạo này rảnh nhỉ , không biết bạn đã đi làm chx , bạn sống có tốt ko , cha mẹ có gì phải lo ko , còn dự định chx thực hiện ko , nếu chx thì t hiểu vì sao m lên group và dường như ngày nào tuần nào cx chửi,cx chống ba que ba sọc. Sống ở cái đất nước mà quan tham nhũng như giặc , an sinh xã hội như đống shit, bị bệnh nặng thì bán cả nhà đi chx chắc đủ tiền ,đời sống người dân thì chẳng khác gì đống bùn, bao nhiêu năm giải phóng , bao nhiêu năm tiến lên xã hội chủ nghĩa mà đất nước vẫn nghèo , đừng có lấy lí do là cấm vận mà nghèo, người dân thì dân trí thấp, trình độ văn hóa cư xử trên không gian mạng lọt top 10 toxic nhất thế giới,học hành thì bị nhồi sọ , nhồi từ lớp 1 đến lớp 12, ra đời như trắng tay, kiến thức chẳng dùng để làm cái thá gì, tệ là vậy,kém là vậy , cái gì cx phải phụ thuộc , từ chính cái facebook cm đang dùng cx dùng của bọn tư bản rãy chết , youtube, iphone, samsung đéo có cái chó gì không của tư bản hết nhưng ngày nào cx có một đội ngũ hùng hậu đứng lên chửi tư bản, chửi nhật , người ta lên tiếng thì lại nhảy vào kêu phản động, kêu bợ đít nhật , bợ đít tư bản,cái xứ gì sao mà nó loạn , nó tồi tệ đến cùng tận. Cha mẹ chúng mày lao lưng đóng thuế cho nhà nước , nhà nước cm ăn tham nhũng chia chác tiền gửi con cái sang nước ngoài định cư du học , chúng mày vẫn ngồi đó và làm mấy cái bài phản biện vớ va vớ vẩn, người ta chê việt nam nếu là người nước ngoài thì chúng mày gọi là bọn tư bản rãy chết, bọn bóc lột, nếu là người việt nam thì nào là tây nội địa, phản động ,3 que ,3 sọc . Nếu đéo bao h chịu thừa nhận mình sai thì có chết cx đéo thay đổi đc, sống mà đéo biết tự nhục thì mãi vẫn là mấy thg loser, đéo biết tự nhục rằng mình xấu ,béo vãi loz, mình ngu mình học kém vãi loz , đéo biết tự nhục mình óc chó, mình đần độn vãi loz thì đến bao h mới khá lên đc, đến bao h mới chịu thay đổi để tốt hơn.
Đó là lí do 13k xúc phạm chúng m , 13k thậm chí đéo thèm phản biện cm , vì cm cãi cùn cãi cố, cm toàn lũ phế vật tối ngày chửi chống phản động, sao chúng mày đéo chống quan tham nhũng đi kìa, sao chúng mày đéo lên tiếng cho bà con ở đồng bằng SCL đang khát nước đi kìa, phản động làm gì tụi m, tụi m bị dắt mũi thành lũ ngu lũ chó của đảng hết rồi à, bọn t 3 que phản động vì bọn t chống lại đảng cộng sản của cm , tại vì nó mà dân việt nam khổ đau, đói nghèo,thiếu nước, thiếu tiền, vì tụi nó mà hàng nghìn người phải đi xuất khẩu lao động, sao chúng mày đéo bao h chịu hỏi vì sao họ phải bỏ quê hương để đi xklđ, sao phải hi sinh đến vậy , là vì nghèo vì sống khốn nạn quá đó , sao đéo bao h hỏi rằng sang đấy khổ vậy , làm cực nhọc , bị bóc lột mà vẫn sang đều đều,địt mẹ toàn một lũ dòi bọ một lũ cặn bã , biết t sao bọn bố phân biệt bắc kỳ nam kỳ ko vì tụi bắc chúng mày sống chó quá , chính chúng m là người vào miền nam và "giải phóng" khiến cho hàng trăm nghìn người bỏ mạng, phải "đu càng" sang nước ngoài , địt mẹ chúng m là lũ tồi , lũ cặn bã,nói đến đây là m hiểu r đấy, t đếch thèm quan tâm lũ chó rách cm nghĩ gì nữa, bài post đầu của t là t đang mong cm hiểu ra, mong thay đổi một chút gì đó, mong cái đất nước mạt vận này tốt hơn nhưng ko t đéo thèm quan tâm lũ chusg m nữa, ăn bám bố mẹ tối ngày chửi phản động , t đã quá sai khi phản biện vs lũ cặn bã cm , lẽ ra t nên chửi chết mẹ chúng m từ đầu, đã là con súc vật thì tư duy mãi là loài súc vật , 13k đã làm đúng , đéo thèm phản biện lại cm nữa. Chúc 10 năm nữa của cm tồi tệ như cái cách mà cm đối xử vs người đồng hương , với những người chỉ muốn giúp việt nam tốt lên , chúc cm thành công , chúc ngày nghỉ lễ của cm vui vẻ nhé . Hãy mãi là những con bò sống trong trại súc vật, tối ngày ăn ngủ ỉa đụ .
Bonus mấy thằng tụi m thậm chí đăng bài trên group của tụi m mà cx còn giấu mặt, ẩn danh , lũ oắt con hèn nhát , m đừng nên phản biện lại bài này vì nó sẽ trở lên vô nghĩa, vì tụi m sẽ vào thủ dâm cho nhau, thg này sục cak thg kia, thg đăng bài còn mấy thg còn lại vào comment sục cak , thủ dâm tinh thần, bọn tởm lợn chấm hết.
submitted by Kooky_perry to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.04.28 06:17 Frequent_Cycle4744 Nguyễn Hiến Lê nói về việc đốt sách (ở Việt Nam) sau 1975

Việc đốt sách là một tội ác trước lịch sử. Nó không chỉ xảy ra dưới thời Tần Thủy Hoàng bên Tàu mà đã xảy ra ngay trên đất nước ta sau 1975. Ngọn lửa phần thư ngày ấy cháy bùng trên các đường phố Sài Gòn. Từng đoàn thanh niên nam nữ của chính quyền lùng sục vào các tiệm sách, nhà tư nhân thu hết sách đem tiêu hủy. Học giả Nguyễn Hiến Lê một danh sĩ Miền Nam trong Hồi Ký của mình đã ghi lại hiện tượng đốt sách ngày ấy. Đoạn văn dưới đây được trích từ chương Văn Hóa của cuốn Hồi Ký Nguyễn Hiến Lê Tập III, từ trang 74 đến trang 80-Văn Nghệ xuất bản gợi cho người đọc bao nỗi khóc cười về một thời kỳ lịch sử. Một trong những công việc đầu tiên của chính quyền là hủy tất cả các ấn phẩm (sách, báo) của bộ Văn hóa ngụy,kể cả các bản dịch tác phẩm của Lê Quí Ðôn,thơ Cao Bá Quát,Nguyễn Du;tự điển Pháp, Hoa, Anh cũng bị đốt. Năm 1976 một ông thứ trưởng Văn hóa ở Bắc vào thấy vậy, tỏ ý tiếc. Nhưng ông thứ trưởng đó có biết rõ đường lối của chính quyền không, vì năm 1978, chính quyền Bắc chẳng những tán thành công việc hủy sách đó mà còn cho là nó chưa được triệt để, ra lệnh hủy hết các sách ở trong Nam, trừ những sách về khoa học tự nhiên, về kỹ thuật, các tự điển thôi; như vậy chẳng những tiểu thuyết, sử, địa lý, luật, kinh tế, mà cả những thơ văn của cha ông mình viết bằng chữ Hán, sau dịch ra tiếng Việt, cả những bộ Kiều, Chinh phụ ngâm… in ở trong Nam đều phải hủy hết ráo. Năm 1975, sở Thông tin văn hóa thành phố Hồ Chí Minh đã bắt các nhà xuất bản hễ sách nào còn giữ trong kho thì phải nạp hai hay ba bản để kiểm duyệt: sau mấy tháng làm việc, họ lập xong một danh sách mấy chục tác giả phản động hay đồi trụy và mấy trăm tác phẩm bị cấm, còn những cuốn khác được phép lưu hành. Nhưng đó chỉ là những sách còn ở nhà xuất bản, những sách tuyệt bản còn ở nhà tư nhân thì nhiều lắm, làm sao kiểm duyệt được? Cho nên sở Thông tin văn hóa ra chỉ thị cho mỗi quận phái thanh niên đi xét sách phản động, đồi trụy trong mỗi nhà để đem về đốt. Bọn thanh niên đó đa số không biết ngoại ngữ, sách Việt cũng ít đọc, mà bảo họ kiểm duyệt như vậy thì tất nhiên phải làm bậy. Họ vào mỗi nhà, thấy sách Pháp, Anh là lượm, bất kỳ loại gì; sách Việt thì cứ tiểu thuyết là thu hết, chẳng kể nội dung ra sao. Họ không thể vào hết từng nhà được, ghét nhà nào, hoặc công an chỉ nhà nào là vô nhà đó… Lần đó sách ở Sài Gòn bị đốt kha khá. Nghe nói các loại đồi trụy và kiếm hiệp chất đầy phòng một ông chủ thông tin quận, và mấy năm sau ông ấy kêu người lại bán với giá cao. Lần thứ nhì năm 1978 mới làm xôn xao dư luận. Cứ theo đúng chỉ thị “ba hủy”, chỉ được giữ những sách khoa học tự nhiên, còn bao nhiêu phải hủy hết, vì nếu không phải là loại phản động (một hủy),thì cũng là đồi trụy(hai hủy),không phải phản động,đồi trụy thì cũng là lạc hậu(ba hủy), và mỗi nhà chỉ còn giữ được vài cuốn,nhiều lắm là vài mươi cuốn tự điển,toán,vật lý… Mọi người hoang mang, gặp nhau ai cũng hỏi phải làm sao. Có ngày tôi phải tiếp năm sáu bạn lại vấn kế. Mấy bạn tôi luôn nửa tháng trời, ngày nào cũng xem lại sách báo, thứ nào muốn giữ lại thì gói riêng, lập danh sách, chở lại gởi nhà một cán bộ cao cấp (sau đòi lại thì mất già nửa); còn lại đem bán kí lô cho “ve chai” một mớ, giữ lại một mớ cầu may, nhờ trời. Một luật sư tủ sách có độ 2,000 cuốn, đem đốt ở trước cửa nhà, chủ ý cho công an phường biết. Rồi kêu ve chai lại cân sách cũng ngay dưới mắt công an. Ông bạn Vương Hồng Sển có nhiều sách cổ, quý, lo lắng lắm mà cũng uất ức lắm, viết thư cho sở Thông tin văn hóa, giọng chua xót xin được giữ tủ sách, nếu không thì ông sẽ chết theo sách. Một độc giả lập một danh sách các tác phẩm của tôi mà ông ta có trong nhà, đem lại sở Thông tin hỏi thứ nào được phép giữ lại, nhân viên Thông tin chẳng cần ngó tên sách, khoát tay bảo: Hủy hết, hủy hết. Bà Ðông Hồ quen ông Giám đốc thư viện thành phố, bán được một số sách cho thư viện, tặng thư viện một số khác với điều kiện được mượn đem về nhà mỗi khi cần dùng tới. Tôi nghe lời khuyên của một cán bộ Văn hóa, làm đơn xin sở Thông tin văn hóa cho tôi giữ tủ sách để tiếp tục làm việc biên khảo, đơn đó ông bạn cán bộ đem thẳng vô ông chủ sở, ông này chỉ đáp miệng rằng tôi là nhân sĩ thành phố, cứ yên tâm. Họ có thói việc lớn, việc nhỏ gì cũng không trả lời bằng thư, sợ lưu lại bút tích mà chịu trách nhiệm. Ít tháng sau tình hình dịu lần rồi yên, không nhà nào bị kiểm kê, Chính quyền bảo để xét lại và một năm sau, nạn “phần thư” kể như qua hẳn (1).Tủ sách của tôi không mất mát gì cả, nhưng từ đó tôi không ham giữ sách nữa, ai xin tôi cũng cho. Ngành báo chí và ngành xuất bản, chính quyền nắm hết vì coi đó là những công cụ giáo dục quần chúng, ở Sài Gòn chỉ thấy bán vài tạp chí Nga, Ba Lan, tư nhân muốn mua dài hạn phải đăng ký trước ở sở Bưu điện. Một người cháu tôi từ Pháp gởi về cho tôi một tờ Nouvel Oservateur (của khối cộng), số đó bị chặn lại. Nghe nói tờ Humanité của đảng cộng sản Pháp cũng không được bán trong nước. Tôi chưa thấy một cuốn sách Nga hay Trung Hoa nào bán ở Sài Gòn, trừ mấy cuốn về Lénine, về khoa học đã được dịch ra tiếng Việt, ở các thư viện Hà Nội có thể có sách bằng Nga văn hay Hoa văn nhưng chỉ cán bộ mới được phép coi, mà cán bộ trong ngành nào chỉ được coi về ngành đó thôi. Cũng có người đọc lén được. Sau ngày 30-4-75, tôi muốn tìm hiểu cách mạng Nga từ 1917 đến 1945, nhờ mấy bạn cách mạng tìm sách cho, họ bảo chính họ cũng không được đọc vì không thấy một cuốn nào cả. Sau tôi mới biết rằng loại đó ngay ở Nga cũng không ai được phép viết. Như vậy kiến thức hạng trí thức ngoài đó ra sao, ta có thể đoán được. Một nhà văn hợp tác với viện khoa học xã hội lại nhờ tôi giới thiệu cho mươi nhà văn, học giả giỏi tiếng Anh và tiếng Việt để dịch cho viện bộ Bách khoa tự điển Anh gồm 25 cuốn, mà phải dịch gấp vì đó là chỉ thị của một ông “bự”. Tôi bảo có 50 nhà dịch cũng không nổi vì phải tạo hằng ức danh từ mới (riêng ngành Informatique trong 30 năm nay đã có một vạn thuật ngữ rồi); mà ví dụ có dịch nổi thì cũng phải mất ít nhất mười năm mới xong; xong rồi lại phải dịch lại hoặc bổ túc rất nhiều vì lỗi thời mất rồi: ở Anh, mỗi năm người ta sửa chữa,bổ túc,in lại một lần;rồi lại phải bỏ cả chục năm nữa,không biết có in xong được không.Xong rồi,bán cho ai, ai đủ tiền mua? Cán bộ Văn hóa vào hàng chỉ huy mà dốt tới mức đó! Tháng 4-1980, có một thông cáo cấm kiều bào hải ngoại gởi một số đồ nào đó về cho thân nhân trong nước, như quần áo cũ, các thực phẩm đóng hộp, các thuốc tây không có prospecties cho biết cách dùng, trị bệnh gì…mà chỉ cho người ta một thời hạn không đầy một tháng để thi hành. Kẻ nào thảo thông cáo ra quyết định đó không hề biết rằng những gia đình có thân nhân là kiều bào ở những nơi xa xôi, hẻo lánh khắp thế giới, phải viết thư cho họ thì họ mới biết mà thi hành chỉ thị được; và ở thời này, thư máy bay từ Sài Gòn ra Hà Nội mất có khi một tháng (trường hợp của tôi), từ Sài Gòn qua Pháp, Gia Nã Ðại mất hai tháng, có khi bốn tháng. Báo chí vạch điểm đó ra cho chính quyền thấy, họ mới gia hạn cho thêm 5 tháng nữa. Trị dân mà không biết một chút gì về tình cảnh của dân cả. Họ có vận dụng trí óc của họ không? Còn hạng nông dân ngoài Bắc thì khờ khạo, ngớ ngẩn so với nông dân trong này không khác gì một người ở rừng núi với một người ở tỉnh. Mấy anh bộ đội bị nhồi sọ, trước 1975 cứ tin rằng miền Nam này nghèo đói không có bát ăn, sau 30-4-75, vô Sài Gòn, lóa mắt lên, mới thấy thượng cấp các anh nói láo hết hoặc cũng chẳng biết gì hơn các anh. Một anh bộ đội đi xe đò từ Long Xuyên lên Sài Gòn nghe hai chị bình dân miền Nam nói với nhau lên Sài Gòn sẽ mua xe tăng, máy bay, tàu chiến… mỗi thứ vài chục cái; anh ta hoảng hồn, tới trại kiểm soát vội báo cho kiểm soát viên hay có gián điệp trên xe. Chiếc xe phải đậu lại ba bốn giờ để kiểm soát, điều tra rất kỹ, sau cùng mới hay rằng hai chị hành khách đó đi mua máy bay, xe tăng, tàu chiến bằng mủ về bán cho trẻ em chơi. Hành khách trên xe nổi đóa, chửi thậm tệ anh bộ đội; khi xe tới bến Phú Lâm, họ còn đánh anh ta tơi bời nữa. Kết quả của nền giáo dục miền Bắc như vậy. Chính một cán bộ nói với tôi: “Càng học càng ngu. Thầy ngu thì làm sao trò không ngu? Nhồi sọ quá thì làm sao không ngu? Có được đọc sách báo gì ngoài sách báo của chính quyền đâu thì còn biết chút gì về thế giới nữa?” Một cán bộ khác cho tôi hay ở Hà Nội người nào có được 50 cuốn sách là nhiều rồi. Anh ta mới thấy ba trong số 9 tủ sách của tôi đã bảo nhà tôi nhiều sách như một thư viện. Nhà bác học Sakharov trong một bài báo tôi đã dẫn,bảo ở Nga không có đời sống tinh thần(vie intellectuelle). Chúng ta có thể tin lời đó được. Trước 1975, thấy cuốn nào in ở Bắc cũng từ 10,000 bản trở lên, có thứ 30,000, 100,000 bản, tôi và các bạn tôi phục đồng bào ngoài đó ham đọc sách. Bây giờ tôi hiểu lý do. Hà Nội mỗi năm xuất bản không biết được 100 nhan đề không (trong này, thời trước được khoảng 1,000 nhan đề); sách được gởi đi khắp nơi không có sự cạnh tranh, mà ai cũng “đói sách”; lại thêm nhiều sách có mục đích bổ túc cho sách giáo khoa, nhất là loại dạy chính trị, như vậy in nhiều là lẽ dĩ nhiên. Sách bán rất rẻ, nên cuốn nào viết về văn học, sử học mới ra cũng bán hết liền. Mấy năm nay, giấy khan, in ít, sách vừa phát hành đã bán chợ đen ở Hà Nội, không vào được tới miền Nam; những cuốn như lịch sử tỉnh Vĩnh Phú, ngay cả bộ Hồ Chí Minh toàn tập, ở Long Xuyên không làm sao kiếm được một bản, các cơ quan giáo dục cũng không mua được. Trái lại bộ Lê Nin toàn tập giấy rất tốt, thì ở khắp miền Nam bán chạy veo veo; người ta mua về để bán kí lô. Tóm lại, chính sách là chỉ cho dân được nói theo một chiều, trông thấy một hướng; nên chỉ một số rất ít giữ được tinh thần phê phán, nhưng chẳng thi thố được gì, sống nghèo khổ, bất mãn. Nguyễn Hiến Lê.
(1) Tôi lầm. Giữa năm 1981 vì ở khắp các thành phố, thị xã, các sách đồi trụy, băng nhạc ngụy, cả phim đồi trụy nữa lại lưu hành, nên có vụ kiểm kê các quán cà phê, sách cũ, nhưng lần này các sách khảo cứu Việt miền Nam và các sách Anh Pháp không bị hốt. [ Nguồn: Frank Do’ via banbexagan <banbexagan@googlegroups.com; Wed, Feb 9 at 12:43 AM trích Hồi ký Nguyễn Hiến Lê – Tập III, NXB Văn Nghệ.]
submitted by Frequent_Cycle4744 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.04.27 21:28 SPN131 Group mỗi ngày một to

submitted by SPN131 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.04.27 18:54 haduong0417 NỮ GIỚI 90% THEO CẢM XÚC ?? (đặc biệt trong tranh cãi)

Nghe một vị thầy nói: đại thể phái nữ phần đa bản năng là chăm sóc, sinh ra không phải để giải quyết vấn đề. Họ chỉ tập trung vào cảm xúc hiện tại, không để ý đến tính đúng sai.
Nếu mình cãi nhau với người yêu, với tính cách khá trầm, ngại đôi co - mình cứ im lặng quan sát họ và mỉm cười có tốt hơn là mình sẽ tranh luận sau đó xuôi theo họ theo kiểu nhường nhịn?
Mình đặc biệt coi trọng tính đúng sai đôi khi tới cực đoan. Ok, tranh cãi chắc chắn không bao giờ đúng rồi. Nhưng đôi khi mình nghĩ phái nữ dường như bản tính là thích buôn, nhiều chuyện - có phần có thể nói là thích sân si - vậy khi họ đối mặt với sự im lặng như té nước xuống ao, họ nghĩ gì?? Cho rằng mình đủ "AN NHIÊN" tới mức sẽ im lặng trong mọi mâu thuẫn cho đến lúc chết, liệu họ có cho là bị xem thường, hay cảm thấy chán vì đơn giản vì họ không cần một 'pho tượng', ít ra hãy cãi gì đó rồi nhận sai.
Nhưng theo mình đã cãi thì to chuyện, nếu người luôn bình tĩnh được gọi là thánh nhân thì, có khi người giả bộ cãi rồi hùa theo là chúa sáng thế, họ gấp cả tỉ lần người có thể bình thản.
Một giả thiết nữa khó nữa là nếu mình luôn cho họ ở cửa trên nữa thì sao??
Và một góc nhìn khác nữa, có thể phái nữ không ưa sân si mà chỉ là họ luôn cần được bảo vệ và nhường nhịn, mặc dù xét về tính lịch sử (hay bản năng), điều này ít được thoả mãn.
Topic này mình muốn học hỏi chủ yếu về tâm lý.
submitted by haduong0417 to vozforums [link] [comments]


2024.04.27 04:47 Frequent_Cycle4744 KÝ ỨC MỘT THANH NIÊN HÀ-NỘI VỀ NGÀY 30-4-1975 (Phạm Thắng Vũ)

Bạn đang ở đâu? Làm gì trong cái ngày 30-4-1975? Có thể ngày đó là ngày chào đời của một em bé (mà giờ đây em bé đó đã con cái đầy nhà), hoặc là lúc chấm dứt sinh mệnh của một con người như trường hợp của Trung Tá Cảnh Sát Quốc Gia VNCH Nguyễn Văn Long. Tất nhiên người đó không thể ngồi kể cho chúng ta nghe về những giây phút… lịch sử khi đấy nhưng bạn bè, thân nhân bên cạnh vẫn có thể kể lại. Võ Văn Kiệt, một lãnh tụ Việt Cộng khi hồi ức lại cái ngày lịch sử này đã nói: “ 30 tháng Tư năm 1975 có hàng triệu người vui thì cũng có hàng triệu người buồn “. Bùi Tín, một cựu sĩ quan CS Bắc Việt trong Ủy Ban Liên Hợp Quân Sự Bốn Bên (ICCS) đã chua chát: “… tự hổ thẹn từng cao ngạo vô duyên về chuyện vào dinh Độc lập sớm, xế trưa 30-4, vớ vẩn, lạc điệu cả, cá nhân lầm lạc, ngộ nhận hết “.
Bài dưới đây là tâm tình của anh H, một người bà con trong họ đã kể cho nghe, PTV chép lại.
o O o
Trưa ngày 30 tháng 4 năm 1975 tôi đang ngồi trong căng tin của nhà máy Hoá Chất Việt Trì thì tai nghe những tiếng la hét ầm ĩ vui nhộn từ phòng thông tin của Công Đoàn nhà máy. ” Thắng rồi… Ta thắng rồi… Dương Văn Minh đầu hàng rồi… “, tôi bỏ dở cốc nước chè và cùng vài người chạy vội ra xem chuyện gì. Một nhóm công nhân đang vây chung quanh anh Minh, thư ký Công Đoàn cho biết tin vừa nhận được qua đài Tiếng Nói Việt Nam là quân ta đã chiếm được Dinh Độc Lập, bắt Dương Văn Minh phải tuyên bố đầu hàng. Nghe vậy, những tiếng hét lớn vui mừng một lần nữa lại vang lên. Những ngày trước đây, kể từ sau trận đánh vào Buôn Mê Thuột, Đoàn Thanh Niên Lao Động Hồ Chí Minh của nhà máy đã làm một áp phích lớn vẽ bản đồ của 44 Tỉnh miền Nam Việt Nam Cộng Hòa và dựng nó gần cổng ra vào. Trên tấm áp phích đó, cứ mỗi khi được tin quân ta giải phóng thêm tỉnh nào thì lập tức tỉnh đó được vẽ một lá cờ Đỏ sao Vàng ngay. Tôi đã thấy càng lúc càng nhiều lá cờ Đỏ sao Vàng xuất hiện trên tấm áp phích chỉ trong một thời gian ngắn đến nỗi phải hoài nghi, dù không nói ra mặt. Bây giờ, điều nghi ngờ đó đã thật rồi, mừng quá đi. Thôi từ nay là hết chiến tranh và những thanh niên miền Bắc sẽ không còn phải xuôi Nam chiến đấu trong chiến trường B nữa. Và điều quan trọng tôi sẽ gặp lại người cha ruột đã xa cách gia đình tới 21 năm rồi. Hôm đó, như để cùng chào mừng với niềm vui lớn của đất nước, trừ những khâu cần phải vận hành máy chạy liên tục còn tất cả các khâu lao động trong các phân xưởng và các phòng ban khác được ban lãnh đạo nhà máy cho nghỉ việc sớm để mang tin vui về cho gia đình biết. Tôi phóng nhanh xe đạp về nhà báo tin cho mẹ tôi biết ngay tin vui này.
Về đến nhà, dắt xe vào trong, chưa kịp khoe tin thì mẹ tôi đã nói: ” Sao nay con về sớm vậy? Bộ đội vào tới Sài Gòn rồi con biết chưa? “. Tôi trả lời mẹ là đã biết, được nhà máy cho về sớm định kể mẹ nghe đây. Mẹ tôi ngồi ở bàn sát cửa sổ như đang suy nghĩ điều gì. Tôi cởi áo đi ra giếng nước sau nhà múc nước tắm sau đó quay trở vào mà vẫn thấy mẹ tôi ngồi yên tại chỗ. Tôi bước lại bên bà, hỏi: ” U sao vậy? ” và đặt tay tôi lên trán bà, tiếp: ” U cảm hay sao nói cho con biết với “. Nhưng bà nhìn tôi, miệng cười mỉm, trả lời:
– Không con. Mẹ khoẻ mà… có điều mẹ đang nghĩ về thầy con thôi. Không biết thầy con bây giờ trong đó đang như thể nào?
Nghe thế, tôi đi mở cái tủ gỗ gụ cũ, lục lọi rồi lấy ra tấm ảnh đen trắng chụp chân dung cha tôi đã cũ, ố vàng. Quên nói, mẹ tôi thường gọi cha tôi bằng Thầy và tôi gọi mẹ bằng U. Trong ảnh, một người đàn ông mặc bộ đồ trận rằn ri, ánh mắt nghiêm nghị, đứng cạnh lề đường một khu nào đó trong thành phố Sài Gòn của miền Nam. Tấm ảnh này là tấm duy nhất, gia đình nhận được từ cha tôi, khi hai miền Nam-Bắc còn liên lạc được bằng thư từ.
Cha tôi, một chiến binh trong lực lượng Dù thuộc quân đội Liên Hiệp Pháp. Những ngày cuối cuộc chiến năm 1954, đơn vị ông được máy bay thả xuống tiếp sức cho căn cứ Điện Biên Phủ đang bị vây hãm để không lâu sau đó, căn cứ nầy lọt vào tay bộ đội Việt Minh. May mắn thoát chết, bị bắt làm tù binh rồi ông được trả tự do và theo đơn vị quay về Hà Nội. Những ngày cuối của Hiệp Định Geneva, ông đã cho người về quê Sơn Tây đón mẹ con tôi lên để cùng ông vào miền Nam nhưng chuyện không thành, ông phải theo đơn vị vô Sai Gòn trước. Thực ra chuyến đi ra Hà Nội khi đó, đoàn người làng có hai mẹ con tôi đã bị cán bộ Việt Minh lừa đưa vào tạm trú trong khu rừng vắng. Khi đoàn người được phép ra khỏi rừng thì thời hạn di cư đã qua, gia đình bị chia cắt từ đó lúc tôi mới được gần một tuổi.
Hai mẹ con quay trở về Hà Nội sống trong gian nhà của ông ngoại tôi. Là dân thành thị, mẹ tôi biết cắt may quần áo rất khéo và nhờ cái tài này mà bà đã nuôi tôi ăn học. Tôi được nghe kể là các cán bộ đã tìm bà để đặt may quần áo cho họ rồi khi các Hợp Tác Xã May Mặc giải thể, bà đã tìm mua sở hữu thực thụ được một máy may cũ và nhờ vậy mà cuộc sống đỡ vất vả so với nhiều người khác. Tuổi ấu thơ của tôi gắn liền với thành phố Hà Nội từ những làn sương mờ buổi ban mai trên mặt Hồ Tây, mùi không khí đường phố quyện với lá cây sau các cơn mưa rào. Những buổi trưa mùa Hè, trốn mẹ đi chơi, tôi cùng chúng bạn kéo nhau lang thang vào vườn bách thú, quanh bờ hồ hoặc trèo lên những cây bên vệ đường để tìm bắt các chim non trong tổ. Có khi rình ném đá vào nhà hàng xóm buổi nghỉ trưa để rồi cả bọn ù té chạy khi chủ gia mở cửa ra nhìn. Khi tuổi lớn hơn, tôi mới nhận ra những khác biệt giữa mình và các bạn đồng trang lứa mỗi lần nghe chuyện chiến tranh về miền Nam. Có những buổi sinh hoạt chung mà người phụ trách không cho tôi tham dự. Lúc đó, tôi cũng không hiểu tại sao? Có khi về hỏi mẹ thì bà chỉ nói: ” Thôi con, họ không cho thì về nhà với mẹ “.
Rồi những năm chiến tranh lan ra miền Bắc. Máy bay Mỹ ném bom nhiều nơi và ngay ở cả Hà Nội nữa. Những đợt bom chùm tuốt từ trên mây rải xuống đã phá huỷ nhiều khu phố lớn. Cảnh người chết mất xác trong các đống gạch vụn cùng lửa khói cháy nghi ngút khiến ai cũng sợ. Đành phải kéo nhau đi sơ tán về các miền quê cho an toàn. Hai mẹ con tôi về quê nội trong một làng ở tỉnh Sơn Tây cũ. Đây là vùng bán sơn địa có ruộng có vườn cùng các núi đồi rất đẹp. Trong làng có nhiều đứa thiếu niên trạc tuổi tôi và tôi rất muốn làm bạn cùng chơi với chúng nhưng họ không thích tôi ra mặt. Trẻ em đã vậy mà người lớn cũng nói xấu, dèm sau lưng mẹ tôi mỗi khi họ gặp mặt nhau trên đường hoặc trong phiên chợ. Tôi đành kết bạn với mẹ thôi, không ai khác.
Đến tuổi trưởng thành, thấy nhiều thanh niên xung phong vào bộ đội, tôi cũng giơ tay xung phong nhưng bị cán bộ trong Ban Tuyển Quân từ chối. Tuổi thanh niên, hình ảnh người lính với cây súng cuốn hút tôi lắm nhưng họ không nhận thì đành chịu. Về kể lại cho mẹ tôi biết, bà chép miệng nói làm sao họ cho con vào bộ đội được rồi trách khẽ: ” Có mỗi một mình mẹ mà con định bỏ đi sao! “. Tôi rất chật vật khi xin một việc làm. Đơn gửi tận tay nhiều nơi mà không hề có chút hồi báo làm tôi buồn. Không lẽ thân đã lớn lại cứ để mẹ phải nuôi mình mãi nhưng đi xin việc không ra. Tôi có lúc nhủ thầm chắc số mình đến phải làm ruộng nhưng ruộng, nhà cũng không có. May mắn làm sao, mẹ tôi tình cờ gặp lại một người bạn học cũ với bà năm xưa khi còn trẻ. Người này nay là một cán bộ cao cấp và nhờ sự giúp đỡ của ông ta, tôi đã vào làm việc trong nhà máy Hoá Chất Việt Trì. Rồi cũng nhờ ông ta giúp mà tôi mới được công đoàn nhà máy phân cho một phòng nhỏ trong khu tập thể. Tôi đưa mẹ lên đó cùng sống chung.
o O o
Hai tháng sau cái ngày chiến thắng, mẹ tôi về lại Hà Nội để dò hỏi tung tích cha tôi. Trong họ hàng bên nội, có người vào miền Nam công tác và qua đó đã tìm được các thân nhân theo các địa chỉ cũ năm xưa. Khi quay trở lại miền Bắc, người bà con này gặp bà và cho biết các tin tức về cha tôi. Theo đó, ông là một sĩ quan quân đội cao cấp của chính quyền miền Nam và đã phải bị học tập cải tạo. Thêm một tin nữa, ông đã lập gia đình khác và có được hai người con gái. Quay về nhà, mẹ tôi cho biết tin và khi kể chuyện, không hiểu vì nghĩ đến việc học tập cải tạo rồi liên tưởng những cảnh tù tội của cha tôi năm xưa lúc bị bắt làm tù binh hay vì cám cảnh thân phận mà mẹ tôi khóc rất nhiều.
Tôi dỗ mẹ đừng khóc nhưng rồi tôi cũng khóc theo mẹ.
Mẹ tôi rất muốn đi vào miền Nam ngay để biết thêm các tin tức về cha tôi nhưng khi đó giao thông hai miền còn khó khăn lắm, vẫn còn hạn chế chỉ ưu tiên cho những cán bộ đi công tác. Đường xuyên Việt nhiều nơi phải sửa chữa và đường sắt nhiều vùng đã mất hẳn từ lâu. Chiến tranh bao năm trời đâu phải một sớm một chiều thông đường ngay được. Cơn háo hức vào miền Nam để tìm gặp cha tôi cùng gia đình riêng của ông cũng dần nguôi ngoai trong lòng mẹ tôi. Tôi vẫn tiếp tục đi làm, cũng không hề nghĩ là có ngày mình đặt chân vào miền Nam và thành phố Sài Gòn. Đó là nhà máy Hoá Chất Việt Trì tổ chức một cuộc họp lớn có sự tham dự của cán bộ Tổng Cục Hóa Chất từ trung ương về chủ trì. Theo đó, nhà nước cần khá đông cán bộ và công nhân viên trong ngành xung phong vào tiếp quản các nhà máy hóa chất ở miền Nam. Tin về một xã hội miền Nam đói nghèo, lạc hậu do chính miệng những bộ đội miền Bắc từ chiến trường miền Nam trở về phục viên kể lại trong các tháng trước đã làm con số người xung phong chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Ai cũng sợ khổ, sợ phải xa gia đình để đến công tác trong vùng đất đói nghèo đến nỗi cả bát ăn cơm cũng còn thiếu. Không ai chịu tình nguyện xung phong nên lãnh đạo nhà máy phải họp và xét hoàn cảnh riêng từng người một để chỉ định bắt buộc. Tên tôi đã được họ chọn, đành phải chuẩn bị hành lý để theo đoàn vào Nam dù tôi không muốn.
Đường sắt vẫn chưa sửa xong, chúng tôi 18 người ngồi nằm chung với hành lý trong chiếc xe tải Molotova cũ kỹ của đoàn xe vào miền Nam. Trên xe tuy mệt nhưng có cái thú ngồi ngắm cảnh hai bên dọc đường. Chúng tôi qua nhiều vùng, địa danh trước giờ chỉ nghe tên trên báo trên đài. Hố bom, cầu sập, đường bị bóc từng tảng nhựa, các khu dân cư, chợ… xuất hiện đây đó dọc theo các đoạn đường xe qua. Ở các vùng xa thủ đô, người dân lam lũ, nghèo khổ, thiếu thốn lộ rõ trên ánh mắt, quần áo và khung cảnh sống. Miền Bắc quê hương xã hội chủ nghĩa còn như vậy thì miền Nam bị kềm kẹp chắc chắn phải nghèo, thiếu thốn ghê gớm. Tất cả cũng do chiến tranh, do đế quốc Mỹ reo rắc mà ra… , người đi chung trên xe kết luận.
Xe vừa vào địa giới miền Nam, chúng tôi đã bấm tay nhau nhìn khung cảnh mới. Một khung cảnh khác lạ với miền Bắc. Nhà cửa, người dân cùng các công trình đô thị như cầu, đường… gần các trục lộ giao thông trông đẹp và văn minh hơn hẳn. Đi rồi nghỉ ngơi rồi đi tiếp cho đến khi đoàn xe đến được khu công nghiệp Biên Hoà. Có quá nhiều nhà máy tại đây. Đoàn 18 người chúng tôi nhìn ngang nhìn dọc từng dãy nhà máy trong khu vực này và tuy không ai nói với ai nhưng đều trầm trồ trước nền công nghiệp miền Nam. Rồi chúng tôi được phân công vào công tác trong một nhà máy có cái tên VICACO. Một nhà máy sản xuất chất Sút (NaOH) từ muối biển và cả Acid Chlohidric (HCL) nữa. Một nhà máy bề ngoài trông rất nhỏ mà không ngờ bên trong lại lắp đặt các máy móc tối tân, sản xuất được các hóa chất với sản lượng, hàm lượng độ tinh khiết rất cao gấp nhiều lần so với cùng công nghệ tại miền Bắc. Chúng tôi ngạc nhiên và ngầm thán phục trong bụng. Nhìn những công nhân miền Nam đang lao động tại đây rồi sau đó làm việc chung với họ, tôi mới thấy người dân miền Nam khác xa người dân miền Bắc. Kiến thức chuyên môn và xã hội của họ hơn hẳn chúng tôi. Kỹ sư hơn hẳn kỹ sư, chuyên viên hơn hẳn chuyên viên của miền Bắc gửi vào và ngay cả lực lượng công nhân cũng vậy. Một sự rụt rè, cẩn thận từ lời ăn tiếng nói tự nhiên nẩy sinh trong đoàn tiếp quản chúng tôi. Ai cũng sợ người trong nhà máy VICACO này biết trình độ thực sự của cả đám. Sợ họ cười, nỗi lo chính trong lòng vì dầu gì mình cũng thuộc phía người chiến thắng. Về nằm nghỉ trong dãy phòng mà được biết trước đây là chỗ dành cho công nhân ngủ qua đêm nếu phải ở lại tăng ca, tôi suy nghĩ xã hội miền Nam không hề lạc hậu về công nghệ về con người… như lời nói trước giờ vẫn được nghe. Ngay cả trong buổi họp khi chọn người vào tiếp quản, cán bộ ngành Hóa từ trung ương cũng đã khẳng định như vậy khi động viên cán bộ công nhân viên tình nguyện. Những căn phòng nghỉ nào cũng đầy đủ tiện nghi từ các trang bị như bàn ghế, giường ngủ, quạt trần nhà, phòng vệ sinh, đèn chiếu… Ở đây, trong chỗ khép kín của khu công nghệ còn được như vậy thì trong thành phố Sài gòn chắc chắn phải rất đẹp. Tôi cũng chưa nghĩ mình sẽ ra sao khi tìm gặp được hai cô em gái tôi, thật khó tưởng tượng.
Rồi một ngày tôi theo đoàn vào làm các thủ tục công tác trong một toà nhà mà Tổng Cục Hoá Chất vừa tiếp quản nay trở thành trụ sở của Công Ty Hóa Chất Cơ Bản miền Nam mới thành lập nằm gần chợ Bến Thành. Lần đầu tiên trong đời tôi biết đến thang máy khi lên một phòng tuốt trên tầng thượng. Khi làm xong các giấy tờ và thủ tục tạm trú, chúng tôi được phép thoải mái đi thăm phố xá sau lời căn dặn của một thủ trưởng:
” Các đồng chí phải bình tĩnh trước mọi tình huống, luôn nhớ chúng ta là kẻ chiến thắng, phải đánh giá chính xác những gì trông thấy ở xã hội miền Nam “.
Ngay từ lúc còn ngồi trên xe buýt, nhìn cảnh vật dọc theo đường và khu phố dẫn vào Sài Gòn tôi đã thấy vượt trội nhiều lần so với thủ đô Hà Nội. Một vẻ bề ngoài sáng sủa, văn minh lộ ra từ cách phục sức, sinh hoạt của người dân miền Nam. Giờ đây đi bộ trên các con đường trong khu trung tâm thành phố mới thấy bản thân tôi, một người dân miền Bắc quá sức lạc hậu, nghèo nàn… từ bộ cánh (quần áo) trên người cùng vẻ luống cuống như dân quê lần đầu ra tỉnh. Tôi rõ ràng xa lạ với các tiện nghi đang được người dân trong thành phố này sử dụng. Bên vệ đường và trong các cửa hiệu sang trọng đầy ắp hàng hoá thật đẹp và mới lạ lần đầu chúng tôi được thấy. Ai có tiền cứ việc vào mua thoải mái khác hẳn với cảnh chen chúc để chờ được tới lượt mua số hàng ít ỏi như cảnh thường thấy ở các khu phố ngoài miền Bắc. Phố xá thì thôi, những tòa nhà to đẹp thấp thoáng sau dòng xe gắn máy chạy hối hả trên đường. Khung cảnh y như ở nước ngoài, một người trong đoàn chúng tôi nói nhỏ cho nhau cùng nghe. Tôi bối rối ngắm nhìn các cô gái miền Nam nói chính xác là cô gái Sài Gòn đang dạo bước trên đường. Họ đẹp quá sức, như tiên… từ dáng điệu, mái tóc, y phục mặc trên người và nhất là khuôn mặt của họ lộ rõ vẻ sung túc đài các so với những nữ cán bộ trẻ trong đoàn chúng tôi. Tôi mỉm cười, nghĩ thầm hai cô em gái tôi trong này cũng vậy.
Tôi âm thầm tách ra khỏi đoàn để tự mình đi theo ý muốn. Rảo qua nhiều con phố Sài Gòn rồi thấy mỏi chân, tôi lấy can đảm bước vào một hàng nước thật đẹp gần một giao lộ lớn, có tên là Cafe Minirex. Chọn một bàn sát khung cửa kính trong suốt có thể nhìn rõ người đi bên ngoài, tôi quan sát chung quanh. Bàn ghế, các bình hoa, quầy thu ngân, khách cùng vách tường trang trí cảnh một rừng cây thật đẹp… thật không khác một tiệm ở nước ngoài trong phim ảnh. Chợt một người hầu bàn bước đến, gật đầu chào tôi rồi niềm nở hỏi:
– Thưa ông, ông dùng chi?
Trời ơi! Người hầu bàn này quá lịch sự khi tiếp xúc với khách hàng thật khác hẳn với cung cách của mậu dịch viên trong các tiệm ăn ngoài miền Bắc. Tôi lại nghĩ, hay ông ta biết tôi là cán bộ chế độ mới qua quần áo mặc trên người nên xưng hô như vậy? Tôi gọi nước uống và ngầm để ý xem sao. Nhưng không, bất cứ có khách nào vào quán, người hầu bàn này cũng một cách tiếp đón như vậy. Rất tự nhiên, lịch sự mà không khúm núm hoặc hách dịch.
Một thay đổi đã đến trong lòng tôi mà tôi biết điều này cũng sẽ đến với bất kỳ người nào từ miền Bắc xã hội chủ nghĩa khi đặt chân vào miền Nam ở thời kỳ đó. Sài Gòn hay nói rộng ra cả miền Nam của chế độ Việt Nam Cộng Hòa không phải là một xã hội lạc hậu, nghèo nàn, đói khổ, đầy rẫy cảnh người bóc lột người như bao lâu nay người dân miền Bắc được (hay bị) báo chí, đài phát thanh Hà Nội… mô tả về con người và xã hội của chế độ Ngụy quyền – tay sai đế quốc Mỹ. Đây là mô hình của một xã hội văn minh và người Việt nào được sống trong xã hội này quả thật may mắn hơn sống ở xã hội xã hội chủ nghĩa tại miền Bắc. Một xã hội như vậy lại vừa bị người bên phía chúng tôi cướp mất đi. Tiếc thay!
Phạm Thắng Vũ May 01, 2010. (Viết để nhớ lại ngày 30-4-1975.) Grand Rapids, Michigan.
submitted by Frequent_Cycle4744 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.04.26 19:31 xiaoyiran Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Hôn nhân có hạnh phúc hay không khi chênh lệch trình độ học vấn?

Bài tôi copy từ nhóm tiệm sửa chữa hôn nhân trên FB, có vẻ là được dịch từ Weibo hoặc Zhihu:
Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu. Những thứ tôi thấy rất hay thì cô ấy lại không hứng thú, những thứ cô ấy thích thì tôi lại cảm thấy rất ngớ ngẩn. Ví dụ, tôi thích xem quần vợt và các giải thi đấu. Cô ấy thích xem phim truyền hình, đặc biệt là xem phim truyền hình HQ, mỗi lần xem đều cười khúc khích.
Tôi đi làm về thường đọc sách và rất lười. Cô ấy thì siêng năng, mỗi ngày đều giặt quần áo, làm việc nhà, mua trái cây, mua đồ ăn nhẹ, cắt trái cây, nấu ăn và dọn dẹp ở nhà. Tôi không thích ăn bên ngoài, cô ấy sẽ chuẩn bị bữa trưa và đồ ăn nhẹ + trái cây cho tôi vào mỗi buổi sáng.
Cô ấy cảm thấy tôi làm việc bên ngoài quá vất vả, nhưng thật ra cũng không vất vả lắm, vì cô ấy cảm thấy vậy nên tôi cũng giả vờ là bản thân rất vất vả. Sáng thứ bảy tôi không phải đi làm nên thức dậy muộn, cô ấy sẽ rón rén dậy đi ra ngoài, đến dép cũng không mang.
Quan niệm về tiêu dùng cũng khác, tôi nghĩ bản thân kiếm tiền cũng ổn. Tôi thường đưa cô ấy đến các cửa hàng để mua quần áo, mỗi lần như vậy cô ấy đều chê đắt. Vợ tôi cảm thấy trong nhà có mỗi mình tôi đi làm, cô ấy cũng không kiếm ra tiền, dưới có con nhỏ, trên có ba mẹ già. Cô ấy thích mua hàng trên Pinduoduo, Taobao để được giảm giá và miễn phí vận chuyển. Có lần, tôi mua cho cô ấy một chiếc váy moda, cô ấy nói nó rất dễ nhăn và mặc rất bất tiện. Thế là từ đấy tôi không mua quần áo cho cô ấy nữa, để cô ấy tự xem rồi mua.
Lúc còn học nghiên cứu sinh, tôi thường thích sưu tầm giày, nhưng vợ tôi lại thấy nó rất vô nghĩa. Thế là tôi từ từ cũng bị cô ấy thay đổi một cách vô tri vô giác, tôi bắt đầu cảm thấy nó thật sự rất vô nghĩa, vậy nên cũng bỏ luôn.
Tôi muốn đi Tây Tạng, tôi muốn đi du lịch nước ngoài, cũng muốn đưa cô ấy đi mọi nơi. Cô ấy nghĩ Tây Tạng nguy hiểm quá, cứ đi Tây An chơi là được, không cần phải đi xa như vậy.
Tôi thích đi xa, ngắm nhìn thế giới bên ngoài. Nhưng cô ấy dọn dẹp nhà cửa quá thoải mái rồi, và từ từ tôi cũng trở thành 1 người chỉ thích ở nhà, ăn rồi nằm chờ ch.ết, không còn tinh thần chiến đấu như xưa.
Sở thích của chúng tôi hoàn toàn khác nhau. Tôi thích Vương Phi, cô ấy lại thích các tiểu thịt tươi. Tôi nghĩ rằng khi rảnh cô ấy có thể nghe nhạc và đọc sách, nhưng cô ấy không, cô ấy thích xem TV mỗi khi rảnh. Về việc dạy dỗ con cái thì rất tốt, cô ấy sẽ nghe lời tôi về mọi thứ, cũng rất nguyện ý trao đổi ý kiến với người khác. Cả hai chúng tôi đều không có tài nghệ gì. Mỗi ngày, vợ tôi rất sẵn sàng đưa bọn trẻ đến các lớp học theo sở thích của chúng. Tuy nhiên, cô ấy vẫn thường nói với các con rằng, “Sau này phải học nhiều hơn, giống như ba của con vậy.” Tuy nhiên nghe nhiều thì thấy rất áp lực.
Nếu tôi đang đọc sách thì cô ấy sẽ không làm phiền tôi.
Nhiều khi tâm trạng khó chịu, về nhà cũng cảm thấy rất phiền. Không muốn quan tâm đến cô ấy, cũng không muốn để ý tới tụi nhỏ, tôi thường trốn vào phòng đọc sách chơi vi tính, cô ấy sẽ nghĩ là tôi đang giải quyết công việc và không để bọn trẻ vào quấy rầy tôi.
Cô ấy học không cao, từng làm kế toán cho một công ty màng chống thấm, sau khi kết hôn thì tập trung ở nhà chăm con.
Gia đình vợ tôi cũng bình thường. Lúc chúng tôi mới yêu mẹ tôi cũng có ý kiến, thái độ đối với cô ấy cũng không tốt. Vậy nên sau khi tụi tôi kết hôn, tôi là người phản đối kịch liệt nhất về việc sống chung giữa mẹ chồng nàng dâu. Mẹ tôi có tính cách rất mạnh mẽ, dẫn đến tôi thì thích nổi loạn. Chỉ cần là việc mẹ tôi phản đối thì tôi càng phải làm cho bằng được.
Tất nhiên là tôi rất thích kiểu người dịu dàng như vợ tôi vậy.
Ở nhà bố mẹ vợ, tôi cũng rất được cưng. Nếu vợ tôi kêu tôi đi tưới cây cho bố vợ thì chắc chắn mẹ vợ sẽ mắng cô ấy, tại sao lại bắt tôi làm cái này cái kia… mặc dù việc tưới cây rất là đơn giản. Bố vợ xách đồ ăn từ trên gác mái xuống đất, vợ tôi sẽ mắng tôi là đồ không có mắt, không biết chạy ra giúp bố à. Thật ra là do tôi không để ý, nhưng chỉ cần thấy được là tôi sẽ nhanh chóng chạy ra đỡ ngay.
Vợ tôi tuy có trình độ học vấn thấp nhưng bố mẹ cô ấy rất hòa thuận, cô ấy từ nhỏ đã siêng năng, nề nếp. Nói thật là cuộc sống tinh thần của cô ấy tốt hơn tôi rất nhiều.
Ngày xưa lúc tôi còn đi học, nhân duyên không tốt, tính tình lại rất tr.ầm. Cuộc sống cũng bị kìêm chế rất nhiều, mặc dù gia cảnh khá giả nhưng bố mẹ tôi lại quan niệm con trai thì nên cho nó sống cuộc sống nghèo khó. Kết quả là khi học cấp 3 và đại học, vì vấn đề tiền bạc mà tôi đã sống khá là t.ự t.i.
Vì chênh lệch về trình độ nên gia đình chúng tôi có truyền thống là đàn ông thì lo chuyện bên ngoài, còn phụ nữ thì phụ trách trong nhà. Thỉnh thoảng tôi giúp lau nhà, rửa bát, phơi quần áo, vợ tôi đều sẽ đến và đòi làm. Tôi hỏi cô ấy, “Em tính làm bảo mẫu của anh hả? Sao cái gì cũng tự mình làm hết vậy?”
Cô ấy sẽ cười tôi, “Bảo mẫu làm việc cho anh có chu đáo như em không? Không nói nhiều, việc nhà cứ để em làm thì hơn.”
Ngoài việc cô ấy phụ thuộc tài chính vào tôi, còn lại thì đều là tôi phụ thuộc cô ấy, bao gồm cả thể xác và tinh thần. Có thể là do tôi từ nhỏ đã thiếu tình thương của bố mẹ, cô ấy lại rất có bản năng của người mẹ, vậy nên vợ tôi cũng không thấy phiền mỗi khi tôi dính lấy cô ấy.
Đôi khi tôi kể cho cô ấy nghe về công việc ở đơn vị, thí nghiệm không suôn sẻ, ngân sách không được duyệt hết lần này tới lần khác, nhà trường chèn ép giáo viên mới và gây nhiều áp lực cho nghiên cứu khoa học, không cần biết là chuyên ngành gì mà cứ áp đặt tất cả. Cô ấy sẽ nghe không hiểu mà chỉ ngồi đó bĩu môi.
Có lúc tôi đang làm việc, cô ấy sẽ hỏi tôi, “Anh đang làm gì vậy? Thí nghiệm diễn ra tốt đẹp chứ?” Mặc dù biết là nói với cô ấy rồi cô ấy cũng sẽ không hiểu, nhưng tôi vẫn cứ thích nói cho cô ấy nghe.
Bởi vì luận văn cần làm mô phỏng, nên tôi gọi cho cô ấy và nói rằng tôi định sử dụng phần mềm nào, tôi bla bla nói liền tù tì 10 phút không ngừng nghỉ. Nói xong tôi đùa, “Em xem, nói với em cũng chả có ích gì, nói xong em cũng không hiểu.”
Vợ tôi ở đầu dây bên kia sẽ cười khúc khích. Tôi đoán nếu tôi là cô ấy, tôi sẽ cảm thấy rằng tôi cứ nói những thứ cô ấy không hiểu như vậy chính là gh.ét bỏ cô ấy. Nhưng cô ấy lại cảm thấy rằng tôi đang chia sẻ cuộc sống của mình.
Vậy nên có rất nhiều chuyện làm tôi phát hiện, tâm lý của tôi không tốt bằng một phần mười của cô ấy.
Có lần tôi quên mang chìa khóa, gọi điện cho cô ấy cũng không nghe máy, thang máy không có thẻ thì không lên được, lại đang có việc rất gấp. Cuối cùng, đến được nhà tôi rất tức giận nên đã bảo cô ấy điện thoại mà không dùng thì vứt luôn đi. Rồi chiều đi làm về, thấy vợ tôi dọn dẹp trong nhà sạch sẽ, làm 1 bàn toàn mấy món ăn ngon.
Thật sự tôi cũng áy náy lắm. Tôi có nói với cô ấy, “Đừng nói tới vợ chồng cãi nhau, những cặp đôi rất ân ái thì cũng có lúc sẽ bất hòa. Em không cần phải dè dặt như vậy, anh vẫn còn đang nghĩ chiều về sẽ dỗ em như thế nào đây.”
Tôi từng nghĩ sau khi kết hôn hai người có thể không có tiếng nói chung, sau này mới biết không chỉ là phạm vi cuộc sống khác nhau. Trình độ học vấn cao hay thấp không thể hiện được sự thú vị của 1 người. Cô ấy sẽ kể cho tôi nghe một số chi tiết nhỏ trong cuộc sống, chẳng hạn như vợ tôi đã đến công viên nhỏ nào, hoa rất đẹp, cô ấy đã gặp những điều vui gì, đã nấu món gì ngon, bé con của 2 chúng tôi có chuyện gì vui, mua quần áo mới cho con, làm sao để phối đồ, rồi nào là ngày mai sẽ dắt con đi đâu chơi, lập kế hoạch thời gian dành cho cha mẹ - con cái vào cuối tuần. Dù sao, cô ấy rất sẵn sàng chia sẻ với tôi.
Tôi nghĩ công việc của tôi rất nhàm chán đối với cô ấy.
Có lần tôi nói với cô ấy là có thể sau này tiền lương của tôi vẫn sẽ ít như vậy thôi. Cô ấy có vẻ không hiểu, cô ấy cảm thấy tiền tôi kiếm được rất nhiều rồi, cuộc sống bây giờ trôi qua rất tốt. Phô trương quá thì không tốt, mỗi người có 1 cách sống riêng.
Một lần khác, tôi muốn nuôi một con chó. Cuối cùng cô ấy đã từ chối tôi, lý do từ chối không phải vì gì to tát cả, không phải vì cô ấy dọn dẹp phiền phức hay chó khó nuôi. Lý do từ chối là cô ấy sợ cô ấy tốn nhiều tâm tư chăm sóc cho chó và vợ tôi lo lắng rằng con chó sẽ chia bớt tình yêu của cô ấy dành cho tôi. Tôi không có cách nào để phản đối lại lý do này, vì vậy tôi đã hỏi là ai đã dạy cô ấy những lời này.
Nói chung là mỗi người có cách sống riêng, bố mẹ tôi tuy có trình độ học vấn như nhau nhưng đã sống mà đề phòng nhau cả đời. Hiện tại, cả 2 ông bà cũng không biết tiền tiết kiệm của nhau là bao nhiêu, mẹ tôi thì cá tính mạnh, bà luôn nghi ngờ bố tôi ngoại tình bên ngoài. Bố tôi cảm thấy rằng trong nhiều năm nay mẹ tôi không quan tâm tới nhà cửa, suốt ngày chỉ đầy cảnh giác và ác ý với ông. Tôi luôn không thích cuộc hôn nhân của hai người họ, và họ đã ảnh hưởng rất xấu đến tính cách của tôi.
Vợ tôi từng kể: Tuổi thơ của cô ấy trôi qua rất hạnh phúc. Điều tôi ấn tượng nhất là bên ngoài trời đang mưa, bố và mẹ đang làm bánh bao, cô và em trai đang chơi bên cạnh. Cô ấy cũng kể với tôi về những lần bị bố trêu lúc còn nhỏ. Ngoài ra, vợ tôi và em trai của cô ấy đã cùng nhau nuôi những chú nhím nhỏ và những chú gà con, còn rất nhiều điều thú vị mà tôi chưa từng trải qua.
Nếu cha mẹ là những người giáo viên, thì cô ấy đã được giáo dục tốt hơn tôi rất nhiều, tôi như 1 người mù chữ trước mặt cô ấy vậy.
Tôi cảm thấy bất kể là kết hôn với ai, cô ấy chắc chắn đều sẽ trôi qua 1 cuộc sống rất hạnh phúc. Nhưng nếu tôi kết hôn với người khác, chắc là đã sớm ly hôn rồi.
submitted by xiaoyiran to vozforums [link] [comments]


2024.04.26 11:23 happaduchy Phim tài liệu chiến tranh Việt Nam (2017)

Tôi thấy trên flixtor.si (trang phim lậu nhưng không có quảng cáo gì luôn) có series về chiến tranh Việt Nam có vẻ rất hay, ae chú bác nào thích tìm hiểu xem qua với t. T muốn mở đề tài lịch sử và chính trị cho nó trí thức 1 tí và thư giãn, chứ dạo này sub nhiều cái dở người và false flag attacks của dlv quá. https://flixtor.si/watch/tv/2590773/the-vietnam-waseason/1/episode/1
submitted by happaduchy to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.04.24 18:20 hzkoo-369 Tại sao những người tài năng họ đều xuất ngoại hết chứ ko ai ở lại xây dựng, phát triển nước ta?

Hôm nay t sẽ nói Trần Anh Hùng-vị đạo diễn gốc Việt khiến t cảm thấy "ngạo nghễ Việt Nam" vl nhưng đồng thời cũng dấy lên trong t những bức xúc về chế độ sv này

DMCS

T ko phải nhà phê bình phim, t ko đủ trình độ để phán xét xem 1 bộ phim là hay hay chán cả. Nhưng dưới góc nhìn của cá nhân t, phim của Trần Anh Hùng rất đáng xem, hầu hết đều vừa yên bình vừa nhẹ nhàng, chậm rãi nên có thể hơi chán, phù hợp cho những lúc ta muốn chậm lại, muốn nhìn nhận thế giới 1 cách tinh tế, qutam hơn để quên đi những bộn bề cuộc sống. Hình ảnh thì đẹp mãn nhãn, miễn chê, cảm giác vừa thơ mộng vừa rất thực. Ông đạt được khá nhiều giải thưởng, gần đây nhất là giải đạo diễn xuất sắc nhất trong LHP Cannes với tác phẩm Muôn vị nhân gian ( The taste of things )
Và tác phẩm mà t ưng nhất của ông chính là Xích Lô ( Cyclo ), quay tại VN, đạt giải sư tử vàng trong LHP Venice, lần đầu xem ko nghĩ là phim của Trần Anh Hùng luôn, vì nó khá khác lạ so với những bộ phim khác của ông. Xích Lô bị cấm chiếu ở nước ta, lí do theo t tìm hiểu được thì là vì nó phản ánh xã hội đau thương, bạo lực không đúng với thực tế Việt Nam ??? Trần Anh Hùng sau đó còn bị coi là "chống chế độ" và bị cấm về VN trong 1 tg dài, Xích Lô của ông cũng vấp phải những đả kích lớn đến từ ngành văn hóa, bị chỉ trích thậm tệ. 1 tài năng xuất chúng mà bị đối xử thế đấy!? Ông chia sẻ với tờ báo Thanh Niên rằng giới văn hóa VN kiểm duyệt quá nặng nề, bóp nghẹt các ý tưởng sáng tạo, làm cho ông cực kì căng thẳng khi quay phim tại đây.
Những lời ấy khiến t ko khỏi ngẫm nghĩ. Những thầy cô ở Mĩ luôn thích đc lắng nghe những ý kiến, trải nghiệm riêng của học sinh, họ ít khi phán xét, và luôn động viên con trẻ hãy là chính mình ( t thấy v ). Nhưng tại Việt Nam, mấy khi m đc nghe câu đó ( t thì chưa baoh ), chỉ cần có những ý tưởng hơi khác biệt, lập tức bị bác bỏ ngay, lí do thì 3 xàm 3 láp t nghe chả hiểu mẹ j. Thế thì dân chủ, tự do cái nỗi gì ở đây? Hài dón là nhiều thằng cứ nghĩ đất nước màu hồng, thiện lành, sung sướng lắm cơ. Mĩ bạo lực, xả súng ầm ầm, Nhật thảo mai, nghiện sex...🤡 đc sinh sống ở VN là quý hóa quá, vâng, quý hóa với những thằng vô tri, đầu óc rỗng tuếch như bò đỏ chúng mày thôi, có chết mục ra trong nghèo đói, dốt nát nhưng "được" chết ở VN vẫn là quý hóa. Đất nước này tuyệt đến thế thì tại sao chẳng thằng nào muốn ở lại mà cứ thích bay nhảy rồi định cư ở mấy nước "hèn hạ" hơn là thế nào nhỉ? Hay lại vẫn nghĩ cno ngu si, dốt nát, sính ngoại, me Tây, đu càng...? À t còn nhận ra 1 điểm chung của bò đỏ cmay nữa nhé, lên mạng chửi đổng 3 que, share/tim Dòng Máu Vịt 🦆, đi đâu cũng ngạo nghễ VN, yêu quê hương đất nước nhiệt tình lắm nhưng nước ra sao thì kệ mẹ nước, bố đéo qutam, bố là cứ phải "thùng rỗng kêu to" cho sướng cái mồm bố đã, phát triển đất nước là việc của thằng khác mà thằng nào thì đéo biết
submitted by hzkoo-369 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.04.24 06:48 fillapdesehules [Cơm từ thiện] Cách farm karma nhanh chóng để làm dư nuận viên cho mấy con chó

Nhận thấy sự gia tăng đáng kể số lượng các dư nuận viên và nhu cầu để có lượng karma cao và hợp lệ để đi dắt mũi đồng bào, hôm nay bạn gà xin được hướng dẫn các dư nuận viên cách để farm karma nhanh chóng để kịp vào việc. Xin lưu ý: tao không phải dư nuận viên, tao là bố, là cha là mẹ của tụi mày. Nếu tụi mày muốn được hướng dẫn nhiệt tình thì phải công nhận tao là cha là mẹ, được chưa? Okay bắt đầu thôi.
Điều duy nhất các dư nuận viên cần nhớ là: ai cũng phải có lần đầu học hỏi gì đó, chẳng ai biết hết được tất cả mọi thứ. Nên là nếu mình chịu hạ cái tôi xuống mà đọc bài hướng dẫn dưới đây thì đó là một điều cực kỳ quý báu và đáng được nhà nước ghi nhận để trao thưởng các huân chương bacho danh giá. Đừng có tự ái tự cao tự đại tự mãn nha, tự ái là "ái" lắm đó, ý là đồng tính luyến ái.
I. Các loại vote và karma
  1. Thứ nhất là vote. Vote chia làm hai loại là upvote (mũi tên lên) và downvote (mũi tên xuống). Upvote và downvote chỉ là tính năng.
  1. Karma. Có hai loại karma chủ yếu là từ các bài viết (publications) và bình luận (comments). Karma là con số được tính từ upvote và downvote gộp lại. Karma bài viết hay bình luận dễ kiếm hơn thì còn tùy vào năng lực của từng người, nên nếu mấy thằng dư nuận viên tụi mày vô năng và vô dụng thì coi như hết cứu mẹ nó rồi, từ bỏ đi.
Đó, tao đã liệt kê coi như gần hết những khả năng để lũ dư nuận viên chỉ biết ăn không ngồi rồi đi sủa đổng rồi kiếm acc có karma cao để mua đi dắt mũi đồng bào như tụi mày tự sinh tự diệt rồi đó, không làm được nữa thì xóa mẹ mày acc rồi cút mẹ chúng mày về cái ổ chó mà thủ dâm ở đó với nhau. Đây không tiễn. Tao đã làm từ thiện đã tỏ lòng bao dung đầy trắc ẩn ở đây rồi mà không chịu đón nhận tấm lòng này thì mày đang không tôn trọng tao, là cha là mẹ của dư luận viên chúng mày. Nghe chưa các dư nuận viên?
https://preview.redd.it/zri7mq92ycwc1.png?width=1280&format=png&auto=webp&s=35b0420fccd5af01fdfd2641ab1400fc0a55e6a9
submitted by fillapdesehules to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.04.23 14:11 Dry-Wish-100 [Tiếng Việt] Cập nhật toàn bộ những gì đang xảy ra với Vinfast - Báo cáo điều tra từ Hunterbrook

Bài dịch thuật kết hợp giữa Google và review thủ công tặng Sub TCLT để cập nhật mới nhất toàn bộ những gì đang xảy ra tại Vinfast. Tác giả là các nhà điều tra, nhà báo, nhà phân tích nhiều kinh nghiệm đến từ các cơ quan báo chí, quân đội, chính phủ Hoa Kỳ.
Nguồn tiếng Anh: hntrbrk.com/whats-going-on-with-vinfast/
Các tác giả:
Blake Spendley gia nhập Hunterbrook từ Trung tâm phân tích hải quân (CNA), nơi ông lãnh đạo các cuộc điều tra với tư cách là Chuyên gia nghiên cứu cho Thủy quân lục chiến và Hải quân Hoa Kỳ. Ông đã xây dựng và sở hữu tài khoản thông minh nguồn mở (OSINT) hàng đầu trên X/Twitter, có tên OSINTTechnical (>925K người theo dõi), hiện đang phân phối nội dung của Hunterbrook Media. Nghiên cứu OSINT của ông đã được công bố trên Bloomberg, Wall Street Journal và The Economist, cùng với các tạp chí kinh doanh hàng đầu khác. Ông có bằng Cử nhân Khoa học Chính trị của USC.
Toàn bộ bài viết:

CHUYỆN GÌ ĐANG XẢY RA VỚI VINFAST?

NGÀY 21 THÁNG 4 NĂM 2024 (11:49 SÁNG EST) Bởi: Jenny Ahn, Blake Spendley, Ben Rappaport Biên tập: Daniel Sherwood, Sam Koppelman
Hầu như không có ai mua xe điện của công ty - trong hay ngoài nước - theo cuộc điều tra kéo dài nhiều tháng bao gồm hình ảnh vệ tinh, dữ liệu AIS, hồ sơ giao dịch, phân tích tài chính và báo cáo thực tế.
Nó giống như một vòng chạy ăn mừng ở vạch xuất phát. (Victory lap: vòng chạy ăn mừng của vận động viên sau khi đã chiến thắng)
Mặt đất chấn động. Máy ảnh lóe sáng. Các chính trị gia ăn mừng chiến thắng kinh tế: nhà sản xuất xe điện mới nổi của Việt Nam, VinFast (NASDAQ: $VFS), đang xây dựng một nhà máy ở North Carolina.
VinFast cam kết mang lại khoản đầu tư 4 tỷ USD và 7.500 việc làm mới cho Quận Chatham trong 5 năm đầu tiên của nhà máy . Đổi lại, chính quyền địa phương và tiểu bang cũng như một tổ chức phi lợi nhuận đã đồng ý cung cấp các khoản ưu đãi trị giá 1,2 tỷ USD.
Roy Cooper, Thống đốc bang North Carolina, cho biết tại lễ khởi công vào tháng 7 năm ngoái: “Nhà máy VinFast này sẽ tạo ra hàng nghìn việc làm được trả lương cao ở bang của chúng tôi”. Khi VinFast lần đầu tiên công bố kế hoạch xây dựng nhà máy vào tháng 3 năm 2022, Tổng thống Biden đã tweet về nó, gọi quyết định sản xuất xe điện của công ty ở North Carolina là “ví dụ mới nhất trên thực tế về chiến lược kinh tế của tôi”.
Hơn hai năm sau, có rất ít tiến triển tại khu đất rộng khoảng 1.800 mẫu ngoài công việc xây dựng một phần nền móng. Khi phóng viên của Hunterbrook Media đến thăm địa điểm này vào hai ngày trong tuần vào tháng 2, không có công nhân xây dựng nào có mặt.
Người phát ngôn của VinFast nói với Hunterbrook Media: “Chúng tôi vẫn đang tiếp tục tại địa điểm sản xuất được đề xuất ở North Carolina”, đồng thời cho biết kế hoạch của công ty “vẫn hoàn thành việc xây dựng tại địa điểm này trước cuối năm 2025”. Khi dự án được công bố lần đầu tiên, nó dự kiến ​​sẽ khai trương trong năm nay.
Trong một tuyên bố với Raleigh News & Observer được công bố vào tuần trước, một phát ngôn viên của quận cho biết , vào thời điểm hiện tại, “không có công trình xây dựng nào được thực hiện”. Ngay sau khi bài viết của News & Observer được đăng tải, nêu chi tiết về tình trạng thiếu tiến triển tại công trường với các hình ảnh từ máy bay không người lái, VinFast đã đệ trình kế hoạch xây dựng mới lên Quận Chatham.
Một nhà máy xe điện cách đó 300 dặm về phía tây nam lại kể một câu chuyện khác. Vài tháng sau khi công bố nhà máy North Carolina của VinFast, Hyundai bắt đầu xây dựng cơ sở trị giá 7,6 tỷ USD tại Ellabell, Georgia.
Tại địa điểm đó, dầm thép bao phủ một diện tích 2.900 mẫu. Theo AP, một số công trình "có mái và sàn, đồng thời các tấm tường bên ngoài đã bắt đầu được nâng lên" . Cả hai công ty ban đầu dự định đưa cơ sở của họ đi vào hoạt động vào năm 2025 - nhưng tiến độ của Hyundai đã được đẩy nhanh hơn . Trong khi đó, VinFast thì lại đi lùi.

Xem ảnh GIF timelapse từ vệ tinh:
(Vui lòng xóa khoảng trắng trong link giúp mình để xem ảnh gif vì mình tránh để bị gán spam link)
Nhà máy của Huyndai: hntrbrk.com/wp-content/uploads/2024/04/S2L2A-963218417064160-timelapse.gif
Nhà máy của Vinfast:
hntrbrk.com/wp-content/uploads/2024/04/S2L2A-1603711902338646-timelapse-1.gif

Kể từ khi gia nhập thị trường xe điện toàn cầu đầy cạnh tranh vào đầu năm 2023, VinFast đã liên tục đưa ra hàng loạt thông báo đầy tham vọng. Ngoài nhà máy ở North Carolina, họ còn công bố một nhà máy trị giá 2 tỷ USD ở Ấn Độ và khoản đầu tư 2,1 tỷ USD để thiết lập sự hiện diện ở Indonesia.
Nhưng sau cuộc điều tra kéo dài nhiều tháng của Hunterbrook Media về hình ảnh vệ tinh, dữ liệu AIS, hồ sơ giao dịch và báo cáo thực tế ở nhiều tiểu bang của Hoa Kỳ và nhiều châu lục, vẫn chưa rõ ai sẽ mua ô tô – và VinFast sẽ chi trả ra sao cho các kế hoạch mở rộng này.
Cơ sở sản xuất trung tâm của VinFast tại Hải Phòng, nơi có công suất sản xuất hàng năm là 300.000 ô tô, đã xuất xưởng chưa đến 35.000 ô tô vào năm ngoái, chỉ đạt 12% công suất và chưa đạt được mục tiêu 50.000 ô tô.
Hơn 70% số đó được giao hàng cho các công ty thuộc sở hữu của Giám đốc điều hành VinFast Phạm Nhật Vượng, theo hồ sơ của SEC được Reuters đưa tin hồi đầu tháng này. Họ chiếm hơn 90% tổng doanh thu bán hàng của Vinfast.
Nhà máy mới ở North Carolina sẽ có thể sản xuất thêm 150.000 xe. Đến nay, VinFast đã xuất khẩu 3.118 ô tô sang Mỹ. Trong số đó, chỉ có 265 chiếc đã được bán tính đến tháng 12, theo dữ liệu đăng ký xe điện, khiến VinFast đưa ra điều mà Tom McParland, một blogger về ô tô, gọi là “vòng xoáy chết của sự giảm giá” (death spiral of discounts) trong một chuyên mục cho Jalopnik, một ấn phẩm trong ngành.
Đầu năm nay, VinFast tiết lộ số lượng đặt trước toàn cầu đối với hai mẫu xe đặc trưng của hãng - không ràng buộc với khách hàng và có thể được hoàn tiền - đã giảm từ khoảng 65.000 xuống còn khoảng 14.700.
Những khó khăn của VinFast ập đến khi xe của hãng nhận được những đánh giá không tốt từ báo chí quốc tế. Trong khi đó, một nhà phê bình VinFast tại Việt Nam đã bị bắt - và các bài đăng tiêu cực về công ty dường như đã biến mất hoàn toàn khỏi Internet, bao gồm cả một video trên YouTube ghi lại cảnh cả một cánh đồng đầy xe bị bỏ rơi không sử dụng mà VinFast đã bán cho một bên liên quan.
Đánh giá hình ảnh vệ tinh của Hunterbrook Media cho thấy, nhiều xe trong số này đã nằm lại tại đây trong nhiều tháng.
Công ty cũng đang phải đối mặt với khó khăn chung của toàn bộ ngành xe điện. Nhu cầu ở Mỹ chậm lại đáng kể, trong khi trên toàn cầu, Trung Quốc đang ráo riết xuất khẩu xe điện với giá thấp.
Công ty đầu ngành Tesla (NASDAQ: $TSLA) đã báo cáo thu nhập đáng thất vọng và chứng kiến ​​cổ phiếu của hãng giảm khoảng 40% kể từ đầu năm. Các nhà sản xuất ô tô truyền thống như Ford (NYSE: $F) đã chậm lại trong quá trình chuyển đổi khỏi động cơ đốt trong. Nhiều công ty mới tham gia đang gặp khó khăn, chẳng hạn như Fisker Inc. từng được thổi phồng một thời (trước đây là NYSE: $FSR, hủy niêm yết vào tháng 3), được cho là đang có ý định phá sản và Rivian (NASDAQ: $RIVN), đang tạm dừng việc xây dựng một cơ sở mới.
VinFast cũng chứng kiến ​​giá cổ phiếu lao dốc. McParland, người vừa viết bài cho Jalopnik, vừa điều hành một doanh nghiệp tư vấn ô tô được New York Times nêu bật , cho biết: “Thị trường xe điện đã hoàn toàn lao dốc. “Nếu Ford đang chật vật bán xe điện và mọi người đều biết đến Ford thì hãng xe Việt này còn có cơ hội nào?”
Trong những tuần sau lễ động thổ ở North Carolina, VinFast đã sử dụng Công ty mua lại mục đích đặc biệt (Special Purpose Acquisition Company) (SPAC) để niêm yết trên Nasdaq với mức định giá 23 tỷ USD. Cổ phiếu của nó ban đầu tăng vọt, có thời điểm công ty đạt mức vốn hóa thị trường 200 tỷ USD, lớn hơn cả Boeing. Nhưng giá trị của nó đã giảm hơn 95%.

Thay vì chậm lại và đánh giá lại kế hoạch của mình như các đối thủ, VinFast thậm chí còn làm ngược lại.

Công ty cho biết họ sẽ giao 100.000 xe trên toàn thế giới vào năm 2024, tăng hơn gấp đôi doanh số năm 2023, đồng thời mở rộng tới 50 quốc gia. VinFast cho biết họ dự kiến ​​sẽ bán được 750.000 xe mỗi năm vào năm 2026, với sự trợ giúp của nhà máy ở North Carolina.

Phần lớn xe VinFast bán cho các công ty taxi và bất động sản thuộc sở hữu của công ty mẹ Tập đoàn VinFast hoặc CEO

Người sáng lập VinFast Phạm Nhật Vượng, 55 tuổi, trở thành tỷ phú đầu tiên của Việt Nam vào năm 2013 với tư cách là nhà phát triển bất động sản thành công. Tập đoàn của Vượng, VinGroup, kể từ đó đã mở rộng sang nhiều lĩnh vực, từ giáo dục đến y tế, trở thành một cái tên quen thuộc ở Việt Nam.
Năm 2017, VinGroup gia nhập ngành công nghiệp ô tô - và trong những năm kể từ đó, công ty và Giám đốc điều hành được cho là đã đầu tư hơn 11 tỷ USD để xây dựng VinFast. Sau khi trải qua nhiều vị trí giám đốc điều hành, vào tháng 1, ông Vượng là CEO thứ tư của VinFast trong vòng ba năm.
Hai trong số những khách hàng lớn nhất của VinFast đều thuộc sở hữu của Vượng hoặc Tập đoàn VinGroup: hãng taxi điện Green and Smart Mobility (GSM) và công ty bất động sản Vinhome.
GSM, do Vượng sở hữu 95% , chịu trách nhiệm về phần lớn doanh số bán hàng của VinFast trong năm ngoái, một sự sắp xếp kỹ lưỡng . Tuy nhiên , cho đến cuộc điều tra gần đây của Reuters, mối quan hệ của VinFast với Vinhome hầu như không được chú ý - mặc dù doanh số bán xe điện cho khách hàng VinHome chiếm khoảng 14% doanh thu xe điện năm 2023, theo hồ sơ tháng 3 của SEC .
Vinhome cho biết trên website của mình rằng họ đã tặng miễn phí 1.000 ô tô VinFast cho chủ nhà mới. Vinhome còn tặng khách hàng 5 năm dịch vụ taxi miễn phí thông qua GSM.
https://preview.redd.it/a44tcrrhz7wc1.png?width=1024&format=png&auto=webp&s=976ef4de81bf82d5b01b8de59596fee7a6f045ac
Ảnh chụp màn hình bài đăng trên Facebook chào bán ưu đãi của Vincom; thông tin nhận dạng đã bị cắt bỏ.
Trong một thông cáo báo chí, VinFast cho biết họ đã chứng kiến ​​“sự tăng trưởng doanh thu mạnh mẽ” vào năm ngoái, với tổng doanh số bán xe điện tăng 374% kể từ năm 2022. Tuy nhiên, mức tăng doanh số bán hàng cho người mua không phải là các công ty do Vượng sở hữu chỉ khoảng 33% – một con số khiêm tốn, theo tính toán của Hunterbrook Media dựa trên tiết lộ bảo mật.
Trong quý đầu tiên của năm 2024, công ty đã báo cáo tổng cộng 9.689 chiếc xe điện được giao - giảm 28% so với quý trước. Hơn một nửa số lô hàng đó được giao cho các công ty của VinGroup.

Nghiên cứu của Hunterbrook Media cho thấy VinFast đã hoạt động kém hơn đáng kể so với dự tính doanh số ban đầu tại Hoa Kỳ và Châu Âu

VinFast gặp khó khăn hơn khi bán xe bên ngoài Việt Nam.
Theo báo cáo của S&P, trong số 3.118 xe điện mà công ty đã xuất khẩu sang Mỹ vào năm ngoái, chỉ có 265 lượt đăng ký xe VinFast - một thước đo phổ biến để ước tính doanh số bán ô tô - được ghi nhận trên khắp nước Mỹ vào năm 2023.
Tháng 2/2024, Hunterbrook Media đã đến thăm bến cảng California, nơi xe VinFast được dỡ hàng tại Mỹ. Hàng trăm phương tiện vẫn đậu ở đó nhiều tháng sau khi chuyến hàng cuối cùng cập bến. Theo dữ liệu của AIS, không có lô hàng mới nào kể từ đó.

Video (nguồn từ Hunterbrook Media) (Vui lòng xóa khoảng trắng giúp mình, mình ko add link để tránh bị lọc spam):
hntrbrk.com/wp-content/uploads/2024/04/IMG_2263.mov

VinFast dường như cũng bị chậm tiến độ ở bên ngoài nước Mỹ.
Năm 2023, Canada là quốc gia duy nhất ngoài Việt Nam và Mỹ được VinFast báo cáo doanh thu với tổng doanh thu 24,2 triệu USD. Công ty đã trì hoãn việc mở rộng sang châu Âu - nơi họ đã thực hiện lô hàng đầu tiên vào đầu năm nay, mặc dù đã công bố kế hoạch giao 3.000 xe đến lục địa này vào năm 2023. VinFast dường như cũng chưa đạt được mục tiêu về số lượng showroom. Công ty cho biết sẽ có 30 showroom chỉ riêng ở California vào cuối năm 2022; chỉ có 17 cửa hàng được mở trên khắp Hoa Kỳ tính đến tháng Tư. Tại châu Âu, VinFast cho biết có kế hoạch thành lập 50 cửa hàng bán lẻ trên khắp Đức, Pháp và Hà Lan nhưng đến nay mới chỉ mở 13 .

Các nhà đánh giá thương mại ô tô chỉ trích VinFast còn các chuyên gia cho biết việc triển khai diễn ra gấp rút - khi công ty đưa ra “hợp đồng thuê rẻ nhất ở Mỹ” để thúc đẩy nhu cầu.

VinFast đã nhận được những đánh giá tai hại về xe điện từ các phương tiện truyền thông ô tô Mỹ.
Motortrend đặt tiêu đề cho bài đánh giá của họ là “Lái thử VinFast VF8 2023 lần đầu tiên: Trả hàng lại cho người gửi” (Return to Sender), Road & Track, “Lái thử VinFast VF8 2023 lần đầu tiên: Không thể chấp nhận nổi” (Unacceptable) và Inside EVs, “Đánh giá lái thử VinFast VF8 2023 lần đầu tiên: Yikes” (Sốc vì kinh khủng) Theo một cuộc tổng hợp của Jalopnik, các vấn đề được báo cáo bao gồm từ “đèn báo rẽ không ổn định” đến “hệ thống treo gây buồn nôn”.
Vinfast đã thực hiện những bước đi không chính thống để giành được sự ưu ái từ giới báo chí ô tô. Trước làn sóng đánh giá không tốt ban đầu, VinFast đã tặng thẻ ghi nợ trả trước trị giá 100 USD cho các nhà báo ở Hoa Kỳ lái thử xe. Matt Farah, một chuyên gia podcast về ô tô, cho biết anh đã được đề nghị một chuyến đi miễn phí tới Việt Nam để thăm trụ sở chính của công ty, cộng thêm 10.000 USD cho thời gian của anh.
Phản ứng của Farah? “Tất nhiên là không, điều đó nghe có vẻ mờ ám,” anh nói.
Tu Le, Người sáng lập và Giám đốc quản lý của công ty tư vấn Sino Auto Insights, nói với Hunterbrook Media rằng việc giao xe đến Hoa Kỳ trước khi chúng được kiểm tra toàn diện là một phần trong chuỗi sai lầm nghiêm trọng mà VinFast mắc phải khi mở rộng sang Hoa Kỳ.
Ông nói trong một email: “Cố gắng bán bộ xe điện đầu tiên mà họ từng chế tạo từ nhà máy Hải Phòng trước khi họ bảo đảm được chất lượng và độ tin cậy là một sai lầm lớn”. “Họ đã mời một nhóm phóng viên đến Việt Nam để tham quan và lái thử xe của họ. Hầu hết các tạp chí đều không ấn tượng. Đó lẽ ra là một dấu hiệu cho thấy họ nên chậm lại và giải quyết mọi việc đúng đắn.”
Ông nói thêm: “Hầu hết mọi người khi chi 50 nghìn đô la cho một thứ gì đó, họ đều tin tưởng vào thương hiệu, đặc biệt là khi liên quan đến gia đình và trẻ em”.
Kể từ những lời chỉ trích ban đầu, VinFast cho biết họ đã thực hiện một số cải tiến đối với các phương tiện của mình, khiến công ty được đánh giá tốt hơn một chút .
“Ngoài ra, VinFast cũng đã nhanh chóng và chủ động cải tiến các quy trình sản xuất của mình để ngăn chặn những vấn đề tương tự tái diễn trong tương lai”, công ty cho biết trong một tuyên bố với Hunterbrook Media. “Là một thương hiệu tương đối mới, chúng tôi đánh giá cao phản hồi và đề xuất của thị trường, đồng thời chúng tôi hoàn toàn cam kết cung cấp các sản phẩm và dịch vụ đặc biệt.”
VinFast cũng cho biết doanh số bán hàng tại Mỹ đã tăng trong quý đầu tiên nhưng không đề cập đến việc vào tháng 1, công ty đã bắt đầu đưa ra các chương trình giảm giá mạnh.
Theo lời đề nghị cho thuê mà phóng viên Hunterbrook Media nhận được trong chuyến thăm đại lý mới mở của VinFast ở Apex, NC, mức giảm giá lên tới hơn 20.000 USD so với giá niêm yết, bao gồm khoản giảm giá 7.500 USD để bù đắp cho việc xe VinFast không đủ điều kiện hưởng thuế ưu đãi về thuế xe điện liên bang.
Dựa trên việc xem xét 500 hợp đồng cho thuê, VF8 trở thành "chiếc xe cho thuê rẻ nhất ở Mỹ", theo một bài báo của Jalopnik về báo cáo của công ty nghiên cứu ô tô CarsDirect.

Những tiếng nói chỉ trích VinFast dường như bị theo dõi và trấn áp tại Việt Nam trong bối cảnh xuất hiện các cáo buộc bắt giữ, xe bị cháy và rất nhiều xe VinFast bị bỏ không bám đầy bụi.

Năm 2021, VinFast tố cáo một khách hàng với cảnh sát vì đưa ra những bình luận “không đúng sự thật” trên YouTube. Video đó sau đó đã bị xóa.
Vào tháng 12 năm 2023, Sonnie Tran, một blogger ở Việt Nam từng chỉ trích VinFast, đã bị cơ quan thực thi pháp luật bắt giữ và thẩm vấn trong 35 giờ. Điện thoại và máy tính của anh được cho là đã bị tịch thu trước khi ông được thả.
Vào tháng 1, nhiều tờ báo địa phương ở Việt Nam đưa tin về việc một chiếc xe chạy xăng của VinFast bốc cháy bên ngoài tòa án ở Hà Nội. Trong vòng vài giờ, những bài viết này dường như đã bị xóa khỏi các trang web của Việt Nam - mặc dù đoạn phim về vụ cháy xe vẫn còn tồn tại trên các trang mạng xã hội khác.
https://preview.redd.it/odu0gqbjz7wc1.png?width=1024&format=png&auto=webp&s=c416c5caafaf12d56e9e51ee146bd08868817114
Ảnh chụp màn hình kết quả tìm kiếm Google một bài viết đã không còn truy cập được
Cùng tháng đó, một blogger Việt Nam đã đăng video lên YouTube về một cánh đồng xe khổng lồ ở Thái Nguyên, một thành phố nhỏ gần Hà Nội, chứa hàng trăm xe VinFast màu xanh dường như thuộc về GSM. Cỏ dại mọc đầy bánh xe, trong khi ô tô bám đầy bụi.
https://preview.redd.it/t31hfhzjz7wc1.png?width=918&format=png&auto=webp&s=44ee2fa4711ec3b284b792ea18ba76574c2112ca
https://preview.redd.it/it8dvvmkz7wc1.png?width=1024&format=png&auto=webp&s=2cf95f93dbcc90a2f0a459c5051bcfcb5a242846
Ảnh chụp màn hình video YouTube do Hunterbrook Media chụp lại trước khi nó biến mất.
Trong vài ngày kể từ khi video được đăng lên YouTube, video đã bị chuyển sang chế độ ngoại tuyến - và công chúng không thể truy cập được nữa.
Nhưng Hunterbrook Media – với sự trợ giúp từ cộng đồng định vị địa lý Bellingcat – đã tìm ra vị trí có trong video bị mất tích. Nghiên cứu của Hunterbrook Media cho thấy đây là một trong nhiều địa điểm mà xe bán cho GSM dường như đã được cất giữ trong nhiều tháng.
Tính đến ngày 11 tháng 2 năm 2023, đã có 210 chiếc taxi GSM đậu trong khu phức hợp. Hình ảnh vệ tinh cho thấy chúng đã ở khu vực này ít nhất từ ​​tháng 12.
https://preview.redd.it/rv1pq35lz7wc1.png?width=1024&format=png&auto=webp&s=707ef8036fba399ab9c852df1547cfe62d267dde
Nguồn: © Airbus DS 2024
Hunterbrook Media cũng tìm thấy vị trí của một lô GSM khác dọc theo đường cao tốc Hồ Chí Minh – Long Thành – Dầu Giây, dựa trên các bình luận trong một subreddit VinFast (www. reddit.com/VinFastComm/comments/194mv42/how_many_of_this_sort_of_gsm_lot_are_in_vietnam/ ). Hình ảnh vệ tinh tại địa điểm này cho thấy có tới 480 xe VinFast thuộc sở hữu của GSM tính đến tháng 12 năm 2023.
https://preview.redd.it/hvm02dolz7wc1.png?width=1024&format=png&auto=webp&s=176c396e941a8dda3337c20716c1f8b31e421d2a
Nguồn: ©CNES 2023, Phân phối Airbus DS
Hunterbrook Media xác nhận chúng đã được lấp đầy bởi xe GSM gấp ba lần trong sáu tháng qua.

Tập đoàn mẹ VinFast chật vật huy động vốn khi chính phủ Việt Nam thắt chặt giám sát các tập đoàn

Bất chấp doanh số bán hàng kém cỏi của VinFast, công ty này vẫn được mô tả là có “ nguồn lực gần như vô hạn ” do nhận được sự hỗ trợ từ Phạm và Công ty Cổ phần VinFast, một trong những tập đoàn lớn nhất tại Việt Nam.
VinFast cũng đã nhiều lần đảm bảo với các nhà đầu tư về các cam kết tài chính của VinFast với công ty, trong bối cảnh VinFast thua lỗ và gặp khó khăn trong việc huy động vốn đáng kể từ các nhà đầu tư bên thứ ba. Nhưng nguồn tài chính của VinGroup không phải là vô hạn.
Năm 2023, trong bối cảnh dòng tiền âm và lợi nhuận trì trệ, VinGroup phải vay thêm 1,6 tỷ USD. Đồng thời, lợi nhuận từ việc bán bất động sản – cho đến nay là phân khúc tạo ra doanh thu lớn nhất của VinGroup – không thay đổi, mặc dù doanh thu tăng 44% trong năm ngoái đã chiếm ưu thế trên các mặt báo.
https://preview.redd.it/iblfp6amz7wc1.png?width=1024&format=png&auto=webp&s=66cf74e86df020adde1f37d97110b0c1ac2ce12d
Nguồn: Báo cáo thu nhập của Tập đoàn VinGroup
Vào tháng 8 năm 2023, đợt chào bán trái phiếu của Tập đoàn ra công chúng Việt Nam nhằm huy động vốn cho VinFast – với lãi suất trái phiếu cao kỷ lục từ 14,5% đến 15% – chỉ huy động được 35% mục tiêu đăng ký, tức 28 triệu USD.
Đồng thời, chính phủ Việt Nam đang thắt chặt các quy định về trái phiếu doanh nghiệp và giao nhiệm vụ cho các ngân hàng giải quyết nợ xấu, có khả năng gây thêm căng thẳng cho nỗ lực huy động vốn cho công ty con sản xuất ô tô của Tập đoàn VinGroup.
Trong khi đó, chính phủ Việt Nam cũng đang tăng cường trấn áp tham nhũng được mệnh danh là “đốt lò”. Trong hai năm qua, chính phủ đã thực hiện nhiều vụ bắt giữ những cá nhân giàu có nhất đất nước - một số người đứng đầu các công ty lớn, đặc biệt là trong lĩnh vực bất động sản.
Đầu tháng 4, ông trùm bất động sản Trịnh Văn Quyết, người thường xuyên tranh giành danh hiệu người giàu nhất Việt Nam với Vượng, bị truy tố về tội thao túng chứng khoán.
Sau khi Trịnh bị bắt lần đầu hai năm trước đó, Tập đoàn FLC của ông buộc phải tái cơ cấu và tập trung vào hoạt động kinh doanh cốt lõi là bất động sản, từ bỏ cổ phần trong lĩnh vực kinh doanh hàng không - một dự án cưng của Trịnh vẫn không có lãi và đã cắt hầu hết các đường bay, trong bối cảnh lo ngại về việc phá sản - để thu hồi vốn cho các con nợ.
Lê Hồng Hiệp, thành viên cấp cao tại Chương trình Nghiên cứu Việt Nam của Viện ISEAS-Yusof Ishak, nói với Hunterbrook Media rằng ông tin rằng Vượng sẽ an toàn trước chiến dịch này.
Sự ủng hộ của chính phủ Việt Nam đối với VinFast - ít nhất là ở giai đoạn đầu - cho thấy sự mong muốn được chứng kiến ​​công ty này thành công. Và ai cũng biết rằng trong những năm qua, Vincom đã nhận được nhiều ưu đãi từ chính phủ.
“Tôi không nghĩ nó sẽ trở thành mục tiêu vì… họ là con cưng của Việt Nam,” ông nói. “Chính phủ hỗ trợ họ và nếu họ muốn nhắm vào VinGroup thì họ đã làm sớm hơn”.
Tuy nhiên, Hiệp nghi ngờ liệu Chính phủ Việt Nam có can thiệp hỗ trợ tài chính cho VinFast hay không.
Ông Hiệp cho biết: “Chưa từng có tiền lệ chính phủ giải cứu một công ty tư nhân. “Họ đã cứu trợ các công ty nhà nước, nhưng chưa có công ty tư nhân nào”.
Tu Le, nhà phân tích ngành ô tô, cho biết ông “có thể thấy VinFast huy động một số vốn để tiếp tục hoạt động, nhưng không đủ để giải quyết tất cả các vấn đề mà họ hiện gặp phải”.
Ông nói thêm: “Một trong những thách thức chính của Vinfast hiện nay là, nếu bạn không cho mọi người thấy sự hiện diện của mình thường xuyên, họ sẽ tránh xa sản phẩm của bạn”.
McParland đã so sánh VinFast với một công ty ô tô khác không đáp ứng được kỳ vọng: Fisker, công ty xe điện mới nổi có thời điểm vốn hóa thị trường lên hơn 6 tỷ USD nhưng đã bị hủy niêm yết khỏi NYSE vào đầu năm nay.
“Đúng, [Fisker] là một thương hiệu nhỏ, nhưng đối với những người đam mê xe điện sang trọng và muốn thứ gì đó khác biệt một chút so với Tesla hay bất cứ thứ gì, thì đó là một sự thay thế thú vị. Mọi người ít nhất sẽ xem xét Fisker,” McParland nói. “Trong khi đó, tôi không biết có ai thậm chí còn cân nhắc một chút về VinFast.”
submitted by Dry-Wish-100 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


http://rodzice.org/