Viet nam mien phi

Thế giới đã kỳ vọng vào Aung San Suu Kyi một cách sai lầm như thế nào

2024.05.15 14:46 Frequent_Cycle4744 Thế giới đã kỳ vọng vào Aung San Suu Kyi một cách sai lầm như thế nào

Những tín hiệu độc tài đã bị phớt lờ vì một thứ tâm lý chính trị phổ biến: thiên kiến xác nhận (comfirmation bias).
Myanmar giờ đây không phải là cái kết đẹp mà chúng ta từng kỳ vọng.
Khi đảng của Aung San Suu Kyi lên nắm quyền hồi năm 2015, người ta tung hô bà như một vị thánh, một biểu tượng đã chịu đựng muôn vàn khổ đau để dẫn dắt người dân từ thể chế độc tài sang dân chủ.
Tổng thống Barack Obama ca ngợi bà. Hillary Clinton ôm chầm lấy bà giữa công chúng. Lãnh đạo phe đa số trong Thượng viện Hoa Kỳ, Mitch McConnell, từng so sánh bà với Gandhi.
Vậy mà giờ đây, bà Aung San Suu Kyi, nhà lãnh đạo trên thực tế (de facto) của Myanmar, lại là mục tiêu công kích trên toàn thế giới. Ấy là bởi bà đã chọn đứng về phía quân đội Myanmar khi lực lượng này tiến hành một chiến dịch giết chóc, hãm hiếp và tra tấn sắc dân Rohingya thiểu số.
Dẫu danh tiếng của bà đổ ngã một cú ngoạn mục, song thực ra nó lại là một câu chuyện “thường ngày ở huyện”. Các nhà lãnh đạo phương Tây quen tán thưởng những cá nhân, thường là những nhà hoạt động có nhiều hy sinh lớn lao, như thể họ là chìa khóa vạn năng để giải quyết những vấn đề của các nền độc tài hay các nền dân chủ non trẻ yếu ớt.
Khi sốt sắng kiếm tìm một giải pháp đơn giản cho cái vấn đề thay đổi chính trị đầy phức tạp, các nhà lãnh đạo phương Tây thường bỏ qua những khiếm khuyết của những người anh hùng ấy. Họ thường không nhìn ra những thách thức mà các vị anh hùng phải đối mặt khi lên nắm quyền. Và họ giả định rằng quốc gia là sản phẩm của nhà lãnh đạo, trong khi thực tế thì luôn ngược lại.
Tu viện Ywama ở Yangon, một trong những nơi ủng hộ phong trào Phật giáo dân tộc Ma Ba Tha. Bà Aung San Suu Kyi từng nói vào năm 2013 rằng người dân theo đạo Phật lo sợ “bá quyền Hồi giáo toàn cầu”. Ảnh: Adam Dean/The New York Times.
Những dấu hiệu cảnh báo
Một nhà khoa học chính trị của trường Đại học Colgate là Danielle Lupton nhận xét rằng “Chúng ta cứ thần tượng những vị lãnh đạo nước ngoài, còn không thì lại ác quỷ hóa họ”.
Đôi khi lý do đơn thuần là vì mục đích chính trị. Tuy nhiên Luton tin rằng những nhận định đơn giản như thế có gốc gác sâu xa từ một hiện tượng tâm lý học. Điều đó khiến cho người ta khó tránh khỏi thiên kiến, và lại càng khó mà thay đổi quan điểm của họ.
“Trong tâm lý học chính trị, có một khái niệm gọi là thiên kiến xác nhận (confirmation bias): bạn có sẵn một niềm tin từ trước về một kết quả nào đó, hay như trong trường hợp này là liệu một người là tốt hay xấu.” Lupton nói.
Thiên kiến xác nhận dẫn dắt con người ta một cách vô thức. Nó khiến người ta chỉ chọn lựa tiếp nhận những thông tin nào ủng hộ cho các niềm tin sẵn có của họ – và khiến cho người ta phớt lờ những dữ kiện đi ngược lại niềm tin.
Khái niệm này giúp giải thích tại sao những người Tây phương từng tôn vinh bà Aung San Suu Kyi lại có vẻ đã không nhìn ra được những dấu hiệu cho thấy vị chính trị gia này không phải là hình mẫu của những giá trị tự do dân chủ.
Ví dụ, trong một cuộc phỏng vấn trên BBC năm 2013, bà đã trả lời qua loa một cách sống sượng khi được hỏi về vấn đề bạo lực dâng cao chống lại người Rohingya. Bà nói rằng cả những người dân theo đạo Phật cũng đang bị buộc phải bỏ nhà đi, và nỗi sợ hãi là thứ “hai bên đều có”.
Trước câu hỏi tại sao phần đa bạo lực lại chỉ ảnh hưởng đến người theo đạo Hồi thì bà trốn tránh. Bà nói rằng người dân theo đạo Phật đang phải sống trong nỗi sợ hãi “bá quyền Hồi giáo toàn cầu”.
Dù những chuyện kiểu này xuất hiện ngày một nhiều khi Suu Kyi ngày càng nổi danh, nhưng chúng lại mâu thuẫn với hình ảnh thánh thiện của bà. Vì thế, người ta ít chú ý tới chúng.
Giới lãnh đạo phương Tây đã tiếp tục ủng hộ bà, giúp bà xây dựng một tính chính danh trong khi họ gây sức ép bắt chính quyền quân sự Myanmar phải tổ chức các cuộc bầu cử, với kỳ vọng là bà Aung sẽ lên lãnh đạo đất nước.
“Thiên kiến xác nhận mạnh mẽ đến nỗi làm chúng ta có thể phớt lờ những thông tin mâu thuẫn, thậm chí chúng ta còn không nhận ra điều đó”, Lupton giải thích thêm.
Một số chuyên gia khác cho rằng nó có thể dẫn đến một thứ thiên kiến chính trị đáng kể hơn nhiều, rằng một hệ thống chính trị sẽ có những đặc điểm, phẩm chất của người lãnh đạo hệ thống đó. Trên thực tế, thường thì điều ngược lại mới đúng.
Các thiên kiến nói trên khiến cho người ta dễ dàng kết luận rằng nếu các cá nhân anh hùng có thể chiến thắng trong cuộc chiến quyền lực, thì họ hoàn toàn có thể mang đến dân chủ và tự do.
“Chúng ta luôn kiếm tìm một vị lãnh đạo mà chúng ta có thể tin cậy để họ trở thành đối tác, vậy nên chúng ta thường ‘bấm nút thông qua’ nhanh nhanh một ai đó để còn quay qua lo lắng cho những việc khác”, theo Elizabeth Saunders, một nhà khoa học chính trị trường Đại học George Washington chuyên nghiên cứu về chính sách ngoại giao Hoa Kỳ.
Cựu Tổng thống Afghanistan Hamid Karzai tại Kabul năm 2016. Chính phủ Hoa Kỳ từng tôn xưng ông này như là vị lãnh đạo dân chủ thay thế chính quyền áp bức của Taliban. Ảnh: Adam Ferguson/The New York Times.
Một hàng dài những kẻ cứu thế “hụt”
Câu chuyện đơn giản về một vị lãnh tụ cứu nhân độ thế xuất hiện để thay đổi cả một quốc gia thường hiếm khi xảy ra.
Chính phủ Mỹ từng tôn xưng nhà lãnh đạo người Afghanistan là ông Hamid Karzai như một vị lãnh đạo dân chủ thay thế chính quyền áp bức của Taliban. Nhưng Washington đã phải thất vọng khi nhận ra rằng ông Karzai, thay vì vượt ra khỏi những trò tham nhũng và chủ nghĩa bè phái vốn tràn ngập đất nước Afghanistan, lại quay qua xây dựng cho mình một chế độ mang đầy những vấn nạn đó.
“Nếu bạn tôn một vị lãnh đạo lên làm một hình mẫu đạo đức, bạn lại có thể đang giúp người lãnh đạo đó củng cố quyền lực, và điều này có thể gây ra những kết quả ngoài ý muốn”, theo Saunders.
Tại Rwanda, Tổng thống Paul Kagame đã được suy tôn là vị cứu tinh của đất nước khi ông này thắng cử, với sự ủng hộ từ phương Tây, sau thảm họa diệt chủng năm 1994.
Thế nhưng, tuy có thành công trong việc giảm thiểu đói nghèo, Kagame đã tự tỏ ra là một nhà lãnh đạo chuyên chế. Các chính trị gia đối lập thường bị bỏ tù, phải trốn ra nước ngoài, hoặc bị giết hại. Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (Human Rights Watch) đã có báo cáo về nạn bắt giam và tra tấn rộng khắp trong quân đội tại Rwanda.
Cũng như từng có nhiều người đã dễ dàng ủng hộ Phong trào Giải phóng Dân tộc Sudan, khi nó còn là một phong trào nổi loạn chống lại nhà lãnh tụ độc tài Omar Hassan al-Bashir, người bị kết án diệt chủng tại Darfur. Tuy nhiên, sau khi các sỹ quan của phong trào này cùng các đồng minh lên nắm quyền tại đất nước Nam Sudan độc lập mới ra đời, thì họ lại khiến cho cả đất nước chìm vào nội chiến.
Không chỉ có giới lãnh đạo phương Tây mới hay có những phán đoán sai lầm như thế. Vào những năm 1960 và 1970, giới hoạt động nhân quyền toàn thế giới từng ca ngợi những lãnh đạo đòi độc lập chủ quyền như Robert Mugabe của Zimbabwe. Nhiều vị lãnh đạo kiểu vậy sau này lại trở thành những kẻ độc tài.
Cũng có các trường hợp ngoại lệ, như Nelson Mandela, vị tổng thống hậu-Apartheid đầu tiên của Nam Phi. Nhưng những người như Mandela không nhiều, và thành công của họ phụ thuộc vào nhiều yếu tố ngẫu nhiên khác. Đến giờ, họ vẫn còn ngạc nhiên về những yếu tố bí ẩn thần kỳ đó. Và cả những nhà hoạt động vốn đang mất tinh thần tại Myanmar cũng đang ngỡ ngàng như vậy.
Bà Aung San Suu Kyi tại Nhà Trắng năm 2016. Ảnh: Al Drago/The New York Times.
“Đặc tính của một nhà độc tài”
Aung San Suu Kyi không phải là Kagame hay Mugabe, nhưng chỉ sau gần 20 tháng đầu tiên cầm quyền, bà đã tỏ ra có biểu hiện độc tài.
Vừa giành được quyền lực, bà Aung nhanh chóng đẩy ra rìa các nhà hoạt động và các nhóm dân sự đã giúp bà giành quyền lực.
“Bà ấy chỉ lắng nghe những ai thân cận với mình,” theo Yan Myo Thein, một nhà hoạt động của nhóm đấu tranh dân chủ 88 Generation và là một cựu tù chính trị. Ông cho rằng nhóm người thân cận với bà Aung cư xử như một “đám cuồng cá nhân chủ nghĩa”.
“Đó là một biểu hiện độc tài,” ông nói.
Trong giai đoạn thế giới còn đang bận tán thưởng bà Aung, tại Myanmar đã có những người nhìn ra những chỉ dấu ngày càng rõ rệt, rằng bà đang củng cố quyền lực và áp chế những ai có ý kiến phê bình.
“Cho dù họ tự xưng rằng mình là biểu tượng của dân chủ, họ lại muốn tập trung hóa và quản lý mọi thứ,” Kyaw Thu, người lãnh đạo nhóm dân sự Paung-Ku, nói về chính quyền dân cử đang nắm quyền tại Myanmar. “Những ai không ủng hộ nghị trình của họ thì bị xem là kẻ thù”, Kyaw nói thêm.
Hàng tá người Myanmar đã bị kết tội dưới một điều luật có mục đích ngăn chặn các phê phán nhằm vào chính phủ. Tình trạng này làm người ta nhớ lại thời kỳ giới quân sự độc tài bỏ tù các nhà bất đồng chính kiến.
Aaron Connelly, một nhà phân tích chính trị của Viện Lowry tại Sydney (Úc) nhận định rằng các chính sách áp bức này “là đặc trưng cho cách cầm quyền của đảng Đảng Liên minh Quốc gia vì Dân chủ (NLD) tại Myanmar.”
Mà thậm chí khi chưa nói gì đến quan điểm của bà Aung về người Rohingya, thì bà “vẫn chưa hề cư xử như một nhà lãnh đạo có tư tưởng tự do”, Connelly nhận xét.
Một cuộc biểu tình trong tháng qua tại Yangon nhằm ủng hộ chính sách của bà Aung San Suu Kyi đối với khủng hoảng người thiểu số Rohingya. Ảnh: Adam Dean/The New York Times.
Bài học lớn cho mọi người?
Trong khi giới làm chính sách có thâm niên hoạt động lâu năm có vẻ vẫn đang tự tin với thói quen phán xét của mình, thì giới trẻ hơn đã bắt đầu đặt câu hỏi về việc: liệu có phải cộng đồng thế giới, sau quá nhiều thất vọng, đáng ra đã phải học được một bài học nào đó?
“Kịch bản này lặp đi lặp lại quá nhiều để có thể phớt lờ”, Tim Hirschel-Burns, một nhân viên Peace Corps tại Benin, viết trên blog cá nhân của mình.
Theo Tim, có lẽ cái cách cải tạo một quốc gia đang gặp khó khăn như hiện tại, bằng cách lắp vào quốc gia đó một vị lãnh đạo có triển vọng, là một mô hình ngược ngạo. Và có lẽ thay đổi chỉ đến khi nó diễn ra từ dưới lên trên, cho dù cách thay đổi này khó khăn, bề bộn và cần nhiều thời gian hơn.
“Người dân tại những nước đó, cũng như chúng ta, phần nhiều là sản phẩm từ môi trường của họ”, Tim viết.
Đối xử với bà Aung San Suu Kyi như thể bà không dính dáng gì đến những vấn đề của Myanmar sẽ khiến thế giới nhìn nhận bà như “một con người đạo đức cao thượng và dũng cảm hơn chính cái lực lượng chính trị mà bà đại diện”, Tim phân tích thêm.
Ngay cả những lãnh đạo thường nói những điều đúng đắn và thể hiện những ý định tốt đẹp thường cuối cùng vẫn có khuynh hướng phản ánh cái hệ thống mà họ đã trưởng thành trong nó. Nếu bản thân hệ thống đó vẫn còn hư hỏng, thì có thể coi là sòng phẳng khi ta phê phán cái dở của những người lãnh đạo, song không thể mong đợi các vị lãnh đạo đó vượt lên trên chính hệ thống của họ.
Nói đi thì cũng nói lại, có thể bà Aung San Suu Kyi đang xây dựng một phiên bản chính quyền dân chủ theo đúng đường lối mà nhiều công dân Myanmar mong muốn.
Một khảo sát năm 2015 của Asia Barometer cho thấy phần lớn người được khảo sát tại Myanmar có quan điểm chống đối các hình thức kiểm soát nhánh hành pháp của đất nước. Nhiều người Myanmar tin rằng giới lãnh đạo tôn giáo nên có vai trò trong việc làm luật và quyền công dân nên được gắn liền với tôn giáo. Mức ủng hộ cho một nhà cầm quyền mạnh tay là khá cao, trong khi ủng hộ cho quyền của người thiểu số thì lại thấp.
“Người dân mong muốn dân chủ theo nghĩa là họ mong muốn chấm dứt tình trạng độc tài, và lãnh đạo phải là người được dân chúng bầu chọn”, theo Thant Myint-U, một nhà sử học và cựu quan chức Liên Hợp Quốc. “Nhưng cái ước muốn đó rất khác với việc chấp nhận cả một lô một lốc các giá trị tự do, đặc biệt khi các giá trị đó có liên quan đến các vấn đề như màu da, chủng tộc, hay bình đẳng giới.”
Câu hỏi cần đặt ra lúc này là, có bao nhiêu phần trong nỗi giận dữ mà phương Tây đang đổ vào Suu Kyi, thể hiện qua các hành động như kêu gọi tước giải Nobel Hòa Bình của bà, có nguyên nhân sâu xa từ nỗi mặc cảm hối hận do đã từng ủng hộ bà Aung góp phần giúp bà giành được quyền lực.
Trong một bài viết gần đây, một giáo sư của Viện Griffith Asia là Andrew Selth viết rằng “Nếu danh tiếng của Suu Kyi có trượt quá xa thì cũng là do cộng đồng quốc tế đã tâng bà lên quá cao.”
Amanda Taub viết từ Washington, và Max Fisher viết từ Yangon, Myanmar. Wai Moe cũng đóng góp cho bài báo này từ Yangon.
Nguồn: https://www.luatkhoa.com/2017/11/the-gioi-da-ky-vong-vao-aung-san-suu-kyi-mot-cach-sai-lam-nhu-the-nao/
submitted by Frequent_Cycle4744 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.15 13:05 bo60 제가 웬간하면 부탁 안드리는데, 이거 좀 부탁드립니다.

https://www.reddit.com/VietNam/comments/1cs9v2m/never_know_we_are_that_racist/?utm_source=share&utm_medium=web3x&utm_name=web3xcss&utm_term=1&utm_content=share_button
submitted by bo60 to Mogong [link] [comments]


2024.05.15 12:45 katavietnam123 Bảng Giá Xe Genesis Mới Nhất Tại Việt Nam

Bảng Giá Xe Genesis Mới Nhất Tại Việt Nam
Nếu bạn đang tìm kiếm cho mình một chiếc ô tô gia đình sang trọng, đẳng cấp với giá thành hợp lý thì Genesis chính là sự lựa chọn tốt nhất cho bạn. Đây là một thương hiệu xe hơi đình đám đến từ Hàn Quốc với doanh thu khá cao trong những năm vừa qua.
https://katavina.com/tin-xe/bang-gia-xe-genesis-moi-nhat-tai-viet-nam.html
https://preview.redd.it/j015qvfukk0d1.jpg?width=600&format=pjpg&auto=webp&s=a4485b8b3edfb4bbe2da8169848f2b977cc39243
submitted by katavietnam123 to u/katavietnam123 [link] [comments]


2024.05.15 10:46 New_911win Game xóc đĩa phổ biến tại các casino Việt Nam

Game xóc đĩa phổ biến tại các casino Việt Nam

Cách chơi của "Xóc đĩa" casino rất đơn giản, thành thật mà nói, nếu bạn hỏi xóc đĩa có gì hay mà thu hút đên thế thì tôi thực sự không thể nói hết được. Khi được một người bạn giới thiệu chơi, tôi đã bán tín bán nghi, sau đó chơi vài ván... kết quả là không thể dừng lại. Liệu có ma lực nào trong game thì phải chăng là xóc đĩa có thể làm đầy ví bạn.


Trò chơi truyền thống lâu đời [Xóc đĩa] phổ biến ở Việt Nam bắt đầu từ năm 1909. Bạn có thể chơi trò chơi này với bất kỳ đồ dùng nào có sẵn ở nhà. Dùng bát úp vào 4 nút hai màu trên đĩa và kết quả sau khi lắc nhanh được sử dụng các cược, trong đó người chơi đoán kết quả cuối cùng còn lại trong bát, rất đơn giản và thú vị, vì vậy nó nhanh chóng trở nên phổ biến.

Trong trò chơi, 4 nút màu đỏ và trắng được sử dụng. Sự kết hợp màu đỏ và trắng là: 4 trắng, 3 trắng và 1 đỏ, 2 trắng và 2 đỏ, 3 đỏ và 1 trắng, và 4 đỏ.
Trong đó, 4 trắng, 2 trắng 2 đỏ và 4 đỏ là đôi; 3 trắng 1 đỏ, 3 đỏ 1 trắng là đơn; 4 trắng, 3 trắng và 1 đỏ là xỉu; 3 đỏ và 1 trắng, và 4 màu đỏ là tài

https://preview.redd.it/6xbldmvnzj0d1.jpg?width=1072&format=pjpg&auto=webp&s=4149e5fc97a077be4c75fd96b21220c8f197256b
Cách chơi
Người chia bài đặt 4 nút màu đỏ và trắng vào đĩa, đậy bát và lắc đĩa lên xuống, sau đó các thành viên đặt cược.
Mở bát vào cuối thời gian đặt cược và thanh toán theo kết quả.

Luật chơi xoc dia
  1. Cách chơi của trò chơi gần với sòng bạc ngoài đời thực, nếu có trường hợp đặc biệt sẽ xử lý theo phương thức do công ty công bố.
  2. Nếu người chia bài vô tình làm rơi bát, đĩa hoặc nút trong khi chơi, hãy đặt đồ vật trở lại vị trí cũ và lắc lại đĩa.
  3. Nếu khi phát kết quả có các nút chồng lên nhau và không phán đoán được kết quả thì nhà cái sẽ dùng đũa thủy tinh để tách các nút chồng lên nhau.
  4. Nếu nhà cái bắt đầu trò chơi mà không lắc hoặc mở bát trước khi kết thúc thời gian đặt cược, trò chơi sẽ bị coi là không hợp lệ và tất cả tiền đặt cược sẽ được hoàn trả.
  5. Quá trình mở đĩa sau khi người chia bài lắc: Nếu cái bát đang mở chạm vào nút, kết quả cuối cùng sẽ là màu của nút xuống sau khi đĩa được mở.

Mẹo chơi
Nếu người chơi đã đọc kỹ phần giới thiệu về xóc đĩa, tôi tin rằng bạn phát hiện ra rằng cách chơi của có phần giống với baccarat, bốn con xúc xắc không đỏ thì trắng, tương đối dễ đoán, và với một chút kỹ năng, người chơi không đễ gì mà thua.

Cách cược xoc dia

Trong trường hợp bình thường một lần đặt cược, phương thức an toàn là đặt cược "lẻ" hoặc đặt cược "chẵn".
(Đặt cược 100 "lẻ" + 100 "3"), tỷ lệ cược lẻ là 1:0,96; tỷ lệ cược "1 và 3" là 1:2,6, xác suất ra ván tiếp theo là 90%, nếu ra 3, xin chúc mừng, bạn đã thắng 260 + lẻ 96 = 356, nếu không may ra 1, bạn sẽ mất nhiều nhất 4 đồng.
Hoặc đặt cược như sau (đặt cược 200 "lẻ" + 100 "3"). Nếu ra 3, xin chúc mừng, bạn thắng 260 + lẻ 192 = 452. Nếu không may ra 1, người chơi vẫn thắng 92. (Cược lẻ thắng 192-cược "3" 100=92)
Cách chơi tuy dựa vào may rủi, nếu may mắn đọc được bài viết này thì mau đi thử tài, xoc dia nhớ đừng tham lam quá nhé, nhiều người chơi thường muốn thắng nhiều nhưng kết quả cuối cùng lại là tiền thắng sẽ bị mất. Cuối cùng, editor chúc mọi người chiến thắng vui vẻ ( ̄ε ̄)~♪
Đăng Ký Ngay - Hành Trình Làm Giàu Bắt Đầu Ngay Hôm Nay!
Đừng chần chừ! Hãy đăng ký ngay tại Trang Chủ 911win và bắt đầu hành trình làm giàu của bạn ngay hôm nay! Cơ hội đang đợi bạn, hãy chớp lấy!
★ Tìm hiểu thêm thông tin bổ ích tại Google Search 🔍911win.co
★FB👉 https://www.instagram.com/911win_viet/
★IG👉https://www.facebook.com/911win911
★Twitter👉https://twitter.com/911winCo
★tiktok👉https://www.tiktok.com/@911win911egame
★Liên hệ 911win👉https://t.me/win911win
★ Tin tức thể thao 👉 https://911fifa.com/
submitted by New_911win to u/New_911win [link] [comments]


2024.05.15 10:30 Serious_Wallaby_3663 Các bối cảnh tương lai của Việt Nam (Different future of Vietnam)

Nay tao mới thi xong cuối kỳ, tiện thể rảnh háng chia sẻ với anh em các kịch bản t nghĩ ra về tương lai Việt Nam. Feel free to share your own vision!

Quốc gia Việt Nam (State of Vietnam)

Sau Sự sụp đổ của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa và Cách mạng Dân chủ Mùa xuân, một nền cộng hòa liên bang mới ra đời, mang tên gọi Quốc gia Việt Nam (State of Vietnam). Thể chế mới này chia lại quốc nội thành 65 tiểu bang và một số hạt vùng biển, nhấn mạnh tính tự quyết của địa phương và sự phi tập trung quyền lực ở cấp trung ương. Nhà nước liên bang chỉ đảm nhiệm trọng trách bảo vệ an ninh-quốc phòng, duy trì ổn định và chống độc quyền thị trường để bảo vệ nền kinh tế thị trường (an titrust policy), thu thuế để tài trợ các chương trình phúc lợi liên bang như tài trợ quỹ nghiên cứu khoa học và học bổng đại học, giáo dục phổ thông miễn phí, và bảo hiểm y tế xã hội. Đợt bầu cử đầu tiên chứng kiến sự tham gia bầu cử của một số lượng cử tri kỷ lục, với Đảng Dân Tộc Việt Nam (một đảng cánh hữu) giành chiến thắng đa số trong Quốc hội hai viện và thành lập chính phủ đầu tiên dựa trên năng lực.
Chính phủ đầu tiên được lãnh đạo bởi một tầng lớp sỹ phu nổi tiếng tốt nghiệp từ các trường Ivy League, được biết đến về sau với tên gọi là Viet Ivians (so sánh với Chicago Boys, một nhóm nhà kinh tế tốt nghiệp từ Đại học Chicago góp phần đưa Chile trở thành một trong những nền kinh tế hàng đầu ở Châu Mỹ Latinh.) Nhóm nội các này đã cải tổ toàn bộ hệ thống chính trị; đầu tư vào lĩnh vực giáo dục-khoa học-công nghệ theo mô hình phương Tây; điều hành nền kinh tế theo mô hình R&D với sự hợp tác chặt chẽ giữa đại học, doanh nghiệp và chính phủ địa phương; đồng thời củng cố chính sách phúc lợi quốc gia. Sau nửa thế kỷ tồn tại, Việt Nam đã trở thành một trọng tâm kinh tế-khoa học ở Châu Á và cũng là nơi phát triển văn hóa đáng kinh ngạc. Thành phố lớn nhất là Đô Thành Sài Gòn, nơi Tổng thống đầu tiên đã đưa ra bài phát biểu khai mạc: "Tôi không hứa hẹn gì với các bạn trong vai trò Tổng thống của Quốc gia Việt Nam. Đất nước của chúng ta không có tài nguyên dồi dào như Kazakhstan, không có đền đài trang nghiêm như Nhật Bản, không có thơ ca bi tráng như Odysseus của Hy Lạp. Tôi chỉ cam kết với các bạn một điều, rằng chính phủ này được lập ra để bảo vệ thành tựu lao động hàng ngày của các bạn! Quốc gia Việt Nam muôn năm!"

Đế quốc Việt Nam (Empire of Vietnam)

Cộng hòa Xã hội Chủ Nghĩa Việt Nam sụp đổ sau hàng loạt bạo động quy mô lớn của nhân dân, gây ra cuộc đấu tranh, cạnh tranh quyền lực giữa các phe công an, bộ đội và các lãnh chúa địa phương. Một lãnh đạo độc tài xuất thân từ Lực lượng Vũ trang Nhân dân của chế độ cũ đã dẫn đầu các sư đoàn chủ chốt trong quân đội và đàn áp đẫm máu các lực lượng bất đồng chính kiến, đồng thời thu hút sự ủng hộ của Hoa Kỳ và các quốc gia Đông Nam Á. Sau cuộc nội chiến, y lên ngôi Hoàng Đế, đặt quốc hiệu là Đế Quốc Việt Nam, thành lập triều đình trung ương theo chủ thuyết Tân nho, đề cao sự trung thành tuyệt đối với Hoàng đế và lợi ích quốc gia. Trong giai đoạn đầu, y thiết quân luật toàn quốc, cải tổ toàn bộ kinh tế, đầu tư mạnh vào tự chủ kỹ thuật công nghiệp, dẫn tới sự phát triển mạnh mẽ của các doanh nghiệp sản xuất và bùng nổ việc làm. Một số thành tựu đáng chú ý trong giai đoạn đầu bao gồm việc tự chủ năng lượng hạt nhân, với 70% đóng góp vào mạng lưới điện quốc gia; xây dựng hệ thống máy tính lượng tử đầu tiên phục vụ quản lý công việc và phân tích dữ liệu; các doanh nghiệp quốc nội lần đầu tiên tự nghiên cứu và sản xuất những sản phẩm dân dụng mang tính cạnh tranh quốc tế như hãng Pin Con Én, máy tính Xuân Mai.
Nền kinh tế Đế quốc mở rộng với những con số thống kê đáng kinh ngạc, nhưng cộng đồng quốc tế vẫn phản đối mạnh mẽ chính sách quốc nội thiên vị dân tộc Kinh, hạn chế tự do tôn giáo và đàn áp các phương tiện truyền thông độc lập. Sau 50 năm tồn tại, với tiềm năng công nghiệp vượt trội, Đế quốc Việt Nam đã tỏ ra ngày càng quyết liệt trong việc thách thức Campuchia và Trung Quốc trên trường quốc tế. Sau khi không đạt được sự thỏa thuận về Kênh đào Phù Nam, Đế quốc Việt Nam đã triển khai một chiến dịch quân sự mở rộng và hủy diệt hoàn toàn người láng giềng phía Nam, sau đó sát nhập và phân chia lãnh thổ thành các Tỉnh Tây Thành, Nam Bàn và Đông Xiêm. Mặc dù căng thẳng vẫn tiếp tục, các quốc gia phương Tây không thực hiện bất kỳ biện pháp trừng phạt nào do vẫn mải mê với các hợp đồng thương mại với Đế quốc Việt Nam.

Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam (Socialist Republic of Vietnam)

Cộng hòa Xã hội Chủ Nghĩa Việt Nam cuối cùng không sụp đổ sau các cuộc biểu tình và tình trạng kinh tế trì trệ; thay vào đó, nó tiếp tục tiến vào ngõ cụt với chính sách lãnh đạo sai lầm của Đảng Cộng sản Việt Nam. Sau khi Tổng bí thư Tô Lâm lên nắm quyền, nhà nước không ngừng thúc đẩy các chính sách kiểm soát nhân dân như thu thập thông tin cá nhân sinh học trên toàn quốc, đưa ra các ứng dụng tổng thể như Wechat, cũng như triển khai Tín dụng Xã hội. Dưới hệ thống này, mọi hoạt động của người dân từ trao đổi tài chính, hàng hóa, hành vi và ý kiến công cộng, đều bị ghi điểm. Nhà nước đạt được thỏa thuận kỷ lục với Facebook và Google, cho phép họ tự động thu thập thông tin cá nhân và đặt máy chủ ở Việt Nam để dễ dàng giám sát người dân. Dân đen ngày càng cảm thấy bức bối vì mọi hành vi bị giám sát bởi camera và đánh giá bởi hệ thống trí tuệ nhân tạo, trong khi các quan chức có thể xóa "bằng chứng vi phạm" của mình trong hệ thống, dẫn đến tình trạng gia tăng của các vụ tự sát, ca bệnh tâm thần và hành động khủng bố cá nhân.
Kinh tế cũng bị trì trệ do sản xuất công nghiệp không tập trung vào phát triển nhân lực, dẫn đến sự thiếu hụt chất xám và các vấn đề môi trường nghiêm trọng. Dưới sự lơ là của chính quyền, nhiều doanh nghiệp Đài Loan, Hàn Quốc và Trung Quốc đã tự ý xả thải, gây ra nhiều vụ ô nhiễm môi trường và độc hại cho người dân. Một số khu vực như Sài Gòn, người dân thậm chí không có tiếp cận với nước sạch và thực phẩm đáng tin cậy. Chính trị không ổn định và chính sách kinh tế hỗn loạn đã khiến nhiều doanh nghiệp ngừng hoạt động và mở rộng tại Việt Nam, chuyển hướng sang các quốc gia láng giềng như Malaysia và Indonesia.
Tình hình quốc phòng cũng bất ổn không kém, sau khi Tô Lâm cố ý giảm lực lượng tuần tra biên giới và cắt giảm tuần suất tuần tra của lực lượng Cảnh sát biển Việt Nam. Sự lơ là và áp đặt của quân đội Trung Quốc đã gây ra sự bất mãn cực đoan trong lòng quân đội, với một số lực lượng bắt đầu hợp tác với nhau để mưu tính chính trị mới. Nhiều vụ nổ bom, ám sát tại các trụ sở, cơ sở của Bộ Công An đã được phát hiện, khiến mọi người ngạc nhiên khi bằng chứng cho thấy các thiết bị nổ đến từ lực lượng vũ trang của chính đảng Cộng sản…

Tỉnh Giao Chỉ, Tỉnh An Nam, và Đệ tam Cộng hòa Việt Nam (Province of Jiaozhi, Province of Annam, and the 3rd Republic of Vietnam)

Ý đồ quy phục Trung Quốc của Tô Lâm ngày càng rõ rệt. Sau khi nắm quyền tổng bí thư, ông thực hiện hàng loạt chiến dịch để thanh trừng và quy hoạch lại hệ thống chính trị công của Việt Nam theo sơ đồ của Trung Quốc, nếu không nói là phiên bản thấp kém hơn. Lần đầu tiên trong lịch sử, Đại hội thường kỳ của Đảng Cộng sản Việt Nam đã chính thức tuyên bố quyết sách 5 năm gây sôc "Việt Nam - Trung Quốc, núi liền núi sông liên sông," trong đó nhà nước tăng cường tình hữu nghị và mở cửa khẩu với Trung Quốc, tham gia vào dự án Vành đai và Con đường để kết nối và tiêu chuẩn hóa đường bộ Việt Nam theo chuẩn Trung Quốc, đình chỉ các thỏa thuận thương mại với phương Tây, đồng thời cấm các mạng xã hội và công ty mạng nước ngoài tại thị trường Việt Nam. Đảng chính thức thay thế các ứng dụng phương Tây bằng các ứng dụng “đảm bảo” an ninh hơn như Zalo và Wechat.
Ngày kinh hoàng nhất đã tới cho dân tộc Việt Nam. Trong một diễn văn tại Pủ Chủ tịch, Tô Lâm đã chính thức sáp nhập quốc gia vào Trung Quốc, chia đất nước thành Tỉnh Giao Chỉ và Tỉnh An Nam để phù hợp với quy mô quản trị công của Trung Quốc. Trong sự phẫn nộ của dân chúng, một lực lượng cách mạng đã nổi dậy ở miền Nam, treo cổ hàng loạt quan cấp cao của chế độ cũ, và tuyên bố thành lập Đệ tam Cộng hòa Việt Nam với sự ủng hộ của phương Tây. Trong bối cảnh chiến tranh, chính phủ lâm thời hạn chế quyền tự do ngôn luận và thực hiện chiến dịch đàn áp tư tưởng cánh tả rõ rệt đồng thời liên kết với các lực lượng du kích gọi là người Bắc Quốc gia. Một loạt bạo động tiếp tục diễn ra ở tỉnh Giao Chỉ, với Tô Lâm và đồng minh của ông chạy trốn lãnh nạn sang Bắc Kinh, trong khi đàn em của ông tiếp tục đối phó với sự mở rộng của Đệ tam Cộng hòa và lực lượng Bắc Quốc gia. Trong nội tình miền Nam, người ta bắt đầu khôi phục lại các giá trị truyền thống, phổ cập giáo dục kết hợp tinh thần khai phóng và chủ nghĩa dân tộc, đồng thời bước đầu tự chủ sản xuất công nghiệp. Cuộc nội chiến tiếp tục diễn ra giữa hai bên Cộng hòa Việt Nam và các tỉnh ly khai theo Cộng hòa Nhân dân Trung Quốc.

Loạn Sứ quân (Vietnamese Feudal Lords)

Ý đồ của Tô Lâm đã thất bại. Trong một ngày thị sát bộ Công An và được phát sóng trực tiếp trên sóng truyền hình VTV, y đã bị một cấp dưới bắn nát óc, và không một bác sĩ nào trong nước đủ tài để cứu y. Sự kiện này gây ra rất nhiều xúc động và phẫn nộ trong cộng đồng mạng tại Việt Nam, khi hàng loạt bằng chứng về tham nhũng của y và đàn em được lan truyền mạnh mẽ trên mạng xã hội. Dân địa phương không thể chịu đựng sự áp bức từ Bộ Công An nữa, và các cuộc khởi nghĩa bắt đầu diễn ra khắp cả nước với nhiều tư tưởng và quy mô khác nhau, đặc điểm tùy thuộc vào từng vùng lãnh thổ. Trong số các lực lượng này, phải kể đến tám lực lượng chính, gọi là "bát bộ sứ quân", bao gồm Quân đội Nhân dân Việt Nam, Bộ Công an Việt Nam, Chính phủ Lâm thời CHXCNVN, Đệ tam Cộng hòa Việt Nam, Anh em Du kích Tây Bắc, Liên đoàn Tự trị Tây Nguyên, Quân đội Phật giáo Hòa Hảo, và lực lượng Tây phương Thánh Mẫu. Mỗi sứ quân đều có một tư tưởng và lợi ích riêng, từ quyền lực tới tài nguyên, từ miền Nam đến miền Bắc. Các lực lượng này không ngừng chiến đấu lẫn nhau và gây ra hàng loạt các vụ thảm sát.
Trong tình hình nội chiến kéo dài, Việt Nam tiếp tục chứng kiến sự trì trệ của nền kinh tế và sự gia tăng của số người tị nạn / thuyền nhân. Các tài năng chất xám rời bỏ Việt Nam và thành lập Cộng đồng Việt hải ngoại, giống như người Do Thái, họ âm thầm theo dõi tình hình chính trị trong nước và hỗ trợ nhân dân trong nước. Đồng thời, các dân biểu, thượng nghị sĩ gốc Việt ở các quốc gia phương Tây kêu gọi sự can thiệp của Liên Hợp Quốc và Lực lượng Gìn giữ Hòa bình. Các quốc gia láng giềng như Lào, Trung Quốc, Campuchia, cũng như các quốc gia chia sẻ lãnh hải với Việt Nam như Philippines, lợi dụng tình hình căng thẳng để gây rối trên biên giới. Đáp lại, các sứ quân lân cận tạm gác chiến đấu và hợp tác với nhau để duy trì ổn định trên biên giới và trong cộng đồng địa phương.
Liệu một Đinh Bộ Lĩnh mới sẽ xuất hiện? Trong cơn bĩ bực của dân tộc, hãy chờ xem tài năng nào sẽ nổi lên thống nhất toàn quốc...
submitted by Serious_Wallaby_3663 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.15 08:24 TheIcemanCometh82 Cannes Un Certain Regard drama ‘Viet And Nam’ banned in Vietnam (exclusive) News

Cannes Un Certain Regard drama ‘Viet And Nam’ banned in Vietnam (exclusive) News submitted by TheIcemanCometh82 to boxoffice [link] [comments]


2024.05.15 06:46 nhanseotukhoa SEORANKLEAD – Dịch vụ viết bài chất lượng chuẩn SEO

Dịch vụ viết bài chuẩn SEO SEORANKLEAD sẽ giúp bạn chinh phục mọi thách thức trên thị trường kỹ thuật số. Với quy trình làm việc chặt chẽ và đội ngũ biên tập viên chuyên nghiệp, chúng tôi đảm bảo mọi bài viết đều đạt chuẩn SEO, thân thiện với công cụ tìm kiếm và hấp dẫn người đọc. Hãy để chúng tôi đồng hành cùng bạn trong hành trình xây dựng thương hiệu mạnh mẽ và bền vững trên nền tảng số.
SEORANKLEAD - SEO Agency số #1 Việt Nam
Địa chỉ: 312/89/21 Quang Trung, Phường 10, Quận Gò Vấp, Hồ Chí Minh
Điện thoại: 0362 505 221
Mail: [team.seoranklead@gmail.com](mailto:team.seoranklead@gmail.com)
Dịch vụ viết bài: https://seoranklead.com/dich-vu-viet-bai-chuan-seo

viết_bài_seo #bài_viết_chuẩn_seo #dịch_vụ_viết_bài_chuẩn_seo #dịch_vụ_viết_bài #SEORANKLEAD

submitted by nhanseotukhoa to u/nhanseotukhoa [link] [comments]


2024.05.15 05:18 anhlucky2 Hãy để cho sư Minh Tuệ được yên thân tu tập

Trước khi trở thành một hiện tượng trên mạng xã hội những ngày gần đây, nhà sư Minh Tuệ đã lặng lẽ tu theo hạnh đầu đà gần 6 năm. Từng có thời gian ngắn tu hành ở chùa, nhưng vì cảm thấy không phù hợp nên ông chọn chuyển sang pháp môn này.
Độc hành với đôi chân trần, với tấm y chắp nối từ vải vụn nhặt được, cái lõi nồi cơm điện thay cho bình bát khất thực, không nhận cúng dường bất cứ thứ gì ngoài phần thức ăn cho bữa duy nhất trong ngày, ông sống đời không nhà cửa, tập trung thân tâm cho việc tìm kiếm sự chứng đạo theo đường lối của Đức Phật.
Không thuyết pháp, không thu đồ đệ, không nhận mình là thầy, tu sỹ này nhiều lần khẳng định, ông chỉ là một công dân Việt Nam đang “tập học” theo lời Phật dạy. Lời này không hẳn là khiêm nhường mà là sự thành thật.
Bản thân sư Minh Tuệ biết rõ con đường mình phải đi còn rất dài, dù hành trình những năm qua đã giúp xả bỏ nhiều sân si để “không còn ích kỷ, thù hận”, “coi mọi người đều là anh em, cha mẹ” và “giờ nếu anh có chửi con, con vẫn coi anh là bạn, người ta có đánh con, con vẫn chúc mọi điều tốt đẹp đến với họ”, như ông tự nhận.
Với những người đang một lòng cầu giải thoát như sư Minh Tuệ, sự tôn vinh, sùng bái hay lời dèm pha, báng bổ dành cho mình đều là chuyện của người đời. không phải vấn đề mà ông đang bận tâm giải quyết. Có điều, sự hâm mộ hay kính ngưỡng của công chúng nên được thể hiện một cách đúng đắn, trí tuệ mới không biến những điều tốt đẹp thành rắc rối, phiền não, thị phi.
Nên dành cho nhà sư theo hạnh đầu đà này sự tôn kính đối với bậc chân tu, và sự tôn kính đó không mang ý nghĩa phủ nhận những bậc chân tu đi theo con đường khác. Phật giáo có hàng nghìn pháp môn tu tập, người muốn thành chính quả có thể chọn cách tu hành phù hợp nhất, nỗ lực tinh tiến dựa vào chính mình để tìm cách đạt đến niết bàn.
Sư Minh Tuệ đang làm đúng như vậy, như rất nhiều nhà sư khác hoặc lặng lẽ ẩn tu, hoặc nhập thế giúp đời mà công chúng không hoặc ít biết đến. Có lẽ sư Minh Tuệ cũng sẽ được yên tĩnh tu tập nếu ông không sống trong thời đại của mạng xã hội, thời của các streamer, Youtuber, Tiktoker…
Sau khi trở thành đối tượng của những nhà sản xuất nội dung trên mạng xã hội, hành trình của tu sỹ này luôn kéo theo hàng nghìn người muốn bày tỏ tôn sùng có, muốn đi theo học đạo có, vì tò mò, nghi ngờ hay tìm cách “bóc phốt” cũng có. Và không thể không kể đến một lực lượng “hùng hậu” những người đi theo ông chỉ mới mục đích duy nhất là lợi dụng vị tu sỹ để làm nội dung câu like, câu view trên mạng xã hội.
Tuy nói những lời ca tụng, thực chất họ chỉ coi ông là đối tượng để khai thác, lợi dụng như vẫn làm thế với mọi nhân vật “hot” trên mạng. Những “nhà sản xuất nội dung” kiểu này bao vây sư Minh Tuệ một cách thô lỗ và hung hãn. Xem những video livestream được đăng tải, nhiều người thấy cám cảnh, thương cho tu sỹ bị quây bởi những chiếc điện thoại có tay cầm nối dài lăm lăm giơ lên xung quanh ông, muốn đi cũng không đi nổi một bước.
Cho dù phần lớn trong hàng nghìn người vây quanh sư Minh Tuệ là người yêu mến, tôn kính ông, phải nhìn nhận một sự thật rằng đám đông tự phát luôn rất dễ kéo theo những ồn ào, hỗn loạn, ẩn chứa nguy cơ xung đột… Ngay cả đám đông trên mạng xã hội những ngày qua cũng không ngớt chia phe tranh cãi, không ít người buông lời quá khích.
Điều đó không có lợi cho an ninh trật tự thế tục, cũng chẳng có lợi cho việc hướng đến phát triển tâm linh.
Riêng đối với sư Minh Tuệ, việc cả nghìn người đi theo, vây quanh, tìm cách tiếp cận, quay chụp, livestream, hát hò, tụng niệm… chính là sự quấy quả, làm nhiễu loạn quá trình tu tập của ông. Chẳng những mất đi sự riêng tư, bị chiếm lấy không gian và thời gian dành cho việc thanh tu, đoàn người đông đúc còn có thể mang đến cho ông nhiều rắc rối cùng phiền toái.
Đám đông tràn kín con đường tu sỹ này đi qua còn có thể gây mất an toàn giao thông, an toàn sức khỏe, và những xích mích dễ nảy sinh trong chốn đông người cũng tiềm ẩn nguy cơ về an ninh trật tự.
Là người độc hành tu tập, sư Minh Tuệ không mời gọi mọi người đi theo mình, nhưng ông cũng không có quyền xua đuổi hay ngăn cản để trở về với đời sống tu hành trầm lặng của một khất sĩ đầu đà. Yêu quá hóa phiền là thế.
Thay vì rồng rắn đi theo sư Minh Tuệ, hãy để cho ông được yên thân tu tập. Hãy nhớ rằng sùng bái hay dè bỉu cũng chỉ là biểu hiện của những tạp niệm của con người. Các bậc chân tu cũng cần nỗ lực rất nhiều để đến đích cuối của tu hành.
Cũng đừng cưỡng cầu rằng phải đi theo những tu sỹ đáng trọng như sư Minh Tuệ thì mới có lợi cho sự tu hành của bản thân. Đức Phật Thích Ca nhiều lần nhấn mạnh, các bậc đạo sư chỉ ra con đường, nhưng để đi đến đích giải thoát thì mỗi chúng sinh chỉ có thể dựa vào bản thân, phải tự mình làm ngọn đèn soi cho chính mình. Sư Minh Tuệ cũng là một cá nhân đang từng ngày nỗ lực như vậy.
Còn những “nhà sản xuất nội dung” câu view bất chấp, hãy thôi đeo bám, làm phiền, thôi coi ông như một con mồi, một món ăn dọn ra cho những bữa tiệc view trên mạng xã hội. Theo giáo lý nhà Phật, việc gây cản trở quá trình tu tập của người xuất gia vì những dục vọng, lợi ích cá nhân của mình sẽ tạo nghiệp rất nặng. Còn nhìn từ góc độ thế tục, đó là hành động phản cảm, xấu xí, đáng lên án.
submitted by anhlucky2 to anhlucky2_fan [link] [comments]


2024.05.15 01:01 Sluttybarista6 Generation Wars

Kevin Hart is 44 (1979), Kim Kardashian is 43 (1980).. Do you guys really think Kevin’s life experience was so much different than Kim Kardashians? They would have been in the same high school in 1997, with Kevin being a Senior, and Kim being a Junior. Are they really soooo much different, that Kevin would never recognize the drowning music from Sonic the Hedgehog, but Kim would? Are they really THAT much fucking different?
Does that one year make so much difference that Kim has everything in common with someone born in 1995, and more stuff in common with someone born in 1992, than someone who might be less than a year older than her? Just because she’s a Millenial, and he’s a rugged Gen Xer.
Do you think the both of them grew up in 2 different worlds, where the radio played totally different songs, and the TV played different programs on the same channels, for each of their realities? Did they not have the same choices for breakfast cereals in the Supermarket, because Kevin was born so much earlier than her, that he probably fought in the Viet Nam War, because those years matter so much to form someone’s core belief system about themselves.
Was Kevin’s Parents so much older that they fought in WWII, and Kim’s parents fought in Viet Nam because they had a kid a few months later than Kevin’s mom?
Does that one year, or a few months in 1979 really make that much of a difference with the way humans turned out, that someone born in 1979 could never possibly have anything in common with someone born in 1980, and they couldn’t have possibly had similar life experiences based on the Culture around them? Do you guys really think the Culture shifted that much in one year, that when Kim was 4 years old in 1984, and Kevin was 5 in 1984, they were living 2 totally different timelines, where Kim was fed Avocado Toast for her school lunch, and Kevin had to eat Sloppy Joes, and Chicken Nuggets? In 1986, were they feeding 2 different lunches to the kids born after 1980, and born before 1980? Or did they all eat the same school lunch?
Can Kevin Hart and Kim never be friends because Kevin’s Gen is so close to the Boomers, that he’s guilty by association and helped ruin the world, and Kim is completely innocent?
submitted by Sluttybarista6 to millenials [link] [comments]


2024.05.14 23:35 NearlyHeadlessLaban The inverted Y design is a registered trademark of Jockey International (the fine print on garments)

I had to get a couple of pairs of new magic undies yesterday because of a reason. I couldn't find the kind I used to get. For the last few years garments have been made in China and Viet Nam, and out of curiosity I looked at the package to see where it was made. Made in Pakistan. Then I noticed the trademark notice.
So… the church has turned to underwear maker Jockey and it's Pakistan production facilities to get garments made, complete with a trademarked tightey whitey fly.
I forgot how uncomfortable they are. And it’s not a simple matter to pull a dick out through that inverted y fly.
submitted by NearlyHeadlessLaban to exmormon [link] [comments]


2024.05.14 22:55 Eyedrinkale_1 Slow travel SE Asia help please

We are somewhat budget travelers. We prefer month long Airbnb stays in cities to get a feel and because we love to eat. This trip, we want to alternate between cities and beaches.
We begin in Bangkok for 9 days at the end of the month. Other places on our list for this trip (in no particular order), are Viet Nam, Malaysia, the Philippines, Indonesia and Cambodia.
We have between 5-7 months. The question is, where should we go after Bangkok? Temples are not really our priority, nor are jungles, or extreme hiking, etc. just beaches and cities with a good food/night market scene.
It doesn’t matter where this possibly never ending journey ends but I’d like to draw up a basic outline now and fill in the details as we go.
Any help, advice or suggestions would be welcome and appreciated. Thanks!
submitted by Eyedrinkale_1 to travel [link] [comments]


2024.05.14 17:35 eunhaviviz30 Smile Dog VietNam 🇻🇳

Smile Dog VietNam 🇻🇳 submitted by eunhaviviz30 to creepypasta [link] [comments]


2024.05.14 16:30 Corruptfun As If It Were Kismet Prologue & Chapters 1-5

As If It Were Kismet: Prologue
Matt tore through the brush, blind in the dark. He didn’t care where he was going. He only knew he needed to be elsewhere. Far from here.
Behind him a creature howled that shocked his mind. It’s form was cruel and dangerous, though female. Nothing like the young woman she had once been. Nothing but a girl, a small and slight female.
It’s guttural growls and howls only grew closer as Matt tried to pick between seeing where he was going and getting away. The few times he looked he caught sight of the creature behind him. Hopping through the air with a speed that told him he was being toyed with. As if he were a mouse being played with by a cat.
But the reflex in him to run kept him going. His adrenaline going as hard as it could. The tightness and burning in his core tensing and locking up as his legs felt like there were being burned from within while taking on more of a heaviness.
His lungs were starting to betray him as he tried to gulp big breaths of air but only rapid and shallow breaths were all that he could manage. His brain was starting to burn….and then he was falling.
Falling down the side of a hill he saw the creature dart in a spring towards him, imperceivably fast almost. Catching him in mid air it seemed.
Managing to wrap its body around him and cushion his impact against the ground as they rolled. His mind barely took in what was happening during the roll. Only starting to understand what was happening once they were still.
The creature's triple D-cup breasts were unmistakably pressed hard against his back as he laid facing up at the night sky.
For a few seconds the world stilled and the needle light pain hitting the center of his brain took over for the cooking heat his brain had felt. His whole body felt heavy and reluctant to move.
Even if he could have really moved, a dull ache came over his limbs making them feel stilled and trapped as if by immeasurable amounts of sand that had engulfed him.
Slowly the arms holding him started to move. Moving so the creature's hands could start exploring him. Causing Matt to unstoppably let out a pathetic moan that made him go cold inside as hands lifted up his shirt and started to touch his exposed stomach and then his chest.
He would have whimpered so pathetically had he not still been in the depths of terror.
As its hands felt and groped his pecs he tried to situp as if to get away. For his efforts, his reward was a hand around his throat and a collection snarls and growls against his ear. A beastly, guttural voice spat words at him while somehow holding a feminine tone.
“Don’t move….I don’t know if I can calm down…”
Her words were not helped by her moans in his ear and the subsequent kissing of his ear. The flesh of his ear going between her lips as she moaned and seemed to pant. Releasing it and licking the side of his face with a moist warmth. He could feel its spittle, viscous and coating his flesh where the tongue touched. He could smell something in his saliva. Something that subtly entranced him.
Matt went stock still with fear and the confusion of mixed arousal. He barely perceived her right hand traveling lower on his body. A surprised moan and shudder echoed in the night from Matt’s lips as she took ahold of him. Her hand above his pants but still….stimulating him.
A light squeezing and almost probing of her digits kept him aroused and confused within her grasp. Resigning himself to the strange fate, Matt looked up at the stars as his mind tried not to shatter under the strange maelstrom of events and sensation that had started mere minutes ago.
His mind was only more confused as a slight figure, feminine in build, how it seemed to thunk the ground audibly as she landed on her feet out nowhere. Her knees barely bending under the pressure of the landing. Yet dirt was kicked up anyways and some of it onto Matt. Feeling it pepper his shirt and pants as it fell.
The figure, lit only faintly by moonlight, roared some dark tone Matt could only perceive as a demon as her eyes went bright with a crimson light. A light in the darkness that should not have been. “Let him go you bitch.” Was its words following the roar. Spittle escaping its mouth with faint droplets hit Matt's face.
The creature holding him by his throat and crotch seemed to tighten the grasp of both hands as it roared back. “HE IS MINE!”
The figure paused with a moment's hesitation. He was also her quarry. She had felt his fear without him knowing. His confused arousal. His fear. His terror.
And now he laid at the center of a struggle between two monsters. Unsure of who he wanted to win.
As If It Was Kismet Ch. 1
Matthew Berkshire hadn’t seen his mom in two years. Not that he had seen her much over the last six years.
A messy divorce between messy people and mom’s chaotic want for a life in Alaska had been one of the most…upsetting times in life. Setting him up for so much of what had defined his life thus far but then that had really started two years before he ever turned.
His ear buds were basic and simple. A part of cheap five pack, common for his life as he was known to lose little things. Small things. They had a mix of metal and hard rock playing in them. Some classics, some alternative. Whatever made him feel something, anything. Even if it was hate. Anger. Rage. It was better than feeling numb. Not belonging.
The escalator down to his lone bag to go with his lone carry on showed his mom waiting for him. His had a type, that’s for damn sure. Not that it helped him in the genetics department as he was stuck at 5’9” to go along with his mother’s five foot even as his dad stood six foot. Forever leaving him to feel small, to pale, under his dad’s shadow. Did he ever stand a chance?
The guy next to her with the unkempt former seventies porn stache was “Dave.” He’d met him twice when his mother came and visited him in Florida. To his credit the guy didn’t look annoyed. Kind of concerned kind of which made Matthew want to break his frozen look but he was well practiced. Having removed any note of sadness from his face through much…tribulation.
His mother’s look on her face betrayed a hint of worry as the bruises on his face lightly showed up close. Saying his name was his like a distant echo that belonged to someone else.
Dave cut in and pulled out his right headphone. “What the hell bud, they knock you hard enough to hurt hearing? Your mom’s asking how you are doing.”
Matthew pulled out the other bud and grunted an empty “sorry.”
“You still have bruises after two week? What did they do to you?” His mom’s voice was full of worry. Something he hadn’t heard in….too long. Too long to make him feel anything. To ever make him believe there was any sincerity to her words. To not think her voice and mannerisms were an act. An act by someone who…wasn’t really there.
“It’s only fair. I took a nose. Fractured a couple orbital bones. Left one with having to get his jaw wired shut. And one will never walk right again for what I did to his knee cap.” Matthew said it all with a bored and disinterested tone. Perhaps well rehearsed.
“My man, handing out ass kickings, not bothering to take names.” Dave was quick to be the typical man’s man about it. Matthew wasn’t quite done yet. Lifting up his shirt to expose the right side near his kidney. Revealing a nasty scar from a six inch blade. “Luckily they gave me this first so they could rule it all in self-defense. The fuck didn’t get it in more than inch before I ruined his knee cap and then I took the nose of one of the fucks holding me.” Now he chose to smile keeping the well practiced dead look in his eyes.
No retorts. No questions. Just horrified looks on their faces. As he liked. As he preferred. They could hate him. They could be disgusted by him. But by God they would fear him.
“Well the doc did a good job sewing you up.” Dave commented uncomfortably. “Dissolving sutures. Ain’t they grand.” He smiled again and let it abruptly fall off his face and started walking to the carousel for the baggage claim.
Waiting and making small talk with Dave as his mother stood in silence. He was not the little boy she abandoned. The little boy she left with an angry man. While never hitting him. Left him in constant fear till he turned twelve and just didn’t care anymore. Something snapped. Broke. And he didn’t care if he died. Didn’t care if he stole. Didn’t even care if he killed. He just knew not to get caught. Something left over from his grandfather’s wisdom which came to make more and more sense with each passing year of life since that thing inside him broke.
Finally his bag came around and Dave went to try first to grab it but Dave practically leapt ahead of him. “Is that your grandfather’s rucksack bag?” his mother asked in a perplexed voice.
“Figured it’s been around since Viet Nam. So it’d serve me better than any of the worthless stuff they called luggage.” Dave commented after Matthew’s words. “Well hell yeah I still got mine from Desert Storm. You know the first one.” Dave laughed and Matthew eyed him oddly. Be it in the south or whether it was Alaska, country boys are country boys he guessed.
The car ride to the two people’s house, as Matthew thought of them. Was uneventful and full of vistas he imagined metropolitan types wetting themselves over. At most they meant isolation to him. Furtherness from the world as there were no mountains in Florida. And what mountains he had last seen in another state had been when he was eight. Another life, to Matthew it felt like. A life alien to him.
As If It Was Kismet Ch 2
Dave and his mom’s place was some two story type tucked into a tree line far up an elevated point. It was by no means the highest point in the mountain but it certainly felt up there.
Rocks were where the driveway should have been Matthew thought. Grabbing his backpack and rucksack from Dave’s jeep was no hard thing for him. Matthew was in formidable shape for someone his age, maybe even five years older. He had gotten a mix of fairly big shoulders and arms along with the chest to go for it when compared to most kids his age. A side effect of working out at least twice a day. First thing in the morning, some time in the evening, and the school’s gym when had had a good semester in school before he had to leave Florida.
Dave tried to come up and help him but Matthew walked past him towards the house. His mom was not sure what to make of his demeanor. Matthew was not the sweet kind boy he had once been. But she had been gone from his life essentially for a long time.
Ushering him into the house she cracked some joke he did not hear. He was too busy looking about and seeing a mix of old outdated decorating mixed with the strange and odd flair of his mother. Color contrasting against drab and dated. Like brightly painting over an old home that was falling apart he thought.
“Your room is this way Mattie.” His mom brightly intoned.
Without expressing any interest he followed his mother. Still faced and nonplussed. Just going along with the current. Pushed and pulled with its roll like a piece of driftwood.
The room was simple. A single small bed. A set of rubber weights with a curl bar and barbells. “Your dad said you were into weight lifting so we got you a bunch of stuff. Dave says it looks like his department’s gym almost. The woman’s smile felt very alien to him.
“Thank you. I appreciate it. I’ve got most of my stuff from home.” Matthew starting unpacking his rucksack and pulled out cables of repetitive and mixed colors. A single plastic barbell handle. The ruck sack could be filled with water bottles for added weight during pushups he figured. Remembering a Michael Keaton movie he watched with his dad post-Batman movies where he played a convicted killer using plastic bags filled with water for weights.
Matthew caught movement outside his lone fairly large window that could let him step out onto the roof of the house given its layout.
He saw a number of people running together through what he guessed was the backyard of the property, not that it had any fences to mark boundaries
They wore clothes that looked similar yet different from each other at the same time.”Oh those are the Johnston’s. Really nice bunch of people. Been on the mountain for a long time Dave tells me.”
Matthew looked at the group of people running and noticed the lack of resemblance. “They are related?” Matthew quizzically asked. Seeing a black and possibly a hispanic person amongst the bland looking white people.
“Oh well they are all adopted but for one or two of them…besides the parents of course. The family has a long tradition of taking in orphans they say. Real nice of them to do that don’t you think.”
Matthew looked at his mother and the hosier accent made no sense to him as he arched his left eye brow. Her and his dad were both from Florida. Born and raised. Sure her parents were from New York city but…
Matthew shook his lightly without turning to look at his mother as his vision was grabbed by one of the runners in particular. A girl of moderate height. Soft brunette. A plain beauty he figured with a slim build….and lack of remarkable breasts and rear to make any note of but….girls in general were his type at his age.
She was pretty enough. He couldn’t deny that but he found himself transfixed by her visage.
But the way she turned and looked at him, especially at that distance felt very disconcerting to him. Even if she was smiling like…she was a taste of a bright shiny day. Somehow.
Matthew’s mom noticed the exchange and smiled to herself with closed lips. “Oh that’s Vicky. She’s your age I think. Very sweet girl, who does the charity functions. You know bake sales, blood drives, car washes and the like. I think you should get to know her. Might be good for you.”
A truck horn sounded a couple of beeps in rather succession. “Oh that must be Mack, he said he might come by later this evening but he seems early.”
Matthew’s mother turned and left his room. Leaving Matthew to exchange a few looks with the alluring Vicky as she turned her head away from him to talk to the others in her group and look back at him.
Still Matthew’s left eyebrow was arched. In a way that reminded him of Spock from Star Trek that he and his grandpa used to watch on some streaming service or another.
As he heard ambient chatter elsewhere outside the house he figured to check it out as the alluring sight of Vicky would be around he figured. It was dull to stare at artwork. He was a boy who preferred jet skis and the like. Something he could ride and enjoy immensely. Even if at times it got him stabbed.
As If It Was Kismet Ch 3
Matthew sauntered out of the house and down the rockway that stood in for a driveway.
A few new people had come over from what he could first surmise of the situation. As he got closer it was obvious they were indigenous people. A couple of grown men…and a girl?
She was mousey. Maybe five foot. Hiding behind glasses and a big camo jacket that was far too big for her. It looked made for a grown man and the backwards trucker hat on her head kept her long black a beautiful mess of sorts.
She was cute in a way. A little androgynous but she had a cute energy to her. She reminded him of the more tomboyish Puerto Rican girls he had gotten into back in Florida. Given the deer corpses in the back of the truck….probably more dangerous to play with given the men in her family.
Small chatter passed between the adults when the girl noticed but turned away, trying to hide the tiny hint of a smile.
“Oh Mattie, this is Mack. He works with Dave at the sheriff’s department and John, he’s with fish and wildlife.” Matthew nodded at his mom’s words with some blankness as he looked at the deer the in the back of the pickup truck.
“Gale tells us you hunted with your dad some in Florida and Georgia.” Mack offered with a light hearted laugh camouflaged by his big simple and cheery but husky way he spoke.
Looking in the back of the truck he spoke. “We used lever action thirty-thirties and Mosin Nagants in seven-six-two-fifty-four-rimmed.” Mack and John whistled in an exaggerated fashion. Leaving Matthew to wonder if they were mocking him.
Mack spoke. “Well we just used thirty-odd-six in a custom gussied Garand.” That caught Matthew’s attention. “You have a Garand…” Matthew finally demonstrated interest in anything. “My dad has an SVT-40 and a Hakim 8mm but he always wanted a Garand but was too cheap to buy one.”
Gale, his mother, chimed in loudly. “Oh his Dad loved his guns but was such an odd duck about how he bought or why he bought them. Never made sense to me how he wasn’t a collector but he didn’t get the latest and greatest.” Gale laughed uncomfortably. At least it seemed that way to Matthew.
Matthew pointed to the girl with an underhanded pointing hand. “And who is this? A cute little mute mouse or does she have a name?” Dave and the other men laughed.
Mack again spoke. “Well you people call her Rebecca, she’s my adopted daughter.” Matthew was taken aback by what he heard. “You people?”
Rebecca kindly spoke with a soft but almost melodic voice as she struggled to maintain eye contact. “White people or rather not members of our tribe. It’s just easier to appease the colonizer kind of thing. Borrowed from when the Jesuit missionaries chased us up here.”
Mack stepped in. “It’s just easier to have white people names than have them try to say our tribal names. And we don’t want them shortening or Anglicising our names kind of thing.” Rebecca stepped back into the conversation cutting off her adopted father. “It’s an insult to our history basically.”
Matthew cocked his head sideways raising his eyebrows shortly before letting them drop. “Well as soon as I’m eighteen I’m out of here and back to Florida so I’m a sort of involuntary colonizer of sorts. So I won’t be taking any of your land from you. The Seminoles on the other hand are still shit out of luck.”
Rebecca’s smile caused Matthew to reflexively smile. Mack made the moment more awkward. “See Becca, I told you someone off the reservation would like you some. You just have to be creative.” Mack laughed in a chiding manner…Matthew presumed. He sensed that he was the butt of some kind of cultural joke. Like marrying a white guy was some sort of insult or mark of shame. That kind of thing.
Rebecca turning away from him was not something he had been expecting. Her then getting in the truck in a huff left the group in a silence for a moment.
Dave spoke to break the awkward silence. “Well just bring the truck to work on Monday and leave it for me to grab up.” Mack acknowledged Dave and they started to get off as Rebecca looked at Matthew for another instance. Matthew couldn’t look away for some reason as the two seemed to lock eyes for an instance.
Till Vicky and family seemed to come jogging down the road. While Matthew’s eyes diverted from Rebecca’s. Hers did not till she realized he was looking elsewhere. And her vision found Vicky and what had been a hint of smile on her face turned glum and disappointed.
Matthew did not look away from the vision of Vicky but instead of a starry eyed fool looking longingly. It was a baffled look. Well baffled for him, with his eyes drawn narrow and night with a focus.
There was something about her…he couldn’t quite put a name too. The way she appeared to him. One second brunette. The next second blonde or blonde like. As if the color appeared in her air and disappeared in fractions of seconds. Much the same way her body almost seemed to…shift…very subtly…smoothly. A nicer bum. Larger breasts. And then back to a simple and plain form. Feminine no doubt. Attractive. But not so…remarkable.
As If It Was Kismet Ch 4
The next two days passed without incident. Nothing of any real substance or challenge to note.
Matthew got settled somewhat and started working out almost immediately. Exploring around the woods but Dave told him not to go far. Especially without a hunting rifle. Dave had left a simple semi-auto Winchester out for him. His bear gun as Dave referred to it with its four round magazine. But Matt figured till he got some practice with the rifle to leave it alone. He made a hiking stick like his grandpa taught him and treated it over a low fire. He would take some electrical tape for the end his hand would grip around. Plenty enough to ward off anything smaller than a bear he figured.
The ride to school was a pain in the neck but simple enough. Dave would let him use a clunker pickup truck he had laying around. It wasn’t pretty but it would get him to and from. Even if it was from the eighties and still backfired on occasion. But for now Dave and his mom took him on their way to the sheriff’s department.
It wasn’t much of a school. It wanted to be modern but its fifties original construction was very obvious. It serviced the pipeline families and familys’ of fisherman who worked the seasons in between their time at the pipeline.
Matt was to report to the principal for some reason Dave and his mom wouldn’t share. Which annoyed him but he figured it was to read him the law of land. Small towns with their big views of the outside world and like.
Dressed in jeans, a grey sweatshirt under a light jacket with steel toed boots set him more apart then he expected. His buzzed head didn’t help matters. Already he was feeling like a stranger in a strange land but he was quite strange after all. And he liked it that way. Normal people were so pathetically disappointing to him.
A secretary or assistant or some such led him to the principal’s office. Where it reeked of real wood that was old and fabric and upholstery that needed to be updated for the last twenty years, Matt figured.
“This is Matthew Berkshire, Principal Andrews.” The man was turned with his back to the door and he was quick to wave her off as he turned her around.
He was an older man. Fat and large. Tall with a body built like he had once been fit and a demeanour of annoyed and irate already as he fixed Matt with a scowl and look of disgust. Another worthless government whore. Matt thought to himself. His father and his grandfather had bestowed unto him a natural disrespect for government workers and the figures that wore unjustified authority as a shield but pretended the weight of the state was not at their back ready to crush all who resisted. Little figures of valor pretending to be mighty and alone but acting with the tyranny of the state and all the backing.
“Mr. Berkshire, please sit down.” His tone wasn’t unusually hostile, just gruff. As if he had better things to do.
Matt complied and took a seat in the chair while maintaining a friendly facade. Not everyone was an enemy. And not everyone needed to be an enemy. Even if anybody could be any enemy. There was no reason to make enemies you didn’t have to. Another of his grandfather’s bastardised wisdoms.
“Well I looked over you file and you have quite the history Mr. Berkshire.” Matt resisted qiuping back a joke. Instead he waited for Principal Andrews to continue as he remained nonplussed and looking as if he felt no need to respond. A simple head tilt with dead eyes looking back at the principle as if he was not even there would suffice.
Matt’s reaction or lack of a reaction rather made Principal Andrews only narrow his eyes with examination. He was not used to a kid not responding to him. Especially with his gruff and hard act going on.
“Well by all accounts you moved here after some problems at your last school. A fight broke out and you did some real harm to your fellow students it appears.” Of course, he would take the side of the perpetrators. School administrators always did. Especially when they weren’t white. Just a fact of the times. Cowardice and pathetic mediocrity was the way they leaned, like good government workers sucking the dick of Big Daddy government. Worthless whores.
Matt chose to reply. “Oh you mean the criminals that stabbed me. Got arrested at the hospital and then pled to felonies. Yeah Florida, with the American counties are good like that.” Principal Andrews went real still. No shame. No fear. No penitence. He didn’t like that.
“Well be it as it may Mr. Berkshire we don’t tolerate that kind of behaviour here…” Matt cut him off responding with a deadpan tone. “You mean self-defense meant to save one’s own life while the cowardly and pathetic school workers look on with zero interest but to keep their money rolling in and will allow known gang members with records of violent acts and crimes that should have them expelled many times over, where in certain Democrat counties such cowardice and idiocy empowered a couple school shooters?”
Principal Andrews looked at the Matt with a note of disgust. “Look here Mr. Berkshire, your beliefs matter not one bit here. This isn’t Florida. We don’t like our way of life being disrupted by outside agitators who have problems with authority.”
Matt did his best not to roll his eyes and let the older fat man drone own as he dead-stared him. Lifeless and without emotion.
The man came to a finish and Matt spoke up without having listened to him or paid him any attention. “Great now that’s taken care of. Can I please get to class and finish my sentence of two years at your wonderful school?”
Principal Andrews huffed and snorted before calling in Vicky. Vicky stood in the corner after entering with a quiet and seamless presence. Matt felt disturbed and tried not betray his feelings as the young Vicky was perceived and not perceived to be moving.
Principal Andrews made the introductions and Matt nodded back. She was to be his chaperone for the day. They had the same classes and she was to show him the ropes so to speak. The ins and outs of the school. The locations of their classes.
He recognized her. It was hard not to. The way her appearance seemed to shift fluidly almost. The petite and skinny brunette ever so lightly had a big bust and blonde hair with curves added when she seemed to shift before his eyes. Like watching a film but each frame had a different person.
Matt didn’t say anything about it. Even if he did he would only be acknowledging his crazed state, if he had one. If.
Unlike an obedient puppy dog he got up in a slow and awkward fashion and followed behind her as his oddly disproportionate frame allowed. Causing her a note of concern for some reason. As if she was seeing something she shouldn’t have been….Or he was just weird. And Matt could admit to himself he was just weird. Part of his charm, he would jest about it at times. Not that he had many people to jest to now.
As If It Were Kismet Ch. 5
Following Vicky into the hall off to their first class was simple. She exchanged small talk and he slightly smiled as if to obviously suggest he was just being polite.
Inside his head, Matt was trying to figure out if he was having a psychotic break. The way Vicky looked kept changing and he looked at the other people around him and they stayed the same.
He was searching his mind as they were walking. And thus he wasn’t paying attention to where he was looking and so fell to his face forward over his feet seemingly out of nowhere.
A series of laughs erupted as it sunk in that he was obviously tripped. Like in prison this was a challenge to his superiority. If he let this pass he would be mocked and sneered at by this same group of boys. He wouldn’t walk to them like he was going to do nothing like a little bitch.
In a rage he turned and punched the stomach of the first face he saw. Some typical blonde haired wannabe jock. He knew from experience not to aim for the ribs. Instead he needed to aim for where he thought the belly button was.
Yells and screams blindly echoed around him as his after the punch he followed up his elbow of the opposite arm slamming into the face of the jock. Harder than a fist, the elbow struck the jock’s jaw and seemingly dropped him against a locker. Just in time to catch an errant and soft punch to the nose that sure enough hurt but did little to slow him down as his dad had taught him to fight through the pain. Blood and scars happened. They were a natural consequence of life to a man.
Taking the punch and falling further into his red state Matt headbutted the punch thrower before another guy arm bared his throat from behind. Which he managed to get his grip on the arm over a letterman jacked and jerk the unprepared boy to the side with him still latched on.
A few feet away from the lockers Matt knew his only chance was to jump and push off the lockers and knock the boy to the ground and so he did. He heard a thunk of the boy’s skull bouncing off the ground and he turned to pull out of the grapple.
The beatings he had taken from his father, the grapples, being choked unconscious. Had prepared him for fighting little bitches who didn’t know what a fight was. It wasn’t gay porn with rabbit punch fists flying.
Blood was running down his face and the pain started to hit him as the threats had been eliminated. Only then did he remember to breathe. Taking breathes as Vicky came up to him with tissues and took a hold of his nose.
“Owww owww owww what the fuck my nose could be broken.” He said to Vicky as she pulled his head up and back.
“It’s ok Carl. It’s done.” Matt tried to look to see who Vicky was talking to. It was a boy taller than his 5’9” by more than a small margin. The boy eyed him bored and annoyed before speaking. “What happened here?” An unoriginal line but one Matt couldn’t be a smart aleck about. “Well you see there was an outbreak of tripping and we all tripped over my dick. It happens.” Matt was about to laugh when Vicky seemed to pull up while still gripping his nose causing Matt no small amount of pain which he audibly evidenced.
Vicky spoke in a tone he wasn’t expecting. As if she was accustomed to issuing orders. “Keep Iris away from the hall till we sanitize the site. We have blood from at least three people contaminating the site. And have Jake bring me a spare jacket and shirt for this moron.”
Carl seemed to acknowledge her orders and seemed to blink away. Maybe the punch hit harder than he expected. He had no time to wonder as Vick took her hand away from his and pushed him against the lockers. With ease he had not been expecting from her form and stature.
Before he could respond Vicky licked his blood covered chin and then his lips and spoke to him. “Focus on me you little blood bag.” Her tone had an annoyed yet feminine sneer.
“Look into my eyes. Look at me. You belong to me. You are just another food source in a collection of food sources.” Her eyes were a beautiful hazel Matt thought. Almost green. Pretty like jewels in some old treasure collections. The eyes he could get lost in before kissing her. Finally Vicky was just a slight and petite brunette and he thought she was beautiful.
She would make a hell of a girlfriend. Some cute thing he could see laying on the beach in Florida on their sides laughing and smiling before trading light kisses while hands wandered innocently. Before his mind could drift further he felt her lips on his. It took him a second to mentally grasp the kiss but his arms were around her back as her hands were at his sides. His eyes reflexively closed as he saw hers close.
It was ineffable to Matt. Beyond words, what was happening. The kiss, the moments beforehand. The way his brain tickled with electricity and gentle warmth. He had never had a kiss like this and he had traded more than a few kisses with at least a few girls.
The kiss was like a warm bath with his consciousness slipping beneath the surface. Their lips only parted to try new angles and approaches as Matt struggled to take in breath. It was a moment he could have stayed trapped in for….he didn’t know. But a curt throat clearing by another girl pulled them out of the moment.
The girl was taller than Vicky. Blonde. With slight curves. Vicky addressed her bewildered and gobsmacked, and perhaps a bit embarrassed. “Tina?”
submitted by Corruptfun to yandere [link] [comments]


2024.05.14 10:08 Thin_Speaker_4062 tu van mien phi

submitted by Thin_Speaker_4062 to u/Thin_Speaker_4062 [link] [comments]


2024.05.14 09:26 anhlucky2 LỰC LƯỢNG PHÒNG THỦ BỜ BIỂN CỦA VIỆT NAM SỞ HỮU SỨC MẠNH ĐÁNG GỜM

LỰC LƯỢNG PHÒNG THỦ BỜ BIỂN CỦA VIỆT NAM SỞ HỮU SỨC MẠNH ĐÁNG GỜM Viết bởi anhlucky2 (tinhte.vn)
submitted by anhlucky2 to Tinhte_vn [link] [comments]


2024.05.13 23:05 Prestigious-Till-521 How should i buy exploding kittens

Im aiming to buy exploding kittens for 5-10+ people to play together. I read like 20 threads, but didnt find the answer cause in VietNam, the cost is so different. The base one costs 2$. With 6 expansions, it costs 5 dollars. The 6 expansions is:
- Same Streaking Kittens, Same Imploding Kittens, Same Barking Kittens
- Attacking Kittens, Defending Kittens and Timebomb Kittens, which is super weird.
The Zombie one cost 2$ as well, and the party pack cost 5$. And the RFD cost 13$, which is cost af and i think i could buy 2 bast one + 3 old expansion. Any sugestions. Thank u
submitted by Prestigious-Till-521 to ExplodingKittens [link] [comments]


2024.05.13 21:06 Erroric404 [WTS] Free Shipping! Barber Halves, BU Washington Quarters, Lots of Franklins, Lots of other Constitutional Silver, Generics, ASE and other premium silvers.

Welcome
Proof: https://imgur.com/a/ph1j0EO
As always, I am open to reasonable offers. Some items are firm others I am more willing to make a deal for multiple items. If you think something is outrageously priced let me know. I make mistakes sometimes. $5 for shipping on orders under $150. Once it is in the possession of the USPS, it is out of my control whatever happens. Everything is shipped with tracking; signature and insurance is available at cost.
Any item you are interested in please send a chat. No messages. It is easier to send pictures through chat as needed.
If you are on mobile you may have to SCROLL LEFT to SEE PRICES
I accept PPFF and Zelle only. Local meet ups as well
Item Price Quantity
2022 ASE MS70 50 1
Franklin Album 1 (22 coins) 255 1
Franklin Album 2 (17 coins) 200 1
Franklin Album 3 (15 Coins) 185 1
Franklin Album 4 (15 coins) 185 1
Franklin $10FV Rolls (at least 10 different dates/mints) 225 3
Barber halves average circulated $12FV (24 coins) 305 1
1964 BU kennedy Halves Roll $10FV 230 1
1962 BU Quarter Roll $10 FV Tone ends 250 1
Generic 1oz Rounds spot plus 0.50 4
Generic 5oz Bar spot plus 0.50 per oz 1
Superman Round 38 1
Trump Round 35 1
Djibouti Rounds 45 2
Barbados Flamingos 45 2
Sunshine Mint Bars spot plus $1.00 each 2
Wolverine Round 35 2
Germania Rounds 34 2
2015 NIUE VIET NAM Memorial PR70 36 2
2020 Tuvalu James Bond MS70 90 1
2021 Tuvalu Wolverine MS70 65 1
2021 Niue PacMan PF70 95 1
NGC PF 70 Ultra Cameo 2020 China 1oz Silver Reverse Dragon Dollar Restrike 65 3
2023 Britania King Charles 35 1
submitted by Erroric404 to Pmsforsale [link] [comments]


2024.05.13 17:13 Powerful-Scholar6923 Quan chức CS "tặng quà" cho dân - Một kiểu tham nhũng chính trị dưới chế độ cai trị bởi đạo tặc

Hiện tượng quan chức CS, từ Tây sang Đông, Á sang Phi, "tặng quà" dưới danh nghĩa cá nhân cho dân chúng, khiến dân phải "ghi ơn, biêt ơn, nhớ ơn, .... " càng lúc càng thô bỉ.
https://preview.redd.it/tav93pyt970d1.png?width=679&format=png&auto=webp&s=7200b8b7f55fb539bc7ef9427275c9df8b943b77
Đây chính là một dạng Tham nhũng chính trị - sử dụng quyền hạn của các quan chức chính phủ hoặc các liên hệ mạng lưới của họ để trục lợi cá nhân bất hợp pháp.
https://preview.redd.it/8inhhd1bf70d1.png?width=733&format=png&auto=webp&s=56d746a544bc5dfea35f1e8e5619719dce0a145d
Người dân nhận "quà tặng", từ những vật phẩm nhỏ đến ... trang trại chăn nuôi, đàn cá, rừng cây, ... dưới danh nghĩa cá nhân của các quan chức CS. Thậm chí, khi đại diện cho quốc gia tặng quà ngoại giao cho đại diện các quốc gia khác, hiện nay, đều được "chánh thống" ghi nhận (vào báo, đài quốc doanh, sau này sẽ là lịch sử của CS) cũng dưới danh nghĩa cá nhân, mà đúng ra, phải là đại diện cho chính phủ, nhân dân của quốc gia đó mà thôi.
https://preview.redd.it/c8ofeiwmf70d1.png?width=787&format=png&auto=webp&s=4276e2a68b6353a9ec5a38bddedc94f13827de74
Đây chính là Chế độ đạo tặc trị ("chế độ cai trị bởi đạo tặc") là một chế độ chính trị tham nhũng, nơi mà chính phủ tồn tại để làm giàu cá nhân và gia tăng thế lực chính trị của các thành viên chính phủ cũng như giới thống trị trên xương máu của đa số quần chúng. Chúng thường vờ vịt là do dân, vì dân. Những tham nhũng của chính phủ trong chế độ này thường, bằng cách này hay cách khác, là các việc biển thủ ngân quỹ quốc gia.
Các chế độ đạo tặc thường cũng là các chế độ độc tài, hay dính líu tới việc ưu tiên về chính trị và kinh tế cho người trong nhà (Chủ nghĩa gia đình trị).

Hậu quả về chính trị, hành chính và thể chế

Tham nhũng chính trị cũng có thể ảnh hưởng đến việc cung cấp hàng hóa và dịch vụ của chính phủ. Nó làm tăng chi phí của hàng hóa và dịch vụ phát sinh từ việc mất hiệu quả. Trong trường hợp không có tham nhũng, các dự án của chính phủ có thể mang lại hiệu quả về mặt chi phí ở mức chi phí thực sự của chúng, tuy nhiên, một khi đã tính đến chi phí tham nhũng thì các dự án có thể không hiệu quả về mặt chi phí nên chúng không được thực hiện làm sai lệch việc cung cấp hàng hóa và dịch vụ.
Tham nhũng chính trị làm suy yếu nền dân chủ và quản trị tốt bằng cách coi thường hoặc thậm chí phá hoại các quy trình chính thức.
Tham nhũng trong bầu cử và trong cơ quan lập pháp làm giảm trách nhiệm giải trình và bóp méo quyền đại diện trong hoạch định chính sách;
tham nhũng trong ngành tư pháp làm tổn hại đến pháp quyền ;
tham nhũng trong hành chính công dẫn đến việc cung cấp dịch vụ không hiệu quả.
Vi phạm nguyên tắc cơ bản của chủ nghĩa cộng hòa về tính trung tâm của đạo đức công dân, làm xói mòn năng lực thể chế của chính phủ nếu các thủ tục bị coi thường, các nguồn lực bị bòn rút và các văn phòng công bị mua bán.
Tham nhũng làm suy yếu tính hợp pháp của chính phủ và các giá trị dân chủ như lòng tin và lòng khoan dung.
Bằng chứng từ các quốc gia yếu kém cũng cho thấy tham nhũng và hối lộ có thể tác động tiêu cực đến niềm tin vào các thể chế.

Hậu quả đối với nền kinh tế

Trong khu vực tư nhân , tham nhũng làm tăng chi phí kinh doanh thông qua cái giá phải trả của các khoản thanh toán bất hợp pháp, chi phí quản lý khi đàm phán với các quan chức và nguy cơ vi phạm hoặc bị phát hiện các thỏa thuận.
Mặc dù một số người cho rằng tham nhũng làm giảm chi phí bằng cách cắt giảm quan liêu , nhưng sự sẵn có của hối lộ cũng có thể khiến các quan chức nghĩ ra những quy định mới và sự chậm trễ. Khi tham nhũng làm tăng chi phí kinh doanh, nó cũng bóp méo lĩnh vực điều tra và hành động, bảo vệ các công ty có quan hệ khỏi sự cạnh tranh và do đó duy trì các công ty hoạt động kém hiệu quả.
Tham nhũng cũng tạo ra sự bóp méo kinh tế trong khu vực công bằng cách chuyển hướng đầu tư công vào các dự án vốn nơi hối lộ và lại quả dồi dào hơn. Các quan chức có thể làm tăng tính phức tạp về mặt kỹ thuật của các dự án thuộc khu vực công để che giấu hoặc mở đường cho những giao dịch như vậy, từ đó làm bóp méo hoạt động đầu tư hơn nữa.
Tham nhũng cũng làm giảm sự tuân thủ các quy định về xây dựng, môi trường hoặc các quy định khác, làm giảm chất lượng dịch vụ và cơ sở hạ tầng của chính phủ, đồng thời làm tăng áp lực ngân sách lên chính phủ.
https://preview.redd.it/5hs7ow1bf70d1.png?width=733&format=png&auto=webp&s=c243346cd78781539ac28aba9d504c08228f3ae2

Sùng bái cá nhân tại các quốc gia Cộng Sản - Điều kiện thuận lợi cho tham nhũng chính trị

https://preview.redd.it/d3pz57ktl70d1.png?width=676&format=png&auto=webp&s=fcc6690836e7a1cd60957509b10bcc285858a7e6
https://preview.redd.it/i43bcb6vm70d1.png?width=686&format=png&auto=webp&s=be14d3e6cbb1c9e3c62bd3624f5fbd922530f827

Trái xoài của Mao Chổi Sể : https://vi.wikipedia.org/wiki/S%C3%B9ng_b%C3%A1i_xo%C3%A0i

https://preview.redd.it/ek8ey4xpg70d1.png?width=551&format=png&auto=webp&s=3dd70290bd5049073ac54fe40a471c67b1df191b
Thời Đại Cách mạng Văn hóa Vô sản, Mao từng tặng chừng 40 trái xoài cho một nhóm Hồng vệ binh sau khi họ có thành tích đánh chết 5 người và làm bị thương 700 ở Đại học Thanh Hoa.
Giỏ xoài là quà do Bộ trưởng Ngoại giao Pakistan tặng Mao và Mao đem thưởng cho nhóm sinh viên đã cầm cuốn Mao tuyển, dùng giáo và acid để đánh, giết những người mà họ cho là ‘phản cách mạng’.
Nhóm Hồng vệ binh lần đầu tiên nhìn thấy quả xoài đã nâng niu trái cây lạ.
Họ quyết định không ăn mà dùng formaldehyde ướp xoài để tôn thờ vì “nhìn thấy xoài cũng như nhìn thấy Mao Chủ tịch”.
Ông Trương Khôi, một công nhân từng tham gia cuộc chiếm đóng Đại học Thanh Hoa ở Bắc Kinh kể lại chuyện xoài của Mao đến nhà máy của ông:
“Khi đại diện của Quân Giải phóng mang trái xoài đến nhà máy của chúng tôi, anh ta nâng xoài bằng hai tay.
Chúng tôi thảo luận xem cần phải làm gì: có bổ ra ăn không, hay giữ lại. Cuối cùng thì chúng tôi quyết định bảo tồn nó.”
Chúng tôi tìm đến bệnh viện để cho xoài vào formaldehyde và tẩm ướp thành mẫu vật. Sau đó xoài được đưa vào lồng kính. Rồi chúng tôi làm cả mẫu xoài bằng sáp để đem tặng cho các Công nhân Cách mạng.
Công nhân phải tôn kính các trái xoài và bị phê bình nếu không làm thế.”
Vương Hiểu Bình, làm việc tại Nhà máy công cụ cơ khí số 1 ở Bắc Kinh, kể lại chuyện đón nhận được một trái xoài giả bằng sáp:
“Trái xoài được đón rước bằng lễ hội có trống, có người đứng xếp hàng dọc phố, rồi ra sân bay.
Từ đó, công nhân thuê cả một máy bay chở trái xoài đến tặng cho một nhà máy ở Thượng Hải.”
Xoài có ‘vị thế’ linh thiêng ở Trung Quốc cho đến thời Khai phóng.
Ngày nay, xoài bán đầy ở Trung Quốc và giới trẻ cũng không biết câu chuyện tôn thờ xoài thời Mao.
Nhưng với các sử gia thì đây là câu chuyện hy hữu, khi mà trái cây nhiệt đới này gắn liền với nạn sùng bái cá nhân một thời đầy bạo lực ở Trung Quốc.
submitted by Powerful-Scholar6923 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.13 14:13 Riverside_sunset Tips on finding cheap flights from Viet Nam to USA?

Hi all, I’m planning a trip to Washington, DC from Viet Nam this upcoming July - August. However, the problem I’m occurring is that the cheapest flight that I could find right now (by All Nippon Airways) could not be booked on any platform here in Viet Nam. I tried to ask for my friend to book it from the US - didn’t work as well. Does anyone know what’s going on with this airline or when can I book a ticket with them? They’re literally the cheapest option that I can find and the most suitable for my budget. Otherwise, does anyone have any booking platforms that offer cheap tickets? Any suggestions are very appreciated. Thanks a lot!
submitted by Riverside_sunset to TravelHacks [link] [comments]


2024.05.13 14:09 chrome354 “Bình Tây, sát tả” và những cuộc đàn áp Công giáo bị bôi xóa

Vào thế kỷ 19, giết người Công giáo từng có nghĩa là yêu nước. Phan Bội Châu không nghĩ vậy.
Bạn có biết rằng Trương Định được tụng xưng đầy đủ là “Bình Tây Sát Tả Đại Nguyên Soái”, chứ không chỉ là “Bình Tây Đại Nguyên Soái”?
Bạn có biết hàng nghìn người Công giáo đã bị tàn sát trong các phong trào yêu nước vào thế kỷ 19?
Sử sách Việt Nam đương đại ít khai thác mối liên hệ lẫn tranh chấp giữa chính quyền phong kiến Việt Nam, các cuộc cách mạng chống thực dân cuối thế kỷ 19 và Công giáo. Việc này một mặt khiến cho người học sử và thế hệ kế thừa không đủ kiến thức lẫn góc nhìn để chuẩn bị đối mặt với các thảo luận nhạy cảm, phức tạp trong tương lai; mặt khác cũng lại khiến họ không cảm nhận và trân trọng đúng mức quá trình phát triển tư tưởng trong lịch sử Việt Nam.
Nghiên cứu "Nationalism and Religion in Vietnam: Phan Boi Chau and the Catholic Question", của giáo sư Mark W. McLeod, trường Đại học Delaware, là một trong những nỗ lực quốc tế hóa và đưa các thông tin này vào kho tàng tri thức chung của nhân loại.

Nền tảng xung đột giữa chế độ phong kiến Việt Nam và Công giáo

Nghiên cứu bắt đầu với thông tin về các chuyến truyền giáo đầu tiên tại Đại Việt từ đầu thế kỷ 17 với các tu sĩ Dòng Tên (Jesuit priests) dưới thẩm quyền của Giáo hội Công giáo Bồ Đào Nha. Tuy nhiên, tầm ảnh hưởng chính trị của Bồ Đào Nha tại châu Á lúc này ngày càng suy yếu (một phần vì họ ưa thích vùng đất mới màu mỡ, thưa dân của Tân Lục địa). Nhận thấy tình hình này không có lợi cho việc truyền đạo, các giáo sĩ Bồ Đào Nha nổi tiếng như Avignonese Jesuit, Alexander de Rhodes đã kiến nghị Tòa Thánh (đầu não của Giáo hội Công giáo) tại Roma trực tiếp giám sát các công cuộc truyền đạo ở châu Á.
Năm 1665, Tòa Thánh quyết định thành lập trường dòng Societe des missions etrangeres tại Pháp nhằm đào tạo các giáo sĩ độc lập (secular priests - các giáo sĩ không thuộc bất kỳ nhà dòng sẵn có nào trước đó) để phục vụ cho quá trình truyền đạo tại châu lục mới. Điều này có tác động lớn đến vai trò của các giáo sĩ Pháp và chính quyền Pháp tại Việt Nam sau này.
Sau nhiều thế kỷ truyền giáo, các giáo sĩ độc lập người Pháp đạt được những thành công nhất định tại Việt Nam, song cũng gặp nhiều phản kháng từ phía những người địa phương không theo đạo và giới cầm quyền. Tác giả McLeod liệt kê ra vài lý do chính:
  1. Các cộng đồng theo đạo và giới giáo sĩ thường không hoàn toàn hòa nhập với cộng đồng địa phương, mà có xu hướng tạo lập các làng Công giáo, hay các cộng đồng Công giáo tách biệt với cộng đồng cũ;
  2. Các nhà truyền giáo thường cấm tín đồ của họ thực hiện nghi lễ thờ cúng tổ tiên truyền thống;
  3. Họ cũng hạn chế việc cho giáo dân đóng góp hay hỗ trợ các tục thờ cúng tập thể như dâng hương cúng thành hoàng, cúng thổ công, cúng mùa vụ…
Ngoài ra, chính quyền phong kiến Việt Nam trước đó đã có sẵn những mối lo ngại đáng kể về Công giáo.
Trước tiên, họ nghi ngại rằng một niềm tin chung của cộng đồng Công giáo người Việt và lòng trung thành của họ cho một lãnh tụ tinh thần ngoại quốc dần dà sẽ tạo nên các tập đoàn chính trị đối lập. Nhóm này, cùng với sự ủng hộ của người nước ngoài, có thể lật đổ chính quyền đương nhiệm và thành lập vương quyền mới trong tương lai gần.
Thêm vào đó, giới quý tộc Việt Nam cũng còn có cái nhìn một chiều về nền văn minh, thông thái chính trị và đạo đức. Họ tin tưởng tuyệt đối rằng Khổng giáo mới là “chính đạo” trong quá trình phát triển kinh tế chính trị của vương quốc. Các giáo lý khác (từ Phật giáo, Đạo giáo, và mới mẻ nhất là Công giáo) đều được xem là không chính thống, là tà giáo, với khả năng tuyên truyền những giáo điều sai lầm, làm lệch lạc đạo đức quần chúng, và từ đó gây hại cho trật tự chính trị hiện hữu.
Giai cấp nông dân ở làng xã Việt Nam, tương tự như hoàng gia, cũng bắt đầu nhận ra những xung đột không thể tránh khỏi giữa họ với nhóm cải đạo theo Công giáo.
Việc nhóm cải đạo không tham gia vào các nghi lễ chung không chỉ xúc phạm đến tinh thần đoàn kết nội bộ và niềm tin tập thể, mà còn khiến cho những người còn lại phải đóng góp công sức lẫn của cải bù đắp vào phần thiếu hụt của những người không tham gia. Không chỉ vậy, niềm tin khác biệt giữa hai nhóm về quyền sử dụng nước, đất đai, v.v. cũng làm xuất hiện các xung đột bạo lực trong làng xã Việt Nam.
Khởi nghĩa chống thực dân và phong trào “sát tả”
Những cuộc tấn công đầu tiên của thực dân Pháp vào Việt Nam bắt đầu năm 1847 với danh nghĩa bảo vệ giáo dân, sau những sai lầm ngoại giao của nhà Nguyễn trong chính sách đàn áp Công giáo đẫm máu. Trong bối cảnh đó, với niềm tin rằng người Công giáo ở Việt Nam sẽ sống và được bảo vệ tốt hơn nếu những người ngoại quốc đồng đạo nắm quyền, khá nhiều người quyết định trở thành “nội ứng”, “tay trong” hay thậm chí tham gia hoạt động quân sự dưới sự chỉ huy của người Pháp.
Tác giả đưa ra một số ví dụ khá cụ thể. Trong cuộc tấn công của hải quân Pháp vào vùng đồng bằng châu thổ sông Hồng, vị chỉ huy Francis Gamier nhận được thông tin tình báo từ các nhà truyền giáo Pháp tại khu vực, cùng với đó là hỗ trợ nhân lực từ các nhóm vũ trang tự phát theo đạo Công giáo. Điều tương tự cũng diễn ra khi các toán quân Pháp xâm nhập và chiếm cứ Nam bộ.
Dù có thể đây chỉ là một số ít, và nó phần nào là hệ quả của các chính sách thanh trừng tôn giáo khắc nghiệt do triều đình Nguyễn khởi xướng, các cuộc khởi nghĩa đời đầu luôn xem việc “chống Pháp” tương đồng với “bài Công giáo”.
McLeod đưa ra một số thông tin mới lạ với học sinh Việt Nam.
Đầu tiên là cuộc khởi nghĩa được phương Tây biết đến nhiều nhất khi nghiên cứu về chủ nghĩa thực dân của Pháp: khởi nghĩa Trương Định.
Từ năm 1859 đến năm 1864, Trương Định - quan chức nhà Nguyễn - đã dẫn đầu một cuộc đấu tranh vũ trang du kích với mục tiêu gây hoảng loạn cho quân Pháp, tấn công các đồn điền đơn lẻ và ám sát những nhân vật thân thích với quân Pháp. Dấu gạch nối giữa chống Pháp và bài Công giáo được thể hiện rõ nhất trong chính danh hiệu mà người dân địa phương trao cho Trương Định: Bình Tây - Sát Tả Đại Nguyên Soái (Western-pacifying, Heretic-exterminating Generalissimo).
Bình Tây - sát tả (平西殺左) có nghĩa là dẹp người Pháp, giết người Công giáo. Chữ “tả” ý chỉ “tả đạo”, dị giáo - quan điểm của chính quyền nhà Nguyễn về Công giáo lúc bấy giờ. Tuy nhiên cho đến ngày nay, sử sách Việt Nam có vẻ đã loại bỏ hoàn toàn bộ phận “sát tả” của danh hiệu này.
Một phong trào khác ít được biết đến hơn, song cũng dùng chung tôn chỉ “bình Tây, sát tả” diễn ra sau đó hơn 10 năm, có tên gọi Văn Thân Khởi Nghĩa (The Scholars' Uprising).
Trong đó, hai chí sĩ Trần Tấn và Đặng Như Mai đã thành công trong việc tiếm quyền quản lý hai tỉnh Trung bộ là Nghệ An và Hà Tĩnh. Tuy nhiên, ngay khi chiếm được chính quyền, những người khởi nghĩa tiến hành một cuộc thảm sát và thanh trừng kinh hoàng đối với người Công giáo. Số liệu của nhà Nguyễn ghi nhận được có khoảng 1.000 người Công giáo bị sát hại, tài sản, nhà cửa của họ bị thiêu hủy. Cuộc khởi nghĩa bị đàn áp trong biển máu với hơn 2.000 người bị xử tử vì các tội phạm mà họ thực hiện.
Bất ngờ hơn, phong trào Cần Vương cũng được tác giả phân tích là một phần cực đoan của lời kêu gọi “bình Tây, sát tả”. Thời điểm cao trào, lực lượng vũ trang Cần Vương khắp cả nước đã bắt giữ, thiêu sống, cưỡng bức hay thậm chí xiên cọc những đồng bào theo Công giáo. Đây là một thông tin có vẻ không dễ chịu với nhiều bạn đọc, đặc biệt khi xem xét lại sách sử Việt Nam, phong trào Cần Vương dù thất bại vẫn được xem là một trong những nỗ lực yêu nước “trong sáng” của giới trí thức phong kiến Việt Nam.
Vai trò của Phan Bội Châu
Phan Bội Châu được tác giả nghiên cứu “Nationalism and Religion in Vietnam: Phan Boi Chau and the Catholic Question” nhắc đến như một chiếc cầu nối trong bối cảnh xung đột bạo lực hỗn loạn kể trên.
Vai trò của Phan Bội Châu
Phan Bội Châu được tác giả nghiên cứu “Nationalism and Religion in Vietnam: Phan Boi Chau and the Catholic Question” nhắc đến như một chiếc cầu nối trong bối cảnh xung đột bạo lực hỗn loạn kể trên.
Sinh ra vào năm 1867, chứng kiến sự tàn độc của cả hoạt động “trừ tả” la của thực dân Pháp, Phan Bội Châu cho rằng các phong trào chống thực dân thời kỳ đầu đã gây chia rẽ quá nhiều, và thậm chí là phản tác dụng.
Dù cũng cho rằng giới truyền đạo Công giáo là một trong các nguồn gốc giúp thực dân Pháp bám rễ, Phan Bội Châu khẳng định người Công giáo Việt Nam cũng chỉ là một con cờ của thực dân Pháp, và bản thân niềm tin Công giáo không gây hại đến sự toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam.
Phản đối bạo lực từ cả hai phe, ông cho rằng những người Việt Nam yêu nước nên đoàn kết lại để chống thực dân, bất kể họ theo tôn giáo nào.
Trong số các học trò và những người ủng hộ Phan Bội Châu, một lượng đáng kể là những người Công giáo yêu nước.
Nhà cách mạng họ Phan cũng có những suy nghĩ rất đột phá so với nhận thức chung thời bấy giờ, ví dụ như việc ông khẳng định tôn giáo là quyền tự do cá nhân, không phụ thuộc vào sự quản chế của nhà nước.
Trong một tác phẩm viết năm 1907, Phan Bội Châu hình dung ra viễn cảnh một nước Việt Nam mới và độc lập:
“Mỗi người đều sẽ có quyền tự do tôn giáo: ai muốn theo đạo Khổng thì theo, ai muốn theo đạo Phật thì theo, ai muốn theo Công giáo thì theo. Nếu tôn giáo nào là đúng đắn, tại sao lại cần phải bắt buộc người ta từ bỏ nó? Nếu có tôn giáo nào là ngu xuẩn, thì ngay cả khi bị đầu độc sau một thời gian, rồi thì người ta sẽ chán và tự loại bỏ nó... Chúng ta không nên hạ thấp lẫn nhau và tự biến nhau thành kẻ thù [chỉ vì tôn giáo].”
Tác giả Mark W. McLeod nhận định Phan Bội Châu đã dần thoát khỏi tư duy khởi nghĩa vương quyền thời phong kiến và tiến dần đến hình thức chủ nghĩa dân tộc, tương tự các học giả đương thời ở Trung Quốc như Lương Khải Siêu hay Khang Hữu Vi, tiếp cận các nhà tư tưởng lớn như Rousseau, Montesquieu và các nhóm dân tộc chủ nghĩa Ý như Mazzini hay Cavour.
***
Nghiên cứu dù khá dài, yếu tố quan trọng nhất trong tên nghiên cứu là cách Phan Bội Châu giải đáp “câu hỏi Công giáo” chiếm một phần tương đối khiêm tốn. Theo người viết, tác giả Mark W. McLeod chưa đưa ra được những phân tích sâu sắc và hệ thống về quan điểm của Phan Bội Châu về tự do tôn giáo, nhà nước hậu thực dân và các chính sách liên quan đến tôn giáo sau này.
Tác giả cũng bỏ lỡ cơ hội bàn về sự biến đổi lớn về mặt tư tưởng của Phan Bội Châu từ một Nho sĩ yêu nước sang một nhà dân tộc chủ nghĩa, một trong những lý do khiến ông bỏ qua tầm quan trọng của “chính đạo”.
Tài liệu tham khảo:
McLeod, M. W. (1992). Nationalism and Religion in Vietnam: Phan Boi Chau and the Catholic Question. The International History Review, 14(4), 661–680. http://www.jstor.org/stable/40107113
Sinh ra vào năm 1867, chứng kiến sự tàn độc của cả hoạt động “trừ tả” la của thực dân Pháp, Phan Bội Châu cho rằng các phong trào chống thực dân thời kỳ đầu đã gây chia rẽ quá nhiều, và thậm chí là phản tác dụng.
Dù cũng cho rằng giới truyền đạo Công giáo là một trong các nguồn gốc giúp thực dân Pháp bám rễ, Phan Bội Châu khẳng định người Công giáo Việt Nam cũng chỉ là một con cờ của thực dân Pháp, và bản thân niềm tin Công giáo không gây hại đến sự toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam.
Phản đối bạo lực từ cả hai phe, ông cho rằng những người Việt Nam yêu nước nên đoàn kết lại để chống thực dân, bất kể họ theo tôn giáo nào.
Trong số các học trò và những người ủng hộ Phan Bội Châu, một lượng đáng kể là những người Công giáo yêu nước.
Nhà cách mạng họ Phan cũng có những suy nghĩ rất đột phá so với nhận thức chung thời bấy giờ, ví dụ như việc ông khẳng định tôn giáo là quyền tự do cá nhân, không phụ thuộc vào sự quản chế của nhà nước.
Trong một tác phẩm viết năm 1907, Phan Bội Châu hình dung ra viễn cảnh một nước Việt Nam mới và độc lập:
“Mỗi người đều sẽ có quyền tự do tôn giáo: ai muốn theo đạo Khổng thì theo, ai muốn theo đạo Phật thì theo, ai muốn theo Công giáo thì theo. Nếu tôn giáo nào là đúng đắn, tại sao lại cần phải bắt buộc người ta từ bỏ nó? Nếu có tôn giáo nào là ngu xuẩn, thì ngay cả khi bị đầu độc sau một thời gian, rồi thì người ta sẽ chán và tự loại bỏ nó... Chúng ta không nên hạ thấp lẫn nhau và tự biến nhau thành kẻ thù [chỉ vì tôn giáo].”
Tác giả Mark W. McLeod nhận định Phan Bội Châu đã dần thoát khỏi tư duy khởi nghĩa vương quyền thời phong kiến và tiến dần đến hình thức chủ nghĩa dân tộc, tương tự các học giả đương thời ở Trung Quốc như Lương Khải Siêu hay Khang Hữu Vi, tiếp cận các nhà tư tưởng lớn như Rousseau, Montesquieu và các nhóm dân tộc chủ nghĩa Ý như Mazzini hay Cavour.
***
Nghiên cứu dù khá dài, yếu tố quan trọng nhất trong tên nghiên cứu là cách Phan Bội Châu giải đáp “câu hỏi Công giáo” chiếm một phần tương đối khiêm tốn. Theo người viết, tác giả Mark W. McLeod chưa đưa ra được những phân tích sâu sắc và hệ thống về quan điểm của Phan Bội Châu về tự do tôn giáo, nhà nước hậu thực dân và các chính sách liên quan đến tôn giáo sau này.
Tác giả cũng bỏ lỡ cơ hội bàn về sự biến đổi lớn về mặt tư tưởng của Phan Bội Châu từ một Nho sĩ yêu nước sang một nhà dân tộc chủ nghĩa, một trong những lý do khiến ông bỏ qua tầm quan trọng của “chính đạo”.
Tài liệu tham khảo:
McLeod, M. W. (1992). Nationalism and Religion in Vietnam: Phan Boi Chau and the Catholic Question. The International History Review, 14(4), 661–680. http://www.jstor.org/stable/40107113

Luật Khoa tạp chí

Một tạp chí độc lập về chính trị và pháp luật Việt Nam. Phi kiểm duyệt.

Bùi Công Trực

submitted by chrome354 to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.13 13:57 shikaharu_ukutsuki T bắt được một con vino bị dân chúng nó chửi vào đầu.

Cơ mà thằng Cmt bị tụi vino chửi dữ quá, mà tụi nó chửi đổng chứ éo có logic gì :v đúng là cái lũ lương 3 triệu.
https://preview.redd.it/zeuic98wn60d1.png?width=600&format=png&auto=webp&s=029854ad7843d5377f41fb7594e3c8cfacbf2238
https://preview.redd.it/q71xw88wn60d1.png?width=726&format=png&auto=webp&s=c7ad2b0825e86fb6bf9a3e93d7dfb23ce9afc913
https://preview.redd.it/9z2hea8wn60d1.png?width=726&format=png&auto=webp&s=e737acbc1e88fe9f44f7364617dcf342ecf1e424
Link Bài gốc: https://www.facebook.com/photo/?fbid=25934478502810224
submitted by shikaharu_ukutsuki to TroChuyenLinhTinh [link] [comments]


2024.05.13 13:11 le-rungg What killed my catterpillar

The caterpillar above is Papilio memnon. The last 2 days it's been slow on eating comparing to the others around this size and instar. From my experience, when they want to pupate, the last instar caterpillar stop eating then pick a nice high place to push out excess poop which include licquid green gunks then panicly look for a place to pupate. Today I found it lying on it's side in the middle of it's own diarrhea. After I clean the enclosure, it's start twitching like a beating pulse. Though look like a empty husk it still strongly react when I touch. It's now summer in Viet Nam, thing could went to 40°C so I frequently spay to keep the leaves fresh. So I think the moist enviroment raise bacteria and virus that killed the caterpillar. Man, I felt so bad not able to take care of them.
submitted by le-rungg to Butterflies [link] [comments]


http://rodzice.org/