Xem phim dit nhau bao dam

Lợi dụng, đàn áp Công Giáo và Sai Lầm Của Anh [Phần 2]

2024.05.14 19:54 fillapdesehules Lợi dụng, đàn áp Công Giáo và Sai Lầm Của Anh [Phần 2]

4. Các tà đạo/Lạc giáo xuất phát từ Công Giáo và sự chỉ trích, quy chụp nhầm lẫn đầy tai hại.
https://preview.redd.it/drh7nmdmif0d1.png?width=672&format=png&auto=webp&s=ec6f5aeedf4d5560ab185d611ea6ac3a2c53a4bd
***Tà đạo Bà Cô Dợ và Giê Sùa:
https://preview.redd.it/5ech9rnnif0d1.png?width=640&format=png&auto=webp&s=29aa0c9bc41a0a2b42b505272bb1ab0436fe0919
- "Thời gian qua, trong vùng đồng bào dân tộc Mông trên địa bàn một số tỉnh phía Bắc và Tây Nguyên xuất hiện hoạt động của tà đạo “Giê Sùa”, “Bà Cô Dợ”. Tà đạo “Giê Sùa”, “Bà Cô Dợ” đã xuyên tạc Kinh Thánh để lừa mị, lôi kéo đồng bào dân tộc Mông tham gia vào hoạt động phức tạp về an ninh, trật tự; lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để tập hợp phát triển lực lượng lập “Nhà nước Mông”.
"Các đối tượng cầm đầu các tà đạo “Giê Sùa”, “Bà Cô Dợ” ở nước ngoài đã triệt để sử dụng phương thức, thủ đoạn thông qua điện thoại, mạng xã hội, các phần mềm họp trực tuyến để chỉ đạo số đối tượng cốt cán ở trong nước tích cực tuyên truyền, lôi kéo người Mông tham gia với mục đích kích động tư tưởng ly khai, tự trị, tập hợp lực lượng lập “Nhà nước Mông”. Mặc dù đã được lực lượng chức năng tổ chức tuyên truyền, vận động nhưng hiện nay vẫn còn một bộ phận đồng bào dân tộc Mông bị ảnh hưởng bởi các luận điệu tuyên truyền của các đối tượng cầm đầu bên ngoài, vẫn còn lén lút tin theo và tham gia sinh hoạt tà đạo “Giê Sùa”, “Bà Cô Dợ” trên mạng xã hội hoặc ẩn thân vào các tổ chức tôn giáo hợp pháp để chờ thời cơ thuận lợi để tái hoạt động trở lại gây phức tạp về tình hình an ninh, trật tự trong vùng đồng bào dân tộc Mông."[5]
***Tà đạo “Hội thánh tin lành đấng Christ Tây Nguyên”
https://preview.redd.it/vjnpb7rklf0d1.png?width=1280&format=png&auto=webp&s=f5740f8353ff9cc745b13394e2e7bd127bcc2310
- “Hội thánh Tin lành đấng Christ Tây Nguyên” (gọi tắt là CHPC) là một tổ chức phản động được đối tượng A Ga (FULRO lưu vong ở Mỹ) thành lập vào tháng 9/2020. A Ga đã tích cực liên kết với các tổ chức phản động nước ngoài khác như “Ủy ban cứu trợ người vượt biển” (gọi tắt là BPSOS) của Nguyễn Đình Thắng ở Mỹ, nhóm “Người Thượng đứng lên vì công lý” (gọi tắt là MSFJ) của Y Quynh Bdăp ở Thái Lan nhằm phục vụ cho mưu đồ chính trị của mình. Bề ngoài, “Hội thánh Tin lành đấng Christ Tây Nguyên” là tổ chức sinh hoạt tôn giáo bình thường như các tổ chức tôn giáo khác với các hoạt động hát thánh ca, cầu nguyện và chia sẻ kinh thánh. Tuy nhiên, mục đích chính của tổ chức này là tập hợp tín đồ người dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên và số đối tượng phản động người Việt lưu vong, lợi dụng vấn đề dân chủ, nhân quyền, tự do tôn giáo để chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc, chống phá chính quyền, đòi thành lập “nhà nước riêng, tôn giáo riêng” cho người dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên.[6]
***Lạc giáo Hội thánh đức chúa trời toàn năng (Tia Chớp Phương Đông
https://preview.redd.it/3w2ee5zhlf0d1.png?width=490&format=png&auto=webp&s=5636f04610d3715abb4101bcc1ba400c873a66b4
- "Hội thánh đức chúa trời toàn năng (hay còn gọi là Tia chớp Phương Đông) là một tổ chức tôn giáo bất hợp pháp dựa trên kinh thánh Kitô giáo, xuất hiện ở Trung Quốc vào năm 1991 do Dương Hướng Bân và Triệu Duy Sơn sáng lập. Năm 1995, giáo phái này bị Trung Quốc cấm nên Dương Hướng Bân và Triệu Duy Sơn chạy sang Mỹ. Giáo lý cốt lõi của tổ chức này là "chúa Giêsu Kitô trở lại trái đất với tư cách là Đức chúa trời toàn năng, thống nhất tất cả các tôn giáo thành Hội thánh đức chúa trời toàn năng và có nhiệm vụ cứu rỗi con người khỏi các thiên tai, thảm họa, dịch bệnh".
Tại Trung Quốc, Hội thánh đức chúa trời toàn năng được đưa vào danh sách các tổ chức phản động do các thành viên có dính líu, liên quan đến các vụ bạo lực, tống tiền, bắt cóc, giết người (họ sẽ giết những người từ chối gia nhập giáo phái này kể cả cha mẹ của mình với lý do "con quỷ ta cần phải được tiêu diệt") và có tư tưởng chống Đảng Cộng sản."[7]
***Lạc giáo Hội thánh Đức Chúa Trời Mẹ
https://preview.redd.it/0vz772ssif0d1.png?width=1280&format=png&auto=webp&s=a5d85007b6a90037a07e0ed782bca65089affe6e
- "“Hội thánh của Đức Chúa Trời Mẹ” có tên chính thức và đầy đủ là “Hội thánh của Đức Chúa Trời Hiệp hội Truyền giáo Tin lành Thế giới” (“World mission society Church of God – WMSCOG). Tổ chức “Hội thánh Đức Chúa Trời Mẹ” còn có những tên gọi khác: “Hội thánh của Đức Chúa Trời”, “Đức Chúa Trời Mẹ”, “Hội thánh Đức Chúa Trời làm chứng cho Chúa Giêsu”, có nguồn gốc từ Hàn Quốc, do Ahn Sahng Hong (thường gọi là Anh Xang Hồng) sáng lập năm 1964, tại Hàn Quốc. Giáo lý cơ bản lấy từ kinh thánh (66 quyển) của Tin lành giáo. Tuy nhiên, chính tổ chức này bị những người Tin lành giáo tẩy chay, không công nhận, thậm chí còn coi là “tà đạo”, vì những thay đổi giải thích giáo lý và thực hành của nó. Nhất là việc tin có “Đức Chúa Trời Mẹ”, hay tin “Đức Chúa Trời Ba Ngôi” hiện thân vào ông Anh Xang Hồng và “Đức Chúa Trời Mẹ” hiện thân vào bà Jang Gin Ja (vợ ông này). Trong sinh hoạt tôn giáo, điểm dễ nhận biết là tín đồ không sử dụng thánh giá, tượng chúa, nữ thì trùm khăn ren trắng."
***Giáo phái tự xưng Nhân Chứng Giê-hô-va
https://preview.redd.it/0tnxn819lf0d1.png?width=1280&format=png&auto=webp&s=5a000afbd93062dfadaccd4d1198b168d0d1aa45
- Trong số những đạo lạ, giáo phái mới xuất hiện đáng chú ý có cái tự xưng là "Nhân chứng Giê-hô-va" tại Kiên Giang. Giáo phái này do chính người phụ nữ Việt kiều nói trên lập điểm tuyên truyền, lôi kéo hơn 20 người dân tham gia. Điểm tập trung đặt trong một căn nhà thuê tại một khu dân cư nghèo ở khu phố Nam Cao như nói trên.
Trong số những người tham gia có vợ chồng ông Danh Kiểng (ngụ khu phố Nam Cao). Ông Kiểng nói ông và vợ bị biến chứng đái tháo đường, khi nghe nói được "Đức Giê-hô-va" che chở nên quyết định theo. "Sau này, khi trái đất bị hủy diệt thì Đức Giê-hô-va xuống đây cứu vớt cho hơn 140.000 người theo đạo, số còn lại sẽ chết hết. Con người lúc đó sẽ sống với hình hài trẻ đẹp chứ không già" - ông Kiểng nói.
Cũng theo lời ông Kiểng, sau khi gia nhập đạo này, gia đình ông đã tháo bỏ bàn thờ tổ tiên. Trước khi trở thành tín đồ, mọi người phải tập trung tại "Phòng Nước Trời" ở nhà người phụ nữ Việt kiều vào các ngày thứ tư và chủ nhật hằng tuần để nghe thuyết giảng về đạo."[8]
***Tà đạo Dương Văn Mình (đừng đọc nhầm nhé lmao)
https://preview.redd.it/jety6uzwlf0d1.png?width=512&format=png&auto=webp&s=913934795e97463705628682afaf77db429a7d7f
- "Chẳng hạn, để lôi kéo người dân, chủ yếu là đồng bào dân tộc Mông, nhằm trục lợi và thanh thế cá nhân, Dương Văn Mình (quê Tuyên Quang), tự xưng là “chúa giáng thế”, tuyên bố rằng: “theo y cầu nguyện, không làm cũng có ăn, không học cũng biết chữ, người già sẽ lột xác, ốm đau sẽ tự khỏi”, nơi hành lễ là “nhà đòn”, dựng ở đâu tùy thích, thờ phụng con ve sầu, chim én, cóc gỗ thay vì thờ cúng tổ tiên như trước đây. Còn Y Gyin (sinh năm 1942, ở Sa Thầy - tỉnh Kon Tum), hành nghề cúng bái thì dựng chuyện “Đức mẹ hiển linh” trao cho sứ mệnh truyền giáo, lập ra cái gọi là “đạo Hà Mòn” lôi kéo, lừa bịp nhiều người dân thiếu hiểu biết; “Ai theo Đức mẹ thì mọi nợ nần về vật chất và tinh thần đều được xóa, kể cả nợ ngân hàng; ốm đau không cần chữa cũng khỏi bệnh; người đã theo thì không được bỏ, nếu bỏ đạo gia đình sẽ ly tán”, “Hà Mòn” mới là “tôn giáo riêng” của người DTTS ở Tây Nguyên”. Thực chất, “Hà Mòn” hay “Dương Văn Mình” mang màu sắc của “tà đạo”, trái hoàn toàn với đạo lý truyền thống văn hóa dân tộc, đã bị các thế lực xấu lợi dụng gây xáo trộn cuộc sống của người dân, gây mất An ninh chính trị và trật tự an toàn xã hội ở một số địa phương."[10]
Điểm chung của các tà đạo, lạc giáo, giáo phái tự xửng ở trên là gì? Đó là đều liên quan hoặc dựa trên nguồn gốc là Đạo Tin Lành và Thiên Chúa Giáo nói chung, nhưng những kẻ thành lập giáo phái này thực chất đều là kẻ tội đồ đối với Hội Thánh cũng như tất cả các giáo dân TCG ở trên thế giới, vì Thiên Chúa chỉ dạy "anh em hãy đi rao giảng Tin Mừng" chứ không có dạy "anh em hãy lập ra một tôn giáo mới, bắt họ đập bàn thờ và nghe theo những bài giảng xàm xí tự chế của anh em".
Những tà đạo trên gây ảnh hưởng rất nặng nề đến các tôn giáo chính thống như Công Giáo và Tin Lành khá nhiều, và có những người do bẩm sinh ngu dốt, không chịu tìm hiểu hoặc không chịu hiểu, thường gộp chung chúng tôi với các hội nhóm xàm buồi này, chúng tôi cũng là con người mà, cũng biết buồn và phản kháng ấy chứ.
5. Sự, bức xúc nổi loạn và phản kháng của các giáo dân - giọt nước tràn ly
https://preview.redd.it/9r1vzx9ulf0d1.png?width=768&format=png&auto=webp&s=0d6ffaf817608a74a7284d8a9c3023592c9d0df4
Ví dụ phổ biến nhất cho giọt nước này là vụ Vườn Rau Lộc Hưng. Vườn Rau Lộc Hưng được đánh dấu là một từ khóa nhạy cảm ở trên phở bò khi tìm kiếm.
https://preview.redd.it/4ejfya5ykf0d1.png?width=1778&format=png&auto=webp&s=44e8471819404123d6951812decbe9c943a6a703
"Ông Cao Hà Trực sinh năm 1971, thuộc “thế hệ thứ ba của người di cư từ miền Bắc vào miền Nam, sống từ năm 1954… và lập nghiệp tại Vườn rau Lộc Hưng.”
Ông cho biết “Khi Bắc 54 chúng tôi chạy chế độ cộng sản vào miền Nam, chúng tôi vào đây được Hội Thừa sai Paris, lúc bây giờ là bên quản lý ruộng đất của bên tôn giáo, cấp chúng tôi đất để chúng tôi an cư lập nghiệp.
Vườn rau Lộc Hưng ở phường 6, quận Tân Bình. Cư dân sống bằng trồng rau, và “hình thành nên nhà thờ và nhiều nhà nguyện, trong đó có Đài Đức Mẹ, gọi là Họ Mông Triệu.
Theo lời ông, họ đã sống ở đó từ năm 1954, và từ năm 1976 bắt đầu đóng thuế theo chủ trương nhà nước, “có biên lai đóng thuế và sổ thuế”. Tuy nhiên, đến năm 1999, khi ông và nhiều người khác đi kê khai nhà, đất theo nghị định mới, họ lại không được nhà nước công nhận cơ sở pháp lý.
Bà con Vườn rau Lộc Hưng bắt đầu đi kiện từ năm 1999.
“Đến năm 2001, họ có quyết định… thu hồi đất của chúng tôi để làm dự án xây nhà cao tầng. Họ lấy đất của chúng tôi, họ nói họ giao lại cho bưu điện, bởi vì họ nói đất của chúng tôi là đất thuộc bưu điện.”
Ông nói “Trên thực tế đến bây giờ, chúng tôi chưa bao giờ thấy tờ giấy nào nói Bưu chính Viễn thông có chủ quyền trên đất của chúng tôi, theo như cơ quan nhà nước nói.”[9]
Và bây giờ vẫn đang còn đi kiện, năm ngoái cảng đã mang xe xúc vào uy hiếp và chiếm được hoàn toàn phần đất giáo xứ đó. Hiện nay, giáo dân VRLH vẫn còn làm lễ và tập trung kêu oan cùng nhau.
Tụi mày tưởng chỉ có giáo dân miền Nam bị chèn ép? Không đâu.
https://preview.redd.it/4rk0ubr2mf0d1.png?width=1280&format=png&auto=webp&s=4a3b2038123b0b9589737508e728b3f15197bf2e
"Ngày 05/11/2018, Tòa Tổng Giám mục Hà Nội đã có văn bản số VP2018/11CQ do Đức Hồng y Phê rô Nguyễn Văn Nhơn, Tổng Giám mục Hà Nội và Đức Giám mục Phụ Tá Laurenxo Chu Văn Minh ký tên thay mặt hàng linh mục Tổng Giáo phận Hà Nội và toàn thể giáo dân gửi đến Bí thư Thành ủy, Chủ tịch UBND Thành phố Hà Nội và các cơ quan chính quyền Hà Nội phản đối mạnh mẽ việc nhà cầm quyền Hà Nội đã ngang nhiên xây dựng trên đất đai và cơ sở của Tòa Tổng Giám mục Hà Nội.
Văn bản cho biết: Nhà cầm quyền Hà Nội đã tự ý xây dựng tại 29 phố Nhà Chung, là khu đất thuộc quyền sở hữu của Tòa Tổng Giám mục Hà Nội được chứng nhận tại bằng khoán điền thổ số 1794, quyển 9, trang 191.
Cho đến nay, Tòa TGM Hà Nội chưa hề có bất cứ một văn bản nào về việc hiến, tặng, cho hoặc chuyển nhượng quyền sử dụng khu đất và tài sản tại đây cho bất cứ ai.
Việc xây dựng đã được tiến hành lén lút, bởi dự án không có bất cứ một thông báo, bản vẽ và những thông tin cần thiết theo luật định cho việc tiến hành một dự án.
Đặc biệt, đây là khu đất của Tòa Tổng giám mục Hà Nội đã bị chiếm cướp làm trường học và nay tự ý xây dựng công trình nào đó mà Tòa TGM không hề được thông qua, người dân không hề được biết.
Ngang nhiên hơn nữa, để xây dựng công trình này, nhà cầm quyền Hà Nội đã tự ý xây bịt lối đi, đưa máy móc vào hoạt động như chỗ không người.
Đây là cơ sở Trường Dũng Lạc của Tổng Giáo phận Hà Nội."
Tưởng chỉ có Bắc và Nam dính chấu? Thật ra Trung cũng dính.
Dưới đây là bài viết của những giáo dân ở Đền Thánh - Linh địa Trại Gáo ở Giáo Phận Vinh.
https://preview.redd.it/fhruwdt4lf0d1.png?width=640&format=png&auto=webp&s=97e0139257d55412a6bfa7e940ba54881363060d
"Kính thưa Đức Cha Anphong, kính thưa Cha quản xứ Giuse cùng quý hội đồng giáo xứ. Chúng con là con cái giáo xứ Trại Gáo xa quê trong và ngoài nước. chúng con nhận được thông tin từ báo chí là chiều hôm qua quân đội lên Đền Thánh để khởi công xây dựng sân bóng chuyền và lắp ráp các dụng cụ thể dục trong khuôn viên Đền Thánh của chúng con. Chúng con cũng chứng kiến chính quyền địa phương, quân đội và hội đồng đứng làm lễ khởi công ( hình ảnh kèm theo ) chúng con kiến nghị Đức Cha yêu cầu Cha Xứ chấm dứt việc làm này, bởi Đền Thánh là nơi trang nghiêm, nơi cầu nguyện, Linh Thánh và là nơi lương giáo đến xin ơn bất kỳ lúc nào trong ngày. Do vậy, việc xây dựng khu thể thao trong Đền Thánh là chúng con ko chấp nhận. Chúng con phản đối bằng mọi cách để bảo vệ sự linh thiêng và yên bình của Đền Thánh.
Chúng con xin kiến nghị mang xuống bãi đất của giáo xứ ở phía dưới cánh đồng sẽ hợp lý hơn. Ở đó mới là nơi thể dục thể thao chung tốt nhất. Xin Đức Cha làm chủ cho chúng con. Chúng con sẽ không bao giờ chấp nhận cho làm trên khuôn viên Đền Thánh, mong Đức Cha hiểu cho chúng con."
Sau khi đằng bài viết này, đất đai vẫn bị nhà nước chiếm lấy để sây xân bóng và trang của Đền Thánh Trại Gáo không còn đăng thêm một bài nào nữa, có vẻ mọi sự đã ngã ngũ
=> Đáp án ở đây là gì? Còn tùy vào từng trường hợp.
Không, đây là tư duy nhị nguyên. Có những sự kiện thật sự khó để phân đúng - sai một cách rõ ràng ngày lập tức như màu trắng với màu đen khi tách riêng tụi nó ra. Nếu có thể hiến đất vì những mục đích tốt đẹp và giúp đỡ cộng đồng thì không có giáo xứ nào tiếc rẻ hết, nhưng nếu việc trao đất đó lại không được thực hiện ở ngoài ánh sáng, quang minh chính đại, có giấy tờ văn kiện biên bản rõ ràng, thì đó là một sự tủi nhục khi phải để họ phá đi đền thờ của mình trong cay đắng; và cũng vì tinh thần hy sinh cao đẹp của Công Giáo nên không thể quá gay gắt, bạo lực mà chỉ có thể thực hiện các biện pháp ôn hòa. Lợi dụng điểm G "ôn hòa" này, các cơ quan chánh quèn có thể dễ dàng bành trướng quyền lực.
Để có một góc nhìn đa chiều, thì những giáo dân nổi loạn này có thể cũng đã bị các thành phần chống phá ở nước ngoài "bơm đểu", cụ thể là các tàn dư của Việt Tân hoặc VNCH, khủng bố FULRO, hoặc linh mục đồng chí cài cắm vào kích động để làm truyền thông, làm xấu đi hình ảnh của Công Giáo như một điều tụi nó muốn. Vì sao? Vì tụi nó không kiểm soát được, mà không ăn được thì phải phá cho hôi. Và cách làm truyền thông dơ bẩn của tụi nó cũng là một trong những chiêu bài phổ biến khiến người ngoài hiểu sai về đạo.
https://preview.redd.it/d1rqa7x9mf0d1.png?width=1920&format=png&auto=webp&s=eec3a5734639a5224d7a1b9151784ed92b2a986b
"Bà con giáo dân hiến đất mở đường
Về thăm Cẩm khê, đi đến các vùng đồng bào Công giáo sinh sống, hầu hết đều bừng lên sức sống mới, những tuyến đường thảm nhựa, bê tông rộng rãi, phong quang sạch đẹp. Đồng thời, là những dãy nhà cao tầng được xây dựng khang trang, hiện đại bên tháp chuông nhà thờ…đó là minh chứng cho sự đoàn kết một lòng “sống tốt đời, đẹp đạo”, xây dựng quê hương ngày càng giàu mạnh tại nơi đây.
Toàn huyện Cẩm Khê hiện có trên 38.000 đồng bào Công giáo, chiếm 30% dân số, phân bố ở 18/24 xã, thị trấn, trong đó có 5 xã và một thôn công giáo toàn tòng thuộc 8 giáo xứ với 21 linh mục. Phát huy truyền thống “Sống phúc âm trong lòng dân tộc để phục vụ hạnh phúc của đồng bào” trong công cuộc xây dựng và phát triển quê hương, các phong trào thi đua yêu nước, Ngày hội "Đại đoàn kết toàn dân tộc", các cuộc vận động do các cấp, ngành, địa phương phát động, ở mỗi địa bàn vùng Công giáo đều ghi nhận sự vào cuộc, đóng góp tích cực của các chức sắc, chức việc và bà con giáo dân, qua đó góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.
Đặc biệt, chương trình xây dựng nông thôn, đô thị văn minh nhận được sự phối hợp vào cuộc vận động của nhiều linh mục, góp phần tạo nên các phong trào thi đua sôi nổi khắp tại các địa phương trong huyện như: Phong trào làm đường giao thông nông thôn, xây dựng kết cấu hạ tầng tại khu dân cư… Không ít gia đình Công giáo gương mẫu hiến đất làm đường giao thông, thực hiện có hiệu quả các tiêu chí, chỉ tiêu xây dựng nông thôn mới của địa phương, tiêu biểu là giáo dân tại giáo xứ Ngô Xá, Tạ Xá, Văn Bán, Phượng Vỹ, Yên Tập…"[12]
Thông tin thêm, trong mùa đại dịch COVID-19, có rất nhiều tập thể các giáo xứ và chùa chiền đã tổ chức những chuyến xe phát đồ từ thiện cho người dân, kể cả những người ngoại giáo, lương dân, những người di dân, bán trú, không giới hạn phân biệt. Cái này có thể tìm tòi đọc báo, nhưng tiện trong bài viết này thì tao trích dẫn luôn một bài.
https://preview.redd.it/08er44otkf0d1.png?width=1500&format=png&auto=webp&s=d6e4192359e9d413dcc0e0da9439dc37b0fd142b
"Ngay trước ngày có chỉ thị cách ly xã hội chống dịch COVID-19, trong ngày 31-3, Thành hội Phật giáo TP.HCM, Tổng giáo phận TP.HCM đã có những quyết định để đồng hành với bà con nghèo, đang mưu sinh trên đường phố như bán vé số, hàng rong, móc khóa, đánh giày, lượm ve chai… từ nay đến ngày 15-4.
Người nghèo được lo cơm trong ít nhất 15 ngày
Thượng tọa Thích Thanh Phong, Phó Trưởng Ban trị sự kiêm Trưởng Ban từ thiện xã hội (TTXH), Thành hội Phật giáo TP.HCM, đã thống nhất với Ban TTXH chung tay hỗ trợ khó khăn với bà con trên địa bàn các quận, huyện thuộc TP.HCM.
Đồng hành cùng Ban Caritas, Đức giám mục Giuse Nguyễn Năng, Tổng giám mục Tổng giáo phận Sài Gòn, đã chia sẻ và kêu gọi tinh thần quảng đại trong mọi người gửi đến những hoàn cảnh khó khăn.
“Trước mắt, tôi sẽ nhờ một công ty chuyên cung cấp các phần thức ăn công nghiệp làm đúng tiêu chuẩn an toàn vệ sinh giúp 5.000 phần ăn mỗi ngày. Dự kiến thứ Bảy tới đây chúng tôi sẽ thực hiện điều này. Tôi hy vọng còn nhiều nhà tài trợ giúp đỡ phần ăn cho người vô gia cư, nhờ Caritas phân phối… và đó chỉ là một phần.
Chúng ta còn nhiều, anh chị em công nhân, di dân… thuê mướn nhà; nếu mỗi người chủ nhà cho khất tiền nhà, giảm giá, tặng tiền thuê nhà hay khoan đòi tiền điện, nước, trợ giúp điện, nước… cũng là giúp anh chị em.
Mỗi giáo dân, giáo xứ xem trong khu vực mình có hoàn cảnh nào, các anh chị em trực tiếp giúp đỡ. Các quý vị ân nhân trong điều kiện, các công ty, xí nghiệp có phần dự trữ hay anh chị em có tiền để dành giúp đỡ người ta như tài trợ cho nhân viên mình tháng lương…
Chúng ta hy vọng thời gian này không dài và mỗi người cùng giúp đỡ nhau. Nạn dịch gây khó khăn trong cuộc sống chúng ta, chính trong bối cảnh này chúng ta càng cần phải lan tỏa điều khác đó là lòng yêu thương, sự quảng đại chúng ta. Chúng ta phải lây lan điều đó, đó là lòng nhân ái và cũng là tinh thần bác ái của Kitô giáo” - Đức giám mục Giuse Nguyễn Năng chia sẻ."[13]
Đoạn này cũng là để phản biện cho các luận điểm, quan điểm phiến diện cho rằng người có tôn giáo hoặc các tôn giáo không quan tâm đến các vấn đề xã hội. Tao chỉ có thể cười khẩy và tha thứ, thông cảm cho họ, vì có lẽ những phần quà từ thiện này chưa từng gõ cửa nhà họ và họ cũng chưa từng được xem, theo dõi tin tức về việc phát quà của các cơ sở tôn giáo, không nên quá gay gắt để làm gì.
6. Tại sao lại là "sai lầm"?
https://preview.redd.it/8z15dud5mf0d1.png?width=750&format=png&auto=webp&s=597dfadc57f93ee43b28f5054e2b5e7c1bbb8618
- Sai lầm là vì đản và nhà nước đã không thực hiện đúng như những gì chúng đã tuyên bố qua văn chương tuyên truyền tuyên láo.
- Sai lầm là vì các giáo dân Công Giáo ở khắp nơi ngày đang càng mất niềm tin hơn và sự lãnh đạo tài tỉnh của đản và nhà lướt. Có thể vào group "Thắc Mắc Công Giáo" trên phở bò để tham khảo.
- Sai lầm là vì chúng đã không thực hiện theo như lời béc Tám Keo của chúng dạy về sự tự do tôn giáo, chúng là phởn độn cao cấp.
- Sai lầm vì chúng đã lợi dụng niềm tin và sự yếu thế, tinh thần dĩ hòa vi quý và đấu tranh ôn hòa của các giáo dân để bành trướng quyền lực.
- Sai lầm vì chúng đã nghĩ có thể cảm hóa được các giáo dân bằng cách giao lưu và trở nên thân thiện giả tạo đối với họ.
- Sai lầm vì chúng đã nghĩ có thể cài cắm các "đồng chí linh mục" vào trong bộ máy các giáo phận, giáo xứ để phá bĩnh đi tinh thần truyền giáo vốn có của các giáo xứ ấy.
- Sai lầm vì chúng đã nghĩ các giáo dân là những người ngu ngốc, không biết gì, chỉ lo đi nhà thờ, mà dễ dàng dắt mũi.
- Sai lầm vì chúng chỉ biết phạm sai lầm, mưu mô xảo trá, thủ đoạn vô biên, còn phần không phạm sai lầm của chúng thì chỉ đếm ở trên đầu ngón tay.
submitted by fillapdesehules to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.14 19:29 ButterscotchDear2414 Tình cảm ngày đi xuống?

Dạo gần đây em có quen 1 bạn, chuẩn gu của em( mới đầu quen là như vậy). Em biết đến bây giờ, bạn í có tình cảm với em và cũng muốn mối quan hệ tiến thêm một bước. Nhưng điều quan trọng là tình cảm của em nó có dấu hiệu đi xuống. Do em, em k giữ được ngọn lửa, k thể để nó bùng cháy như ban đầu... Thật ra em cũng k biết cách giải quyết như nào.
Bạn í không giỏi giao tiếp, tâm sự hay kể chuyện nên em luôn là người chủ động trong mọi vấn đề. Có cái gì là mãi mãi đâu, topic cũng như thế. Sau thời gian dài em hết topic để nói, những chuyện bề nổi về em cũng đã kể, mọi thứ xung quanh em bạn í cũng đã được nghe. Vì thế em muốn đc gặp bạn í nhiều hơn, tăng số buổi đi chơi lên 2-3b/ tuần, để có topic để nói, có thể gần nhau hơn, hiểu về nhau hơn. Nhưng hẹn một cái lịch với bạn í khó quá, đến giờ vẫn như cũ 1b/ tuần. Cuối tuần thì bạn về quê (quê siêu gần). Nên tính ra cũng chẳng biết đi đâu ngoài cafe với xem phim. Em có rủ đi ăn rất nhiều lần mà toàn fail, nhiều đến nỗi giờ em cũng chán rủ.
Có lẽ vì thế mà em cảm thấy mối quan hệ này ngày càng đi ngõ cụt, chẳng thể nào để bức phá. Cứ đà này em dám chắc chắn sẽ không lâu nữa em sẽ là ng ra đi.
Các bác có thể tư vấn giúp em case này với. Em muốn đc nghe, tiếp thu đa ý kiến để có lối đi cho bản thân. Em cảm ơn!
submitted by ButterscotchDear2414 to vozforums [link] [comments]


2024.05.14 17:36 Frequent_Cycle4744 Bắn một con voi - George Orwell

Ở Moulmein, miền Hạ Burma (Miến Điện) tôi bị rất nhiều người ghét – đó là thời gian duy nhất trong đời tôi mà tôi đủ tầm quan trọng để cho chuyện đó xảy ra với tôi. Tôi là một sĩ quan cảnh sát của một tiểu khu trong thành phố, ở đó cái cảm giác ghét Tây rất vu vơ và nhỏ mọn đặc biệt gay gắt. Không ai đủ can đảm dấy lên một cuộc nổi loạn, nhưng nếu có một người đàn bà Âu đi qua chợ một mình thì thế nào cũng có kẻ nhổ nước quết trầu lên váy bà ta. Là sĩ quan cảnh sát tôi rõ ràng là mục tiêu cho những trò trêu chọc quấy nhiễu bất cứ lúc nào việc làm thế có vẻ an toàn. Khi một cầu thủ Miến ma lanh ngáng cho tôi ngã trong lúc trọng tài (một người Miến khác) ngó lơ chỗ khác thì cả đám đông rộ lên một tràng cười ghê tởm. Những chuyện như thế không chỉ xảy ra một lần. Những khuôn mặt thanh niên da vàng nhăn nhở nhạo báng mà tôi gặp ở khắp nơi, những tiếng chửi thét vọng theo sau lưng tôi khi tôi ở một khoảng cách an toàn (cho họ), lọt vào cân não tôi nhức nhối. Những chú tiểu Miến Điện là tệ hại nhất. Trong thành phố có hàng ngàn đứa, và chẳng đứa nào có việc gì để làm trừ việc đứng rình ở góc phố để chế nhạo những người Âu.
Tất cả những chuyện này thật lộn xộn và khó chịu. Vì vào thời gian đó tôi đã quyết định rằng chủ nghĩa đế quốc là xấu và tôi sẽ vứt bỏ công việc của tôi và thoát ra càng sớm càng tốt. Về lý thuyết – và bí mật, tất nhiên – tôi hoàn toàn đứng về phía người Miến và hoàn toàn chống lại những kẻ áp bức – người Anh. Về công việc mà tôi đang làm, tôi ghét cay ghét đắng. Trong một công việc như thế người ta thấy đủ mọi thứ bẩn thỉu của Đế quốc trong những khu vực đóng kín. Những tù nhân khốn khổ chen chúc trong những xà lim hôi thối của các trại giam, những khuôn mặt xám ngoét sợ hãi của những tù dài hạn, những cặp mông đầy sẹo của những người đàn ông bị đánh bằng roi tre – tất cả những cái ấy bóp nghẹt tim tôi bằng một cảm giác tội lỗi không sao chịu nổi. Nhưng tôi không thể làm gì được trong cảnh này. Tôi còn trẻ và ít học, và tôi đã phải suy nghĩ rất lung về vấn đề của mình trong cái im lặng hoàn toàn áp đặt lên mọi người Anh sống ở phương Đông. Thậm chí tôi không hề hay biết rằng Đế quốc Anh đang hấp hối, tôi lại càng biết ít hơn về chuyện nó còn tốt gấp mấy lần những đế quốc trẻ đang hất cẳng nó. Tôi chỉ biết là tôi đang bị kẹt giữa lòng căm ghét của tôi đối với cái đế quốc mà tôi đang phục vụ và sự căm giận của tôi đối với bọn quái con thô lỗ xấu tính đang cố gắng làm cho công việc của tôi trở nên không thể chịu nổi. Trong óc tôi một phần tôi nghĩ về viên Toàn quyền Anh như một bạo chúa không ai dám động đến, như một sự kìm kẹp đè bẹp ý chí của những con người đã bị hạ gục; còn phần óc kia tôi nghĩ rằng niềm vui lớn nhất trên thế giới là được thọc lưỡi lê vào bụng của một thằng sư trẻ. Những tình cảm như vậy là những sản phẩm phụ bình thường của chủ nghĩa đế quốc; không tin cứ hỏi bất kỳ một quan chức Anh-Ấn nào, nếu bạn có thể chộp được ông ta ngoài lúc thi hành phận sự.
Một hôm có một sự việc xảy ra, bằng một con đường quanh co nó khiến tôi chợt ngộ. Bản thân nó là một tai nạn nhỏ, nhưng nó soi sáng tâm tư tôi trong lúc đầu tôi đầy những ý nghĩ rối rắm về bản chất thật của chủ nghĩa đế quốc – những động cơ hành động thật sự của các chính phủ bạo ngược. Lúc sáng sớm ông phó thanh tra từ một đồn cảnh sát ở đầu bên kia của thành phố gọi điện thoại cho tôi nói rằng có một con voi đang phá phách khu chợ. Đề nghị tôi có thể đến và giải quyết. Tôi không biết tôi có thể làm được gì, nhưng tôi muốn thấy điều đang xảy ra nên tôi nhảy lên ngựa phóng đi. Tôi mang theo khẩu súng trường, một khẩu Winchester .44 quá nhỏ không thể dùng để bắn voi, nhưng tôi nghĩ tiếng súng có thể doạ cho nó sợ. Nhiều người Miến chặn tôi lại trên đường đi và kể cho tôi nghe những hành động của con voi. Tất nhiên đây không phải là một con voi hoang dã mà là voi đã thuần hoá, bỗng lên cơn hung dữ. Trước nay nó vẫn bị xích, như tất cả những con voi thuần hoá khi lên “cơn hung”, nhưng đêm qua nó đã giật đứt xích và trốn thoát. Viên quản tượng, người duy nhất có thể xử lý được nó khi nó lên cơn như thế này, đã lao đi đuổi theo nó, nhưng lại lạc đi hướng khác và lúc này đã qua mười hai giờ, và buổi sáng con voi bỗng nhiên xuất hiện trong thành phố. Dân cư Miến không có vũ khí và hoàn toàn không biết bấu víu vào đâu trước con voi dữ. Nó đã húc đổ một số lều tre, giết chết một con bò, đột kích một quầy rau quả và ăn ngấu nghiến trái cây trong đó, nó cũng đã gặp chiếc xe đổ rác thành phố và khi người tài xế nhảy ra và chạy bán sống bán chết, nó đã lật đổ chiếc xe rồi cứ thế nện lên đó một cách dữ tợn.
Viên phó cảnh sát người Miến và một số nhân viên cảnh sát đang đợi tôi ở khu vực đó – nơi họ thấy con voi. Đó là một khu rất nghèo, chằng chịt những túp lều tranh dơ dáy bẩn thỉu, lợp bằng lá cọ, uốn quanh một sườn đồi thoai thoải. Tôi nhớ hôm ấy là một buổi sáng nhiều mây, ngột ngạt lúc bắt đầu mưa. Chúng tôi bắt đầu hỏi nhân dân ở đó về những nơi con voi đã đi qua và, giống như mọi lần, chẳng thu được thông tin gì rõ ràng cả. Ở phương Đông chuyện này xảy ra muôn lần như một, một câu chuyện khi nghe ở xa thì khá rõ ràng mạch lạc, nhưng càng gần đến nơi xảy ra sự việc thì câu chuyện càng trở nên mơ hồ. Một số người nói con voi đi hướng này, một số khác bảo nó đi hướng kia, một số thậm chí thú nhận còn chưa nghe nói gì về con voi nào cả. Tôi gần như đã đi đến kết luận rằng toàn bộ câu chuyện này là một loạt những trò dối trá, thì chúng tôi bỗng nghe những tiếng kêu thất thanh ở một khoảng cách khá xa. Có tiếng gào to chửi bới “Cút ngay, lũ ranh con! Cút hết cả đi!” và một bà già cầm trong tay một cành cây non chạy vòng quanh góc một túp lều, xua đuổi một lũ trẻ con trần truồng. Một số phụ nữ khác chạy theo, tặc lưỡi và la lối, rõ ràng là có chuyện gì đó xảy ra mà trẻ con lẽ ra không nên xem. Tôi đi vòng qua góc túp lều và thấy thi thể một người đàn ông sõng soài trên bùn. Đó là một người Ấn, một cu li người Dravidian[1] da đen, gần như trần truồng, và ông ta chắc chỉ mới chết cách đây mấy phút. Người ta nói rằng con voi bỗng đột ngột dẫm lên ông ta ở góc lều, dùng vòi quấn ông ta, dẫm lên lưng ông ta và dận ông ta xuống đất. Lúc ấy đang là mùa mưa và đất nhão, đầu ông ta rạch một cái rãnh sâu ba tấc và dài đến mấy thước. Ông ta nằm sấp, hai cánh tay bắt chéo và đầu bị vặn nghoéo về một bên. Mặt ông ta bị phủ một lớp bùn, đôi mắt mở to, hàm răng nhe ra và nghiến chặt vẻ đau đớn khôn tả. (Nhân thể, đừng bao giờ nói với tôi rằng người chết trông hiền lành. Hầu hết những thi thể mà tôi đã thấy đều có vẻ hiểm ác). Sự cọ xát của chân con quái vật khổng lồ ấy đã tước đi một mảng da trên lưng người đàn ông gọn như người ta lột da một con thỏ. Vừa trông thấy người chết tôi liền sai một lính vào nhà một người bạn ở gần đó mượn một khẩu súng săn voi. Tôi đã gửi con ngựa về, không muốn nó phát điên vì sợ và quăng tôi xuống đất khi nó ngửi thấy mùi con voi.
Vài phút sau người lính trở về với một khẩu súng trường và năm viên đạn, trong lúc đó một số người Miến đến bảo chúng tôi rằng con voi đang ở dưới ruộng lúa dưới kia, chỉ cách đây vài trăm thước. Khi tôi bắt đầu tiến lên thì gần như toàn bộ dân cư của khu đó ào ra khỏi nhà và đi theo tôi. Họ đã nhìn thấy khẩu súng và kêu lên kích động rằng tôi sắp sửa bắn con voi. Họ không tỏ vẻ quan tâm nhiều lắm đến con voi khi nó chỉ tàn phá những ngôi nhà của họ, nhưng nay nó sắp bị bắn thì lại là chuyện khác. Đối với họ chuyện này khá vui, như nó có thể đối với một đám đông người Anh; ngoài ra họ muốn lấy thịt. Điều này làm tôi cảm thấy hơi khó chịu. Tôi không có ý định bắn con voi – tôi chỉ mượn khẩu súng để bảo vệ bản thân khi cần thiết, và khi có một đám đông đi theo mình thì người ta luôn luôn mất nhuệ khí. Tôi đi bộ xuống đồi, trông ngô nghê – mà tôi cũng cảm thấy thế – với một khẩu súng trường đeo trên vai và một đội quân ô hợp càng lúc càng đông chen lấn xô đẩy nhau bám sát gót. Cuối cùng, khi đoàn người đi xa khỏi những túp lều, có một con đường rải đá và phía bên kia là một ruộng lúa lầy bùn rộng hàng ngàn thước, chưa cày nhưng ngập nước do những trận mưa đầu tiên, và lấm tấm cỏ dại. Con voi đứng cách đường khoảng tám chục thước, hướng sườn bên trái về phía chúng tôi. Nó không mảy may để ý đến đám người đang đến gần. Nó đang rứt từng đám cỏ, đập vào đầu gối cho sạch và tọng cả vào mồm.
Tôi dừng lại trên đường. Ngay khi nhìn thấy con voi tôi hoàn toàn biết chắc rằng tôi không nên bắn nó. Việc bắn một con voi gia súc là một điều nghiêm trọng, nó tương tự như phá huỷ một cỗ máy khổng lồ và đắt tiền – và rõ ràng người ta không nên làm nếu có thể tránh được. Và ở khoảng cách đó, đang ăn một cách hiền lành, con voi trông không có gì nguy hiểm hơn một con bò. Khi đó tôi đã nghĩ và bây giờ tôi vẫn nghĩ rằng những cơn “hung dữ” của nó đã qua rồi, trong trường hợp này nó chỉ đi lang thang vô hại cho đến khi người quản tượng trở lại và bắt nó về. Hơn nữa, tôi không hề muốn bắn nó chút nào. Tôi quyết định rằng tôi sẽ chỉ quan sát nó một lúc để chắc chắn rằng nó không hung hãn trở lại, rồi về nhà.
Nhưng đúng lúc đó tôi liếc quanh một vòng đám đông đã theo tôi. Đó là một đám đông khổng lồ, ít nhất đến hai ngàn người, và lớn lên từng phút. Nó bịt kín con đường trên một quãng dài ở cả hai đầu. Tôi nhìn cái biển mặt người mầu vàng phía trên những quần áo loè loẹt – những khuôn mặt hạnh phúc và kích động về chút vui nhỏ nhoi này, tất cả đều chắc chắn là con voi sắp sửa bị bắn hạ. Họ đứng nhìn tôi như thể xem một nhà ảo thuật sắp diễn trò. Họ không thích tôi, nhưng với khẩu súng thần kỳ trong tay tôi lúc này tôi là người đáng xem. Và bỗng nhiên tôi nhận ra rằng rốt cuộc tôi nhất định sẽ phải bắn con voi. Người ta mong chờ tôi làm việc đó và tôi phải làm, tôi có thể cảm thấy hai ngàn ý chí của họ ép tôi tiến tới, không thể cưỡng được. Và chính trong khoảnh khắc này, khi tôi đứng đây với cây súng trong tay, lần đầu tiên tôi hiểu rõ sự giả dối và vô ích của nền thống trị của người da trắng ở phương Đông. Tôi đây, người da trắng có súng trong tay, đứng trước đám đông bản xứ không vũ khí – có vẻ như đang là diễn viên chính của vở kịch, nhưng trong thực tế tôi chỉ là một con rối ngớ ngẩn bị đẩy đi kéo lại bởi ý chí của những khuôn mặt da vàng kia ở đằng sau. Trong khoảnh khắc ấy tôi nhận thức được rằng khi người da trắng biến thành chuyên chế thì hắn đã phá hoại tự do của chính hắn. Hắn đã trở thành một loại người nộm điệu bộ rỗng tuếch, hình ảnh đã thành ước lệ của một “quan lớn” mẫu quốc. Vì chính điều kiện thống trị của hắn mà hắn sẽ tiêu cả cuộc đời cố gắng để gây ấn tượng với “người bản xứ” và như vậy trong mọi cuộc khủng hoảng hắn phải làm những gì mà những “người bản xứ” mong đợi ở hắn. Hắn đeo mặt nạ, và mặt hắn phải phồng lên để khít với nó. Tôi phải bắn con voi. Tôi đã tự mình cam kết làm điều đó khi tôi sai lính đi mượn khẩu súng. Một “quan lớn” phải hành động cho ra một quan lớn, hắn phải tỏ ra quyết đoán, phải biết hắn muốn gì và phải làm những việc nhất định. Đã đi lên con đường này, súng trong tay, với hai ngàn người diễu hành theo sau sát gót, rồi buông thõng khẩu súng, chẳng làm gì cả – không, không thể thế được. Đám đông sẽ cười vào mũi anh. Và cả cuộc đời tôi, cuộc đời của mọi người da trắng ở phương Đông, là một cuộc đấu tranh lâu dài để không bị cười vào mũi.
Nhưng tôi không muốn bắn con voi. Tôi nhìn nó đập bó cỏ vào đầu gối nó, với vẻ bận rộn ‘của bà ngoại’ mà loài voi thường có. Đối với tôi việc giết nó giống như giết người. Vào tuổi này tôi không còn thấy quá gớm khi giết những con vật, nhưng tôi chưa bao giờ bắn một con voi và không bao giờ muốn thế. (Không hiểu sao dường như việc giết những con vật lớn luôn là tệ hại nhất). Ngoài ra, còn phải tính đến người chủ của con voi. Còn sống, con voi có lẽ đáng giá ít nhất một trăm bảng. Nhưng tôi phải hành động nhanh. Tôi quay sang một số người Miến có vẻ từng trải, họ đã có mặt ở đó khi tôi đến, và hỏi họ con voi hành xử ra sao từ lúc ấy đến giờ. Tất cả bọn họ nói cùng một điều: nó không để ý gì đến anh nếu anh để nó yên, nhưng nó có thể tấn công anh khi anh đến quá gần nó.
Đối với tôi đã hoàn toàn rõ ràng là tôi phải làm gì. Tôi nên bước đến cách con voi độ hai mươi lăm thước, và thử phản ứng của nó. Nếu nó tấn công, tôi có thể bắn; nếu nó không để ý gì đến tôi, thì cứ để nó đó cho đến khi người quản tượng trở về là an toàn. Nhưng tôi cũng biết rằng tôi sẽ không làm điều gì như thế cả. Tôi là người bắn kém khi dùng súng trường và đất ruộng toàn bùn nhão sẽ lầy thụt ở từng bước đi. Nếu con voi tấn công và tôi bắn trượt, thì cơ hội của tôi cũng ngang bằng với một con cóc dưới xe hồ lô (xe lu) lăn đường. Nhưng ngay cả lúc đó tôi vẫn không suy nghĩ cho thực tế đến tính mạng của mình, mà chỉ nghĩ đến những khuôn mặt mầu vàng ở đằng sau đang chăm chú nhìn tôi. Tại khoảnh khắc đó, với cả đám đông đang theo dõi tôi, tôi không cảm thấy sợ theo nghĩa thông thường, như lẽ ra tôi phải sợ khi tôi có một mình. Một người da trắng không được tỏ ra sợ hãi trước mặt những người “bản xứ”, và như vậy, nói chung, hắn không được sợ hãi. Ý nghĩ duy nhất trong đầu tôi lúc ấy là nếu mọi sự trở nên xấu đi, thì đám hai ngàn người Miến kia sẽ thấy tôi bị đuổi, bị tóm, bị dẫm lên người và biến thành một cái xác co quắp nhe răng nhăn nhở giống như người Ấn ở trên đồi kia. Và nếu điều đó xảy ra, hoàn toàn có thể một số người đứng kia sẽ cười. Như thế sẽ không hay hớm gì. Chỉ còn một lối thoát. Tôi nhét những viên đạn vào ổ và nằm xuống đường để nhắm bắn tốt hơn. Đám đông trở nên hết sức im lặng, và một tiếng thở dài sâu, trầm, hạnh phúc như thể thoát ra từ cổ họng của vô vàn khán giả trong nhà hát khi cuối cùng màn đã được kéo lên. Khẩu súng là một sản phẩm của Đức rất đẹp có thước ngắm. Lúc đó tôi không biết rằng trong việc bắn một con voi người ta nên nhắm theo một đường tưởng tượng chạy từ lỗ tai bên này sang lỗ tai bên kia. Do đó, khi con voi đang đứng quay một bên về phía tôi, lẽ ra tôi nên nhằm thẳng vào lỗ tai nó, nhưng thực tế tôi đã nhằm vào một điểm trước đó mấy phân, nghĩ rằng óc nó nằm quá về phía trước.
Khi tôi kéo cò, tôi đã không nghe tiếng nổ hoặc cảm thấy cú giật – người ta không bao giờ nghe hoặc cảm thấy như thế khi phát đạn trúng đích – nhưng tôi đã nghe tiếng la hét vui mừng độc ác bay ra từ đám đông. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi – thậm chí người ta có thể nghĩ ngắn hơn khoảng thời gian để viên đạn bay đến đó – một thay đổi ghê gớm, bí ẩn, đã đến với con voi. Nó không giãy giụa, cũng không đổ xuống, nhưng mọi đường nét trên cơ thể nó đã biến đổi. Nó bỗng nhiên trông teo tóp, quắt lại, già đi khủng khiếp như thể một tác động ghê sợ của viên đạn đã làm nó tê liệt mà không quật ngã nó. Cuối cùng, sau một hồi tưởng như một quãng thời gian dài lắm – tôi đoán có lẽ chỉ khoảng năm giây – nó nhẽo nhèo quị xuống. Mồm nó nhểu nước dãi. Dường như một sự lão suy kinh khủng đã giáng xuống nó. Người ta có thể tưởng nó đã hàng nghìn năm tuổi. Tôi bắn thêm phát nữa vào đúng chỗ đó. Vớí phát súng thứ hai nó chưa sụp xuống nhưng với sự chậm chạp tuyệt vọng nó đứng thẳng yếu ớt, các chân nó nhủn ra và đầu nó rũ xuống. Tôi bắn phát thứ ba. Đó là phát đứt điểm đối với nó. Người ta có thể thấy nỗi đau đớn làm cả thân mình nó giật nảy lên và đánh bật chút sức lực còn lại ra khỏi những chân của nó. Nhưng trong lúc ngã dường như có khoảnh khắc nó đứng dậy vì khi các chân sau của nó sụp xuống dưới thân hình của nó nó vươn lên như một tảng đá khổng lồ đổ nhào, thân nó vươn lên trời như một cái cây. Nó rống lên lần đầu tiên mà cũng là lần duy nhất. Rồi nó đổ xuống, bụng nó quay về phía tôi, với một tiếng ầm như làm rung cả mặt đất đến tận chỗ tôi nằm.
Tôi đứng dậy. Những người Miến đã chạy ào qua chỗ tôi, băng qua bùn. Rõ ràng con voi không bao giờ đứng lên được nữa, nhưng nó chưa chết. Nó đang thở rất nhịp nhàng bằng những hơi thở dài hồng hộc, cái đống to đùng của một bên nó phập phồng lên xuống một cách đau đớn. Mồm nó há to – tôi có thể nhìn sâu vào những hang hốc của cái cổ họng màu hồng nhạt. Tôi đợi một lúc lâu cho nó chết, nhưng hơi thở của nó không yếu đi. Cuối cùng tôi bắn hai phát đạn còn lại vào cái chỗ mà tôi nghĩ tim nó phải ở đó. Một dòng máu đặc như màu nhung đỏ tuôn ra từ đó, nhưng nó vẫn không chết. Thân hình nó thậm chí không giật lên khi các phát đạn trúng nó, hơi thở đau đớn của nó tiếp tục không ngưng nghỉ. Nó đang chết, rất chậm và trong đau đớn cùng cực, nhưng trong một thế giới cách xa tôi, nơi thậm chí không một viên đạn nào có thể phá huỷ nó hơn nữa. Tôi cảm thấy tôi phải chấm dứt cái tiếng động dễ sợ nọ. Dường như thật khủng khiếp khi thấy con vật to đùng nằm đó, không còn sức để cử động nhưng cũng chưa kiệt sức hẳn để chết, và thậm chí không thể kết liễu nó. Tôi sai người đi lấy khẩu súng nhỏ của tôi và nã đạn hết viên này đến viên khác vào tim nó và xuống cổ họng nó. Chúng hầu như không gây ra được tác động nào. Những hơi thở hổn hển tiếp tục một cách đều đặn như tiếng tích tắc của đồng hồ.
Cuối cùng tôi không chịu được nữa và và bỏ đi. Sau đó tôi nghe nói nó phải mất đến nửa giờ mới chết hẳn. Những người Miến mang dao và rổ đến thậm chí trước cả khi tôi đi, và người ta bảo tôi rằng họ đã xẻ thịt nó hầu như lóc tận xương trong buổi chiều hôm đó.
Sau này, tất nhiên, có những cuộc tranh cãi bất tận về việc bắn con voi. Người chủ voi tức giận, nhưng ông ta chỉ là một người Ấn và không làm gì được. Ngoài ra, theo luật thì tôi đã làm đúng, vì một con voi điên thì phải bị giết, giống như chó dại, nếu chủ nó không kiểm soát được nó. Trong số người Âu thì ý kiến chia rẽ. Những người già hơn nói tôi đã làm đúng, những người trẻ hơn nói đó là một điều tệ hại đáng xấu hổ khi bắn một con voi chỉ vì một người cu li bị giết, bởi vì một con voi còn đáng giá hơn một thằng cu li Coringhee chết tiệt. Và sau đó tôi hết sức vui mừng, vì người cu li đã bị giết khiến tôi trở nên đúng trước pháp luật và nó cho tôi cái cớ đủ để bắn con voi. Tôi luôn băn khoăn tự hỏi liệu có bất kỳ ai khác hiểu được rằng tôi đã làm việc đó chỉ để tránh khỏi bị coi là một thằng ngốc hay không.
Bản tiếng Việt: Hiếu Tân
Tam Đảo, tháng 7, 2012

[1] thổ dân Ấn bị dân Trung Á đẩy xuống phía nam và hoà huyết với họ
Nguồn: https://xunauvn.org/2015/01/10/ban-mot-con-voi/
submitted by Frequent_Cycle4744 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.14 05:34 Kindly-dude1 Làm thế nào để biến bò cái về thành người?

Dạo này sub nhiều bài viết chủ đề “Con bồ tao là bò đỏ” quá nên tao sẽ lên bài viết này để chia sẻ kinh nghiệm cho các huynh đệ thanh niên trẻ tuổi trong sub cách giúp cho con bồ trở lại làm người và thoát kiếp bò đỏ.
Thật hồng phúc cho những cô gái có thể tự nhận thức được thế nào là sự thật, và cũng hồng phúc cho những chàng trai nào có ở bên mình những nàng ấy. Nhưng sự thật là 90% bọn gái xung quanh mày sẽ “hồng” ở một mức độ nào đấy, dù ít hay nhiều. Vậy nên trang bị những kỹ năng cần thiết để khiến gái quay xe về làm người là rất quan trọng.
Nói sơ qua về cá nhân tao, thời sinh viên tao đã có tổng cộng 4 con ghệ, 2 con trong số đó là bò đỏ chính hiệu, đỏ rực rỡ luôn. Một con là chức phó gì đấy trong đoàn thanh niên Hôi Chết Mẹ, một con là con nhà cán bộ. Tốt nghiệp xong thì tao đi nước ngoài nên từ đó tới giờ cũng không gặp bò đỏ mấy nữa.
Tao đã tự diễn biến tự chuyển hóa từ khi còn học cấp ba nên sự tiếp xúc với chúng nó khiến tao tưởng như mình đang nói chuyện với hai con robot. Đéo gì chứ, đến mấy cái môn tư tưởng với mác lê mà chúng nó còn ngồi nghe một cách say sưa, phát biểu hăng hái thì biết rồi. Nhưng sau một thời gian quen tao thì cũng bị tẩy não ngược hết. Con bé nhà làm cán bộ còn có lần bảo tao là giờ nó đéo thể nghe một cách bình thường các bài “giáo huấn” của nhà nó và ở trường về yêu nước yêu đảng nữa. Nó nói “giống như có mỗi anh với em đang tỉnh còn quanh em ai cũng đang ngủ”.
Tao kể ra không phải để khoe mà là để chúng mày thấy tao ít nhiều có kinh nghiệm trong cái vấn đề này. Các kế sách tao đưa ra đều khá dark và thực tiễn chứ éo có mộng mơ mộng tinh gì cả, vậy nên chống chỉ định mấy thằng simp lỏ, cửa dưới, hầu hạ gái, thờ gái, nhát gái, feminist. Lý do tại sao, lát nữa đề cập. Nếu thuộc cái diện này thì mời lượn sang chỗ khác, đọc xong sốc văn hóa đừng bảo tại tao. Ngoài ra thì cũng chỉ áp dụng trong trường hợp gái mới, còn nếu đang là người yêu sẵn rồi (khoảng hơn 2 3 tháng gì đấy) mà lòi ra nó là con bò đỏ thì... Chơi nốt rồi kiếm cớ chia tay sớm đê, hehe.
Trước hết chúng mày cần phải hiểu một điều: tại sao gái nó lại làm bò đỏ? Vì nó tin, vì nó bị tẩy não, vì nó bị nhồi sọ từ bé tới lớn? Các câu trả lời trên đều đúng, nhưng chưa đủ. Nó chỉ là điều kiện cần. Bọn mày trả lời như thế là thiếu, không hiểu tâm lý phụ nữ, không hiểu bản chất con người.
Điều kiện đủ nằm ở yếu tố CẢM XÚC. Chúng ta đều biết đàn bà thiên về cảm xúc hơn đàn ông rất nhiều. Cái này không phải chê đàn bà mà sự thật nó là như thế, thằng nào thích phản đối thì kệ con mẹ mày, đéo muốn chơi theo quy luật sau này gặp họa thì tự đi mà chịu, đừng trách không ai nói trước.
Đàn bà có thể trở nên giàu cảm xúc thường xuyên và thể hiện ra bên ngoài nhiều hơn đàn ông, cả một cách vô thức lẫn ý thức. Cảm xúc cũng ảnh hưởng tới suy nghĩ, quyết định, và hành vi của đàn bà nhiều hơn đàn ông.
Vì vậy nên một khi tìm thấy một cái gì đó có thể khuấy động cảm xúc mãnh liệt, đàn bà sẽ mê nó vô cùng. Tại sao đàn bà nó lại thích phim tình cảm drama sướt mướt Tàu Hàn? Các ông đừng tưởng đàn bà nó thích bộ phim, cái nó thích là cái cảm xúc mà bộ phim mang lại cho nó.
Và tư tưởng chính trị cũng giống như thế. Cái gì làm cho gái dạt dào cảm xúc, nó sẽ sống chết mà tin theo và một mực tôn thờ nó. Đấy là lý do tại sao cánh tả phương Tây thu hút đàn bà nhiều đến thế, vì nó đánh vào cảm xúc đàn bà quá mạnh, bao gồm (nhưng không giới hạn):
Ốp các thứ trên vào trường hợp bò cái (cộng với một số loại cảm xúc khác được khuấy động như lòng yêu nước, yêu quê hương, ngạo nghễ, tình đồng bào, hả hê trước phe thua cuộc, ăn cây nào rào cây đó, vân vân), thì thấy ngay. Khuấy động cảm xúc rất mạnh. Không phải ngẫu nhiên tại sao lại có những thứ như “hội phụ nữ”, “ngày phụ nữ Việt Nam” đâu nhé. Phụ nữ đóng vai trò rất lớn trong tuyên truyền và nhồi sọ đấy, chính là vì cái lý do trên. Cơm sườn hiểu rất rõ cái này.
The feminine section of the proletarian army is of particularly great significance. The success of the revolution depends on the extent to which women can take part in it” - Lenin. Tạm dịch: “Bộ phận nữ giới của đội quân vô sản có vai trò vô cùng lớn. Cách mạng thành công hay không phụ thuộc vào việc phụ nữ tham gia cách mạng sâu rộng đến đâu”.
Chốt lại phần trên: lý do quan trọng nhất khiến một đứa con gái trở nên cuồng cảng, cuồng xã nghĩa, cuồng cơm sườn là bởi vì những thứ đó khuấy động cảm xúc của chúng nó rất mạnh. Một khi đã làm được điều đó, nó sẽ nhất nhất mà đi theo.
Bởi vậy nên để biến một con bò cái về làm người thì khó hơn một thằng bò đực rất nhiều. Thằng bò đực sẽ vỡ mộng khi cho nó đủ nhiều thời gian, trải nghiệm, và sự chỉ bảo đúng đắn, bởi dù sao bản chất đàn ông cũng không cho phép nó tin vào khẩu hiệu mà phải là logic, fact. Nhưng bò cái thì rất khó, kể cả khi nó thấy “có cái gì đấy sai sai” nhưng nó vẫn cứ chọn hùa theo, bởi vì cái yếu tố cảm xúc đó.
NHƯNG, một chữ nhưng to đùng ở đây. Cái niềm tin nào có nền tảng là cảm xúc thì cũng như lâu đài trên cát. Có thể sụp đổ rất nhanh. Bởi lòng trung thành được xây dựng trên nền tảng cảm xúc thì không bao giờ bền vững. Thế nhưng tại sao nhiều thằng lại thất bại trong việc “chuyển hóa” con bồ mình vậy?
Vì chúng mày đều tiếp cận sai cách. Chúng mày làm từ ngọn trở xuống, tức là cho ghệ tiếp cận các loại thông tin trái chiều, như tao thấy một vài thằng đề xuất nào là kumahuy, rồi Hội Đồng Cừu, BPTC. Rồi thì tranh luận, đối thoại, nói chuyện, bla bla với hy vọng có thể “khai sáng”, “khai phóng” cho gái. Tất cả những cái này đều là hạ sách.
Vì sao hạ sách? Vì chúng mày sai một cái rất căn bản: đàn bà là sinh vật CẢM XÚC chứ không phải thuần logic như đàn ông. Chúng mày tiếp cận vấn đề theo góc nhìn của thằng đàn ông, nghĩ rằng nếu cho gái tiếp cận với sự thật, fact, lý lẽ thì nó sẽ hiểu ra. Sai lầm. Không khác gì chúng mày chửi nó ngu dốt, thiếu hiểu biết. Chúng mày chỉ càng bơm cho cái tôi của gái phình to ra và kích hoạt cái cơ chế phản kháng tự động. Chính vì vậy, cãi nhau với gái là hạ sách.
Tao hiến kế cho chúng mày là hãy tiếp cận vấn đề từ GỐC thay vì từ NGỌN. Gốc rễ vấn đề ở đây, như đã phân tích ở trên, là CẢM XÚC. Vậy thì chốt lại chúng mày phải là một cái thế lực có khả năng khuấy động cảm xúc phụ nữ còn mạnh hơn cả tuyên giáo. Tới lúc đó, cái sự trung thành dựa trên cảm xúc của gái sẽ chuyển sang mày.
Cái này có dễ không? Đéo dễ chút nào. Như ở trên đã nói, tuyệt đối chống chỉ định simp lỏ, thờ gái, feminist. Cái này sẽ đòi hỏi mày phải là một thằng MAN, ĐÀN ÔNG, cho ra dáng thằng đàn ông. Nó đòi hỏi mày phải dành thời gian ra mà tu tập rèn luyện bản thân, phát triển cuộc sống. Nó buộc mày phải trở nên kỷ luật, có mục tiêu rõ ràng, chăm chỉ, chịu khổ, nếm mật nằm gai.
Mày không thể giảng giải cho gái bất cứ cái gì nếu mày nằm ở cửa dưới trong mối quan hệ. Nó sẽ coi mày không khác gì thằng em trai, con chó cún. Mày hãy muốn bản thân mình trở thành một thằng khiến gái phải TÔN TRỌNG trước đã. Tức là mày phải có trong tay những thứ làm nên giá trị thằng đàn ông. Khi mày ở cửa trên, gái sẽ tôn trọng mày, nó sẽ nghe những gì mày nói và nó sẽ bớt có xu hướng phản kháng lại, như kiểu nói chuyện với một người anh trai sõi đời.
Tiền bạc địa vị thì rõ ràng rồi. Nhưng không phải tất cả, bằng chứng là tao thời sinh viên nghèo kết xác vẫn tán gái được. Mày phải là một nhân vật có cái gì đó vượt trội so với những thằng khác và so với gái, để gái phải tôn trọng mày. Thời sinh viên trên răng dưới dái cầm lái xe wave thì chỉ cần mày có cái SỨC MẠNH (thể hiện ở cơ bắp, thể thao), cái TINH THẦN (để đứng thẳng lưng ngẩng cao đầu mà sống, không khụy lụy gái) và cái TRẢI NGHIỆM, THÔNG THÁI để có thể có những cuộc hội thoại thú vị (và một phần nào đó là TUỔI TÁC, không nên lái máy bay và cũng hạn chế mấy con bằng tuổi thôi vì chúng nó thường chỉ coi mày kém hoặc ngang hàng). Vậy nên xách cái mông ra phòng tập gym đi, ra ngoài trải nghiệm cuộc sống nhiều vào, và chăm chỉ cày cuốc để mà có tiền.
Đấy là cái việc thứ nhất mày cần làm. Một lần nữa, điều kiện CẦN, không phải điều kiện ĐỦ.
Đây mới là đoạn tà đạo đây này, mấy thằng nice guy feminist né ra hết nhé.
Làm sao để thao túng cảm xúc của gái, để gái luôn dạt dào cảm xúc với mày và chỉ mày chứ không phải với mấy thằng bụng phệ tuyên giáo.
Nhìn vào cái này đi. Đồ thị hình sin.
https://preview.redd.it/xgym0uzr9b0d1.png?width=975&format=png&auto=webp&s=47409c55798e55f0208dfb4182ff08f508f584dc
Cái này thì có gì đặc biệt?
Nếu mày đã có sẵn những điều kiện cần ở trên (mày là một thằng được gái tôn trọng và mày nằm ở cửa trên trong mối quan hệ), thì mày hãy điều khiển cho cảm xúc của gái như cái đồ thị này. Là mày coi như nắm thóp cảm xúc của ả. Mày thắng.
Lúc thì tâng cho ả lên chín tầng mây, để ả được say trong cảm giác yêu thương hạnh phúc, cho ả cảm giác như thể mày là thằng hoàng tử bạch mã còn ả là nàng lọ lem, ả là cô thư ký Kim còn mày là chủ tịch Lee, mày có thể chiến cả thế giới này để bảo vệ ả. Lúc thì cư xử mất dạy chút, chọc vào cái tôi của ả, cho ả được ăn bơ cả buổi, khuấy động các loại cảm xúc như ghen, bực, lo lắng, bồn chồn; nói “không” với ả, ả làm gì sai thì phê bình thẳng thắn.
Lúc khác lại cho ả những cảm giác mà có lẽ trong cả cái môi trường sống của ả thì chỉ có mình ả là người đàn bà duy nhất được trải nghiệm, chẳng hạn thời sinh viên tao từng đi thi đấu mấy trận kickboxing nghiệp dư và thỉnh thoảng tao lại dắt con ghệ tao theo để nó được trải nghiệm cảm giác nhìn người yêu đấm đá loạn xạ trên sàn thi đấu, hú hét cổ vũ bên dưới, lo lắng bồn chồn khi thấy người yêu sắp đánh nhau... đó là một thứ mà không một đứa con gái nào khác ở trường tao được trải qua (vì tao không biết ai khác ở trường tao cũng đánh kickboxing giống tao hồi đó).
Đấy là cách mày có thể đưa gái lên một chuyến tàu lượn cảm xúc. Mày làm được điều này, con ghệ sẽ bám mày. Vì cuộc sống con ghệ giờ đây đéo khác gì một bộ phim Hàn Quốc với đủ mọi cung bậc cảm xúc. Hãy nhớ: phụ nữ không muốn yêu ai đó, họ muốn được đau khổ vì tình yêu.
Tại sao mấy thằng simp gái tặng hoa đàn hát cho gái lại không thu được kết quả gì? Tại sao “hôn nhân là mồ chôn tình yêu”? Tại sao mấy con ghệ thi thoảng lại nói “Tao không biết nữa mày, ổng không được như hồi mới yêu tao”? Tại sao bad boy not good but good boy not fun?
Vì làm mất mẹ cái đồ thị hình sin kia chứ sao. Cứ đường thẳng băng băng chạy thì chuyện nó chán rồi muốn nghỉ chỉ là vấn đề thời gian.
Khi mày đã là một thằng mà gái tôn trọng, cộng với việc nó luôn được đi tàu lượn cảm xúc nhờ mày, nó sẽ quấn mày rất chặt và sẽ rất khó rời khỏi mày. Đến lúc đó thì mày có thể bắt đầu “khai phóng” cho nó.
Nhưng đến đây cũng phải cẩn thận. Không phải cứ đập fact vào mặt nó là ăn thua. Bọn mày phải hiểu rằng nó như người sống trong bóng tối quá lâu, khi ra ánh sáng sẽ phản ứng dữ dội. Việc tôn thờ cơm sườn đã là một phần của nhân cách nó rồi, nếu mày tìm cách nhồi cho nó những thứ đao to búa lớn ngay từ đầu thì sẽ không khác gì nói với nó rằng tất cả những gì nó tin vào từ trước tới nay đều là dối trá (dù đúng thế thật). Phản ứng sẽ rất dữ dội.
Mày hãy gieo cho nó những cái hạt giống thôi và để cho chúng tự nảy mầm. Đi từ cái nhỏ tới cái lớn. Và đừng có tranh luận, cái hạ sách nhất của bọn mày là tìm cách tranh luận với gái. Giữ cuộc hội thoại như cuộc kể chuyện giữa hai người mà thôi. Hãy nói như thể mày đang nói từ trải nghiệm của chính mày, bịa cũng được mà fact cũng được, bởi những cái đó sẽ khiến gái dễ đồng cảm nhất. Gái nó quan tâm chó gì chuyện bất công tham nhũng gì gì đấy ở đâu đâu. Lấy những cái ví dụ đơn giản, dễ thấy trong môi trường sống của bọn mày thôi.
Chẳng hạn như thời đó một cái ví dụ kinh điển của tao là việc bà cô khoa lý luận chính trị có hai thằng con trai quốc tịch Mỹ đế. Tao khơi gợi cái đó ra thôi, và bình phẩm vài câu châm biếm nhẹ nhàng, để cho gái nó có thể tự suy nghĩ. Chứ tao không nhảy bộp một cái vào việc cho nó xem những thứ như N10tv hay gì cả. Đến tận lúc tốt nghiệp tao còn không biết bất cứ một kênh nào và cũng chưa cho mấy con ghệ xem một cái gì trên mấy cái đó cả.
Dần dần khi nó có thể được thấy đủ nhiều thứ thì nó bắt đầu sẽ có những thắc mắc vụn vặt. Từ thắc mắc sẽ dẫn tới suy nghĩ hoặc đặt câu hỏi. Và còn ai có thể trả lời cho nó tốt hơn cái thằng người yêu mà nó luôn tôn trọng, kinh nghiệm dày dạn hơn nó, trải đời hơn nó, thông thái về nhiều mảng trong xã hội hơn nó? Mày trả lời, và cũng trả lời theo kiểu thủ thỉ tâm sự cuộc đời hơn là một bài thuyết giáo. Cái lợi của mày là ở chỗ đó, tuyên giáo vốn đã mang tính giáo điều và nhồi nhét thì giờ mày phải ngược lại: cảm giác nó phải thân tình, cá nhân hóa, gần gũi (một lần nữa, yếu tố cảm xúc). Đấy, rồi cứ dần dần mà đi lên.
Tổng kết lại, lý do cốt lõi khiến bò cái tồn tại là yếu tố cảm xúc. Vì vậy mày muốn giải quyết triệt để thì cái khả năng khiến cho gái dạt dào cảm xúc của mày phải mạnh hơn của tuyên láo.
Bài dài nhưng tao không muốn bỏ sót cái gì để cho bọn mày bức tranh toàn cảnh. Thấy hay thì cho tao một upvote. Còn thằng nào định chửi tao phân biệt giới tính bla bla này nọ thì cút, đéo tiếp chuyện. Đời nó màu xám ngoắt chứ đéo có hồng đâu.
submitted by Kindly-dude1 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.14 04:42 Mission_Response4213 Mơ đấm nhau mà ko có sức

Có bác nào giống tôi không? Thỉnh thoảng mơ thấy mình choảng nhau với một ai đó, lúc lao vào đấm nhau thì thấy kiểu mình đấm cứ bị nhẹ hều, không có tí sức lực nào, bất kể mình cố gắng như thế nào thì cũng cứ như là đấm giả vờ vậy. Trong một vài giấc mơ như thế còn có đứa đứng xem mặt kiểu 'khinh bỉ' nữa chứ. Mơ xong những giấc như vậy tỉnh dậy vừa ức chế, vừa buồn cười 😀. Hay là tại ngoài đời mình chưa 'tác động vật lý' với ai thực sự bao giờ nên trong mơ mới vậy nhỉ? Các bác cho tôi xin ý kiến để lần sau tôi đấm vỡ alô mấy thằng trong mơ đấy đi, để tỉnh dậy cảm giác sảng khoái hơn xem nào. Mấy khi mới có cơ hội, ngoài đời thực đã ko dám đấm ai rồi.
submitted by Mission_Response4213 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.13 18:39 rainintheocean Nghi ngờ bị cắm sừng

Xin chào cả nhà ạ, Bài hơi dài, nhưng là có cơ sở nghi ngờ chứ em không ghen bóng gió tào lao ạ 🤭
Câu chuyện là em nghi ngờ người yêu em giấu em lén lút đi xem phim, có bằng chứng nhưng nó cứ cãi em là nó không biết, không nhớ nên em rất cay, em cứ nghĩ mãi làm nào để nó hết đường chối cãi.
Cụ thể câu chuyện như sau: Ngay 26/04 vừa rồi em về nhà nghỉ lễ, ngày 27/04 người yêu em bảo em là nó đi về quê. Tối 27 người yêu em bảo nó nhậu với anh chị em họ, vì để tránh nó mất vui nên em cũng không liên lạc gì trong khoảng thời gian đó, tầm 11r em gọi không được thì em đoán nó nhậu say rồi ngủ nên cũng không phiền nó nữa.
Câu chuyện sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra nếu như không phải gần đây nó có đi xem phim với nhóm bạn ở Rạp Quốc gia (sau đây em xin viết tắt là NCC) và thanh toán bỏng nước ở đó. Nội dung thanh toán là "TT QRpay cho STAR GALAXY". Và ngày 27, nó cũng thanh toán một khoản tiền 95.000 với nội dung gần như y hệt.
Lúc phát hiện ra chuyện này, em gọi người yêu em lại nói chuyện, em bảo em cho nó 5 phút giải thích cho em chuyện này là sao. Nhưng nó vẫn cứ khăng khăng là hôm 27 nó ở quê uống rượu, nó không nhớ, nó chẳng thanh toán gì và cũng không xem gì cả.
Em chưa từng đi xem phim ở NCC bao giờ nên em không biết quy mô cơ sở bên đó. Lúc nghe nó giải thích em đã nửa tin nửa ngờ nghĩ Star Galaxy là cổng thanh toán nào đó. Nhưng trong lòng khó chịu nên em tra cứu đủ kiểu.
Sau một hồi tra cứu, thì hoá ra Star Galaxy kiểu dạng như trung tâm hội nghị, NCC nó nằm trong cái Star Galaxy đó, như thế nội dung thanh toán cho cái NCC có nội dung Star Galaxy thì còn cãi cm gì nữa không biết.
Chưa hết, em tra giá vé thì 95.000 là giá 1 vé phim 2D ghế VIP từ khung giờ 17:00 - 23:00 ngày cuối tuần/lễ ở NCC, khớp như cậu với mợ mà nó vẫn cãi em và dùng đủ mọi lý lẽ như là nó đi với ai, nó mua vé lẻ như thế có chắc ngồi cùng với cái người kia không, etc.
Em mới phân tích lý lẽ với nó: 1. 27/04 mọi người về quê gần hết, HN còn vắng chứ đừng nói đến cái NCC. 2. Trên đời này còn ai động vào tài khoản ngân hàng của nó để mà thanh toán được, lại còn vừa khớp với cái giá vé xem phim mới tài chứ. 3. NCC là rạp only choice của người yêu cũ aka tình đầu aka yêu nhau 4 năm aka thỉnh thoảng vẫn nhắn tin qua lại của nó 😃 và tin nhắn của nó và người yêu cũ nó xoá cụ mất trước khi em bắt nó mở rồi, nên em có nghi ngờ cũng chẳng khẳng định được ấy. Cáu điên =))) 4. Hôm 27/04 nó và người yêu cũ gọi điện qua lại mấy cuộc liền, trong đó có một cuộc là hơn 20p nhưng vào buổi trưa, tối cái lúc thanh toán vé phim thì không thấy gọi ai cả. Bảo xoá cũng không hợp lý lắm vì xoá là phải xoá gọn cả mấy cuộc buổi trưa mới phải đạo.
Hôm qua (12/05) người yêu cũ nó nhắn tin rủ nó đi cafe, đúng lúc nó ở cạnh em bị em đọc được. Em mới mỉa mai nó, bảo nó giỏi ngoại giao, có thể khiến một người đang block nó, cay cú vì bị nó đá thành một người hiền hoà nhắn tin rủ nó cafe. Nó chẳng cãi được em câu nào 😃
Ngoài lề một tý, thì bạn người yêu cũ biết nó có người yêu rồi, còn bảo nhìn em có hảo cảm, dễ mến hơn là một người yêu cũ khác sau bạn này của nó. Sau đó thì kể chuyện mẹ bạn ấy nghĩ hai đứa quay lại với nhau rồi bảo yêu đương cưới xin gần nhà cho tiện =)))
Giờ thì trong cơn sốt, em nằm cay cú nghĩ ước gì em có thể tra được ngày 27/04/2024 lúc 20:33 NCC đang hoặc sắp chiếu những phim gì.
Em xin cảm ơn những ai đã đọc đến tận đây ạ, với cả mọi người không cần khuyên em chia tay đâu vì rõ ràng là phải chia rồi, độ thế đ nào được nữa ạ =)))
submitted by rainintheocean to vozforums [link] [comments]


2024.05.13 17:13 Powerful-Scholar6923 Quan chức CS "tặng quà" cho dân - Một kiểu tham nhũng chính trị dưới chế độ cai trị bởi đạo tặc

Hiện tượng quan chức CS, từ Tây sang Đông, Á sang Phi, "tặng quà" dưới danh nghĩa cá nhân cho dân chúng, khiến dân phải "ghi ơn, biêt ơn, nhớ ơn, .... " càng lúc càng thô bỉ.
https://preview.redd.it/tav93pyt970d1.png?width=679&format=png&auto=webp&s=7200b8b7f55fb539bc7ef9427275c9df8b943b77
Đây chính là một dạng Tham nhũng chính trị - sử dụng quyền hạn của các quan chức chính phủ hoặc các liên hệ mạng lưới của họ để trục lợi cá nhân bất hợp pháp.
https://preview.redd.it/8inhhd1bf70d1.png?width=733&format=png&auto=webp&s=56d746a544bc5dfea35f1e8e5619719dce0a145d
Người dân nhận "quà tặng", từ những vật phẩm nhỏ đến ... trang trại chăn nuôi, đàn cá, rừng cây, ... dưới danh nghĩa cá nhân của các quan chức CS. Thậm chí, khi đại diện cho quốc gia tặng quà ngoại giao cho đại diện các quốc gia khác, hiện nay, đều được "chánh thống" ghi nhận (vào báo, đài quốc doanh, sau này sẽ là lịch sử của CS) cũng dưới danh nghĩa cá nhân, mà đúng ra, phải là đại diện cho chính phủ, nhân dân của quốc gia đó mà thôi.
https://preview.redd.it/c8ofeiwmf70d1.png?width=787&format=png&auto=webp&s=4276e2a68b6353a9ec5a38bddedc94f13827de74
Đây chính là Chế độ đạo tặc trị ("chế độ cai trị bởi đạo tặc") là một chế độ chính trị tham nhũng, nơi mà chính phủ tồn tại để làm giàu cá nhân và gia tăng thế lực chính trị của các thành viên chính phủ cũng như giới thống trị trên xương máu của đa số quần chúng. Chúng thường vờ vịt là do dân, vì dân. Những tham nhũng của chính phủ trong chế độ này thường, bằng cách này hay cách khác, là các việc biển thủ ngân quỹ quốc gia.
Các chế độ đạo tặc thường cũng là các chế độ độc tài, hay dính líu tới việc ưu tiên về chính trị và kinh tế cho người trong nhà (Chủ nghĩa gia đình trị).

Hậu quả về chính trị, hành chính và thể chế

Tham nhũng chính trị cũng có thể ảnh hưởng đến việc cung cấp hàng hóa và dịch vụ của chính phủ. Nó làm tăng chi phí của hàng hóa và dịch vụ phát sinh từ việc mất hiệu quả. Trong trường hợp không có tham nhũng, các dự án của chính phủ có thể mang lại hiệu quả về mặt chi phí ở mức chi phí thực sự của chúng, tuy nhiên, một khi đã tính đến chi phí tham nhũng thì các dự án có thể không hiệu quả về mặt chi phí nên chúng không được thực hiện làm sai lệch việc cung cấp hàng hóa và dịch vụ.
Tham nhũng chính trị làm suy yếu nền dân chủ và quản trị tốt bằng cách coi thường hoặc thậm chí phá hoại các quy trình chính thức.
Tham nhũng trong bầu cử và trong cơ quan lập pháp làm giảm trách nhiệm giải trình và bóp méo quyền đại diện trong hoạch định chính sách;
tham nhũng trong ngành tư pháp làm tổn hại đến pháp quyền ;
tham nhũng trong hành chính công dẫn đến việc cung cấp dịch vụ không hiệu quả.
Vi phạm nguyên tắc cơ bản của chủ nghĩa cộng hòa về tính trung tâm của đạo đức công dân, làm xói mòn năng lực thể chế của chính phủ nếu các thủ tục bị coi thường, các nguồn lực bị bòn rút và các văn phòng công bị mua bán.
Tham nhũng làm suy yếu tính hợp pháp của chính phủ và các giá trị dân chủ như lòng tin và lòng khoan dung.
Bằng chứng từ các quốc gia yếu kém cũng cho thấy tham nhũng và hối lộ có thể tác động tiêu cực đến niềm tin vào các thể chế.

Hậu quả đối với nền kinh tế

Trong khu vực tư nhân , tham nhũng làm tăng chi phí kinh doanh thông qua cái giá phải trả của các khoản thanh toán bất hợp pháp, chi phí quản lý khi đàm phán với các quan chức và nguy cơ vi phạm hoặc bị phát hiện các thỏa thuận.
Mặc dù một số người cho rằng tham nhũng làm giảm chi phí bằng cách cắt giảm quan liêu , nhưng sự sẵn có của hối lộ cũng có thể khiến các quan chức nghĩ ra những quy định mới và sự chậm trễ. Khi tham nhũng làm tăng chi phí kinh doanh, nó cũng bóp méo lĩnh vực điều tra và hành động, bảo vệ các công ty có quan hệ khỏi sự cạnh tranh và do đó duy trì các công ty hoạt động kém hiệu quả.
Tham nhũng cũng tạo ra sự bóp méo kinh tế trong khu vực công bằng cách chuyển hướng đầu tư công vào các dự án vốn nơi hối lộ và lại quả dồi dào hơn. Các quan chức có thể làm tăng tính phức tạp về mặt kỹ thuật của các dự án thuộc khu vực công để che giấu hoặc mở đường cho những giao dịch như vậy, từ đó làm bóp méo hoạt động đầu tư hơn nữa.
Tham nhũng cũng làm giảm sự tuân thủ các quy định về xây dựng, môi trường hoặc các quy định khác, làm giảm chất lượng dịch vụ và cơ sở hạ tầng của chính phủ, đồng thời làm tăng áp lực ngân sách lên chính phủ.
https://preview.redd.it/5hs7ow1bf70d1.png?width=733&format=png&auto=webp&s=c243346cd78781539ac28aba9d504c08228f3ae2

Sùng bái cá nhân tại các quốc gia Cộng Sản - Điều kiện thuận lợi cho tham nhũng chính trị

https://preview.redd.it/d3pz57ktl70d1.png?width=676&format=png&auto=webp&s=fcc6690836e7a1cd60957509b10bcc285858a7e6
https://preview.redd.it/i43bcb6vm70d1.png?width=686&format=png&auto=webp&s=be14d3e6cbb1c9e3c62bd3624f5fbd922530f827

Trái xoài của Mao Chổi Sể : https://vi.wikipedia.org/wiki/S%C3%B9ng_b%C3%A1i_xo%C3%A0i

https://preview.redd.it/ek8ey4xpg70d1.png?width=551&format=png&auto=webp&s=3dd70290bd5049073ac54fe40a471c67b1df191b
Thời Đại Cách mạng Văn hóa Vô sản, Mao từng tặng chừng 40 trái xoài cho một nhóm Hồng vệ binh sau khi họ có thành tích đánh chết 5 người và làm bị thương 700 ở Đại học Thanh Hoa.
Giỏ xoài là quà do Bộ trưởng Ngoại giao Pakistan tặng Mao và Mao đem thưởng cho nhóm sinh viên đã cầm cuốn Mao tuyển, dùng giáo và acid để đánh, giết những người mà họ cho là ‘phản cách mạng’.
Nhóm Hồng vệ binh lần đầu tiên nhìn thấy quả xoài đã nâng niu trái cây lạ.
Họ quyết định không ăn mà dùng formaldehyde ướp xoài để tôn thờ vì “nhìn thấy xoài cũng như nhìn thấy Mao Chủ tịch”.
Ông Trương Khôi, một công nhân từng tham gia cuộc chiếm đóng Đại học Thanh Hoa ở Bắc Kinh kể lại chuyện xoài của Mao đến nhà máy của ông:
“Khi đại diện của Quân Giải phóng mang trái xoài đến nhà máy của chúng tôi, anh ta nâng xoài bằng hai tay.
Chúng tôi thảo luận xem cần phải làm gì: có bổ ra ăn không, hay giữ lại. Cuối cùng thì chúng tôi quyết định bảo tồn nó.”
Chúng tôi tìm đến bệnh viện để cho xoài vào formaldehyde và tẩm ướp thành mẫu vật. Sau đó xoài được đưa vào lồng kính. Rồi chúng tôi làm cả mẫu xoài bằng sáp để đem tặng cho các Công nhân Cách mạng.
Công nhân phải tôn kính các trái xoài và bị phê bình nếu không làm thế.”
Vương Hiểu Bình, làm việc tại Nhà máy công cụ cơ khí số 1 ở Bắc Kinh, kể lại chuyện đón nhận được một trái xoài giả bằng sáp:
“Trái xoài được đón rước bằng lễ hội có trống, có người đứng xếp hàng dọc phố, rồi ra sân bay.
Từ đó, công nhân thuê cả một máy bay chở trái xoài đến tặng cho một nhà máy ở Thượng Hải.”
Xoài có ‘vị thế’ linh thiêng ở Trung Quốc cho đến thời Khai phóng.
Ngày nay, xoài bán đầy ở Trung Quốc và giới trẻ cũng không biết câu chuyện tôn thờ xoài thời Mao.
Nhưng với các sử gia thì đây là câu chuyện hy hữu, khi mà trái cây nhiệt đới này gắn liền với nạn sùng bái cá nhân một thời đầy bạo lực ở Trung Quốc.
submitted by Powerful-Scholar6923 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.13 12:28 anotherrunningman Hình ảnh ĐCS TQ trong phim Quốc Sản 007

Tìm hiểu được 1 vài thứ hay ho về quôc sản 007,chia sẻ cùng cả nhà: Châm biếm những nhược điểm hiện tại của ĐCSTQ

SỰ CỐ NGÀY 4 THÁNG 6

Thông tin thêm: Sự cố ngày 4 tháng 6

BẦU KHÔNG KHÍ XÃ HỘI ĐẶC SẮC TRUNG QUỐC [ SỬA ]

Kết quả của những tù nhân trước đều do các thành viên đội xử bắn giải quyết từng người một. Cuối cùng, Ling Lingqi được thả với số tiền hối lộ 100 nhân dân tệ . Sau đó, Ling Lingqi yêu cầu các thành viên trong nhóm hút thuốc cùng nhau, và các nhân viên điều hành vẫy tay chào tạm biệt anh ta, ám chỉ tình huống không có gì trong phạm vi chính thức có thể so sánh với hối lộ. [10]

HÌNH ẢNH CỦA TRUNG QUỐC ĐẠI LỤC

THAM CHIẾU LỊCH SỬ VĂN HÓA / DIỄN GIẢI LẠI CÁC TRÌNH TỰ PHIM / ỨNG DỤNG ÂM NHẠC KHÁC

CÁC BỘ PHIM KHÁC VÀ EASTER EGG

Bài viết của tài khoản Anh Minh Le trong nhóm Châu Tinh Trì - Stephen Chow VNFC. Link bài viết gốc trên Facebook: https://www.facebook.com/groups/chautinhtrivnfc/posts/5330426446976567/
submitted by anotherrunningman to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.13 04:50 Ok-Arugula6148 Làm công nhân có phải một nghề bị coi thường?

Qua mình đọc trên một nhóm Confession,
Bạn nam này chủ động nhắn làm quen một người trên dating app, đến đoạn người kia nhắn tin hỏi bạn ấy làm nghề gì, bạn ấy trả lời lại là bạn làm công nhân. Bạn ấy ngay lập tức bị block.
Đành rằng nếu đó là một mối quan hệ nam-nữ truyền thống thì không nói, nam giới bị áp lực sự nghiệp tài chính phải chăm sóc vợ con thì thôi. Hai bạn này là nam, đáng nhẽ ít chịu sự định kiến hơn, vì dù sao hai nam, đều là hai người ngang bằng nhau về sự nghiệp và trách nhiệm, cũng không thoát khỏi định kiến và sự coi thường.
Mình đang làm lễ tân khách sạn, cũng 4 sao rộng lớn, cũng sang chảnh, nhưng lương tháng của mình cũng không có cao bằng một bạn nam mình đang quen chăm chỉ làm đêm mà.
Bạn ấy rất thích mình, nhưng mình luôn phân vân về việc chọn lựa bạn ấy hay không. Mình thấy bạn ấy rất đáng yêu và dễ thương, ở cạnh tạo mình cảm giác muốn thương yêu gắn bó. Cũng hơi ngốc nghếch ngờ nghệch làm muốn chở che. Lương bạn ấy hiện cao hơn cả mình mà.
Chỉ là, kiểu, mình vẫn không gạt bỏ được vài thứ. Việc bạn ấy đến từ một vùng núi cao nghèo nhắn tiếng Việt với mình sai nhiều lỗi chính tả. Việc bạn ấy cũng ăn mặc kiểu hơi đôn chề, hơi quê so với dân thành phố như mình. Cũng không biết tiếng Anh để nói chuyện và xem vài thứ với mình.
Nhìn bạn ấy rất đáng thương và đáng yêu ấy. Nhưng lòng mình cứ nói kiểu, có lẽ có một người phù hợp hơn Nhưng dường như có vẻ trong lòng có thương bao nhiêu mình vẫn trong lòng đang chê bạn ấy, có đúng không?
submitted by Ok-Arugula6148 to vozforums [link] [comments]


2024.05.13 03:42 Tam-Vu2k2 Cách rèn luyện thói quen

Như tít, từ nhỏ tới giờ, t có cái thói rất hư là k bao giờ tập trung đc vào bất cứ cái gì, kiểu nếu có đi tập gym thì chỉ chăm chỉ đi tập đc 1 tuần, các tuần sau đi đc lúc k lúc có trong khi gói tập đóng 1 năm 🙄. Lúc tự học cũng vậy, hay mất thời gian vào mấy thứ vô bổ kiểu đọc truyện xem phim sẽ bla bla ngồi hết buổi mà đ đc cái gì 😗. Thấy như loser vậy, có cách nào giải quyết đc cái thói hư này k, t nản bản thân lắm rồi🥲
submitted by Tam-Vu2k2 to vozforums [link] [comments]


2024.05.13 03:40 Tam-Vu2k2 Rèn luyện thói quen

Như tít, từ nhỏ tới giờ, t có cái thói rất hư là k bao giờ tập trung đc vào bất cứ cái gì, kiểu nếu có đi tập gym thì chỉ chăm chỉ đi tập đc 1 tuần, các tuần sau đi đc lúc k lúc có trong khi gói tập đóng 1 năm 🙄. Lúc tự học cũng vậy, hay mất thời gian vào mấy thứ vô bổ kiểu đọc truyện xem phim sex bla bla ngồi hết buổi mà đ đc cái gì 😗. Thấy như loser vậy, có cách nào giải quyết đc cái thói hư này k sẽ, t nản bản thân lắm rồi🥲
submitted by Tam-Vu2k2 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.12 17:26 PermanentD34th NHỮNG SỰ THẬT THAM NHŨNG VỀ TÔ LÂM - THÔNG TIN TUYỆT MẬT

Không ai đi hóng Gió à, để tao share vậy :D
Trong số các Bộ trưởng Công an qua các thời kỳ, Đại tướng Tô Lâm là người có tiếng là trùm bảo kê và tham nhũng. Rất nhiều các lão thành cách mạng có đơn thư gửi đến TBT Nguyễn Ph.ú Trọng tố cáo về các sai phạm, hành vi phạm tội thậm chí gây nguy hại cho đất nước của Bộ trưởng Tô Lâm nhưng đáp lại là sự im lặng khó hiểu của ông Trọng và Bộ chính trị. Chúng ta hãy cùng tìm hiểu xem Tô Lâm đã phạm những tội lỗi gì và là con người gian hùng như thế nào?
THỨ NHẤT, vai trò của Đại tướng Tô Lâm trong vụ đánh bạc qua mạng Internet liên quan đến Cục C50, Bộ công an. Vụ đánh bạc nghìn tỉ do Nguyễn Văn Dương (con rể của nguyên Bí thư thành uỷ Hà Nội) cầm đầu xảy ra 02 năm dưới thời Tô Lâm làm Bộ trưởng. Tô Lâm có mối quan hệ rất mật thiết với Nguyễn Văn Dương và ủng hộ Dương tổ chức đánh bạc qua mạng Internet dưới hình thức trò chơi Rikvip để lấy lời chia nhau. Khi Công an Phú Thọ phát hiện ra đề xuất bắt Dương nhưng Tô Lâm không cho bắt. Trước khi bị bắt một tuần, Nguyễn Văn Dương còn đưa vợ của Tô Lâm đi Châu Âu thăm thú, mua sắm cả tuần lễ. Qua đây chắc TBT Trọng có thể thấy mối quan hệ rất gắn bó mật thiết giữa Tô Lâm và Nguyễn Văn Dương trong vụ án tổ chức đánh bạc này. Tô Lâm đã bảo kê che chắn cho tổ chức tội phạm này hoạt động trong một thời gian dài. Câu hỏi đặt ra là đơn vị nào sẽ điều tra, xử lý Tô Lâm? Ngày 22/11/2018, Nguyễn Văn Dương bị đưa ra xét xử. Tiếp sau đó Tô Lâm đã chỉ đạo Trung tướng Trần Văn Vệ cho ông Hoành bắt Nguyễn Thanh Hoá và Phan Văn Vĩnh và đối xử vô cùng tàn tệ đến nỗi ông Vĩnh bị bệnh nặng suýt chết trong trại mới được đưa đi bệnh viện.
THỨ HAI, vụ án Mobifone mua cổ phần AVG: vụ án này chủ mưu là Nguyễn Bắc Son và Phạm Nhật Vũ nhưng Tô Lâm đã thể hiện rõ vai trò đồng phạm giúp sức bằng việc ký các công văn: công văn số 2889/BCA- A61, ngày 21/12/2015 khẳng định việc mua bán giữa Mobifone và AVG là đúng pháp luật đúng quy định, giá cả hợp lý. Chính nhờ công văn có đóng dấu “MẬT” này của Bộ Công an mà Nguyễn Bắc Son đã chỉ đạo Trương Minh Tuấn ký hợp đồng chuyển nhượng giữa Mobiphone và AVG. Công văn 2889/BCA- A61 hoàn toàn sai chức năng vì Bộ Công an không phải là cơ quan định giá tài sản cho doanh nghiệp. Tô Lâm cũng đã ký công văn 418/BCA-TCAN, ngày 09/3/2015 gửi Bộ Thông tin và Truyền thông đề nghị quản lý chặt chẽ thông tin, tài liệu liên quan đến việc chuyển nhượng giữa Mobifone và AVG và đưa vào danh mục tài liệu mật; chỉ đạo các cơ quan thông tấn, báo chí không đưa tin, bài viết về việc chuyển nhượng giữa hai doanh nghiệp.
Công văn 418/BCA đã ngăn không cho truyền thông chính thống không đưa tin về hoạt động kinh tế vi phạm pháp luật của doanh nghiệp. Khi vụ án AVG được đưa ra xét xử, công văn 418 cũng là cơ sở không cho luật sư và hội đồng xét xử truy vấn các sai phạm trước toà án; toà án yêu cầu cho công bố nhưng Tô Lâm không đồng ý vì được đóng dấu “MẬT”, không cho ai được phản biện. Vì sao Tô Lâm ký văn bản đề nghị công ty tư nhân của Phạm Nhật Vũ chỉ được bán lại cổ phần cho công ty nhà nước là Mobifone? Đây là kế hoạch của Phạm Nhật Vũ, Tô Lâm, Nguyễn Bắc Son đã xây dựng ăn cắp tiền của ngân sách nhà nước. Theo thông tin từ các đơn vị trong Ngành Công an thì trong số các Bộ trưởng Công an, Tô Lâm nổi tiếng là tham lam, tàn bạo và là tên tội phạm tham nhũng sừng xỏ nhất. Nếu Phạm Nhật Vũ hối lộ cho Nguyễn Bắc Son 03 triệu USD thì Tô Lâm được chia bao nhiêu để liều lĩnh ký các văn bản bảo kê cho thương vụ trái luật AVG: 05 - 10 triệu USD? Câu hỏi được đặt ra cho TBT Nguyễn Phú Trọng, Uỷ ban Kiểm tra Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam và các cơ quan hành pháp Việt Nam trả lời.
THỨ BA, vụ đưa lực lượng an ninh, tình báo sang CHLB Đức bắt cóc Trịnh Xuân Thanh. Đây là vụ án vi phạm pháp luật quốc tế nghiêm trọng, khiên cho uy tín của Việt Nam bị ảnh hưởng nặng nề trong thời gian dài. Cho đến bây giờ một số quốc gia Châu Âu vẫn cảnh giác và vô hiệu hoá lực lượng an ninh tình báo của Việt Nam. Vụ bắt cóc này Tô Lâm trực tiếp chỉ huy là để thoả mãn ý chí cá nhân của ông Trọng muốn nhanh tróng trả thù Trịnh Xuân Thanh vì dám chửi Tổng Bí thư trên Internet khi đang trốn ở Đức và thông qua lời khai của Thanh để làm rõ thêm tội danh của Đinh La Thăng là thuộc hạ thân tín của “Đồng chí X”. Với bản chất lưu manh chính trị và kinh nghiệm thực chiến trong lĩnh vực an ninh đối ngoại Tô Lâm đã thực hiện thành công phi vụ bắt cóc để thoả mãn ý chí cá nhân sai lầm của ông Trọng đồng thời cũng nhân cơ hội để lại dấu vết dẫn đến an ninh, tình báo Việt Nam nhằm phá hoại quan hệ ngoại giao Việt Nam, Châu Âu (cụ thể là làm đình trệ việc ký kết Hiệp định thương mại tự do Việt Nam - EU: EVFTA trong một thời gian dài gây thiệt hại hàng tỉ USD) nhằm đưa Việt Nam vào sâu trong vòng kiềm toả của Trung Quốc về kinh tế, chính trị.
Sau phi vụ bắt cóc này, Tô Lâm được ông Trọng bỏ qua tội lỗi trong vụ AVG, những sai lầm trong vụ giết ông Kình ở Đồng Tâm. Tô Lâm cũng đã làm hài lòng các ông chủ Trung Nam Hải khi “ly gián” được Việt Nam và Châu âu văn minh, phá hoại EVFTA làm suy yếu đất nước; tranh thủ được dự ủng hộ của Tập Cận Bình và Bắc Kinh tại Đại hội Đảng 13. Sau Đại hội Đảng lần thứ 13, Tô Lâm nhất quyết xin Bộ Chính trị và Trung ương cho ở lại Bộ Công an vì ông ta hiểu rằng nếu rời chiếc ghế Bộ trưởng ông ta có nguy cơ bị xử lý hình sự về những tội phạm đã thực hiện. Vào ngày 19/ 02/2021, Bắc Kinh cũng đã bảo vệ tên tay sai của mình bằng việc Tập Cận Bình cử Triệu Khắc Chí, Bộ trưởng Bộ Công an Trung Quốc sang gặp Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, Tô Lâm như một sự sắc phong và nhắn nhủ sâu sắc với thái độ bề trên cả ngàn năm nay của Thiên triều phương bắc. Tô Lâm đã nhận thấy rằng sự ủng hộ của Bắc Kinh sẽ là lá chắn rất an toàn trong trường hợp Tổng Trọng muốn biến ông ta thành “củi gộc” cho cái lò khi hết giá trị sử dụng và đã có một lựa chọn rất khôn lanh để thoát thân và tiếp tục mưu lợi. TBT Trọng với chuyên môn được đào tạo là Tiến sỹ ngành xây dựng Đảng rất khó để nhận ra những thủ đoạn nghiệp vụ tinh vi Tô Lâm đã chỉ đạo thực hiện trong kế hoạch VT17 để phá hoại và ôm chân quỳ gối trước Trung Quốc; ông Trọng đã lâm vào thế há miệng mắc quai nếu muốn xử lý hình sự Tô Lâm về những tội phạm đã thực hiện vì bị cài vào cung phá hoại đất nước.
Cuối tháng 2 năm 2021, truyền thông quốc tế và trong nước lại nóng lên bởi việc lộ lọt hình ảnh khen thưởng Kế hoạch VT17 được cho là của chiến dịch tình báo do Tô Lâm cầm đầu đi bắt cóc Trịnh Xuân Thanh tại Đức. Đài phát thanh truyền hình nhà nước Slovakia phát bản tin, nhật báo TAZ của Đức cũng đăng thông tin và hãng thông tấn Đức DPA đã có câu hỏi cho Bộ Ngoại giao Việt Nam; Truyền thông trong nước cũng lên tiếng. Tô Lâm và ông Trọng lại một lần nữa chỉ đạo người phát ngôn của mình đánh lạc hướng truyền thông trong nước, quốc tế về những hành vi vi phạm pháp luật quốc tế làm ảnh hưởng tới ngoại giao, kinh tế của đất nước.
THỨ TƯ, Tô Lâm là tay sai của Trung Quốc. Trong “Đề án tái cấu trúc lại Bộ Công an” Tô. Lâm đã cho thay đổi Bộ Công an theo mô hình tổ chức của Công an Trung Quốc. Tô Lâm cho giải tán hết cấp tổng cục trong Bộ Công an, thực ra từ 06 Tổng cục, 02 Bộ Tư lệnh có thể giải tán 04 tổng cục, 02 Bộ tư lệnh để giảm bớt đầu mối, bớt cồng kềnh. Riêng 02 Tổng cục An ninh và Tổng cục Cảnh sát là tối quan trọng để giữ vững trận tuyến đấu tranh bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự an toàn xã hội phải giữ lại để công tác phối hợp, chỉ đạo được thống n.hất. Là một cán bộ trưởng thành từ Tổng cục An ninh, Tô Lâm được nâng đỡ và có bước tiến thân nhảy vọt khi Tổng cục An ninh bị tách ra làm 02: TCAN I và TCAN II; Tô Lâm được bổ nhiệm Tổng cục trưởng TCAN I phụ trách đối ngoại tiếp tục tiến thân lên Thứ trưởng rồi Bộ trưởng. Tô .Lâm nhận thức rõ hành động, sách lược của mình đã làm giảm công tác phối kết hợp, thống nhất chỉ đạo, suy yếu khả năng phòng vệ, chiến đấu của đơn vị mình trực tiếp chỉ huy. Nguy hiểm hơn nữa Tô Lâm cho xoá bỏ hết các Phòng tình báo của Công an các tỉnh biên giới phía bắc khiến công tác nắm tình hình ngoại biên giờ không có. Với quyết sách này, Tô .Lâm muốn chứng tỏ sự thần phục hoàn toàn đối với Bắc Kinh để mưu toan tìm sự che chở cho âm mưu tiếp tục nắm giữ quyền lực, làm tay sai cho Trung Quốc. Rất nhiều cán bộ lão thành trong lực lượng Công an có ý kiến nhưng Tô Lâm phớt lờ tất cả nhằm thực hiện mục tiêu cá nhân.
Giáo sư Tiến sỹ Trương Giang Long, nguyên Giám đốc Học viện Chính trị CAND đã từng nói “Trung Quốc không bao giờ từ bỏ dã tâm thôn tính chủ quyền lãnh thổ của chúng ta... chúng ta không loại trừ việc họ tìm mọi cách làm suy yếu chúng ta từ bên trong... Bọn xấu lôi kéo cài cắm cán bộ của chúng ta hiện tại lên đến hàng trăm...”: Tô Lâm là một tên trong số đó và ông ta đã và đang thực hiện những sách lược, hành động để làm suy yếu đất nước của chúng ta phục vụ cho âm mưu gây ảnh hưởng xấu, thôn tính đất nước chúng ta của Trung Quốc. Dường như ông ta có âm mưu và hành động để bắt đất nước vĩ đại của chúng ta phải quỳ gối trước ngoại bang.
Bộ trưởng Tô Lâm cho giải tán hết các tổng cục để nắm quyền bổ nhiệm đến Trưởng, Phó phòng các Cục, Công an các tỉnh. Việc bổ nhiệm bây giờ nhất thiết phải có tiền: theo dư luận trong ngành Công an thì cấp Phòng cao nhất cả tỷ đồng; những phòng như kinh tế, giao thông thì nhiều tỷ đồng. Cấp Cục trưởng, Phó cục trưởng, Giám đốc, phó giám đốc tuỳ từng đơn vị, địa phương từ vài trăm ngàn hoặc lên đến cả triệu USD. Mục đích của Tô Lâm giải tán hết cấp tổng cục là để thâu tóm quyền lực và vơ vét. Đồng thời nhân cơ hội này thanh trừng quét sạch tàn dư, tay chân của “Đồng chí X” trong Bộ Công an làm vừa lòng TBT Trọng. Tô Lâm biết rõ âm mưu của ông Trọng phá bỏ luật lệ trực tiếp tham gia vào Đảng uỷ CATW để trực tiếp chỉ đạo nên từ vị thế là tay chân thân tín của Đồng chí X đã “phản chủ” để quay ra hầu hạ chủ mới là Tổng Trọng. Nhân dịp này T.ô Lâm đã “nhãn lồng hoá” Bộ Công an: 30 cán bộ quê Hưng Yên được đề bạt vào nhiều vị trí quan trọng từ Thứ trưởng, Cục trưởng, Giám đốc CA tỉnh. Giám đốc CA Phú Thọ người chủ trì vụ đánh bạc nghìn tỉ do Nguyễn Văn Dương cầm đầu bị đẩy lên Sơn La. Phạm Trường Giang, Giám đốc CA Hải Dương, tay chân thân tín của T.ô Lâm được điều chuyển lên Phú Thọ - Vụ án đánh bạc nghìn tỉ do Tô Lâm bảo kê được khép lại không tổ chức điều tra giai đoạn 2 như kế hoạch đã định.
Tô Lâm cũng rất yếu kém về năng lực lãnh đạo chỉ huy khi xử lý các vụ bạo loạn lớn gây bất ổn về an ninh trật tự trên lãnh thổ Việt Nam: vụ giàn khoan 981 năm 2014, công nhân các công ty nhà máy ở Bình Dương biểu tình, đập phá với cớ phản đối Trung Quốc xâm phạm lãnh hải; vụ Formosa năm 2007 ở Nghệ An, Hà Tĩnh dân biểu tình bắt bớ khống chế cán bộ khiến quốc lộ 1 tắc nghẽn gần một tháng; vụ phản đối Luật đặc khu biểu tình cả nước, Bình Thuận bị các đối tượng xấu xông vào đập phá tỉnh uỷ, uỷ ban, đốt nhà, đốt xe, bắt công an, lột súng, lột áo của Cảnh sát cơ động... do Tô Lâm không chỉ đạo xử lý kịp thời. Đặc biệt vụ Đồng Tâm, một vụ việc rất đơn giản có thể xử lý bằng biện pháp “vận động quần chúng” như nguyên chủ tịch Hà Nội Nguyễn Đức Chung đã làm rất tốt. Nhưng Tô Lâm do muốn hạ uy tín, phá ông Chung để củng cố quyền lực của bản thân, phe nhóm nên đã để kéo dài 02 năm không có phương án giải quyết và cuối cùng duyệt kế hoạch nổ súng tiêu diệt ông Kình lúc nửa đêm. Công tác trinh sát cũng không đảm bảo để chết oan mạng 03 cán bộ; rõ ràng sai về chiến thuật, chiến lược, nghiệp vụ vô cùng non kém. Tô Lâm đã coi nhân dân của mình như kẻ thù, chắc từ bé ông ta chưa bao giờ đọc câu “Dân vi bản”; một tên võ bền khát máu chỉ biết dùng dùi cui và súng đạn. Với trình độ đó mà T.ô Lâm xưng là Giáo sư Tiến sỹ an ninh??? Thông tin nội bộ cho biết người viết luận án tiến sỹ cho Tô. Lâm là thượng tá Nguyễn Xuân Thao được Tô Lâm bổ nhiệm chức Phó giám đốc CA Đồng Nai để trả ơn. Nhà khoa học, nhà giáo được phong Giáo sư phải lăn lộn trong khoa học, phải giảng dạy, phải nghiên cứu có công trình. Tô Lâm không lên bục giảng, chỉ nói chuyện vài buổi rồi cho lính viết vài cuốn sách cũng ngồi chễm trệ hàm Giáo sư an ninh.
THỨ NĂM, Tô Lâm là trùm nhận hối lộ bảo kê cho doanh nghiệp buôn lậu. Trong lĩnh vực xuất nhập khẩu hàng hoá việc các tập đoàn lớn, các công ty lợi dụng kẽ hở của pháp luật, sự quản lý yếu kém của cơ quan chức năng để buôn lậu trốn thuế là rất phổ biến trong giai đoạn hiện nay của đất nước. Vấn nạn này gây thất thu cho ngân sách cả tỷ USD mỗi năm. Họ được bảo kê che chắn cho các hoạt động phạm tội bởi các quan chức nhà nước từ Trung ương tới địa phương đặc biệt là quan chức các nghành Hải quan, Quản lý thị trường, công an... RITA VÕ là một tập đoàn đa ngành nghề trong lĩnh vực xuất nhập khẩu từ vật liệu xây dựng, nội thất cao cấp, ôtô, thời trang, hotel và resort... Với quyền lực của Bộ trưởng Bộ Công an, Tô Lâm đã tạo điều kiện, bảo kê cho hoạt động buôn lậu, trốn thuế: Ôtô nhập khẩu từ Trung Quốc, thiết bị nội thất cao cấp 5 sao từ Mỹ, Châu Âu vào Việt Nam. Tô Lâm cũng đã từng nhận hối lộ một lô hàng nội thất cao cấp, thiết bị vệ sinh, tủ bếp... trị giá 01 triệu USD từ tập đoàn RITA VÕ; Tô Lâm không trực tiếp nhận mà cho người nhà nhận. Là người có nghiệp vụ CA, Tô Lâm biết rằng điện thoại có thể bị theo dõi, nghe trộm nên đã chỉ đạo RITA VÕ thực hiện phương thức liên lạc đưa, nhận hối lộ qua địa chỉ email ảo với “01 Quý bà” nhưng không được nêu tên. Sau đó cho xe tải chở thẳng về nhà công vụ của Tô Lâm trên phố Phan Đình Phùng - Hà Nội.
Với những sai phạm nghiêm trọng nêu trên, câu hỏi đặt ra là tại sao Đại tướng Tô Lâm chưa phải chịu trách nhiệm về những tội phạm đã thực hiện??? TBT Nguyễn Phú Trọng và Uỷ ban kiểm tra Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam hẳn phải biết những nội dung trên? Ông Trọng đang bao che cho tội phạm hay bị Bộ trưởng CA Tô Lâm khống chế? Hiến pháp Việt Nam năm 2013 qui định rõ: “mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật” nhưng trong thời điểm hiện nay rõ ràng pháp luật Việt Nam đang vận hành theo ý riêng của Ngài TBT Nguyễn Phú Trọng. Pháp luật chỉ áp dụng với phe địch là các thuộc hạ thân tín của “Đồng chí X”. Nếu công cuộc chống tham nhũng, chiến dịch đốt lò của TBT Trọng “không có vùng cấm” như ông đã tuyên bố thì Đại tướng, Bộ trưởng Bộ Công an Tô Lâm phải bị điều tra, xử lý về các tội phạm đã thực hiện.
Hoàng Trung từ Hà Nội

submitted by PermanentD34th to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.12 14:35 Flashy-Charge-7018 Tình huống này nên làm gì tiếp

Tôi có tán tỉnh một đứa con gái thua 2 tuổi, từ đầu tháng 12 năm ngoái. Ban đầu là qua mess. Cả 2 đều ở sg, tôi đi làm còn bé nó đang học năm cuối đh.
Ban đầu qua những tin nhắn thì tôi cảm nhận là tương tác đều 2 chiều, có qua có lại giữa 2 người. Được hơn 1 tháng thì gặp nhau lần đầu tiên bên ngoài, đó là khi về quê ăn tết xong rủ đi ra cafe, con bé nó cùng quê với tôi. Ấn tượng của tôi ban đầu là nó khá dễ thương, ăn mặc chỉnh chu nước hoa thơm phức. Tôi cũng sơ mi đen quần tây giày dớ gọn gàng đầy đủ.
Khi nói chuyện được một lúc thì tôi nhận ra nó ko đc cùng tầng số lắm. Tôi làm IT nên tính cách hơi đụt và thường xuyên im lặng do ko biết gì để nói, còn con bé thì hướng ngoại nói khá nhiều và giao tiếp tốt EQ cao. Tôi bắt đầu thấy nó ko có hứng thú lắm với tôi lắm, trò chuyện dần ko có gì mới nữa nên bắt đầu lôi chuyện nyc của nó ra kể, kể là th kia tồi ntn, làm nó khổ ra sao, bla bla. Tôi thì cũng ậm ờ xong tung hứng vài câu cho có lệ, chứ thật sự tôi ko quan tâm lắm. Đến cuối cùng thì tôi chở nó về nhà, trên đường đi vẫn cười nói vui vẻ, nó nói chuyện khá thoải mái và hồn nhiên nên tôi cũng bắt đầu thích nó. Trên đường về nhà con suy nghĩ lung tung về tương lai do tôi tự tưởng tượng ra
Nhưng sau khi cả 2 quay lại sg, tôi lại đi làm nó lại đi học. Nó lại luôn từ chối và kiếm cớ mỗi khi tôi rủ đi chơi xem phim cafe, 3 lần như thế. Tôi cũng nghĩ là sẽ từ bỏ và ko rủ rê nữa. Mặc dù mỗi ngày vẫn nch vui vẻ bình thường qua mess
Đến lễ 30/4 cả 2 lại về quê nghỉ lễ. Lần này thì chính nó lại chủ động rủ tôi đi cafe ăn uống. Tôi đồng ý và qua chở nó, cả 2 vẫn ăn bận lịch sự và thơm tho. Lần này thì chủ đề nói chuyện lại nhiều hơn lần trước. Mà như này, do nó tiếp tục học cao và du học nên có thể sẽ phải đến 30 tuổi mới có thể bắt đầu đi làm, nó hay than là em già như này sợ ko ai dám lấy, tôi cũng hay đùa lại là anh đợi em được yên tâm.
Buổi tối đó sau khi đi chơi về đó cũng như vậy. Nhưng lần này nó nói lại tôi, rằng nó có chính kiến, nó muốn tìm một người trên cơ nó, bảo tôi đừng tán tỉnh hay thích nó làm gì. Tôi cũng suy tư đêm đó xong quyết định thổ lộ ra. Kết quả thì như chắc dễ đoán rồi. Nhưng mà, nó còn an ủi tôi, bảo anh có buồn ko, em sợ mấy cái như vậy lắm, sợ tỏ tình mất bạn này kia. Mà thật sự là tôi cảm nhận nó rất thật tâm, nó sợ tôi buồn thật, nch thêm lúc lâu sau mới chịu đi ngủ. Và từ đó tôi lại ngu ngốc và simp thêm nữa. :)))
Chuyện là cuối tuần này tôi rủ nó đi chơi, có 2 đứa bạn tôi nữa, 1 nam 1 nữ. 2 đứa kia cũng biết tôi thích con bé này do tôi ko dấu ae. Và trong gần như cả buổi đi chơi đấy, tôi như là kẻ ngoài cuộc. Thật sự tôi có vấn đề khá nhiều về khả năng giao tiếp của mình, nên khi mn nói chuyện vui vẻ bản thân tôi lại nói những lời vớ vẩn như một kẻ khờ. Đến nỗi con bé nói là anh nói xà lơ quá. Tôi lúc đấy muốn bỏ về lắm rồi, nhưng mà vẫn giữ thể diện cho bạn bè cố gắng đi tiếp. Cả buổi tối đó là cuộc trò chuyện của 3 đứa, tôi hầu như chỉ im lặng lắng nghe, một phần là do ăn nói ko tốt như bạn bè, phần là do tôi run nên lại càng k biết nói năng gì cho hợp lý.
Thế là tan ca ai về nhà nấy, tối đấy tôi còn đếch ngủ đc, nằm thức suy nghĩ lung tung tới 3h sáng. Con bé sau khi về vẫn nt hỏi han tôi, bảo thấy tôi bị mệt, tôi cũng nói lại là k sao. Sáng hôm sau, thằng bạn tôi nt hỏi han ngày hqua, hỏi tôi có hope gì ko, tôi bảo ko, hỏi tôi có tiếp tục theo đuổi ko, tôi ko trả lời. Con bạn cũng hỏi han, hqua con bé có nhắn gì ko, tôi cũng kể thật, bảo k sao, còn chúc tôi thành đôi với con bé
Lan man một hồi thì là như này. Tôi tự hạ thấp lòng tự trọng quá, 6 tháng quen mà chỉ gặp đc 3 lần. Tôi muốn từ bỏ. Nhưng ngặt cái, tôi có một nhóm bạn chơi khá thân nhau, 2 đứa kia cũng ở trong đấy, và tụi nó kết nạp thêm con bé đấy vào, và rủ rê lần sau đi chơi đi du lịch sẽ lôi theo.
Cho tôi hỏi, làm đàn ông nên làm gì trong trường hợp này, để vừa giữ đc bạn bè, vừa ko làm mất mặt bản thân. Còn con bé kia sau này gặp mặt trong hội bạn, tôi nên ứng xử như nào. Mé cuộc đời này :)))
submitted by Flashy-Charge-7018 to vozforums [link] [comments]


2024.05.12 06:23 khuyet-danh VIỆT NAM WAR

Để sáng tỏ thêm về lý do cuộc chiến giữa người Việt Quốc gia và Cộng sản diễn ra, mà hiện nay không nhiều người có thể hiểu rõ hoặc giải thích một cách minh bạch, xin được phép phân tích chi tiết hơn:
Vào năm 1954, chính quyền Quốc gia Việt Nam vẫn đặt trụ sở tại Hà Nội và kiểm soát toàn vùng đồng bằng miền Bắc. Trong khi đó, Việt Minh chỉ nắm giữ sáu tỉnh của khu vực Việt Bắc (Cao Bắc Lạng Thái Hà Tuyên). Chỉ sau Hiệp định Geneva, Việt Minh mới chuyển đến Hà Nội và tiếp quản quyền lực từ tay Quốc gia Việt Nam. Sau đó, Quốc gia Việt Nam đã rút về phía Nam, qua vĩ tuyến 17, dưới sức ép từ Pháp, Trung Quốc và Việt Minh, đánh dấu sự phân chia đất nước thành hai miền với hai chế độ khác biệt.
Nếu có quan điểm cho rằng Quốc gia Việt Nam 'theo' Pháp như một tay sai thì đó là một nhận định không chính xác, bởi Pháp đã công nhận độc lập cho Quốc gia Việt Nam thông qua Hiệp định Élysée vào ngày 8 tháng 3 năm 1949. Các đảng phái chính trị quốc gia chỉ đồng ý tham gia vào chính phủ Quốc gia Việt Nam dưới điều kiện Pháp phải hỗ trợ xây dựng một lực lượng quân sự riêng biệt cho Việt Nam với sĩ quan là người Việt. Những người như Đại úy Đỗ Hữu Vị, Đại tá Nguyễn Văn Xuân, Thiếu tá Nguyễn Văn Hinh,... trước năm 1945 đều là sĩ quan cấp cao trong quân đội Pháp. Để đạt được cấp bậc sĩ quan như vậy, họ phải có quốc tịch Pháp và phục vụ trong Quân đội Pháp (chỉ huy binh sĩ Pháp chứ không phải binh sĩ Việt, do Pháp lo ngại rằng sĩ quan người Việt có thể chỉ huy binh sĩ Việt chống lại Pháp). Người Việt phục vụ trong quân đội tại các thuộc địa (khố xanh, khố đỏ...) chỉ có thể đạt đến chức vụ phó quản (chuẩn úy) là cao nhất. Do đó, việc Quốc gia Việt Nam thành lập được một quân đội riêng biệt với sĩ quan là người Việt đã là một bước tiến quan trọng trong nỗ lực đấu tranh giành độc lập cho đất nước. Về phía Việt Minh, sau khi thanh trừng các đảng phái quốc gia trong sự kiện Ôn Như Hầu, họ đã rút về sáu tỉnh Việt Bắc và tìm kiếm sự hỗ trợ từ Mao Trạch Đông. Đến ngày 18 tháng 1 năm 1950, Bắc Kinh đã chính thức công nhận chính quyền Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, và Trung Quốc cũng là quốc gia đầu tiên trên thế giới công nhận chính quyền này, sau đó mới đến Liên Xô.
Cần phải làm rõ rằng, việc 'theo' Pháp ban đầu là chiến lược của Hồ Chí Minh khi ông ký kết Hiệp ước sơ bộ năm 1946, trong đó công nhận Việt Nam Dân chủ Cộng hòa là một phần của Liên hiệp Pháp, hay nói cách khác là tái công nhận Việt Nam là thuộc địa của Pháp. Điều này đã dẫn đến sự phản đối từ các đảng phái quốc gia. Trước đó, Bảo Đại đã thoái vị và chấm dứt chế độ nhà Nguyễn, khiến cho các hiệp ước mà nhà Nguyễn ký với Pháp không còn giá trị. Trong chiếu thoái vị, Bảo Đại đã ủng hộ việc thành lập chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (giải pháp Bảo Đại lần thứ nhất), bao gồm nhiều đảng phái khác nhau, với khẩu hiệu 'Độc lập - Tự do - Hạnh phúc' thực chất là tôn chỉ Tam dân: Dân tộc Độc lập, Dân quyền Tự do, Dân sinh Hạnh phúc của Quốc dân Đảng. Sau khi các hiệp ước thời nhà Nguyễn được hủy bỏ, Hồ Chí Minh đã nhanh chóng ký kết Hiệp ước Sơ bộ, tái công nhận Việt Nam Dân chủ Cộng hòa là một phần của Liên hiệp Pháp, khiến cho việc thoái vị của Bảo Đại trở nên vô nghĩa. Do đó, các đảng phái quốc gia đã phản đối hiệp ước này, và Việt Minh đã thanh trừng tất cả các đảng quốc gia trong sự kiện Ôn Như Hầu (bao gồm cả Việt Cách, một tổ chức mà Hồ Chí Minh từng là chủ tịch vào năm 1943, với sự hậu thuẫn từ Trương Phát Khuê và Hầu Chí Minh (侯志明), hai tướng của quân đội Tưởng), và từ đó giành quyền kiểm soát hoàn toàn chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Khi Việt Minh rút lên Việt Bắc, Việt Nam không còn chính phủ điều hành, nên Bảo Đại đã phải quay lại đàm phán với Pháp để thành lập chính phủ Quốc gia Việt Nam (giải pháp Bảo Đại lần thứ hai).
(Tưởng Giới Thạch còn một cuộc nội chiến với Mao Trạch Đông chưa giải quyết xong, cuộc nội chiến đó chỉ tạm hoãn sau Biến cố Tây An 1937, nên quân Tưởng không có khả năng đóng chiếm miền Bắc liên tục trong một thời gian dài, và sau này lịch sử đã chứng minh đúng như vậy).
Hiệp định Sơ bộ tái công nhận Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (VNDCCH) là thành viên của Liên hiệp Pháp và cho phép Pháp triển khai quân đội ở miền Bắc đã làm giảm giá trị của việc thoái vị của Bảo Đại. Điều này dường như mâu thuẫn với việc các hiệp định trước đó xác lập thuộc địa của Pháp thời nhà Nguyễn đã bị hủy bỏ. Có vẻ như Hồ Chí Minh đã tái ký kết với Pháp, một động thái có thể được xem là bước lùi. Chính quyền Cộng sản Việt Nam (CSVN) hiện nay giải thích rằng: "Đây là một chiến lược chính trị khôn ngoan nhằm tránh xung đột và tạo thêm thời gian để chuẩn bị cho kháng chiến." Tuy nhiên, việc ký kết hiệp định này có thực sự là cách để Hồ Chí Minh kéo dài thời gian hay không vẫn còn là một câu hỏi.
Bên cạnh đó, hiệp định cũng công nhận quyền bảo hộ của Pháp đối với chế độ VNDCCH về mặt chính trị. CSVN cung cấp thêm lý do rằng việc ký kết là do quân Tưởng tiến vào miền Bắc để giải giáp quân Nhật kéo dài và không chịu rút, nên cần có sự thay thế bằng quân Pháp. Quân Tưởng tiến vào miền Bắc vào tháng 9 năm 1945 và rút đi vào tháng 6 năm 1946, tổng cộng là 9 tháng. Trong khi đó, tại thời điểm ký Hiệp định Sơ bộ, Hồ Chí Minh đã đồng ý cho Pháp đóng quân thêm 5 năm nữa trước khi rút dần. Nếu quân Tưởng có ý định lật đổ chính phủ VNDCCH, họ có thể đã hành động ngay từ khi tiến vào miền Bắc vào tháng 9 năm 1945, không cần phải chờ đợi.
Khi Nguyễn Hải Thần, Chủ tịch Việt Cách, đề xuất với tướng Lư Hán và Tiêu Văn rằng Hồ Chí Minh nên nhường chức Chủ tịch nước, cả hai tướng này đều từ chối. Điều này cho thấy Hồ Chí Minh có được sự ủng hộ từ phía chính quyền Tưởng hơn là các đảng phái quốc gia khác.
Có ba lý do chính khiến quân Tưởng cuối cùng phải rút khỏi miền Bắc:
1) Trung Hoa Dân Quốc (THDQ), dưới thời Tưởng Giới Thạch, là một trong năm thành viên sáng lập Liên Hợp Quốc (LHQ). Với tư cách là thành viên sáng lập, THDQ phải tôn trọng các thỏa thuận quốc tế và chủ quyền của các quốc gia. Quốc dân Cách mạng quân đến miền Bắc với nhiệm vụ giải giáp quân Nhật và không có cơ sở pháp lý để đóng quân lâu dài sau khi hoàn thành nhiệm vụ.
2) THDQ là một trong những quốc gia chịu tổn thất nặng nề nhất trong Chiến tranh Thế giới thứ hai. Mục tiêu hàng đầu của họ là phải tái thiết đất nước sau chiến tranh. Ngay cả Mỹ cũng phải giải ngũ một phần lớn quân đội sau chiến thắng để tập trung vào việc phục hồi kinh tế. THDQ, với nhiều hạn chế hơn Mỹ, không thể duy trì một lực lượng lớn ở miền Bắc Việt Nam mà không giải quyết các vấn đề kinh tế và xã hội trong nước.
3) Nội chiến Quốc - Cộng ở Trung Quốc chỉ tạm hoãn sau Biến cố Tây An năm 1937. Tưởng Giới Thạch cần phải củng cố quân đội trong nước để chuẩn bị cho cuộc nội chiến tiếp theo, không phải duy trì quân đội ở Bắc Việt. (Và lịch sử sau đó đã chứng minh điều này)
submitted by khuyet-danh to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.12 05:46 Head-Frosting-9899 Việt và Nam là đôi bạn thân :))

submitted by Head-Frosting-9899 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.11 09:48 DCSVNthamnhung NÓNG: Số phận đất nước VN trong thời gian tới.!

Vỡ Bình, Đất Nước Sẽ Ra Sao?
Những cuộc đấu đá trên thượng tầng chính trị Ba Đình đã vượt ngoài tầm kiểm soát của đảng Cộng Sản Việt Nam (CSVN) và đẩy đất nước vào hỗn loạn cả về chính trị lẫn kinh tế.
Giới thạo tin cho rằng “lò” có thể sẽ đốt cả bà Trương Thị Mai (phải), thường trực Ban Bí Thư kiêm trưởng Ban Tổ Chức Trung Ương Đảng. (Hình minh họa: Hoang Dinh Nam/AFP via Getty Images)
Bấp Bênh Số Phận Trương Thị Mai
Người theo dõi thời cuộc tưởng rằng cái lò tôn của ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư, đã tạm nghỉ sau khi đốt được hai thanh củi gộc Võ Văn Thưởng và Vương Đình Huệ, hai trong bốn “tứ trụ” của triều đình Cộng Sản. Đảng cần thời gian để thu dọn chiến trường, để ổn định tình thế và đưa người lấp vào những chiếc ghế trống. Nhưng không. Từ các vụ hối lộ ở tập đoàn Phúc Sơn (dính tới Võ Văn Thưởng), Thuận An (dính tới Vương Đình Huệ), lửa lại cháy sang dự án Đại Ninh ở Lâm Đồng và giới thạo tin cho rằng có thể sẽ đốt cả Trương Thị Mai.
Bà Mai, hiện là thường trực Ban Bí Thư kiêm trưởng Ban Tổ Chức Trung Ương Đảng, là một trong bốn người (Trọng, Chính, Mai, Lâm) có đủ “tiêu chuẩn” ngồi vào chiếc ghế quyền lực cao nhất, tổng bí thư đảng CSVN hoặc giữ một trong tứ trụ. Nhưng sau cuộc họp bất thường của Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng và Quốc Hội hôm 2 Tháng Năm, bà Mai đã không được cử vào ghế chủ tịch Quốc Hội hoặc chủ tịch nước như đồn đoán; có thể do đảng chưa tìm ra người thay vị trí của bà ta ở Ban Tổ Chức và Ban Bí Thư, mà cũng có thể do bà Mai có vấn đề giống như các “đồng chí” Thưởng và Huệ. Nếu có thay đổi gì về nhân sự thì phải đợi đến kỳ họp Quốc hội bù nhìn sẽ diễn ra trong hai tuần nữa.
Tin đồn về khả năng bà Mai bị thất sủng rộ lên sau khi công an bắt giam ông Mai Tiến Dũng, cựu bộ trưởng, chủ nhiệm Văn Phòng Chính Phủ (bắt hôm 30 Tháng Tư nhưng 4 Tháng Năm mới công bố), sau khi đã tống giam các ông Trần Đức Quận, bí thư Tỉnh Ủy Lâm Đồng, và ông Trần Văn Hiệp, chủ tịch tỉnh Lâm Đồng, hồi Tháng Giêng về tội nhận hối lộ. Trước đó, trong năm 2023, công an cũng đã bắt ông Nguyễn Ngọc Ánh, chánh Thanh Tra Tỉnh Lâm Đồng và bà Trần Bích Ngọc, vụ trưởng Theo Dõi Công Tác Thanh Tra, Giải Quyết Khiếu Nại, Tố Cáo, Phòng, Chống Tham Nhũng, Buôn Lậu, Gian Lận Thương Mại Và Hàng Giả của Văn Phòng Chính Phủ. Những vụ bắt bớ này đều liên quan đến dự án khu đô thị thương mại, du lịch, nghỉ dưỡng sinh thái Đại Ninh ở Lâm Đồng – một trong những dự án của bà Trương Mỹ Lan và ông Nguyễn Cao Trí, cả hai đã bị kết án trong vụ đại án Vạn Thịnh Phát vừa xét xử sơ thẩm.
Con đường của dự án Đại Ninh trong 14 năm qua, bị hủy bỏ rồi được phục hồi, rồi sang tay qua vài đời chủ, phá nát hơn 300 hécta rừng, liên quan đến nhiều quan chức lãnh đạo của Lâm Đồng và chính phủ, trong đó có bà Trương Thị Mai. Nếu bà Mai bị cho về vườn thì rõ ràng cuộc khủng hoảng chính trị ở chóp bu đảng CSVN chưa có điểm dừng và hứa hẹn có thêm nhiều màn hấp dẫn cho dân chúng thưởng lãm.
“Đốt lò” đi về đâu?
Công cuộc đốt lò của ông Nguyễn Phú Trọng cho đến nay, chẳng những đã thất bại, đã không trị được cội rễ của tham nhũng mà còn vượt ra ngoài tầm kiểm soát của ông ta. Rải rác đã có lời đồn đoán phen này không chừng chủ lò lại biến thành củi vì “trách nhiệm chính trị của người đứng đầu” khi hàng loạt đảng viên cao cấp – đảm nhiệm từ chủ tịch nước, chủ tịch quốc hội, phó thủ tướng, bộ trưởng, bí thư, chủ tịch tỉnh đến tướng tá quân đội và công an – bị cách chức, bị tống giam đến mức “đã đủ nhân sự lập một chính phủ trong tù!”
Không cần nói ai cũng biết cuộc khủng hoảng chính trị ở chóp bu đảng CSVN đã có tác động rất xấu đến tình hình kinh tế đất nước. Cả guồng máy chính quyền gần như bị tê liệt, không ai làm việc vào lúc người dân và doanh nghiệp đang vật lộn với vô số thách thức từ hạn hán và nhiễm mặn ở đồng bằng sông Cửu Long đến tình trạng phá sản và đóng cửa doanh nghiệp tràn lan ở các đô thị, đẩy hàng chục vạn người lao động vào bước đường cùng. Trên các mạng truyền thông, chỉ thấy người dân cứu nhau, lá rách ít đùm lá rách nhiều, trong khi chính quyền dửng dưng, vô cảm.
Đầu tư nước ngoài, cột trụ chính của kinh tế Việt Nam – mà xưa nay đảng Cộng Sản vẫn khoe khoang là nhờ chính trị ổn định – đang bắt đầu bỏ đi dù Việt Nam được kỳ vọng là điểm lựa chọn tốt nhất trong cuộc cạnh tranh quyết liệt Mỹ và Trung Quốc.
Mới đây, các ông Tim Cook của Apple, Jensen Huang của Nvidia đã đến Hà Nội nói những lời đường mật cho chủ nhà sướng rồi đem tiền và kỹ thuật sang làm ăn ở Malaysia, Indonesia. Ngó đi ngó lại, đầu tư nước ngoài vào Việt Nam gần như chỉ còn các nhà tư bản Trung Quốc; họ mở cơ sở ở các tỉnh miền Bắc, nhập hàng từ Trung Quốc, lắp ráp hoặc thay đổi bao bì rồi xuất cảng sang Mỹ và Châu Âu, lấy xuất xứ “made in Vietnam” để tránh mức thuế trừng phạt của chính phủ các nước này. Không phải vô cớ mà nhà báo Shuli Ren của hãng Bloomberg có bài nhận định “Chiến dịch đốt lò đã biến Việt Nam thành một tỉnh của Trung Quốc!”
Từ Đảng Trị Đến Công An Trị
Cái được của công cuộc đốt lò là ở chỗ mà ông Trọng không ngờ tới: Nó đốt cháy những tấm mặt nạ vàng son mà đảng CSVN che đậy bộ mặt thật gớm ghiếc của mình suốt mấy chục năm nay, để người dân thực mục sở thị bản chất của một đảng cầm quyền lúc nào cũng chỉ tìm cơ hội đục khoét tài sản quốc gia, trấn lột người dân, đàn áp nhân dân như một thế lực thực dân chiếm đóng và cản trở con đường tiến hóa của dân tộc. Ông Trọng từng nhắc nhở đàn em: “Đánh chuột không làm vỡ bình,” nghĩa là chống tham nhũng nhưng phải giữ lấy đảng và chế độ. Tiếc thay, chuột sống ở bình, bình nuôi toàn chuột, đánh chuột đến “thượng tầng” mà không “bể bình” là chuyện không có.
Nhưng do sai lầm từ căn bản, công cuộc đốt lò của ông Trọng đã trao quyền lực hầu như vô hạn cho lực lượng công an “còn đảng còn mình,” kết quả là công an đã trở thành một thứ kiêu binh, tự đặt mình lên trên pháp luật và đạo lý, không ai kiểm soát được. Với hai trong “tứ trụ” bị cưa ghế trong chỉ hơn một tháng, công an đã chứng tỏ ngay cả Bộ Chính Trị đảng CSVN cũng không nằm ngoài quyền kiểm soát của họ. Có thể nói, ở Việt Nam bây giờ, chế độ độc tài đảng trị đã biến thành chế độ công an trị.
Ở thượng tầng, công an sử dụng thủ đoạn khống chế các lãnh đạo cao cấp từ đảng đến chính phủ và quốc hội; dưới xã hội, công an gia tăng đàn áp nhân dân, dập tắt mọi biểu hiện phản kháng. Ngân sách dành cho công an nhiều gấp 16.5 lần so với ngân sách ngành y tế; họ tự tung tự tác, từ đổi xoành xoạch thẻ căn cước, hộ chiếu, bảng số xe… làm xã hội thất điên bát đảo, đến tự xây phi trường riêng, rạp hát riêng, muốn làm gì thì làm không ai dám phản đối.
Mô Hình Nước Nga?
Chiếc “bình” đảng CSVN đang rạn vỡ, nhưng do đất nước chưa có một lực lượng chính trị khả dĩ tập hợp được nhân dân cho nên việc thay chế độ đảng trị bằng công an trị xem ra là khó tránh mà còn tai họa hơn rất nhiều.
Nếu tìm một mô hình thể chế gần với Việt Nam trong thời gian tới, có lẽ không ở đâu thích hợp hơn là nước Nga của ông Vladimir Putin hoặc Bắc Hàn của gia tộc họ Kim. Ở Nga, đảng Cộng Sản đã bị đặt ra ngoài vòng pháp luật ngày 6 Tháng Mười Một, 1991, nhưng Vladimir Putin – một sĩ quan cao cấp của cơ quan tình báo khét tiếng KGB thời Xô Viết – đã từng bước thiết lập một chế độ độc tài, kết hợp bạo lực của công an với mô hình kinh tế thân hữu, bè phái.
Báo chí tự do bị tiêu diệt, các nhân vật đối lập chính trị bị ám sát, bị tù tội hoặc phải lưu vong ra nước ngoài, tài sản và tài nguyên quốc gia bị một đám đầu nậu, gọi là oligarch, cướp đoạt và chia chác cho nhau. Sau khi chế độ Cộng Sản sụp đổ, Nga đã không đi theo con đường dân chủ và tiến tới thịnh vượng như các nước Đông Âu mà ngụp lặn trong vũng lầy chuyên chế suốt ba mươi năm. Với giấc mộng bá chủ thời Xô Viết, phục hồi đế chế Nga xưa cũ, ông Putin đã phát động cuộc chiến tranh xâm lược Ukraine để rồi chịu những tổn thất khủng khiếp và bị cả thế giới văn minh xa lánh… Bắc Hàn thì từ lâu đã là một thứ ngoại lệ của thế giới mà không ai muốn đặt chân tới.
Ông Tô Lâm, bộ trưởng Công An, có thể là một Putin của Việt Nam, cai trị bằng nòng súng, nhà tù và chủ nghĩa bè phái. Nhưng khổ nỗi, Việt Nam không phải là Nga; Việt Nam không có diện tích bao la, tài nguyên vô tận như Nga, cũng không có kho vũ khí nguyên tử lớn nhất hành tinh và lá phiếu phủ quyết đầy quyền lực ở Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc. Cho dù Việt Nam có trở thành một bản sao đầy lỗi của nước Nga thì đó cũng không phải là điều mà người dân mong mỏi. [qd]
Hiếu Chân
submitted by DCSVNthamnhung to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.11 07:51 No-Parsnip-3960 Tìm người đi xem phim chung

Tìm người đi xem phim chung
Bác nào khu vực Hà Nội hay Hà Đông đi xem phim này cùng em không tại em chưa đi coi phim rạp bao giờ..!
submitted by No-Parsnip-3960 to vozforums [link] [comments]


2024.05.10 17:21 abato1991 1 bài viết về "phong trào dân chủ" tại Việt Nam

Bài viết lấy từ 1 page năm 2016, nói về "nhà hoạt động", "tên phổng đạn" Nguyễn Chí Đức, đồng thời cũng nhận xét về "phong trào dân chủ", tao xin phép trích đoạn, mời mem sub thảo luận
Chuyện làng dân chủ:
PHẢN TỈNH LÀN 2: NGUYỄN CHÍ ĐỨC NHẬN XÉT VỀ LÀNG DÂN CHỦ
Năm 2012, làng dân chủ Vẹt rộ lên hiện tượng Nguyễn Chí Đức, một đảng viên cộng sản công khai bỏ đảng, bỏ cả công việc ổn định để gia nhập các hội nhóm dân sự, hàng ngày có mặt ở các điểm nóng, các vụ biểu tình này khác, trong đó có vụ được đưa lên thành "hình tượng anh hùng" khi bị an ninh trấn áp, túm bốn chân khiêng lên xe buýt. Tuy nhiên, sau một thời gian tham gia các "phong trào đấu tranh", đến 2014 Chí Đức bắt đầu vỡ mộng và tỉnh ngộ trở lại. Vốn theo đuổi chủ nghĩa dân tộc, bản chất yêu nước ngây thơ nên chưa thực sự bị nhuộm đen - dù thất vọng nhưng Chí Đức không giãy giụa cố đám ăn xôi trong đám bùn hoặc âm thầm quay lưng rời bỏ, mà vẫn cặm cụi hàng ngày góp ý cho các "đòng chí" cũ trong làng dân chủ, dù chính bởi vậy mà bị chụp mũ là ..DLV. Hãy xem những nhận xét khá thẳng thắn của Nguyễn Chí Đức về nội bộ giới dân chủ giả hiệu ở Việt Nam, trong đó có một số gương mặt cộm cán đang ứng cử đại biểu quốc hội khóa XIV: Nói về tình trạng các cá nhân tham gia làng dân chủ, Nguyễn chí Đức huỵch toẹt về "10 vấn đề còn tồn đọng và rất nghiêm trọng trong làng chính trị dân chủ":
  1. Hoang tưởng, cuồng vĩ, tâm thần (bệnh lý)
  2. Khệnh khạng, bố đời: có thực tế, độ quái nhưng nghĩ là minh chủ => từ từ dẫn đến độc tài.
  3. Nổ, ăn tục nói phét, suy diễn lung tung tuy nhiên không ác ý.
  4. Hận thù quá khứ: chống không đc thì chửi cho đến chết
  5. Bất mãn nào đó về vấn đề lịch sử cá nhân.
  6. Cơ hội: kiếm tiền, tìm bạn tình, đi du lịch, mối quan hệ làm ăn (dân chủ chỉ là bình phong)....
  7. Ngây thơ chính trị, adua the số đông: phò Mỹ một cách tuyệt đối, chống Trung Quốc bất chấp lý do
Tư cách đạo đức cơ bản lởm: bồ bịch công khai, lem nhem tiền bạc, phạm tội hình sự, lười lao động, bị đuổi học ko liên quan đến chính trị...
9) Cài cắm của AN, Zích: vấn đề này chỉ nghe đồn chưa có chứng cứ cụ thể
10) Không có sự đoàn kết
Nhận xét về thực trạng một số hội nhóm, hội đoàn xã hội dân sự:
  1. Họ không có thực chất, chỉ tát nước theo mưa và những việc họ làm thường không thực tế và không có nhiều tác động với sự tiến bộ của xã hội Việt Nam, thường chỉ quy tụ trong một nhóm nhỏ độ chưa tới 100 người. Đôi khi hoạt động và tổ chức của họ còn không bằng “một đám ma to”.
  2. Quá vọng ngoại mà quên đi cái lòng tự trọng và tự tôn dân tộc của mình
  3. Họ thường áp đặt quan điểm và không thích lắng nghe ý kiến, quan điểm của thiểu số và không cần tôn trọng sự khác biệt.
  4. Và họ còn độc tài hơn cả Cộng Sản.
Nhận xét về phương thức hoạt động của làng dân chủ, Đức đã có cái nhìn:
"Muốn bắt chước CS thì cũng phải bắt chước đúng.".Đức đã viết: phải bắt chước sự chịu khó, chịu khổ và tính kỷ luật, vì đại nghĩa-đại cuộc, ko vì cái tôi, hi sinh gia đình mà dấn thân. Nói chung là phải chí công vô tư. Đây là những điều mà lũ cơ hội này không bao giờ làm được.Đức nói: "Trong cách đánh giá và và kinh nghiệm gặp gỡ của tôi thì không những hiếm gặp mà không thể tìm được 1 anh/thằng nào có tố chất như những người CS năm xưa thời cách mạng để kết giao chiến hữu, bàn chuyện thế sự dài lâu. Chỉ được 1 thời gian thì không lòi ra trò ma mãnh cơ hội thì cũng hoang tưởng. Còn bọn có động cơ phò phạch, bồ bịch tôi chỉ xem là cửa dưới kể cả thành phần lớn tuổi. Còn bắt chước cái vụ kích động dân oan, thì ngàn năm muôn thuở vì dân oan vốn đã tạp nham (không phải nông dân) lại còn ít vì 1 chính sách ra có chăng chỉ lẻ tẻ sai sót, oan ức cá biệt...".
...
Hội skeptic VN : Tiện có cái anh này, hôm nay lôi Hội dân chủ ra đá chút chơi, không mem lại bảo sao Hội toàn thấy chống cộng Về cơ bản thì Ad không có chống cộng, tại sao ? Vì điều mà ai cũng hiểu là có cộng đâu mà chống. Này nếu chế độ cộng sản còn tiếp tục, người người nhà nhà làm theo năng lực mà hưởng theo nhu cầu, tất cả mọi người đều được ăn ngủ vui chơi miễn phí thì có ai điên mà đi chống nhỉ ?Tóm lại cộng sản là 1 chế độ tốt đẹp, nhưng không thực tế, và vì thế nó không thể tồn tại tiếp nên đã bị thay thế từ lâu. Nói cho đúng hơn, không phải là thay thế mà là quay ngược trở lại để đi lại con đường chủ nghĩa tư bản nguyên sơ, người ta gọi thời kỳ mới này ở Việt Nam là tư bản đỏ, và cái mà ai cũng muốn chống là bọn tư bản đỏ, lợi dụng chức quyền để vơ vét hết của cải về cho bản thân.Phong trào dân chủ ở VN hầu như không chịu tách bạch với phong trào chống cộng của nhưng ông già bà lão VNCH, đó chính là điểm yếu khiến cho phong trào dân chủ ở VN luôn chết yểu. Bởi vì tất cả đều cùng nhau lao đầu vào đánh nhau với KHÔNG KHÍ.Không biết mục tiêu chiến đấu của mình là gì, không biết đặt điểm mạnh của mình ở đâu, không biết dấu điểm yếu của mình thế nào, dù nguồn lực thì luôn luôn dồi dào vì được đối phương ban tặng.Nguồn lực ấy là gì ? là ngày càng nhiều người nhận ra sự thối nát của Đảng ta, là vì Đảng ta đúng là thực sự thối ( chứ không phải bọn phản động nói thế ) Tiếc thay chỉ vì sự nhập nhèm giữa dân chủ và chống cộng nên mọi nguồn lực đều bị phát tán ra vô định.Mệt mỏi trong chiến đấu vì đánh nhau với không khí, đám dân chủ không dấu nổi bản thân đã bộc lộ hết ra nhưng tính xấu ( mà cái anh gì đó viết ở trên cũng gần đủ rồi ) Cái tính xấu mà tôi ghét nhất chính là nói láo, ba xạo, bịa chuyện để câu view. Người làm cách mạng mà toàn nói láo thì thu hút được ai ? Anh tưởng lừa người ta được 1 lần thì lâu dần sẽ quên, nhưng anh quên mất đối phương của anh có cả 1 bộ máy để ghi nhận lỗi của anh, và cứ mỗi khi anh định nói cái gì đó về sau thì nó cho độ chục clone đốp vào mặt anh cái chuyện anh nói láo, thế là xong !Thời nay có quá nhiều chuyện để vả vào mặt ĐCS, nhưng mấy anh "dân chủ" lại khoái lôi chuyện quá khứ ra để chọc, nó khiến mọi người đều liên tưởng đến anh lính VNCH hiện hồn về để đánh nhau tiếp với Cộng sản vậy, trong khi cuộc chiến này đã qua từ hơn 40 năm qua, còn giờ là 1 cuộc chiến khác hoàn toàn cả về mục tiêu và cách thức, các anh mải chiến đấu với quá khứ, quên mẹ hết cả tương lai, nhập nhèm lung tung rốt cục người ta chẳng biết anh là dân chủ hay chống cộng. Mà tôi nói rồi nhé, không ai điên đi chống cộng với các anh cả, không ai điên đi đánh nhau với không khí.Tóm lại là : Đừng điên đi đánh nhau với không khí cùng tụi chống cộng, muốn dân chủ, hãy đặt lại mục tiêu rõ ràng cho mình: anh đang chống cái gì ? Hãy tập trung vào đó và đừng lan man.Dân chủ là 1 hình thức phân tán quyền lực, tất cả mọi người cùng chung chí hướng sẽ tập hợp thành 1 Đảng và chỉ chiến đấu vì mục tiêu đó. Những bạn yêu cây xanh sẽ lập đảng Xanh và chiến đấu vì cây xanh và môi trường, không đá sang chuyện biển Đông. Ngược lại những người quan tâm Trường Sa, Hoàng Sa thì lập 1 Đảng biển Đông, chuyên vấn đề đó thôi, không đá chuyện cây xanh. Nói theo thành ngữ VN là : một nghề thì sống, đống nghề thì chết. Cứ thế mà làm, sẽ rất nhanh thôi, mọi người sẽ hiểu dân chủ thực sự là gì, Đảng phái thực sự là gì. Chứ đừng như bây giờ, hỗn độn, tạp nham, tung hô vì tất cả, chỗ nào cũng có dấu răng, nhưng rốt cục chẳng chỗ nào thành công.
https://www.facebook.com/photo/?fbid=982300518525494&set=a.701134509975431
submitted by abato1991 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.10 14:58 chrome354 Tâm lý của những thằng cuốn theo đám đông cuồng nộ

Cải cách ruộng đất ở miền bắt năm 1955, ban đầu nó diễn ra khá hiệu quả khi đã lấy đất những người Việt theo Pháp chia cho bần cố nông. Nhưng về sau nó thành hảm họa khi đấu tố tất cả địa chủ mà lủ nông dân ghét kể cả người đã có công với cách mạng. Chính quyền đã thả tự do cho những người bị án oan. Sau đó những người này lại đi trả thù bần nông đã hảm hại mình. Điều này đã gây ra cái chết cho hàng trăm ngàn người.
Cách mạng Pháp năm 1789 tóm tắt sơ lược là nông dân lật đổ giới quý tộc, chế độ cũ. Biến cố tại Paris đã lan ra các thành phố khác và miền quê, nơi đây các nông dân đã tự võ trang, xông vào một số nhà địa chủ và chủ trại để đốt phá các hồ sơ lưu trữ về tiền nợ. Nhiều nhà quý tộc bị giết, các người khác bỏ chạy ra nước ngoài. Chế độ thái ấp (manorial regime) đã bị giới nông dân tiêu hủy. Nghiencuulichsu
Điểm chung của các sự kiện này là người dân thỏa sức chém giết tất cả ai trong phạm vi đấu tố của họ. Không bàn ai đúng sai ở đây. Nó cho thấy đám đông cuồng nộ nguy hiểm thế nào khi những con người được cho "phép" đấu tố. Nó diễn ra ở cả thời hiện đại. Có thể lỗi là của GD hay môi trường. Ví dụ điển hình là MXH VN ảnh hưởng rất lớn bởi tâm lý đám đông.
Tâm lý đám đông
Cảm giác an toàn khi công kích người khác trong một đám đông có thể được gọi là hiện tượng "Tâm lý đám đông"1. Theo nhà tâm lý học người Pháp Gustave Le Bon, khi một cá nhân tham gia vào một đám đông, họ có thể bị ảnh hưởng bởi tập thể và thể hiện những suy nghĩ, cảm xúc và hành vi mà họ chưa bao giờ thể hiện khi ở một mình2.
Nguồn tổng hợp
Khi ở VN nó có những đặt điểm như sau.
1. Những đứa con nít được cổ vũ.
Những đứa con nít rất hay tích cực làm theo những gì tụi nó được cổ vũ. Tụi nó thường xem những gì người lớn hay làm mà bắt chước theo.
Có thể thấy được rằng khi ta còn nhỏ, mình mà làm điều gì mà được mọi người xung quanh vỗ tay khen hay thì y như rằng mình sẽ tiếp tục làm. Dopamin thỏa mãn giống như chơi tíc tóc vậy thành ra tụi con nít rất thích khi được mọi người ủng hộ đi chửi "Phản động". Điển hình là trong cái group của cái thằng vô học kia lại đi cổ xúy, duyệt những bài đi xúc phạm cá nhân và cha mẹ người khác. Hoặc những thằng chửi "3 que" lên tới phụ huynh thì lại được những thằng con nít khác thả tim, like ủng hộ.
Tụi con nít khi thấy người khác chửi "Phản động, chống phá nhà nước" thì nó sẽ có xu hướng bắt chước theo. Giống như cách nó bắt chước cha mẹ nó hành xử vậy. Khi có một thằng trẻ trâu lập topic chửi "Phản động" thì thay vì thảo luận thì tụi nó lại lao vào cắn xé. Từ từ nó thành nét "văn hóa" của dân cộng sản, gặp là "giết". Khi nhắt tới "Phản động" thì thằng con nít nào biết "Phản động, 3que, cali" là gì không ? Hay chỉ hùa theo một cách vô nghĩa.
2. Tư tưởng cực đoan
Gặp phe đối lập thì xúc phạm và cho rằng mình có cái quyền đó. Khi gặp người có tư tưởng khác mình, tao đã bị tụi nó gang bang hội đồng bằng những từ ngữ rất mất dạy. Có thằng thì nó cho rằng "vì mày là phản động nên mày xứng đáng". Cái tư tưởng nó rất mất dạy rất dể thấy khi mày để cờ vàng 3 sọc đỏ và đi tranh luận với bò đỏ. Tư tưởng tụi này chính là từ mối thù hằn ngàn đời với VNCH, nên tụi nó rất thù "Phản động".
3. Không có chính kiến
Đơn giản tụi này là chó hùa thôi không đáng nói. Ai nói gì cũng nghe theo không có chính kiến gì hết. Nói bác hồ giản dị nhưng lại ăn gà luộc, gà rán thì lại tin như thật.
4. Chà đạp người khác vì biết người ta không thể chống lại đám đông
Tâm lý tụi này rất giống đám bắt nạt. Khi mà mình không làm người "yêu nước" thì mình là "Phản động". Tụi này thấy tụi nó đông nên rất thoải mái khi xúc phạm người khác, vì tụi nó biết tụi nó "chắt thắng". Đơn giản thôi đâu thằng "yêu nước" nào dám nói ra cái xấu nhà nước, đó là "vùng cấm" rồi. Rất dể thấy có những thằng vô học được hô hào chiến thắng và đi xúc phạm người khác như bò đỏ xúc phạm VNCH. Tụi này biết khi nói tới chính quyền là bị bắt nên tụi nó sẽ tìm đủ mọi cách cho người khác vào tù và hả hê trước chiến thắng. Vì tụi nó là "anh hùng" nên tụi nó nghĩ tụi nó có "quyền" bắt "Phản động"
Những thứ nêu trên chỉ là một trong những lí do khác như môi trường, Giáo dục, quan điểm, tư tưởng, nhận thức, trưởng thành về tâm trí v.v
Nhưng cái đáng nói nó cho thấy môi trường ở VN rất là toxic. Các đám đông này rất dể hình thành trên MXH. Cho thấy được sự kém về văn hóa và môi trường.
submitted by chrome354 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.10 05:49 Sea-Inspection-2284 Montessori Là Gì? Cách Dạy Con Theo Phương Pháp Montessori

Phương pháp Montessori là một phương pháp giáo dục sớm độc đáo, khuyến khích sự tự do và sáng tạo của trẻ em, coi trẻ là những cá nhân tự học và phát triển. Sử dụng vật liệu giáo dục và môi trường tự nhiên, phương pháp này được nhiều nghiên cứu chứng minh là mang lại những kết quả tốt, giúp trẻ phát triển toàn diện và tự tin trong việc khám phá thế giới xung quanh. Chúng ta hãy cùng xem lý do tại sao nhé.
Phương pháp Montessori là gì? Phương pháp Montessori là một phương pháp giáo dục sớm tiên tiến được phát triển bởi bác sĩ người Ý Maria Montessori. Phương pháp này tập trung vào việc phát triển thói quen tự định hướng việc học tập và dựa vào sự khám phá của trẻ làm công cụ giáo dục chính. Phương pháp này được nhiều nghiên cứu chứng minh là mang lại những kết quả tốt cho sự phát triển toàn diện của trẻ nhỏ.
Montessori coi trẻ em là những cá nhân có khả năng học tập và phát triển bản thân. Vì vậy, mục tiêu của phương pháp Montessori là giúp trẻ em phát triển tối đa khả năng bản thân thông qua các hoạt động và môi trường học tập được thiết kế để phù hợp với sự phát triển của trẻ em ở từng độ tuổi khác nhau.
Giáo dục Montessori cho phép trẻ học theo tốc độ của riêng mình với tài liệu do chính trẻ lựa chọn, trong khi bố mẹ hay giáo viên đóng vai trò khơi gợi, đồng hành và đánh giá sự phát triển của trẻ. Phương pháp giảng dạy này khuyến khích sự độc lập trong việc thực hiện các hoạt động đáp ứng nhu cầu phát triển đặc trưng của trẻ nhỏ theo mỗi giai đoạn lứa tuổi.
Áp dụng phương pháp Montessori giúp trẻ phát triển toàn diện các mặt, bao gồm: nhận thức, cảm xúc, xã hội và thể chất. Đứa trẻ được trao quyền tự do trong khuôn khổ để khám phá và thúc đẩy sự phát triển của chúng tốt nhất có thể. Bằng cách này, trẻ trở thành một người học tự định hướng, tự tin và nhiệt tình hơn trong mọi hoạt động khám phá thế giới.
Có thể bạn quan tâm: Những điều cần biết về phương pháp giáo dục Montessori
submitted by Sea-Inspection-2284 to u/Sea-Inspection-2284 [link] [comments]


2024.05.09 01:59 DiskinCider69 Các dạng kỹ thuật thẩm vấn của Conan và cách phòng tránh

Kỹ Thuật REID là một phương pháp có cấu trúc trong thẩm vấn, với các bước cụ thể được thiết kế để thu thập lời thú nhận. Tuy nhiên, việc khám phá không chỉ về Kỹ Thuật REID mà còn về các biến thể và phương pháp thay thế trong thẩm vấn, bao gồm Mr. Big, Good Cop, Bad Cop, Minimization/Maximization, Informal Questioning, Pause Technique, PEACE Technique, Rapid Fire, Pride-and-Ego Down, Repetition, Loaded Questions, và Establish Your Identity.
REID:
Kỹ thuật REID có lẽ là phương pháp nổi tiếng nhất và cũng được sử dụng rộng rãi nhất trong thẩm vấn. Nó bao gồm một quá trình có cấu trúc với nhiều giai đoạn, bao gồm trực tiếp đối mặt với nghi phạm, phát triển các chủ đề để giải thích hành vi phạm tội, xử lý các từ chối, vượt qua các đối tượng phản đối và thu thập thông tin chi tiết trong lời thú nhận. Người ủng hộ lập luận rằng Kỹ Thuật REID hiệu quả trong việc trích xuất thông tin chân thực từ các nghi phạm có tội, nhấn mạnh vào tầm quan trọng của các dấu hiệu hành vi và thao tác tâm lý. Tuy nhiên, những người phê phán đề xuất những lo ngại về nguy cơ những lời thú nhận sai lệch, đặc biệt khi áp dụng vào những người yếu đuối hoặc trong các tình huống áp lực cao.
Mr. Big:
Kỹ thuật Mr. Big là một hoạt động bí mật được sử dụng chủ yếu tại Canada và một số quốc gia khác. Nó bao gồm các nhân viên tình báo trang bị với bộ mặt của một nhóm tội phạm, kết bạn với nghi phạm và dần dần gắn họ vào các hoạt động tội phạm đã được sắp xếp. Mục tiêu là thiết lập sự tin tưởng và thu thập lời thú nhận từ nghi phạm, thường bằng cách tạo ra một tình huống nơi việc thú nhận được coi là một cách để được chấp nhận hoặc bảo vệ bên trong nhóm tội phạm. Trong khi những người ủng hộ lập luận rằng nó có thể rất hiệu quả trong việc giải quyết các vụ án lạnh hoặc thu thập lời thú nhận trong các điều tra khó khăn, những người phê phán đề xuất những lo ngại về cản trở và ép buộc đạo đức.
Good Cop, Bad Cop:
Good Cop, Bad Cop là một chiến thuật thẩm vấn cổ điển trong đó một điều tra viên thể hiện một cách tiếp cận thân thiện và đồng cảm (cảnh sát tốt), trong khi người kia mang một thái độ quyết liệt và đối đầu hơn (cảnh sát xấu). Cảnh sát tốt cố gắng thiết lập mối quan hệ và sự đồng thuận với nghi phạm, cung cấp cho họ một cách thoát ra thông qua sự hợp tác, trong khi cảnh sát xấu áp dụng áp lực, đe dọa hoặc đe dọa để thu thập lời thú nhận. Kỹ thuật này phụ thuộc vào sự thao túng và sự đối lập giữa hai cách tiếp cận để ảnh hưởng đến hành vi của nghi phạm. Tuy nhiên, nó cũng có thể dẫn đến lời thú nhận sai lệch hoặc sự căm ghét đối với cảnh sát.
Minimization/Maximization:
Minimization liên quan đến làm giảm sự nghiêm trọng của tội ác, giảm thiểu các hậu quả đạo đức hoặc pháp lý và đề xuất biện pháp hoặc lý do cho hành vi của nghi phạm. Ngược lại, Maximization bằng cách tăng cường các bằng chứng chống lại nghi phạm, nhấn mạnh vào sự nghiêm trọng của tội ác và hậu quả tiềm ẩn của việc không hợp tác. Kỹ thuật này nhằm manipulat cảm nhận của nghi phạm về tình hình của họ, làm cho việc thú nhận trở nên như là lựa chọn thuận lợi nhất. Mặc dù giảm thiểu/tối đa hoá có thể hiệu quả trong việc trích xuất lời thú nhận, nó gây ra những lo ngại về sự lừa dối và thao túng.
Informal Questioning:
Câu hỏi không chính thức đề cập đến một cách tiếp cận không cấu trúc hơn trong thẩm vấn, nơi các điều tra viên tham gia vào cuộc trò chuyện thoải mái với nghi phạm, dần dần dẫn dắt cuộc thảo luận về tội ác đang được xem xét. Khác với các kỹ thuật thẩm vấn chính thức, thẩm vấn không chính thức dựa vào việc xây dựng mối quan hệ, lắng nghe chủ động và đặt câu hỏi mở để khuyến khích nghi phạm tự nguyện tiết lộ thông tin. Mặc dù nó có thể thiếu tính hệ thống của các phương pháp khác, thẩm vấn không chính thức có thể có giá trị trong việc xây dựng niềm tin và thu thập thông tin một cách không cưỡng bức hoặc thao túng.
Pause Technique:
Kỹ Thuật Tạm Dừng liên quan đến việc sử dụng im lặng hoặc tạm dừng kéo dài trong thẩm vấn để tạo ra áp lực tâm lý lên nghi phạm. Bằng cách không đáp ứng bằng lời hoặc duy trì sự im lặng kéo dài sau khi nghi phạm phát ngôn, các điều tra viên nhằm tạo ra sự bất tiện, không chắc chắn hoặc lo âu, dẫn nghi phạm tự nguyện cung cấp thông tin bổ sung hoặc thú nhận. Mặc dù sự im lặng có thể là một công cụ mạnh mẽ trong thẩm vấn, việc sử dụng có đạo đức đòi hỏi sự xem xét cẩn thận về tác động tiềm năng của nó lên trạng thái tâm lý của nghi phạm và nguy cơ thu thập lời thú nhận sai lệch dưới áp lực.
PEACE:
Kỹ thuật PEACE (lập kế hoạch và chuẩn bị, tương tác và giải thích, tài khoản, kết thúc và đánh giá) là một cách tiếp cận có cấu trúc trong thẩm vấn được phát triển bởi các cơ quan thực thi pháp luật tại Vương quốc Anh. Không giống như các phương pháp đối đầu như Kỹ Thuật REID, Kỹ Thuật PEACE tập trung vào việc xây dựng mối quan hệ, lắng nghe chủ động và đặt câu hỏi mở để khuyến khích sự hợp tác và tiết lộ từ nghi phạm. Nó tập trung vào việc thu thập thông tin toàn diện thông qua quá trình hợp tác và không cưỡng bức, với sự nhấn mạnh vào việc tôn trọng quyền lợi và phẩm giá của nghi phạm.
Rapid Fire:
Thẩm vấn Rapid Fire liên quan đến việc truy sát nghi phạm với một chuỗi liên tục các câu hỏi, thường mà không cho phép đủ thời gian để đáp ứng. Mục tiêu là làm cho nghi phạm bị quá tải về quá trình kognit, ngăn họ khỏi định hình câu trả lời hợp lý hoặc giấu thông tin hiệu quả. Kỹ thuật này dựa trên việc tạo ra căng thẳng, nhầm lẫn hoặc quá tải kognit để làm suy yếu sự chống cự của nghi phạm và tăng khả năng tiết lộ tự nguyện hoặc tuyên bố trái ngược. Tuy nhiên, nó gây ra những lo ngại về sự công bằng, độ chính xác và nguy cơ thu thập thông tin không đáng tin cậy dưới áp lực.
Pride-and-Ego Down:
Thẩm vấn Pride-and-Ego Down liên quan đến việc phá vỡ sự tự hào, tự trọng hoặc tự tin của nghi phạm bằng cách thách thức niềm tin, giá trị hoặc cách nhìn nhận của họ về bản thân. Các điều tra viên có thể sử dụng các chiến thuật như miệt thị, trêu chọc hoặc chế giễu nghi phạm, làm nổi bật những thiếu sót, thất bại hoặc không nhất quán của họ để gây ra cảm giác tội lỗi, xấu hổ hoặc thấp hèn. Kỹ thuật này nhằm vào việc làm suy yếu các phòng thủ tâm lý của nghi phạm, làm cho họ dễ bị manipulat, ép buộc hoặc thuyết phục hơn. Tuy nhiên, nó gây ra những lo ngại đạo đức về sự tổn thương tâm lý và nguy cơ thu thập lời thú nhận sai lệch thông qua manipulat cảm xúc.
Repetition:
Lặp lại là một kỹ thuật thẩm vấn đơn giản nhưng hiệu quả liên quan đến việc lặp lại việc đặt câu hỏi nhiều lần về các vấn đề hoặc chi tiết chính liên quan đến tội ác. Bằng cách hỏi lại cùng một câu hỏi nhiều lần hoặc theo các cách khác nhau, các điều tra viên cố gắng phát hiện ra sự không nhất quán, mâu thuẫn hoặc tránh việc của nghi phạm, tăng áp lực lên họ để cung cấp một câu trả lời nhất quán và chân thực. Mặc dù lặp lại có thể là một công cụ quý giá trong việc phát hiện sự lừa dối hoặc thu thập thông tin chính xác, việc sử dụng quá mức có thể dẫn đến mệt mỏi, sự thất vọng hoặc nhầm lẫn, làm suy yếu tính hiệu quả và độ tin cậy của nó.
Loaded Questions:
Câu hỏi có tải trọng là các câu hỏi tương tác chứa các giả định, suy đoán hoặc buộc tội ngụ ý ẩn bên trong. Bằng cách đặt câu hỏi theo cách mà giả định về tội ác của nghi phạm, sự có liên quan hoặc kiến thức của họ về tội ác, các điều tra viên nhằm thu hút các câu trả lời hoặc thú nhận phạm tội. Câu hỏi có tải trọng lợi dụng những tinh tế về ngôn ngữ, mâu thuẫn tâm lý hoặc kích hoạt cảm xúc để vận dụng quan điểm của nghi phạm về thẩm vấn, làm cho việc duy trì sự trong sạch hoặc phủ nhận tham gia trở nên khó khăn. Tuy nhiên, việc sử dụng chúng đặt ra những vấn đề đạo đức về sự công bằng, tính khách quan và nguy cơ thu thập lời thú nhận sai lệch thông qua các câu hỏi gợi ý.
Establish Your Identity:
Xác Định Về Bản Thân là một kỹ thuật thẩm vấn tập trung vào làm sáng tỏ danh tính, quá trình học và mối quan hệ của nghi phạm với tội ác đang được điều tra. Bằng cách thu thập thông tin về quá trình lịch sử cá nhân, chứng minh bằng chứng ngoại phạm hoặc vị trí vào thời điểm xảy ra tội ác, các điều tra viên nhằm xác minh hoặc phủ nhận sự tham gia của họ, thiết lập một cơ sở cho việc đặt câu hỏi hoặc điều tra tiếp theo. Kỹ thuật này dựa vào việc thiết lập niềm tin, uy tín và sự hợp tác thông qua sự minh bạch, sự đồng cảm và lắng nghe chủ động, tạo ra một bầu không khí của sự tôn trọng và hiểu biết lẫn nhau giữa điều tra viên và nghi phạm.
Vậy sau khi chúng ta đã tìm hiểu cơ bản về những cách thẩm vấn trên thì việc duy nhất chúng ta nên làm đó là IM LẶNG và CHỊU ĐỰNG cho đến khi người nhà liên hệ được Luật sư. Nếu có thể thì Ghi lại toàn bộ thông tin liên quan đến sự việc, tên cảnh sát, thời gian. Tránh xác nhận hoặc từ chối. Chuẩn 1 clip tự nói trong máy tính hoặc cloud, usb và trong clip khẳng định không muốn tự sát, nếu chẳng may bị bắt thì không hề kháng cự và quay 1 clip full nude toàn thân để chứng minh cơ thể không bị làm sao. Hãy tham gia 1 nhóm cộng đồng trên internet mà bạn đang làm việc hoặc hội nhóm mà mình thường xuyên hoạt động trước đó. Cuối cùng, tìm cách mà biến khỏi cái đất nước này chứ đừng hi vọng quá nhiều nếu tài chính và trình độ bản thân không đủ.
Nguồn: - 10 Interrogation Techniques Used By The Police - by Oliver Taylor - https://listverse.com/2019/02/16/10-interrogation-techniques-used-by-the-police/
submitted by DiskinCider69 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.08 11:09 Prestigious_Toe_9729 Tuyet chieu dat diem 10 voi cach lam assignment nhanh chong

Đối với sinh viên, hoàn thành bài assignment xuất sắc là chìa khóa để ghi điểm cao và thành công trong học tập. Tuy nhiên, nhiều người thường gặp khó khăn trong việc quản lý thời gian, tìm kiếm thông tin và tránh vi phạm luật bảo vệ quyền tác giả. Bài viết này sẽ hướng dẫn bạn các bước thiết yếu, từ hiểu đề bài đến hoàn thiện sản phẩm cuối cùng, giúp bạn học tập hiệu quả và đạt kết quả tối đa.
Tham khảo thêm: https://band.us/band/93929020
Bí quyết chinh phục bài assignment
1. Hiểu rõ yêu cầu của bài assignment
Bước đầu tiên để hoàn thành bài tập thành công là nắm vững yêu cầu từ đề bài. Hãy đọc kỹ và phân tích đề bài, xác định rõ nhiệm vụ cần hoàn thành, bao gồm các dạng bài khác nhau như bài tập cá nhân, nhóm, nghiên cứu hay thực hành. Việc hiểu sai yêu cầu sẽ dẫn đến kết quả không mong muốn.
2. Tìm kiếm tài liệu và nghiên cứu
Sau khi nắm rõ yêu cầu của đề bài, bạn cần thu thập thông tin liên quan từ các nguồn đáng tin cậy. Thư viện, tạp chí khoa học và website chuyên ngành là những nơi lý tưởng để tìm kiếm tư liệu. Trong quá trình nghiên cứu, việc trích dẫn nguồn thông tin đúng cách là vô cùng quan trọng để tránh đạo văn.
3. Lập kế hoạch và quản lý thời gian
Làm chủ thời gian là một trong những thách thức lớn nhất đối với sinh viên. Do đó, việc lập kế hoạch chi tiết và chia nhỏ nhiệm vụ là rất quan trọng. Hãy đặt deadline cho từng giai đoạn của bài tập và sắp xếp thứ tự làm việc dựa trên mức độ quan trọng và khẩn cấp.
Dưới đây là một số ứng dụng quản lý thời gian phổ biến:
➡️➡️➡️Chi tiết thương hiệu : https://twitter.com/LuanvanvietC
4. Thực hiện làm assignment
Bước tiếp theo là bắt tay vào thực hiện viết bài assignment. Giai đoạn này đòi hỏi bạn vận dụng tối đa các kỹ năng viết, phân tích và tổng hợp thông tin. Bài tập nên được trình bày khoa học, súc tích và thu hút sự chú ý của người đọc.
Danh sách các yếu tố cần chú trọng khi thực hiện bài assignment:
Xem chi tiết tại: Assignment là gì? Tips và Cách làm Assignment đạt điểm cao hiệu quả nhất!
5. Đánh giá và phản hồi
Trước khi nộp bài, bạn nên dành thời gian để đánh giá và hoàn thiện bài làm. Việc tự đánh giá sẽ giúp phát hiện và sửa chữa các lỗi, thiếu sót. Đồng thời, xin nhận xét từ giảng viên và bạn học cũng là một cách tốt để nâng cao chất lượng bài tập.
Danh sách kiểm tra trước khi nộp bài:
Hoàn thành bài assignment một cách xuất sắc để đạt điểm cao chính là mục tiêu của đa số sinh viên. Tuy nhiên, để làm được điều này không hề đơn giản. Bài viết đã đề cập chi tiết các bước quan trọng từ hiểu yêu cầu, nghiên cứu thông tin, quản lý thời gian đến kỹ thuật thực hiện và hoàn thiện bài tập.
Nếu bạn cần tư vấn thêm liên hệ dịch vụ viết thuê assignment để được giải đáp mọi thắc mắc về bài viết assignment.
#luanvan24 #dichvuluanvan24 #dichvuvietthueluanvan #diachitimluanvan #websitevietluanvan #mauluanvan #lv24 #Assignmentlàgì
submitted by Prestigious_Toe_9729 to u/Prestigious_Toe_9729 [link] [comments]


http://activeproperty.pl/